Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Viên thuốc bay đến rồi nhẹ nhàng dừng lại bên cạnh tiểu thú trắng như tuyết kia đoạn quay tròn khe khẽ.

Đầu tiên tên nhóc ấy kinh hãi lui về mấy bước rồi sau đó mới dè dặt tiến đến hít hà vài hơi, sau đó, ánh mắt linh động của nó mới thoáng hiện ra vẻ hưng phấn, đầu lưỡi hồng hào lập tức cuốn viên thuốc vào miệng giống như trẻ con ăn đậu phộng vậy, sau đó nhai rôm rốp rồi mới nuốt xuống bụng.

Ăn xong một viên Lục phẩm đan dược, nó lại ngước mắt lên nhìn Tử Nghiên chằm chằm, đầu lưỡi không ngừng thè ra liếm mép tựa một chú cún con, rõ ràng là ăn chưa đã.

Quả đúng như lời Đế Thiên An, biện pháp tốt nhất để thu phục loại Đan Thú này chính là lấy phải dùng đan dược để dụ dỗ nó, Tử Nghiên không một chút xót của lấy ra đan dược lục phẩm lien tục ném về trước.

Tên nhóc tì kia ngược lại lập tức tỏ bộ dạng "không cự tuyệt bất kì ai" liền há miệng nuốt hết. Theo mười viên thuốc vào bụng, ánh mắt của tiểu thú đối với Tử Nghiên mới giảm đi vài phần cảnh giác.

“Còn hơn phá sản a” Cổ Huân Nhi một bên nhìn thấy Tử Nghiên coi Lục phẩm đan dược như đậu phộng không ngừng ném ra, những viên thuốc này ở bên ngoài có thể xem như vạn kim khó cầu mà bây giờ lại trở thành thức ăn gia súc.

Cảnh cho ăn như vậy kéo dài chừng mười phút. Sau khi ném ra tổng cộng hơn hai mươi viên Lục phẩm đan dược rồi cộng thêm tám viên Thất phẩm nữa thì kiểu tiêu hoang như đại gia này cũng dừng lại.

Nếu để cho các thế lực khác mà thấy cũng thở than khiếp sợ, nhưng với Đế Thiên An mà nói cũng chả là gì to tát lắm, dù sao hắn vơ vét Đan khố của Đan Tháp được một lượng lớn đan dược đây, chưa kể Long Cung đoạt địa bàn ở Hắc Giác Vực và Trung Châu thế lực.

Tiểu thú kia lại nhón hai chân sau, dùng đôi chân trước có móng vuốt phủ đầy lông mềm như nhung vỗ vỗ cái bụng căng tròn, trong mắt có vẻ thỏa mãn.

Rốt cuộc tiểu tử này cũng ăn no, Tử Nghiên chậm rãi đi lại gần, tiểu tử kia dùng ánh mắt linh động nhìn hắn tựa hồ muốn đi đến gần nhưng thấy nhiều người có phần chần chờ.

Nhìn thấy vậy, Tử Nghiên lại lấy ra một bình ngọc trong suốt xuất hiện, trong đó ẩn hiện một viên đan tròn vo tràn ngập linh khí tạo thành đan vụ lượn lờ. Mà khỏa đan dược này như có linh tính nên cứ trôi nổi và chuyển động hết trái sang phải trong bình ngọc.

Viên thuốc trong tay Tử Nghiên là một viên đan dược Ngủ sắc đan lôi, là đan dược ở trong Đan khố của Đan Tháp.

Viên thuốc vừa xuất hiện, ánh mắt tiểu thú nhất thời trợn tròn, bèn lập tức bắn ra từ trên mặt bàn, thân thể tròn vo ở giữa không trung vẽ lên một đường cong rồi khẩn cấp vọt tới Tử Nghiên.

Lấy đan dược dụ dổ, Đan Thú viễn cổ không cách nào chống cự được sức hấp dẫn từ những viên đan được của Tử Nghiên, cuối cùng bị nàng thu phục.

Nhóm người lại quét một hồi đem hết thảy nơi này thu vào túi mình, trừ Đan Thú ra thì không còn viên bát phẩm đan dược nào cả, bởi chúng đã vào bụng của Đan Thú hết rồi, tuy nhiên còn lại 27 viên thất phẩm đan dược cùng những nguyên liệu luyện đan, và cả đến mười lăm cuốn đan phương thất phẩm.

Đoàn người thuận buồm xuôi gió rời khỏi đan điện, nhưng khi nhìn thấy thông đạo giao nhao kia, bốn nữ nhất thời ngây người. Di tích này quá lớn, muốn nhanh chóng tới chủ điện cũng không phải chuyện dễ.

Sự phúc tạp của di tích viễn cổ nằm ngoài dự đoán của bốn nữ. Theo sau Đế Thiên An, qua nhiều hành lang ngoằn ngèo làm người ta có cảm giác như đang lạc trong mê cung.

Cũng may là chỉ khoảng mười phút sau, con đường trước mắt chợt rộng lên, thân hình bay vọt ra một quảng trường lớn. Một tòa đại điện cổ xưa xuất hiện trước mắt mọi người.

Tòa đại điện hiện lên vẻ hoang vu không biết qua bao nhiêu tuế nguyệt, hơi thở thâm trầm xa xưa hòa lẫn vào từng phiến đá xây nên. Ai nhìn vào cũng đều cảm nhận được ý vị thương hải tang điền trong đó.

Đại điện cực lớn, người đứng trong đó nhỏ bé như một con kiến. Tại trung tâm đại điện có mười vầng sáng lơ lửng giữa không trung, phát ra quang mang chói mắt.

Mơ hồ thấy được bên trong nó có một thứ như là quyển trục, ẩn sau lớp ánh sáng đó.

Khi nhóm người Thanh Lân đến, khi thấy những vầng sáng này thì đều giật nảy mình, chẳng lẽ đó là Thiên Giai đấu kỹ sao?

Bước vào đại điện, liền phát hiện, có hơn mười thân ảnh ngồi xếp bằng dưới mặt đất, người đơ ra như được điêu khắc từ đá.

Hai mắt họ nhắm chặt, nhìn dáng vẻ như vậy không biết trải qua biết bao nhiêu tháng năm rồi, nhưng khí thế vẫn không hề suy giảm.

Mười mấy đạo thân ảnh này thủ hộ cách thạch đài mười trượng, không cho người khác xâm nhập vào.

“Khôi lỗi?”Nhìn những thân ảnh như tượng đá không chút sự sống này, Tử Nghiên con mắt quan sát rồi nói.

Sau đó chuyển hướng về phía trước con mắt lập tức sáng lên khi thấy một lồng sáng phía sau, bên trong mơ hồ có những quyển trúc đang bay lượn, liền đi đến định chạm vào lồng năng lượng.

“ Đừng, rất nguy hiểm” Đế Thiên An đem nàng chặn lại, trong ánh mắt không tin của nàng cười nói : “mười khôi lỗi này, mỗi một người đều có thực lực Đấu Tôn cả, hơn nữa phong ấn gia cố là Đấu Thánh cường giả đặt, chút không gian lực ít ỏi của muội còn chẳng làm được, một khi xúc động làm cho mười cổ khôi lổi này phát hiện thì hơi mệt”

Tử Nghiên ánh mắt khẻ đảo một hồi gật đầu, nàng cũng biết nặng nhẹ, liền nói : “ ca, vậy còn chờ gì nữa, mau đi vào đi, Thiên Giai đấu kỹ, muội cũng muốn xem, còn nữa cái gì cốt tủy Đấu Thánh, muội muốn bốn phần”

“ Bốn phần” Tiểu Y Tiên lắc đầu, nói : “ cái đồ tham ăn này”

Cổ Huân Nhi gật đầu : “cái miệng nàng càng ngày càng lớn”

Thanh Lân tiếp lời : “ Tử Nghiên ngươi cũng quá tham lam đi”

Đế Thiên An gõ nhẹ đầu nàng một cái “ đồ tham ăn”

Tử Nghiên làm cái mặt quỷ đáp lại, rồi nhìn đám người : “không thì 2 phần vậy”

Không để ý chỉ loli ham ăn này, thân ảnh nhanh chóng đi đến gần, trong tầm mắt hắn thấy được phía trên đại điện có một khung xương bạch ngọc ngồi xếp bằng trên thạch đài.

Hắn thấy được, trên đầu có hai quyển trục bay lượn, ở tại vị trí xươn sườn thắt lưng có những văn tự chìm nổi.

“Kamui”Nhãn lực lần nữa vận chuyển, trên bức màn phong ấn không gian chợt xuất hiện vặn vẹo rồi xoay tròn mở ra một cái lổ nhỏ.

Ngay lập tức nhãn lực hắn phát động hoán đổi vị trí của mình với một quyển trục bên trong đang như lưu tinh bay vòng, hướng thẳng về hắn tựa như chim sổ lồng, muốn thoát ra lao tù giam giữ.

Ngay khi vào bên trong Kamui không gian cũng đóng lại, ngay lập tức tay bắt lấy mười mấy quyển trục còn lại, cất vào bên trong không gian của mình.

“Xuy xuy” theo Dị Hỏa điều động, hình thành một thanh trường thương nóng bỏng.

Hơn ai hết hắn biết rõ bộ hài cốt phía trước vẫn còn lưu lại một tia tàn hồn của Đấu Thánh cường giả.

Nguyên tác trong nó dụ lấy Hồn Điện Trích Tinh lảo quỷ hấp lấy huyết dịch của hắn lẫn đám người muốn đoạt lấy đấu kỹ quyển trục, chỉ một sóng âm thôi cũng giết chết không ít người.

Thậm chí đám người Tiêu Viêm phải liên thủ mới có thể đánh bại được, Đế Thiên An cũng sẻ không dại cho nó thời gian phản ứng.

Thanh hỏa diễm trường thương ngưng tụ bởi bổn nguyên hỏa chủng của 5 loại Dị Hỏa là Vạn Thú Linh Hỏa, Cốt Linh Lãnh Hỏa, Cửu Long Lôi Cương Hỏa, Vẫn Lạc Tâm Viêm, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa được hắn khống chế cân bằng 5 loại sức mạnh dung hợp lại.

Hiện tại Đế Viêm đang dùng để luyện hóa hai bộ xương cốt chí tôn, hắn chỉ có thể đem ra những ngọn Dị Hỏa khác, đây là ưu thế của đại gia khi sở hữu nhiều Dị Hỏa trong người, đổi lại kẻ khác muốn làm được, thôi quên đi cho lành.

Tiêu Viêm khi dùng Phật Nổ Hỏa Liên dung hợp sáu loại Dị Hỏa mượn thêm hai ngọn nữa có thể bem nổ cả viễn cổ bát tộc Dược giới vở nát.

Mà thanh trường thương này do năm loại Dị Hỏa ngưng tụ thành, cho dù là Đấu Thánh nếu khinh định cũng bồi mạng, chớ nói chi chỉ một tàn hồn. Hơn nữa bên trong nó có Vẫn Lạc Tâm Viêm lực lượng đối với linh hồn có trọng đại đả kích.

“ Uỳnh”

Vang dội thanh âm vang lên trên đại điện, thanh hỏa thương do Đế Thiên An ngưng tụ mà thành, theo thân ảnh hắn di chuyển trường thương xuyên thủng đầu lâu kia, dưới đôi mắt của hắn có thể thấy được linh hồn ẩn tàng bên trong khô lâu.

Không một chút thương tình, lạnh lùng hỏa thương xé rách linh hồn, ngay khi va chạm một luồng kinh hồng khí tức bạo phát mà ra, đem không khí xung quanh thổi tung đi, hai quyển trục trên đầu của khung xương cũng bị đẩy văng đi.

“ Xèo xèo xèo” tiếng cháy khét không ngừng vang lên dưới lực đạo của Đế Thiên An, bộ khung xương bạch ngọc ngồi xếp bằng bị kéo lê rồi ngã xuống đất.

Rồi, chiếc đầu lâu bạch ngọc vở nát trong không trung, khi hỏa thương xuyên thủng mang theo nó đóng đinh lên vách điện phía sau, Dị Hỏa không ngừng bốc lên thiêu đốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK