Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, các đám người Yên Đan hai dặm, có một thân ảnh không ngừng bôn tẩu di chuyển để lại trong không trung một vệt tàn ảnh, nơi hắn lướt qua cành cây có phần rung động, chỉ mấy giây đã vượt qua cả ngàn mét.

Điện Quang Thần Hành Bộ thiên hạ trung nguyên cực kỳ nổi danh khinh công, nhắc đến môn khinh công này ai cũng nghĩ ngay đến một tên trộm nổi danh, trộm vương chi vương Đạo Chích.

Đạo Chích nâng lên tuyệt đỉnh khinh công của mình không phải đi trộm, mà là đi báo tin. Đúng vậy là báo tin, hắn trừ Trộm Vương ra thì còn là Mặc gia một cái thống lĩnh.

Cơ Quan thành bị tấn công và thất thủ, Đạo Chích cùng chư vị phản Tần trốn trong Mặc Hạch cơ quan thì hay biết Vệ Trang đang câu giờ, muốn để Cừ Tử cùng những người tham dự vào phản Việt đến trừ diệt một thể.

Sau khi thương nghị, Đạo Chích cùng những thống lĩnh khác đi ra, hắn dùng khinh công của mình trước ra ngoài báo tin.

Chỉ là dưới trướng Vệ Trang có một cái khinh công không kém cạnh, Bạch Phượng truy đuổi lấy.

May mắn là Đạo Chích được người giúp đỡ, hắn thành công đem Bạch Phượng bỏ lại, một đường chạy nhanh đi báo tin, một đường bôn tẩu cũng để hắn hơi mệt mà dừng lại nghỉ ngơi một chút.

Đạo Chích bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, hắn vừa thả lỏng lấy hơi thì phát hiện ra được có một cái thân ảnh lướt qua phía sau, cảm giác cho hắn biết tựa như có một cái đôi mắt nhìn chằm chằm.

Đạo Chích đảo mắt một cái xong nhìn về phía trước, bất giác giật mình khi thấy một cái lá cây nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt, sau đó rơi xuống đầm nước.

Sự tình khác lạ, bởi không có một lá cây nào khác rơi đi, Đạo Chích đưa mắt nhìn lên, theo ánh mắt, dưới sắc trời hoàng hôn, hắn thấy được một cái nữ tử nhẹ nhàng đạp lấy một nhành cây mảnh đứng.

Thiếu nữ lấy quần áo lấy màu tím làm chủ. Tuổi của nàng thoạt nhìn dường như gần giống như chỉ mười bốn mười lăm, khuôn mặt lấy một tấm lụa mỏng che lại, như ẩn như hiện để cho người không thấy rõ dung mạo,

Một đầu mái tóc lại là nhạt màu tím.Tùy ý rối tung ở đầu vai, nàng có một đôi mắt màu tím không hề bận tâm, phảng phất là bình tĩnh ngàn năm không có biến hóa chút nào mặt nước, có thể trong suốt phản chiếu ra mắt thấy người trong lòng cái bóng.

Nàng nửa người trên mặc một bộ màu trắng pha lẫn màu đà tím, có thể nửa người dưới nhưng là liên thể váy ngắn, trên chân đạp màu tím giầy đế bằng, mặc màu tím nhạt có dấu hoa văn trù tất cùng làn váy tạo thành một cái tuyệt đối lĩnh vực, lộ ra một mảnh trắng tinh như tuyết da thịt.

Ở nơi bàn tay phải cổ tay một đóa hoa lan trắng ngần trên đó nở rộ - Âm Dương Gia trưởng lão Mộc bộ Thiếu Tư Mệnh.

“ Này cô đang chờ đợi ta ư?” Đạo Chích ý cười hỏi thăm.

Thiếu Tư Mệnh một đôi mắt không có biến hóa nhìn hắn.

Đạo Chích nhẹ nhẹ lay đầu, không nhận được trả lời, ngả ngớn nói : “ Xem ra cô đang đợi ta rồi, thật là tuyệt quá”

Thiếu Tư Mệnh không có nửa cải biến sắc mặt.

Đạo Chích lại nói : “Nếu như cô đợi chờ ta ăn cơm thì càng tuyệt diệu.”

Thiếu Tư Mệnh chậm lay đầu tỏ ý.

Đạo Chích một tay đưa lên sờ cằm, nói : “Ta đoán chắc không thể nào, kỳ thực một cô gái xinh đẹp như cô đây, đợi ta làm gì cũng được cả, chỉ cần đừng đánh đánh giết là được, chắc không phải thế đâu nhỉ?”

Thiếu Tư Mệnh không có biến hóa chút nào sắc mặt, nhưng lại nhẹ gật đầu.

Đạo Chích đối mặt trầm mặc như trước thiếu nữ, nhịn không được cất lời :“ Rốt cuộc cô đến để giết ta hay là không phải”

Thiếu Tư Mệnh không trả lời, tay phải đưa ra lật ngửa lòng bàn tay lại.

Đạo Chích có chút ngạc nhiên, nhưng một giây sau hắn liền ngưng trọng vô cùng, bởi từ lòng bàn tay của thiếu nữ, luồng tím khí di chuyển, cùng với đó dao động lực lượng bắt đầu truyền ra.

Thiếu Tư Mệnh lại nhẹ đưa bàn tay phải mình chuyển, đầu ngón tay hơi hơi chuyển động, chỉ thấy không ít lá cây bị nàng kéo đến phân bố đồng đều di chuyển, sau đó theo ngón trỏ phải nàng vẻ lên, một cái Thiên Trạch đồ hiện.

Thiên Trạch đồ trong các lá cây sắp xếp, lực lượng không ngừng được Thiếu Tư Mệnh thả vào bên trong,

“Tuy trước giờ ta ghét nhất là đạo lý thối tha của lũ Nho Gia, nhưng nơi này chính là hoang sơn dã lĩnh, mà chúng ta lại là cô nam quả nữ, nếu như xuyên ra ngoài, khẳng định đối thanh danh cô nương mười phần bất lợi, không bằng chúng ta gặp nhau khi khác nhé”

Đạo Chích đã đoán ra được nữ tử này đối với hắn không có hảo ý, nhất định là cầm chân không cho hắn đi báo tin. Cho nên hắn không thể tiếp tục ở lại nơi này được, một khi tiếp dây dưa xuống có khi hắn còn bỏ mệnh ở đây.

Nhưng lời của Đạo Chích cừa dứt, Thiếu Tư Mệnh đả phát động công kích, ngón trỏ cong lại nhẹ búng.

“ Sưu!”

“ Sưu!”

“ Sưu!”

Xanh lục lá cây lại như lợi khí sắc bén, xé gió mà lao đến Đạo Chích.

Đừng nói là da thịt con người, có khi gạch đá hay kim loại cũng bị những căn lá cây này cắt phá.

Lá cây không có lợi hại như thế, nhưng lá cây dưới tay của Thiếu Tư Mệnh lại khác.

Những chiếc lá xanh này được nàng quán chú lực lượng, tuyệt kỹ Vạn Diệp Phi Hoa Lưu của Mộc bộ Âm Dương Gia, tuy thuộc Mộc nhưng sắc bén vô cùng, trong Nhu lại có Cương.

Lại thêm Thiếu Tư Mệnh dù là trẻ tuổi, năm nay chưa đến mười tám nhưng là năm trăm năm nay Âm Dương gia Mộc bộ đệ tử mới có kỳ tài, nàng là trời sinh Âm Dương gia Mộc bộ người.

Tại La Sinh Đường trong vượt qua khảo nghiệm, Vạn Diệp Phi Hoa Lưu của nàng còn so với hai cái tiền nhiệm Hắc Bạch Tư Mệnh của Mộc bộ còn cường đại.

Đạo Chích nhìn thấy nhanh như thiểm điện lá xanh bay đến, hắn mặt biến sắc nhưng không có ngồi yên chịu chết, Điện Quang Thần Hành Bộ lại hiện.

Liền sau đó bén nhọn lá xanh xuyên qua thân cây, lá cây thẳng tắp một dạng.

Thiếu Tư Mệnh truy theo không tha, lá xanh liên tục công kích.

Đạo Chích nâng lên khinh công chạy trốn.

Đổi lại bình thường hắn đã đào thoát, chỉ là hắn bản thân vừa mới trọng thương mới khỏi gần đây, lại cùng Bạch Phượng một đoạn thời gian truy đuổi, bây giờ Thiếu Tư Mệnh thực lực cũng không chút thấp, khiến hắn chỉ có thể trốn tránh.

"Con gái hung dử như vậy coi chừng không lấy được chồng đấy” Đạo Chích ẩn nấp sau một gốc cây vọng lại.

Lời hắn vừa dứt Thiếu Tư Mệnh cong ngón tay khẻ búng, lá xanh cắm xuyên đến thân cây cách mặt Đạo Chích một tấc.

“ Không chơi nữa” Đạo Chích lời dứt liền nhảy người rời đi.

Ngay lập tức Thiếu Tư Mệnh truy theo sau, ngón tay gảy nhẹ lá xanh lần nữa bay ra, bắn thẳng đến Đạo Chích hậu tâm.

Đạo Chích cảm nhận được nguy hiểm, tại không trung lại như đất bằng lại đảo người.

“ Xoẹt!”

“ Xoẹt!”

“ Xoẹt!”

Một chiếc lá từ mũi sát qua, cái thứ hai từ phía sau đầu xẹt qua đến mảnh thứ ba thì trúng vào thân hình hắn, máu tươi nhìm ra.

Đạo Chích vội theo đà rơi đáp xuống một cành cây lớn.

Thiếu Tư Mệnh thấy hắn không chạy liền đáp đến gần, nhìn.

Đạo Chích thở dốc hồi phục, sau đó nói :“Ta đã nói rồi mà, cô gái nào mà theo đuổi ta liền sẽ bám riết không buông, thế mà nhiều người không tin.”

Thiếu Tư Mệnh không một chút để ý, bất chợt ánh mắt nàng lay động.

“Trước kia ta cũng không tin, nhưng hôm nay là chính mắt nhìn thấy.”

Một đạo thanh âm vang lên từ phía sau Đạo Chích, một cái áo khoát đen đội nón lá chậm rãi hiện ra.

Đạo Chích nhìn thấy người, vội cướp đến trước chắn, thủ thế đề phòng, nói : “ Cừ Tử, cẩn thận địch nhân”

Thì ra Yên Đan sau khi bị Đại Tư Mệnh cùng Võ Lâm Minh mai phục, cả bọn hợp sức giết rơi, những kẻ này may mắn không có nhiều võ lực cao, giết xong Yên Đan tiếp tục lên đường thì phát hiện ra Đạo Chích thân ảnh ở gần.

Hắn nghe thanh âm cùng ngả ngớn giọng điệu, và cái thiếu nữ chặn đánh hắn, Yên Đan rõ ràng kẻ trước là Đạo Chích chứ không phải là kẻ giả dạng, tay đưa ra vỗ nhẹ vai hắn, nói : “ người đã đi rồi”

Đạo Chích nghe được cưa mắt nhìn, chỉ thấy ngọn cây nơi Thiếu Tư Mệnh đứng lúc nãy đung đưa, thân ảnh của nàng cũng đã không còn.

Yên Đan một tay đưa lên vai Đạo Chích vận khí chữa trị cho hắn, nói : “ trên đường đi, trước sau ngươi đã giao thủ với hai kẻ địch lợi hại, Thần Hành Bộ đã sử dụng quá độ, nội thương lại tái phát”

Đạo Chích không để ý : “ chỉ cần có Dung cô nương chuyện nhỏ thôi mà”

Nhưng một giây sau hắn sắc mặt thay đổi, ngưng trọng cùng lo lắng : “ hiện giờ trong Cơ Quan Thành đang nguy cấp vạn phần”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK