Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Vô Dạ thấy màn này từ xa cũng không một chút vui mừng. Bởi vì một năm qua hắn cử người thích sát và thu thập tin tức, biết rõ Thiên Trạch cường đại thế nào, y bị vây nhốt chỉ là tạm thời mà thôi.

“Lập tức điều binh cùng thủ hạ đến tham dự giết Thiên Trạch” Cơ Vô Dạ quát lớn.

Mặc Nha và Bạch Phượng lập tức nhận lệnh và rời đi truyền mệnh lệnh.

Sau đó Cơ Vô Dạ cởi lên bão mã lập tức dẫn binh tiến đến chổ vây nhốt Thiên Trạch, đối mặt với kẻ kia hắn biết là nguy hiểm. Nhưng mà hôm nay nếu như để y chạy thoát sau khi gây án, Hàn vương sẽ để yên cho hắn nữa ư?

Thế lực của hắn liên tục suy giảm, bây giờ trong triều vị trí thái tử còn trống vẫn chưa định ra được. Nhưng Hàn Vũ và Hàn Phi phe cánh mỗi lúc một lớn, và tận dụng hắn sơ hở chen chân vào quân chính.

Nếu thất trách tiếp tục xảy ra, chỉ sợ hắn địa vị lại càng lung lay hơn.Thế lực một khi tiếp tục suy giảm, Hàn An sẽ còn trọng dụng hắn ư? So với có năng lực Vệ Trang và Hàn Thiên Thừa mà nói, có khi chức vị cũng bị thay mất, hoặc là phe cánh của hai vị công tử kia lại tăng thêm.

“ Tưởng như vậy có thể vây nhốt được ta ư?” trong lồng giam cả người được thần lực ngăn tách với hàn khí, Thiên Trạch khinh miệt mà nói, chỉ là hắn không có vội động thủ phá đi băng tinh mà chờ đợi nhân mã đến đông một chút.

Bạch Diệc Phi ở bên ngoài cũng không dám lơ là mất cảnh giác, bởi trước kia hắn tại Hỏa Vũ sơn trang phục kích thất bại đã biết y cường đại đáng sợ. Bây giờ làm sao có thể dễ dàng bị mình khống chế được chứ.

“OANH!!!”

Bạo nát thanh âm phát ra, giam giữ Thiên Trạch lồng băng bể nát thành từng mảnh, Cửu Long Tỏa lại đem công kích của Bạch Diệc Phi phá đi, sóng kình tản mát ra ngoài khiến cho khí lạnh tràn ra.

“ Sưu!”

“ Sưu!”

“ Sưu!”

Ngay lúc Cửu Long Tỏa phá toái đi băng tinh, gần trăm cái chờ chực bên ngoài hảo thủ là giang hồ nhân sĩ, hoặc là Hàn Xưởng có trong Tân Trịnh hoặc là Dạ Mộ người… bộn họ lập tức phát động thế công.

“ Ngu xuẩn” Thiên Trạch cười lạnh, tay nhẹ đưa ra tựa như nắm lấy một thứ gì.

Trong sát na ngắn ngủi, trống rỗng không gian một thanh binh khí xuất hiện.

Đó là một thanh đỏ hồng binh khí, một đầu là một mủi thương cuối mủi thương chạm khắc long đầu uy vũ, nhưng đầu kia lại là một họa kích khác.

Vào thời khắc thanh binh khí này xuất hiện, bầu trời Tân Trịnh xảy ra dị tượng, bầu trời một đạo vẫn lạc ngôi sao xẹt qua, lôi điện trong hư không ầm ầm hiện ra nổ vang giữa trời, mặt đất xung quanh Thiên Trạch sụp đổ kéo theo không ít kiến trúc bị hủy.

Họa Kích Huyết Long Mâu thanh binh khí có uy lực mạnh mẽ nhất của Thiên Trạch, nó hàng thế thời điểm vì Cửu Thiên Thập Địa không dung.

Dù không phải là trăm năm mới thấy tứ tuyệt hung kỳ, ma trướng đạo tiêu tan ngày, liền xem như thiên địa cũng không thể ngăn cản Họa Kích Huyết Long Mâu của Thiên Trạch hàng thế.

Phải biết từ chất liệu rèn đúc đã không phải là phàm vật. Lại thêm theo Thiên Trạch cường đại lên nó đã không phải là thần binh bình thường, có thể chém rụng sao trời cũng không quá đáng.

Tại đại chiến với Hỗn Độn Cự Thú và đi ra hố đen sau thì thanh Đế binh của hắn bị ngăn tách với bản thể, và chỉ khi Thần Ma Thái Cực Đồ được đả thông lại thì hắn mới có thể sử dụng lại thanh binh khí này.

Lần này Thiên Trạch đến là muốn để cho Hàn quốc cũng như thế nhân sâu sắc nhận rõ được hắn sức mạnh đáng sợ. Cho nên muốn nhờ Đế binh một phần nhỏ lực lượng mà nghiền ép hết thảy.

“ Luồng sát khí này....” Vệ Trang từ xa quan chiến tuy không rõ chuyện gì xảy ra trong băng tinh nhưng hắn lại cảm nhận được một luồng thao thiên sát khí.

“ Sát khí đáng sợ quá” Tử Nữ ngưng trọng nói, nàng nhìn ban ngày lại chuyển thành xích hồng một mảnh, lôi điện nổ vang mà khó dời mắt được.

Thiên địa xung quanh rất nhanh thay đổi, cả một vùng không gian bao phủ khu vực Thiên Trạch như chìm trong huyết hồng cảnh sắc. Mà băng tinh quanh người hắn bị ép cho vở vụn, không những thế binh sĩ Hàn quốc người dân… chỉ cần ở gần đều bị khí tức của binh khí ép chết.

“ Thanh binh khí này”

“ Đáng sợ quá!”

“ Đây rốt cuộc là thanh ma binh gì”

“ Không tra được! không tra được, thiên cơ đã hỗn loạn không chịu nổi”

“ Sát tinh dị động, hung binh hàng thế”

“ Thiên Thu đại kiếp xảy ra sớm hơn”

“ Không thể tra được, thiên cơ vì hắn mà hỗn loạn”

“ Kẻ này... phốc....”

“ Rốt cuộc là thanh hung binh gì?”

Cùng thời điểm Họa Kích Huyết Long Mâu hàng lâm, trên trung nguyên chi địa có không ít người cảm nhận được một thanh đáng sợ như vậy binh khí hiện thân, có không ít kẻ có thể dò xét thiên cơ từ xa nhận biết, bọn họ tính toán lấy hung binh lẫn người dẫn động nó.

Chỉ là không một ai có thể dò la ra, thậm chí cưỡng ép điều tra còn bị phản phệ.

Điều này cũng dễ hiểu, Họa Kích Huyết Long Mâu là bản mệnh pháp bảo của Thiên Trạch một trong. Theo hắn cường đại mà trở nên mạnh mẽ, cũng là thanh nhiễm rõ khí tức của hắn, bên trong ẩn chứa nhiều pháp tắc đại đạo trong đó.

Người thường làm sao có thể dò la được cơ chứ. Nó đã vượt qua thứ bọn họ có thể tính toán được.

Sự cường đại của Họa Kích Huyết Long Mâu càng thể hiện rõ ở Tân Trịnh, nó vừa hàng lâm thời khắc, động thực vật trong thành sinh cơ trong thành ảm đạm phai màu đi, các động vật cảm nhận được khí tức nguy hiểm mà vội vả rời đi hoặc là run rẩy trong hang ổ của mình.

Thật ra mà nói, nếu không phải Thiên Trạch làm chủ binh để nó khí tức không truyền ra ngoài, chỉ nho nhỏ một tia bé nhỏ truyền ra chấn nhiếp mà thôi. Nếu khí tức của hung binh thật truyền ra chỉ sợ cả Tân Trịnh đã bị hủy hoại.

“Xoẹt!!”

Tân Trịnh lúc này, một đạo đỏ hồng sát khí từ Họa Kích Huyết Long Mâu tản ra, lập tức đem toàn bộ những kẻ không sợ chết nỗ lực áp chế đáng sợ khí tức của hung binh, bọn họ muốn lao đến trước ra tay với kẻ đang nắm giữ hung binh kia, chỉ là phàm bị
luồng sát khí này quét qua lại chết ngay tại chổ.

“Oanh!!!”

Sau đó luồng khí này tiếp tục phá không mà đi, như sóng nước lan tỏa ra không trung trực tiếp hủy diệt hết thảy mọi thứ, hộ thuẫn binh khí cung tên nhà dân.... hết thảy bị một đường kích khí của Họa Kích Huyết Long Mâu hủy.

“ Bành! Bành! Bành!”

Còn chưa để cho quá nhiều người kịp hồi phục, Họa Kích Huyết Mâu Thương như lưu tinh bắn ra ngoài, vẻ lên không trung một đường thiểm điện,vô luận là hộ thuẫn kiên cố hay giáp trụ cứng rắn thế nào, hết thảy như tờ giấy bị chấn nát vụn, mở ra một tuyến đường thông suốt chừng năm trăm mét.

Thiên Trạch chậm rãi đạp bước về trước, thẳng đến phương hướng của Cơ Vô Dạ cùng đại quân phía trước, nhẹ quát : “ về”

Thanh Họa Kích Huyết Long Mâu lập tức trở về trên tay Thiên Trạch.

“ Bắn tên” Cơ Vô Dạ vội trấn định lại hô một tiếng.

Lệnh vừa ban xuống mưa tên lại trút xuống.

Nhưng lại lần nữa công kích này lại vô dụng, Cửu Long Tỏa lại đem mưa tên phá hủy.

“ Nếu như 12 năm trước các ngươi giết ta có lẽ ta không phải là đối thủ, nhưng bây giờ bọn các ngươi chỉ là kiến hôi mà thôi” Thiên Trạch lời dứt đem pháp bảo bản mệnh của mình nhẹ điểm một cái.

Gai băng to lớn của Bạch Diệc Phi cuộn đến người Thiên Trạch bị một điểm kích này cho xé nát, hơn nữa một luồng khí tức lăng lệ còn phá hủy giết chóc mấy chục mảng nhà dân gần đó.

“Ta đã tiếp ngươi nhiều chiêu rồi, cũng nên ban cho ngươi một chiêu” Thiên Trạch cao ngạo nhìn Bạch Diệc Phi, sau đó ném đi binh khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK