Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói sau khi Thiên Trạch đám người theo Khô Lâu Bạch Ngọc cơ quan khởi động đi xuống tầng thứ 4 Cốc Tử mộ. Nhóm người Tần Tứ Hải chỉ biết căm giận đứng tại miệng cơ quan, hy vọng cơ quan có thể trở về vị trí cũ.

Qua đi chừng mười phút.

Một tràng tiếng cơ quan đinh tai vang lên, từ trên đỉnh động huyệt một sợi xiềng xích được thả xuống kèm theo một cái thân ảnh.

Động tĩnh này làm cho Tần Tứ Hải cùng đám người còn lại vây quanh Bạch Ngọc Khô Lâu cơ quan chú ý, ai nấy đề phòng.

Người đến không là thiếu thành chủ Mộ Vương Thành cùng Sở Vân Khuê.

Tần Tứ Hải nhìn rõ người đến là ai liền thu hồi, cười ha hả vài tiếng : “Ha ha ha, đến tốt lắm, thì ra là Thiếu thành chủ”

“ Mộ Dung Diệp gặp qua Tần bang chủ” Mộ Dung Diệp nhìn ngắm hắn một cái đưa tay ôm quyền thi lễ, khách khí nói một câu, sau đó không dài dòng : “Nghịch Độc Đan có mang đến không?”

“Thiếu thành chủ hết sức yên tâm, ba ngày trước, ta lén vào Lạc Dương vương mộ đãlấy được vật này.” Tần Tứ Hải nghe xong cười đáp.

Tần Tứ Hải có thể đến nơi này cũng là nhờ có Mộ Dung Diệp mở một mắt để hắn mang người thuận lợi đi vào núi Hàn Trạch, đến gần Cốc Tử mộ lối vào vị trí. Mà hắn có thể để cho Mộ Dung Diệp làm như vậy, đó là nhờ hắn có thể từ trong mộ Lạc Dương lấy ra thứ mà y cần.

Mộ Dung Diệp tán thưởng : “Vương mộ Lạc Dương xưng là cơ quan kỳ mộ, hiểm cảnh trùng điệp, sống chết chỉ trong một chớp mắt, Tần gia quả thật có thân thủ tốt”

“Ha ha ha.” Tần Tứ Hải cười to vài tiếng, nói : “Xác thực hung hiểm, nhưng may nhờ bản đồ mộ Thiếu thành chủ cho, nên cũng rất thuận lợi”

Mộ Dung Diệp bắt lấy bình sứ Tần Tứ Hải quăng đến, hắn quan sát xác nhận : “Không sai, đúng là vật của Dược Vương điện Mộ Vương Thành chúng ta”

Nói xong hắn mở nắp đổ ra, nhưng bên trong lại không có đồ thứ hắn cần rơi ra.

Tần Tứ Hải là cáo già lão luyện, hắn làm sao ngu xuẩn đến mức đưa đồ cho Mộ Dung Diệp ngay được, không sợ bị hắn giết không có chổ chôn ư : “Hừ, Nghịch Độc Dan ta đặt ở trên thân .”

Mộ Dung Diệp hỏi : “Tần bang chủ có ý gì?”

“Giang hồ quy củ, một tay giao tiền, một tay giao hàng.” Tần Tứ Hải đáp.

“ Được” Mộ Dung Diệp cất lời đồng ý, sau đó hướng về bí đạo di chuyển qua các tầng mà đến.

Tần Tứ Hải không vội đi theo, hỏi: “ Ế. Ta vẫn còn một chuyện không rõ, muốn thỉnh giáo Thiếu thành chủ, Nghịch Độc Đan vốn là Mộ Vương Thành chi vật, vì sao cần đến nơi khác đi lấy?”

Mộ Dung Diệp vừa đi vừa nói : “Nói cho ông biết cũng không sao. Nghịch Độc Đan cần năm mươi năm mới có thể luyện thành ba viên, một viên bị Sở phu nhân luyện công dùng rồi, một viên bị Lạc Dương vương đem vào trong mộ. Một viên tại Lạc gia tổ đường phái Công mộ, nên trên tay chúng ta cũng không có”

“ Ha ha ha” Tần Tứ Hải liền hiểu ra mọi chuyện : “Nghịch Độc Đan hạ Độc Huyết Hóa, Độc Huyết Hóa thành Kỳ Lân Ty, Kỳ Lân Ty mở khóa Kỳ Lân”

Mộ Dung Diệp dừng lại cước bộ, nhắc nhở : “Tần gia biết quá nhiều rồi”

“A ha ha, được, không nói nữa, biết đến càng nhiều, chết càng nhanh, ta chỉ cần kho báu của Cốc Tử mộ.” Tần Tứ Hải cười nói đi theo.

Không nhanh không chậm, Mộ Dung Diệp mang Tần Tứ Hải đi vào thông đạo bí mật thẳng xuống tầng thứ 5, không phải là nơi chất chứa tài bảo như đã hứa mà chính là nơi chung kết mạng sống đám người này- Ma điện.

Mộ Dung Diệp cũng không phải đích thân đi mà để cho Sở Vân Khê dẫn người, còn hắn thì đến Mặc Trì điện, bởi kế hoạch kín kẻ của hắn đã xảy ra biến hóa không nhỏ, việc Thiên Trạch đi vào bên trong Cốc Tử mộ từ Sở Vân Khê đến tai hắn.

Lúc Hàn Thiên Lạc cùng đám Tần Tứ Hải đại chiến, Sở Vân Khê vẫn âm thầm quan sát ở chổ cao lối vào trên. Thông qua đó mà thấy được Thiên Trạch mang Lâm Thủy Dao đi ra từ bí đạo, đến khi hắn mang người lần nữa chạy xuống tầng 4 thì lo lắng vạn phần.

Cũng may có Tần Tứ Hải cùng đám người tạm thời chặn trên, Sở Vân Khê vội vả rời đi thông báo cho Mộ Dung Diệp hay rõ.

“ Tầng dưới có người thủ hộ, Đạo Thánh khó mà đi qua, cái bận tâm đó là Tiêu Vũ Đình bị giải cứu, Hàn Thiên Lạc liền không thể khống chế như trước” Mộ Dung Diệp âm trầm bất định nhìn tượng đất Độc Cô Mạc.

Ban đầu hắn không xem trọng Đạo Thánh, tuy y gây ra chiến tích không nhỏ nhưng chỉ cần đến Cốc Tử mộ cũng phải nghe hắn quy cũ.

Nhưng kế hoạch biến chuyển quá nhanh bởi Đạo Thánh, vốn chiếm ưu toàn phần ván cờ nghiêng trời thay đổi, để cho Mộ Dung Diệp khẩn trương cùng lo lắng.

“ Cạch!” một tiếng nhỏ vang lên, đại môn Mặc Trì điện mở ra.

Sở Vân Khê chậm rãi đi vào, cách Mộ Dung Diệp một đoạn cúi đầu chắp tay hành lễ.

Mộ Dung Diêp hỏi : “lấy được Nghịch Độc Đan chưa?” .

“ Vẫn chưa” Sở Vân Khê đáp.

Mộ Dung Diệp ẩn ẩn lửa giận sắp phát tác, bất quá hắn là cái lý trí người, Tần Tứ Hải rời vào tay mình mà không đem ra Nghịch Độc Đan : “ lẽ nào hắn không đem vào ư?”

“Đem vào!” Sở Vân Khê chậm nói : “Tần gia quỷ quyết muốn dùng Nghịch Độc Đan giả lừa, tiếc là lão thân từng uống qua nên nhận biết. Nghịch Độc Đan giấu trong người hắn, chỉ cần hắn động chân khí liền hủy đan”

Mộ Dung Diệp nghe xong khen : “ đúng là gừng càng già càng cay”

“ Ả tiểu tiện nhân Hàn Thiên Lạc đó cùng người phái Công mộ chạy rồi, tiện nhân Tiêu Vũ Đình cùng bị bọn chúng giải đi. Bọn chúng vẫn chưa rời Cốc Tử mộ, thiếu thành chủ chúng ta nhân cơ hội cử người xuống giết một mẻ” Sở Vân Khê ngữ khí có phần giận dữ lên tiếng.

Mộ Dung Diệp đáp : “ không cần, dưới có Quỷ Sứ Thần Sai hộ thủ tầng 7, trêm lại có người chúng ta vây chặt, bọn chúng như ba ba trong rọ, điều ta quan tâm nhất bây giờ là Kỳ Lân Ty của Độc Cô Mạc”

May mắn là kế hoạch kín kẻ trù định trong hắn vì lo sợ thế lực bên ngoài trà trộn vào, lấy Mộ Phù lệnh hạ lệnh cho hai vị Thông Linh tháp Quỷ Sứ Thần Sai đến trợ trận. Nên mới an tâm không vội truy theo Thiên Trạch.

Có hai người kia áp giữ tầng 7 Thiên Trạch đám người muốn đi qua là không thể, hiện tại nhân thủ Mộ Vương Thành cũng rút vào trong trấn giữ các tầng, Cốc Tử mộ chả khác nào là cái tòa giam khổng lồ giam giữ những kẻ kia.

“ Đúng vậy, cũng không biết đã luyện thành chưa?” Sở Vân Khê nghe xong kìm lại giận giữ, hướng về bức tượng nhìn.

Mộ Dung Diệp lại nói : “ Nếu đã luyện thành, thì thông báo cho Lâu Mãn Phong ra tay, nếu chưa thành thì khống chế Lạc Thời Thu. Lệnh từ Mộ Vương Thành, tối nay nhất định phải mở khóa Kỳ Lân, nhất định phải lấy được Lệnh Phá Mộ”

Sở Vân Khê thi lễ đáp : “ Vâng”

Lời Sở phu nhân vừa dứt, một luồng khí tràng mạnh mẽ dâng lên.

Bức tường đất của Độc Cô Mạc không ngừng vở vụn rơi xuống.

“ Ầm!!!”

Bích họa Kỳ Lân sau bức tượng đất Độc Cô Mạc vở một lổ lớn, khói mù cùng bụi đất nhấc lên kèm theo nặng nề tiếng bước chân.

Độc Cô Mạc chậm rãi đi ra.

Vóc người cường trán, dung mạo cho người cảm nhận được nghiêm nghị, tại vai phải là một đầu Kỳ Lân màu đen hình xăm, vai phải là một cái hộ thủ kim loại hình Kỳ Lân.

“Chúc mừng Độc Cô huynh, bế quan ba năm, thành công viên mãn” Mộ Dung Diệp nhìn thấy Độc Cô Mạc bước ra, vui mừng cất lời.

Kỳ Lân Ti là thần công gia truyền của nhà Độc Cô.

Đại thành Kỳ Lân Ti lực lớn vô cùng không thua kém gì cao thủ tu luyện ngạnh công, là một môn chí cương chí dương võ công .

Từ 10 năm trước Độc Cô Giản cánh tay Kỳ Lân bị chặt, sau khi trở về dưỡng thương ở gia tộc thì nghiêm lệnh con cháu không được tu tập Kỳ Lân Ti. Độc Cô nhà không có Kỳ Lân Ti địa vị thế lực nghiêm trọng giảm sút.

Lệnh cha khó cãi, Độc Cô Mạc trong lúc chán nản trong một lần đến Mặc Công Thành liền nghe được Lâm Thủy Dao đánh đàn, bị dung mạo như thiên tiên của nàng mê mẩn, từ đó nhiều ngày từ xa quan sát.

Mộ Dung Diệp nhận được tin này, liền tìm đến lấy hôn sự của Lâm Thủy Dao làm mời chào, có được ý trung nhân lại có thể chấn hưng gia tộc, Độc Cô Mạc bị đả động nhận lời làm thủ mộ tầng thứ 4 thay cha.

Nhưng khi đó Độc Cô Mạc đã bảy tầng Kỳ Lân Ti, muốn lên một tầng cần phải ba năm bế quan nhất thiết phải thân đồng tử. Thành ra mới có việc Lâm Thủy Dao bị lừa đến xem mắt, 3 năm vẫn không thấy bóng dáng Độc Cô Mạc.

“Đa tạ Thiếu thành chủ giúp tôi đả thông cánh tay Kỳ Lân, làm cho gia tộc Kỳ Lân lần nữa tái sinh” Độc Cô Mạc đi đếến Mộ Dung Diệp phía trước, sau đó quỳ một chân trên đất hành lễ, cảm kích nói.

Mộ Dung Diệp đỡ dậy Độc Cô Mạc, nhìn cánh tay hắn, lấy hắn nhãn lực liền biết Độc Cô Mạc đã được tám tầng Kỳ Lân Ti đỉnh: “Quá tốt!Quá tốt! chờ mười năm, chúng ta Mộ Vương Thành rốt cuộc lần nữa có được Kỳ Lân Ti”

“Đúng vậy” Độc Cô Mạc ngữ khí có mấy phần tức giận nói: “ nếu không phải 10 năm trước ác tặc Mộ Quỷ Tử thừa dịp phụ thân tôi luyện công. Chặt đi ông ấy Kỳ Lân Ti, thì địa vị của Kỳ Lân gia tộc tôi trong Mộ Vương Thành sao có thể tuột dốc không phanh”

Mộ Dung Diệp vỗ về thuộc hạ :”Hiện tại Độc Cô huynh đã luyện thành cánh tay Kỳ Lân thần công, chắc chắn trọng chấn Kỳ Lân gia tộc uy danh, ta tin tưởng ngươi.”

Nghe được Độc Cô Mạc quay sang nhìn về phía Sở phu nhân, nói : “Hiện tại còn kém một bước cuối cùng, không biết Sở phu nhân tu luyện Độc Huyết Hóa đã thành chưa?”

“Hừ!” Sở phu nhân không cam lòng hừ một tiếng, mở miệng trả lời : “ 10 năm trước, trong lúc sai lầm ta trúng phải độc thích nhuyễn giáp của Mộ Quỷ Tử, mặc dù ta dùng nội công áp chế độc này trên hai tay. Nhưng thần công Độc Hóa Thủ đả không thể luyện đến tầng thứ chín nữa”

Độc Cô Mạc có mấy phần tức giận : “Ba năm trước đây, ta bế quan trước, Sở phu nhân đã từng nói, đợi Kỳ Lân Ti của tôi đại thành, thì sẽ có người Độc Huyết Hóa giúp tôi hoàn thành thần công”

“Độc Cô huynh đừng vội, Nghịch Độc Đan đã tới tay, người có Độc Huyết Hỏa cũng có trong mộ” Mộ Dung Diệp trấn an

“ Thủy Dao, sao không thấy Thủy Dao đâu?” Độc Cô Mạc lúc này mới phát hiện không thích hợp, nôn nóng gọi tên người trong lòng.

“ Người vợ còn sống mà đả thủ tiết do ngươi lừa gạt đến, đã cùng Bách Việt man di bỏ ngươi mà đi rồi” Sở phu nhân cất lời châm chọc.

Độc Cô Mạc nghe xong sắc mặt trầm xuống, như núi lửa sắp phun trào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK