Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Được một lát nó dừng lại ở A Mãn một đoạn, miệng kêu lên vài tiếng.

A Mãn nhìn thấy nó không có công kích mình, đôi mắt đỏ hồng kia đã không còn, biết là nó đã thoát khỏi trói buộc, nói: “Nếu khôi phục, cũng nên đi! Lưu lại nơi này chỉ biết bị lại lần nữa nô dịch.”

Già Lâu La nhân tính hóa gật gật đầu, sau đó lại kêu lên vài tiếng, dùng đầu hướng về trên vách núi kêu, lại hướng về thân mình.

A Mãn đoán được nó muốn nói gì : “ ngươi muốn giúp ta ư?’

“Pi pi!” Già Lâu la phối hợp kêu một tiếng.

A Mãn vui mừng, lập tức nhảy qua lưng Già Lâu La không chút e sợ.

Già Lâu La vỗ cánh mang A Mãn lên vực núi trên.

“Đợi ta hái hoa Bình Minh xong rồi chúng ta cùng thoát khỏi Thần Vực Đảo” A Mãn nhảy xuống đất hướng Già Lâu La nói.

Già Lâu La đồng ý, kẻ này trợ giúp nó thoát khỏi trói buộc nô dịch của thần tộc, sống như thế so với giết nó còn thống khổ. Cho nên nó muốn báo đáp lại ân tình trợ giúp của A Mãn.

A Mãn thuận lợi đi lên, men theo đường núi thuận lợi đặt chân lên Tịnh Thổ.

Cảnh vật trên Tịnh Thổ quả thật là một khung cảnh trái ngược với Địa Ngục Giới, khiến cho A Mãn cũng rất kinh ngạc.

Nhưng hắn nhanh trấn định lại, hắn không có thời gian ở đây lâu mà ngắm cảnh. Bởi đây là chốn nguy hiểm, một khi bị phát hiện chính là chỉ chết không có chổ chôn.

“ Đây chính là hoa Bình Minh” Thuận lợi di chuyển trên một cái hàng lang trống vắng, né đi các thần canh gác tuần tra A Mãn thấy được một cái sân trống, có một bãi trồng đầy hoa, giống như hoa loa kèn màu tím xinh đẹp đung đưa khoe sắc.

“ Không sai! giống như lời đồn nói. Có được cái này rất nhanh sẽ cứu được A Nhu, phải hái nhanh lên sau đó thì trở về.” A Mãn thầm nói, lập tức chạy đến ngay muốn đem hoa Bình Minh thu hái.

“ Chú chuột bé nhỏ!”

Ngay lúc A Mãn chỉ chạy được mười mấy bước đến chổ hoa Bình Minh, một đạo thanh âm già nua vang lên.

A Mãn ngưng trọng vô cùng, một tay nắm giữ chuôi đao quay người lại liền thấy được một cái thân ảnh.

Đó là một lão già đang đứng ở trong không trung- Thần Nhãn.

Từ khi Thiên Đế Thái Cực đi ra chấp chính, trên dưới Thần tộc chịu lớn lao thay đổi, Thánh Hiền Điện cũng bị gõ cùng hủy đi tư cách không ít.

Mà Tế Sư Điện của Tâm Nguyệt Quy lại được lòng Thiên, Thần Nhãn vì tăng trưởng uy vọng của mình cùng lấy lòng tin của Thiên hắn đã bố trí cạm bẫy nhắm vào Minh tộc, một khi thành công đây chính là công lao không chút nhỏ.

Thần Nhãn nghiên cứu ra một loại đặc biệt nhằm vào Minh Tộc Thạch Hóa bệnh, chỉ cần nhiễm lên Thạch Hóa bệnh, Minh Tộc người hóa đá, chắc chắn phải chết. Đồng thời hắn cũng thả ra tin tức Thần tộc có thuốc giải.

Mục đích chính là câu ra một con cá lớn mà tiêu diệt, lập công lớn với Thiên. Mà giờ này kế hoạch đang thuận lợi, Thần Nhãn nhìn con chuột câu ra khinh miệt :“ Bước chân dơ bẩn của ngươi đã làm bẩn thánh địa thánh khiết cao quý của tộc chúng ta”

Chín vạn năm thời gian đi qua, Minh tộc không cam chịu bị Thần tộc nô dịch , bọn hắn muốn một lần nữa trở lại phiến đại địa này phía trên.

Minh tộc Đại Tướng hoặc Đại Nguyên Soái thường xuyên sẽ theo Địa Ngục Giới đi ra, thám thính Thần tộc tin tức, thuận tiện cũng sẽ cùng Thần tộc giao thủ, ma luyện chính mình võ lực thời điểm, cũng có thể hiểu một chút Thần tộc thực lực.

Giữa song phương oán hận chất chứa đã sâu, quan hệ đã rất khó điều hòa. Khác với Nhân loại thì Minh tộc được Thần tộc liệt vào kẻ địch phải diệt trừ.

“ Không xong là đại trưởng lão Thần tộc” A Mãn đã nghe qua ca ca mình nói về y, trong đầu thầm kinh, lại ngắn ngủi trong làm ra quyết định, hắn không có đối chiến với kẻ này mà nhanh nhất có thể nhảy đến chổ hoa Bình Minh, chỉ cần lấy được hắn lập tức rời khỏi nơi này ngay.

Nhưng bàn tay còn chỉ còn hai tấc nữa chạm được hoa Bình Minh, cả cơ thể A Mãn bị tê liệt, một luồng màu vàng khí đính trụ A Mãn trên không.

“ Cơ thể bị tê liệt rồi! còn thiếu chút nữa! trên đường đi đã vượt qua bao nhiêu khó khăn rồi, giờ đây hoa Bình Minh đã ở trước mặt, ta không thể bỏ cuộc” A Mãn thầm cổ vũ mình, hắn không thể đầu hàng được.

Thần Nhãn khóe miệng nhích môi lên độ cong, thân hình hạ xuống đất, từ từ chậm bước mà đến, nhìn A Mãn giãy dụa khinh miệt nói : “ còn chưa tỉnh ngộ sao! các ngươi không có tư cách để dẫm lên vùng đất này! Nó không phải là của các ngươi, cho dù có là một tất đất, một bông hoa. Không phải nói là các ngươi, không xứng”

Nói xong Thần Nhãn thu lại Không Thức Giới Thần Lực, hắn không có vội giết đi A Mãn, hắn càng đợi tên này câu ra kẻ sau, từ từ đùa bỡn.

A Mãn vội vả đứng dậy, sắc mặt tràn đầy lo âu.

“ Ngươi không phải muốn có được Bình Minh chi hoa sao? nằm mộng” theo Thần Nhãn vung tay ra, một luồng thần lực như gió quét qua đem những bông hoa Bình Minh chấn nát.

“ Không!” A Mãn không cam lòng thốt lên, chạy đến, y không muốn toàn bộ hủy đi, bằng mọi giá phải lấy được, dù ít nhất là một bông.

Chỉ là vừa chạy đến lại bị Không Thức Giới Thần Lực bao vây thành một cái lồng xoáy khí giam lại, mặc cho A Mãn làm cách nào cũng không thoát ra được.

“ Sưu!”

Chính lúc này một đạo như thiểm điện ảnh lao đến, là một thanh cự đao nhắm hướng Thần Nhãn mà đến, nhưng không giết được chỉ cắm trên sàn đá vang một tiếng nhỏ.

“Bản tọa đang chờ ngươi” Thần Nhãn thấy một cái nam tử chậm rãi đi đến chổ mình, từ tốn nói : “ quan sát động tĩnh của Minh tộc là trách nhiệm bao năm nay của bản tọa, và ngươi bản tọa đã để ý lâu rồi, Hải Khoát Thiên Không”

Kẻ đến không ai khác chính là A Mãn huynh trưởng, Hải Khoát Thiên Không nhận được A Vũ phát hiện A Mãn để lại thư tín, lập tức lên đường truy tìm đệ đệ mình, rút lên cự đao : “là ngươi cố ý thả ra tin tức bên ngoài, dụ ta đến đây”

“ Không sai!” Thần Nhãn thừa nhận.

A Mãn nghe được cả kinh, hắn giờ đả phát hiện ra được mình làm ra một hành động vô cùng ngu xuẩn, hắn có thể thuận lợi lẻn vào Thần Vực đảo chính là vì hắn không phải mục tiêu của Thần Nhãn.

“ Lấy tính cách của ngươi! Sau khi biết được Thần Vực có thuốc hóa giải bệnh hóa đá mà mạo hiểm. Vì người của tộc mình, cho dù ngươi biết được bên trong đó có dối trá, thì cũng luôn có một vài con chuột không biết trời cao đất dày, muốn đến Thần Vực dở trò” Thần Nhãn chắp tay sau lưng, qua lại vài bước thản nhiên nói.

Sự tình hiện giờ đã nằm trong kế hoạch của hắn, A Mãn đang bị hắn khống chế mà Hải Khoát Thiên Không đã đến, muốn đi ra nhất thời khó được, một bộ nắm chắt hết thảy mọi thứ, nói : “ ngươi không thể không đến tương trợ. Kết quả, tất cả đều nằm trong dự liệu của bản tọa. Con chuột này tìm đến cái chết, ngươi vừa đến sau rồi. Vừa hay giúp bản tọa một mẻ hốt gọn”

Hải Khoát Thiên Không trầm mặc âm thầm suy tính đường lùi, nhưng hắn dù là Đại Nguyên Soái nhưng cũng không tự tin có thể giết được kẻ trước này. Nhất là khi y đã bố trí bẫy rập cho hắn.

Thần Nhãn nhìn Hải Khoát Thiên Không sắc mặt ngưng trọng, đối với kẻ Đại Nguyên Soái của Minh tộc đời này hắn cũng tán thưởng, cất lời : “ thực lòng mà nói, sức mạnh của ngươi khiến bản tọa lo lắng. Nếu cứ để thế mà lớn mạnh, ngày sau tất trở thành đại họa của Thần tộc”

A Mãn nghe được lòng tràn đầy tự trách, quỳ gối xuống sàn hối hận vô cùng.

Cái gọi là khắc chế mọi gian nan trên đường tất cả là giả dối. Người mà Thần Nhãn muốn giết chính là Hải Khoát Thiên Không. Một vị thống lĩnh của Minh tộc có thể đem lại nguy hiểm cho Thần tộc.

“ Mục tiêu của Thần Nhãn là ca ca! mà ta lại tiếp tay cho hắn! không thể tha thứ” A Mãn càng nghĩ càng phẫn hận, lần nữa lại đứng lên đem binh khí đưa ra, thúc dục lực lượng của mình, dù không đi ra được vậy hắn không thể để cho ca ca mình gặp bất lợi.

Nhưng thân ở trong trận, A Mãn vừa mới đứng lên, cánh hoa Bình Minh xoáy tròn đem chân hắn giam lại, thần lực Không Thức Giới trấn áp khiến hắn đau đớn.

“A Mãn” Hải Khoát Thiên Không lo lắng.

“ Giải quyết ngươi trước”Thần Nhãn một tay giơ lên, thúc dục Không Thức Giới Thần Lực đem trận pháp bố trí khắp xung quanh mình.

Hải Khoát Thiên Không lập tức quyết đoán, ra tay công kích Thần Nhãn, cự đao trực đâm lồng ngực y.

Một đao nhanh hiểm, nhưng một đao này không tổn thương được Thần Nhãn, mủi đao còn cách ba tấc thì bị luồng thần lực khổng lồ từ Thần Nhãn hất ngược lại.

“ Phanh!”

Hải Khoát Thiên Không trở đao cắm xuống mặt đá trụ lại, cảm nhận được áp lực trên người thầm kinh : “ cơ thể nặng quá, cảm giác như bị lún dưới đất”

Thần Nhãn một tay vươn ra, gia tăng thần lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK