Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng cung Bách Việt trong, một căn nhà đá to lớn.

Trước nhà đá có mấy cái ghế xích đu cùng một bộ bàn đá.

Ba cái mỹ nữ tuyệt sắc đang ngồi tại ghế xích đu trên, bên cạnh đều đặt lấy một ít trái cây cùng thức ăn đồ uống.

Cả ba đang say sưa thích ý đang nhìn lấy quyển trục, trên đó lít nhít văn tự không thuộc về trung nguyên các nước. Vẻ mặt của cả ba cũng thay đổi khi nhìn nội dung trên đó, có khi thì ý cười đầy mặt có khi lại tức giận phẫn hận…

Mỗi người như chìm đắm vào thế giới riêng của mình, hoàn toàn bị nội dung trong quyển trục mà không chú ý đến thời gian trôi đi.

“ Bành!!”

Đột ngột không có dấu hiệu báo trước, tuyệt mỹ cô gái trong ba người đã từ ghế xích đu đứng dậy, từ người nàng tản phát ra cường đại khí tràng, chân khí dị động đem đồ vật xung quanh chấn vở.

Toàn bộ không gian xung quanh, nhiệt độ phảng phất đều là vô căn cứ dưới hạ xuống mấy độ.

“ Chuyện gì…” Tiểu Thanh, Tuyết Duyên bị đột ngột hành động của người bên mà nhất kinh nhất sạ, cả hai từ thế giới của mình kéo ra mà nghi hoặc, đôi mắt đều nhìn về phía người bên.

“ Khí tức này, là bọn họ” cách xa năm trăm mét đang bồi ba cái nam hài luyện tập, Vu Nhạc cảm ứng được khí tức của Bộ Bạch Tố Trinh mà thốt lên.

“ Mạnh thật! khí tràng này là của ai?” Bộ Kinh Vân nghi hoặc.

Đoạn Lãng nói : “ lẽ nào là nghĩa phụ?”

Nhiếp Phong nói : “ không phải, khí tức này khác à”

“ Khốn kiếp! Cô gái như vậy, dĩ nhiên viết chết rồi? không có thiên lý! Thiên Trạch, ngươi là cái tên hổn đản” Bộ Bạch Tố Trinh lúc này tràn đầy giận giữ, nàng không có khắc chế cảm xúc của mình thành ra khiến cho xung quanh dị động.

“ Viết chết!” Tuyết Duyên, Tiểu Thanh thầm nói, cùng một lúc cả hai cũng đã rõ được chuyện gì rồi.

Cả hai lại thấy Bộ Bạch Tố Trinh tiêu thất, nhìn nhau một cái cũng đứng dậy. Bọn họ biết vị kia đi đâu rồi.

Bộ Bạch Tố Trinh đã tiêu thất, nàng hiện giờ không tài nào chấp nhận được kết cục mà nàng vừa xem, lập tức tiến đến kiến trúc xa hoa nhất trong hoàng cung đổ nát này, nơi nghĩ dưỡng của kẻ mời nàng đến.

“ Chuyện gì lại để cho mỹ nhân dời gót ngọc đến chổ ta vậy?” Thiên Trạch ngồi tại bàn đá trước cung điện mình, thời khắc này hắn lại đang cùng nữ nhân mình chơi cờ, đối với việc Bộ Bạch Tố Trinh tìm đến hắn cũng biết rõ nhưng làm như không hay.

“ Thiên Trạch ngươi làm sao đem Dịch Văn Lan viết chết rồi! Làm sao lại không thể trọng thương sao? Tại sao phải làm ra bi kịch đi ra?” Bộ Bạch Tố Trinh đi đến gần chổ Thiên Trạch rồi lớn tiếng chất vấn, ngữ khí trong có mấy phần u oán trách mắng.

Bản thân Bộ Bạch Tố Trinh niên kỷ cũng hơn trăm, tu vị đã đạt đến Thiên Nhân trung kỳ viên mãn. Lấy nàng tu vị cùng tâm tính rất ít chuyện để nàng thất thố, chỉ là không lâu trước nàng vừa đọc xong một cái thoại bản.

Thoại bản này kết cục thật bi thương. Nhưng nếu toàn bộ tiểu thuyết cơ sở phong cách chính là bi kịch, vậy còn không có gì. Chỉ là bản này Bá Đạo Nữ Đế sơ kỳ viết ngọt đến tâm lý nàng.

Nhìn lấy cái kia bá đạo Nữ Đế cùng nhân vật nam chính ở giữa sự tình các loại, quả thực làm cho người ta không khỏi phát sinh tiếng cười, tràn đầy lôi cuốn hấp dẫn lấy Bộ Bạch Tố Trinh.

Nào biết đâu rằng khi vào trung kỳ thì chuyển biển, phía trước có nhiều ngọt bao nhiêu thì về sau nhiều ngược bấy nhiêu.

Nhất là cuối cùng cái kia Nữ Đế hạ trạng chết thảm, đây đối với Bộ Bạch Tố Trinh mà nói là chuyện không thể chấp nhận được. Khi nàng đọc lấy thoại bản này, nàng như hóa thân làm Nữ Đế kia, cho nên kết cục như thế nàng không tài nào chịu được.

“ Dịch Văn Lan… Bá Đạo Nữ Đế!!” Hồ Oánh nghe được mấy lời kia, đại não trong rất nhanh liền biết được ngọn nguồn.

“ Hóa ra là vì chuyện này à!” Diễm Linh Cơ một bên đặt cờ xuống bàn, nói : “ nhắc đến, Linh Cơ cũng đối với kết cục này không hài lòng. Người làm Linh Cơ thương tâm không ít đấy”

“ Đúng à! Thiếp khi nhìn quyển đó thương tâm một thời gian đâu! Mấy bộ khác cũng có kết cục bi thảm, đa phần đều tình duyên đứt đoạn cả. Không phải nam chính chết thì nữ chính chết, có khi cả một đôi chết. Người làm sao lại ưa thích dày vò như vậy cơ chứ” Nhan Doanh một bên nói vào, nhìn về nữ tử kia cũng mấy phần đồng cảm, bởi một đoạn thời gian trước nàng cũng như ba người kia.

Cái thế giới này lẫn thế giới trước mà Thiên Trạch đến có một điểm chung. Đó là giải trí vấn đề cực kỳ nghèo nàn.

Mà để cho nữ nhân giải trí thì càng ít.

Khi Thiên Trạch sửa xây lại hoàng cung làm chổ dừng chân, hắn cũng bố trí không ít trò giải trí vượt thời đại cho mấy cái nữ nhân giải trí. Trong đó thì các thoại bản tiểu thuyết cũng được hắn đem ra.

Cái thế giới này có Tiểu Thuyết Gia ghi chép lại chuyện xưa, chỉ là nào giống Thiên Trạch viết xuống hoặc đem ra câu chuyện thú vị chứ. Không chút khách khí tới nói, kịch bản kịch tình bên trong khiến cho người xem say mê.

Mà Bộ Bạch Tố Trinh, Tuyết Duyên, Tiểu Thanh khi được Thiên Trạch mời qua hoàng cung Bách Việt. Cả ba người khi đến nơi này nán lại liền bị những thứ mới lại này cho hấp dẫn, sau đó lại nhập hố không ra.

“ Không có đạt được không phải càng để người tiếc nuối ư?” Thiên Trạch trả lời vấn đề của Bộ Bạch Tố Trinh : “ không có đạt được mới khiến cho người nhớ thương, bi kịch mới khắc sâu được chữ tình lâm ly bi đát, một cuộc tình khắc cốt ghi tâm.”

Nghe xong lời này đám nữ yên lặng suy nghĩ lấy.

Bộ Bạch Tố Trinh suy nghĩ rồi nói : “ nhưng kết cục này quá thảm, nữ chính làm sao lại có hạ tràng như thế chứ? ngươi không thể cho cô ta có hạ tràng tốt hơn ư? đâu nhất thiết phải thảm như vậy chứ?”

Thiên Trạch nói : “ thoại bản là ta viết, kết như thế nào là ta định. Như nàng không thích thì có thể viết một bộ à. Chỉ là ta cũng rất hứng thú muốn biết, nàng có viết được lay động lòng người hay không?”

“ Ngươi....” Bộ Bạch Tố Trinh nghẹn lấy, vừa tức mà vừa giận.

Nói thật, Thiên Trạch người này để cho Bộ Bạch Tố Trinh mười phần phức tạp tình cảm, nàng đối với y vũ lực và tài hoa thán phục. Là một cái rất có mị lực nam nhân, dù là trước kia nàng thích Hứa Tiên cũng không thể sánh bằng được y.

Nhưng có lúc, cũng là vô sỉ để cho người ta có chút tức nghiến răng mà không làm gì được. Bảo nàng viết thoại bản, nàng đúng là thông minh hơn người kiến thức cũng không ít, nhưng có thể viết được thoại bản không?

Bản thân Bộ Bạch Tố Trinh cũng không tin mình làm được, dù không vui vẻ khi bị tên kia cà khịa mình, nhưng nàng thừa nhận thoại bản của y viết dù có ngược tâm cũng hấp dẫn, hơn xa những cái thoại bản trước kia nàng xem qua.

“ Đúng là mỹ nhân có khác, giận lên cũng xinh đẹp. Nàng đó, có phải chạy đến chổ ta câu dẫn ta không? Nếu là như thế thì thành công rồi, ta sắp không kìm được mà muốn làm chuyện hồ đồ rồi” Thiên Trạch lại trêu chọc nữ tử kia.

Vừa giận vừa tức lại thêm xấu hổ, mắng lấy : “ đồ hổn đản lưu manh, ngươi còn dám khinh bạc ta thêm, ta đem nơi này đánh nát đấy”

Thiên Trạch cười ha hả rồi nói : “ đang yên đang lành nàng chạy đến chổ ta mắng lấy, lại không cho phép ta trêu chọc nàng à”

Bộ Bạch Tố Trinh đáp : “ là do ngươi làm ra, viết khó coi như vậy ta sẽ tìm đến ngươi hay sao? Mắng ngươi là do ngươi khinh bạc ta trước”

Thiên Trạch nói : “ nam nhân bình thường có ai không yêu thích mỹ nhân, ta lại không phải thái giám hay là thanh tu quả dục, đối với xinh đẹp cô gái như nàng cũng động tâm chứ?”

Bộ Bạch Tố Trinh nghe hắn công khai tỏ ý với mình, trong lòng xấu hổ dâng thêm, nàng trừng một đôi mắt cho hắn rồi lớn giọng : “ đồ hổn đản, ngươi nghĩ hay lắm, tốt nhất nên đem chủ ý xấu xa của ngươi hủy, bằng không ta cho ngươi không yên đâu”

Thiên Trạch cười nói : “ ta cũng muốn xem nàng không để yên cho ta thế nào?”

Bộ Bạch Tố Trinh nói : “ ngươi chiếm lấy tòa thành này, như ta công bố ra ngoài, chuyện của ngươi khó mà giữ lấy”

Nàng quanh năm suốt tháng bị nhốt ở đáy Phong Lôi tháp, nhưng tin tức trên giang hồ thông qua thám báo của Sưu Thần Cung vẫn chảy về, trong đó việc của Thiên Trạch nàng cũng biết được một phần nhỏ.

Sau lại đến nơi này thấy hắn bố trí kết giới, lại thông qua tiếp xúc những kẻ nơi này mà biết thêm. Bây giờ chính là lấy cái cớ hắn khống chế tòa thành này mà uy hiếp, thật ra nàng cũng không muốn đem chuyện này nói ra, chỉ là bị hắn trêu ghẹo há thể thụ được muốn kiếm lại chút tiên cơ trước hắn.

“ Nàng trước khi nói ra phải nghĩ, như ta chuyện bại lộ vậy thì bảo bối sắp sinh của nàng làm sao giờ? Nhà của phụ thân nó mất, lẽ nào phải đi lang bạt đầu đường ư?” Thiên Trạch không chút để ý uy hiếp cợt nhã nói.

“ Ngươi… ngươi… ngươi” Bộ Bạch Tố Trinh mặt đỏ lên khi nghe được, cái tên này thật quá vô sĩ mà, lại dám nói như thế với nàng.

Thẹn quá thành giận nàng cũng không nhịn được nữa, hơn trăm năm dưới đáy hồ tâm tính của nàng vốn lẽ không xúc động như thế. Chỉ là thời gian ngắn vừa rồi đến nơi này, nàng bị cảm nhiễm không ít, càng thêm bị tên kia trêu chọc làm sao nhịn được.

Chỉ thấy Bộ Bạch Tố Trinh thả ra lực lượng của mình, lập tức khí tức Thiên Nhân cao thủ tản mát đè ép khắp nơi, khiến cho chư nữ ở bên như lọt vào đầm lầy không thể thoát ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK