Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Trang chủ đến”

“ Công tử, công tử”

“ Đại tiểu thư tốt”

“Trang chủ”

“Trang chủ”

Một loạt thanh âm vang lên liên tiếp để cho Kinh Kha đám người bị thu hút chú ý, đám người tỵ nạn đang dùng bữa cùng dừng lại thao tác vốn đang ngồi trên những chiếc ghế cũng vội đứng dậy, chào đón vị ân nhân tốt bụng cứu giúp bọn họ.

“ Thật đáng yêu” Lệ Cơ thốt lên khi đập vào mắt nàng là một bé gái như búp bê tinh xảo gương mặt.

Tầm nửa mét chiều cao đổ lại, tóc được bện thành đuôi ngựa mặc một bộ váy màu trắng chân mang một đôi giày đẹp mắt nhưng khác lạ với bất cứ đôi giày gì, đáng nói là bé gái này đang cởi trên một tấm ván gỗ ở dưới là hai bánh xe theo đó mà trượt đi, một đầu trắng như tuyết hồ ly an vị tại phía trước đó.

“ Là đại tiểu thư Lăng Sương đó ư?” Kinh Kha nhỏ giọng.

Bành Bố ở bên nghe được chen lời : “ hẳn là đi, nghe nói đại tiểu thư chính là Kỳ Vương kỳ đầu, là người kế thừa chân truyền của trang chủ Dược Thiên Sầu”

“ Thật tuấn lãng nam tử” Lệ Cơ thầm hô lên nhìn một nam tử xuất hiện phía sau, như hạc giữa bầy gà một dạng cao hơn so với tất cả đám người khác đến một cái đầu, bất cứ ai cũng có thể nhìn rõ y cả.

Một đầu tóm tím ngắn rẻ một bên, ngũ quan không một điểm chết, thân thể cường tráng từng cơ múi ẩn hiện sau chiếc áo thun trắng để lộ cánh tay, một chiếc thắt lưng đồ hình một con rồng an vị ở hông, giống như bé gái kia một đôi giày khác lạ.

“ Thanh Y Lâu trang chủ, Dược Thiên Sầu” Kinh Kha lẩm bẩm lên, ánh mắt ngưng mục nhìn nam tử tuổi tác không cách biệc mình là bao nhiêu, trong ánh mắt có kính nể chi tâm hiện ra.

Người này danh vang Thất Quốc, tiếng tốt lan xa, y chính là người duy nhất tại Thiên Hạ Vô Song thành đế đô của Bách Việt, kẻ duy nhất thắng qua được từ trước đến nay ngàn năm mới có nước Việt quân vương- Bách Việt Đế Thiên An.

Y không chỉ kỳ nghệ siêu phàm, thiên tư vạn người bì được, tinh thông chế tửu kinh thương, còn một tay cầm kỳ thi họa, danh tiếng vang vọng khắp trung nguyên trong những năm gần đây.

Dược Thiên Sầu cất bước đi đên phía trước quét mắt nhìn đám người cười nói : “ Các vị đường xa mà đến, ta không thể cho các vị cuộc sống sung túc giàu sang, nhưng có thể nuôi sống các vị không cần phải chịu đói, nhưng cho người cá để ăn không bằng dạy người câu cá, ta không thể giúp mãi các vị còn rất nhiều người khác cũng cần giúp đỡ”

Ngừng một hơi hắn lại nói tiếp : “trước mắt thời gian 1 tuần các vị sẽ được hổ trợ ăn uống, bệnh tật đều do ta chu cấp, sau đó các vị có thẻ lựa chọn đến làm trong các công xưởng của sơn trang, yên tâm ta sẽ trả tiền lương.”

“Sẽ hổ trợ nhà ở cho mọi người thời gian đầu, những ai không muốn làm việc trong các công xưởng có thể được hổ trợ sinh sống trong thành, làm những công việc khác để trang trải thu nhập.”

Dược Thiên Sầu vừa nói dứt lời, nữ hài sáu tuổi liền tiếp lấy lên tiếng : “ uy các ngươi nghe đây, ai muốn học chữ viết thì tối ăn xong đến đăng ký”

“ Công tử ân đức”

“Đội ơn trang chủ”

“ Công tử nhân nghĩa”

“ Cảm tạ công tử, cảm tạ đại tiểu thư”

Lệ Cơ nhìn nam nhân tuấn lãng phía trước phất tay, từ phía sau một đám người cất bước đi vào trên tay họ là những bộ y phục lẫn giày, thậm chí có cả đại phu trong đó, lòng thật sâu kính nể trước tấm lòng tốt bụng của hắn, lẩm bẩm lên : “ cho người cá để ăn còn không bằng dạy người câu cá sao?”

Chu cấp lương thực cho nạn dân, bọn họ có thể tạm bợ sống qua ngày, nhưng thu nhận lại dạy dổ cho bọn họ công ăn việc làm. Chẳng khác nào đảm bảo về sau quảng đời còn lại của những kẻ lưu dân này.

Đối với những người dân chạy nạn mà nói, chính là cọng rơm cứu mạng giữa nước lũ cuốn trôi.

Thanh Y Lâu chính là điểm tựa để cho những kẻ cơ khổ bám víu níu kéo lấy, một mái nhà mới một cuộc sống mới.

Đáng nói là chủ nhân của Thanh Y Lâu hoàn toàn không giống như những thương nhân phú thương công tử khác, nhân cơ hội ép người làm nô trọn đời bán mạng cho Thanh Y Lâu hoàn trả ân tình.

Việc làm của y khiến cho danh tiếng của y lan xa, được người trong thiên hạ cũng các lộ hào kiệt kính ngưỡng, nhất là tầng lớp áp chót bị chiến loạn ảnh hưởng, tha hương cầu sống qua ngày.

Dược Thiên Sầu lại tiếp lời : “ Ở nơi nào cũng có luật lệ riêng của nó, nơi này cũng vậy, cũng có quy củ của mình, mong mọi người dành chút thời gian mà học lấy và chấp hành mới khiến cho nơi này vận hành thông suốt được, sẽ có những nhân viên trong trang hướng dẫn cho mọi người, mong mọi người hợp tác”

“ Uy, còn có cả ai muốn học chữ có thể đăng ký nha, đều được miễn phí dạy cả” chỉ loli tay nhỏ vung lên thanh âm trong trẻo cất lên.

“ Hiệp nghĩa lan xa, nhân đức tề danh, hôm nay được gặp còn hơn cả lời đồn” Kinh Kha cảm thán.

Trợ giúp dân chạy nạn, đem tài sản trợ cấp chữa trị người bị thương, không một chút để ý tài sản tiêu hao. Còn thu nhận lưu dân bách tính, không phải kẻ nào cũng dám làm việc như y.

Bởi trong mắt của rất nhiều chính khách mà nói, bần dân chạy nạn chẳng khác nào là cái mầm họa bất ổn, những kẻ xuất thân bần cùng từ tầng lớp thấp bé này có thể đem lại được bao nhiêu lợi ích cho họ chứ.

“ Ân” Lệ Cơ khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng qua quang mang nhìn hai thân ảnh kia.

Thanh Y Lâu ngang trời xuất thế ở Tề quốc, rồi chỉ trong có 6 năm lớn mạnh thành một thế lực lớn.

Không chỉ ở Tề quốc cảnh nội cắm rễ mà Tần quốc cũng thành lập các cứ điểm, trở thành một trong những tổ chức giàu mạnh nhất trung nguyên.

Sự lớn mạnh nhanh chóng của Thanh Y Lâu là liên quan đến Bách Việt, trang chủ Dược Thiên Sầu đại lượng thu gom hàng hóa Bách Việt.

Các sản phẩm đều tinh diệu vô song, được giới quý tộc ưa thích. Thông qua việc qua tay các sản phẩm mà thu về lợi nhuận, không chỉ kinh thương tài giỏi mà một tay điều chế rượu cũng là nhân gian hiếm có.

Cộng thêm làm việc hiệp nghĩa, bình dân người nghèo thường được Thanh Y Lâu thu nhận vào làm việc. Tiếng tốt đồn xa, lại có quan hệ với các thương nhân phú giáp một vùng, chuyện làm ăn càng ngày càng tốt lên.

Song người trong thiên hạ hoàn toàn không hề hay biết Thanh Y Lâu lẫn Dược Thiên Sầu đều là thủ đoạn che mắt của một người làm ra.

Đều là Đế Thiên An hậu thủ bố trí ván cờ cho mình, thông qua Thanh Y Lâu hắn vơ vét tài chính cho Bách Việt lẫn cài người của mình vào trong bảy nước.

Gián điệp theo chân các thương đoàn cắm dùi vào các nước một cách thuận lợi hơn, đồng thời thông qua đó mà hấp thu nhân tài các nước. Chỉ cần là công tượng khéo tay, thợ giỏi đều thu mua đem về cho Bách Việt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK