Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là sau ngày con gái hắn chết, Ngụy Tiêm Tiêm bỏ mạng dưới đao của Ngụy Võ Tốt quân Thiên phu trưởng Điển Khánh, Huyền Tiễn nhờ vào con gái hắn lấy mạng làm giá mà thoát khỏi cái bẫy chết người mà hắn chế tạo ra.

“ Này..!!” đứng tại thư phòng, Ngụy Dung trong đầu thầm hô một tiếng, ánh mắt thoáng qua tinh quang khi thấy được xung quanh mình cảnh vật thay đổi, ánh áng ban ngày lại nhường chỗ cho hôn ám sắc màu.

Nhưng chỉ là thoáng qua, hắn dù sau cũng ở quan trường nhiều năm lăn lộn. Kinh lịch không ít chuyện, đột ngột hắn cảm nhận được một luồng sát khí lớn có mặt tại gian phòng, luồng sát khí này xuất hiện rồi biến mất như cơn gió.

“ Đến rồi! không nghĩ là hắn” Ngụy Dung xoay người về phương sát khí vừa biến mất kia, hắn liền thấy ngay được tại cái bàn sập của mình có một cái thân ảnh binh sĩ đang quỳ ngồi tại đó.

Quân giáp hắc y, tại đỉnh đầu mũ khôi thượng là hai căn lông vũ trắng, trên mặt mang một thanh đồng mặt nạ, làm cho người không cách nào thấy rõ chân dung, chỉ lộ ra một đôi lạnh như băng con mắt, thần bí lại uy nghiêm.

Đáng chủ ý tại bàn tay trái hắn cầm lấy một thanh trường kiếm, kiếm ở trong vỏ đặt ngay ngắn trên bàn gỗ sập. Cả kiếm cùng vỏ một màu, tựa như mặt trời xuống núi sắc thái.

“Yểm Thủ Tế Nhật, Âm Thịnh Trú Ám. Ngươi chính là Yểm Nhật?” Ngụy Dung nhìn Tần quân đang ngồi phía trước, hắn có thể không nhận biết người nhưng thanh kiếm đặc biệc ở trong tay hắn lại nhận biết.

Người này chính là La Võng tối cường thích khách, Yểm Nhật!

Y là một trong các La Võng chữ Thiên sát thủ, giống như Huyền Tiễn chấp chưởng Việt Vương Bát Kiếm đứng hàng thứ nhất- Yểm Nhật.

Cũng chính là y mới có được cái thân thủ bất phàm, tại đô thành Đại Lương bên trong đi đến phủ Đại Ty Không của hắn mà không bị phát hiện.

Nhìn thấy y không đáp mà ngầm thừa nhận, Ngụy Dung nói tiếp : “Thiên Sát Địa Tuyệt, Si Mi Võng Lượng. Sát thủ La Võng có tám đẳng cấp, ngươi và Huyền Tiễn đều là nhất đẳng Thiên Tự. Không ngờ người tới là ngươi”

Lần này Yểm Nhật lên tiếng : “ ông hiểu rõ La Võng thật đấy”

Đối với Ngụy Dung nhận ra thân phận của mình, Yểm Nhật cũng không có cảm thấy kỳ quái, dù sao, trong tay mình đứng thứ nhất trong Việt Vương Bát Kiếm, thế nhưng là tương đối nổi danh, người trong giang hồ, trên cơ bản không có mấy cái không biết.

Chính mình làm La Võng chữ Thiên nhất đẳng sát thủ, mặc dù không có nhiều người gặp qua, nhưng mà danh tiếng lại là cực kỳ vang dội, bị nhận ra, cũng rất bình thường.

Ngụy Dung đáp : “ Trước khi chọn các ngươi, tất nhiên Ngụy mỗ phải tìm hiểu năng lực của La Võng rồi”

Ngay khi Huyền Tiễn chạy thoát, Ngụy Dung biết rõ sớm hay muộn thì tên sát thủ kia sẽ đến tìm hắn mà trả thù thôi. Trước kia còn có nữ nhi Tiêm Tiêm chế trụ hắn, nay con gái cũng đã chết hắn còn có thể điều khiển được ư?

Ngụy Dung biết rõ một sát thủ cấp Thiên của La Võng có bao nhiêu lợi hại, minh chứng rõ nét là hắn mượn tay đứa con rể của mình thanh trừng không ít bao nhiêu đồng liêu trong thành Đại Lương.

Một kẻ như Huyền Tiễn muốn lấy mạng hắn không phải là khó, cho nên vì bảo trụ mạng sống của mình buộc Ngụy Dung phải tìm được một kẻ có thân thủ lợi hại không kém.

Mà những kẽ có được thực lực như Huyền Tiễn lại không nhiều, hơn nữa bằng lòng giúp đỡ cho hắn cũng chưa chắc, thậm chí một khi sự tình lộ ra hắn cũng không có quả ngon để ăn. Trải qua cân nhấc lo liệu, Ngụy Dung cũng tìm cho mình được đường lui.

Chính là tổ chức sát thủ khét tiếng của con rể mình, La Võng. Bằng hắn năng lực, tất nhiên từ thủ hạ dưới trướng tìm được phương thức liên hệ với tổ chức sát thủ này, có điều không nghĩ đến người đến lại là một Thiên Tự cấp khác.

Yểm Nhật trả lời : “ sự lựa chọn của ông rất sáng suốt. Nhưng ông căn bản không có sự lựa chọn thứ hai”

Vừa nói Yểm Nhật chậm rãi đứng dậy mang theo trường kiếm của mình, tay phải nắm lên chuôi kiếm, theo tay rút, một tiếng kim thiết lanh lảnh ngân vang. Trường kiếm ra khỏi vỏ một đoạn, nhất thời ánh sáng lóe lên rồi biến mất.

“ Hừ!” Ngụy Dung hừ một tiếng nhẹ không để ý lời châm chọc của Yểm Nhật, đáp : “ Ta nằm trong tầm ngắm của La Võng bao nhiêu năm nay, tuy vẫn còn sống nhưng cũng đã già rồi”

Theo Yểm Nhật vung tay toàn bộ trường kiếm cũng rời vỏ.

Tại chuôi kiếm ngắn gọn vừa phải, lưỡi kiếm mang màu đỏ thân kiếm lại khắc vài đường giống răng cưa trông quỷ mị.

Gần chuôi kiếm ở giữa chính là một lổ tròn vừa phải một khe rãnh từ lổ tròn kéo dài chạy đến mũi kiếm. Hai mũi kiếm được tách ra độc lập nhau, mũi kiếm dạng bầu và sắc cạnh.

Ngụy Dung không một chút nào sợ hãi, khi nhìn không gian bắt đầu tối dần hơn, đứng trước một Thiên tự sát thủ như Yểm Nhật hắn quả thật không có đường chạy trốn, song hắn lại không tin mình sẽ chết, đáp : “ mục tiêu cũng có thể trở thành hung khí”

Yểm Nhật nghe xong, đại não phân tích câu chữ, nói : “ chứng minh cho ta thấy đi!”

“ Ta đã chuẩn bị một món quà ra mắt mà La Võng luôn muốn có đây” Ngụy Dung xoay người, một tay xòe ra hướng về Yểm Nhật, cười nói.

Ngẫm nghĩ một lúc, Yểm Nhật cũng đoán ra được lời hắn muốn nói gì, dò hỏi : “ Ngụy Võ Tốt?”

Ngụy Võ Tốt chính là Ngụy quốc con át chủ bài, cũng là thứ khiến Tần quốc nhiều lần ngậm đắng nuốt cay thất thủ trong việc công phá đất Ngụy.

Thậm chí xa xưa hơn, Chiến Quốc những năm đầu, Ngụy quốc chính là bá chủ với chi binh mã này, đem Tần quốc ép không thở được.

Ngụy Dung thừa nhận : “ Ngụy mỗ thân là Đại Tư Không, chỉ cần lập thêm một công nữa là có thể nắm trong tay toàn quyền quản lý Ngụy Võ Tốt”

Cái giá mà Ngụy Dung đưa ra quả thật khiến La Võng không thể không tâm động, một khi toàn quyền Ngụy Võ Tốt đều rơi vào tay của Ngụy Dung.Tần quốc lại phát binh công đánh, trong ứng nội hợp khi đó Ngụy quốc liền có thể chống cự được ư?

Và một khi Ngụy quốc lâm nguy, thiết kỵ Đại Tần công chiếm nước Ngụy khi đó lối vào trung nguyên mở rộng hơn. Các nước còn lại thâu tóm cũng trở nên dễ dàng hơn.

Yểm Nhật lên tiếng : “ Nói ra điều kiện của ông đi”

Ngụy Dung thâm ý nói : “ Nghe nói, có một loài nhện vì nhu cầu sinh tồn mà thậm chí còn ăn thịt luôn cả đồng bọn mình”

Yểm Nhật cũng không phải là kẻ ngu, tất nhiên hiểu ra được dụng ý của Ngụy Dung lời hắn ám chỉ là gì. Đem trường kiếm thu vào vỏ, thân hình xoay người, chớp mắt lại tiêu thất trước người Ngụy Dung.

Cùng với hắn rời đi, ám hồng không gian cũng như thủy triều rút lui. Nhường chỗ cho ánh sáng ban ngày như trước.

“Huyền Tiễn” Ngụy Dung nhìn sắc trời bên ngoài, khóe môi bất giác nhích lên độ cong.

Cái giá mà hắn đưa ra cho La Võng không một chút nhỏ, đứng trước lợi ích khổng lồ thế kia tất nhiên La Võng sẽ vì hắn mà trải đường, rồi thu lấy càng lớn lợi ích từ hắn. Tuyệt sẽ không để cho những mối nguy hại đến lợi ích của La Võng.

Mà có thể uy hiếp Ngụy Dung tính mạng chỉ có Huyền Tiễn mà thôi. Huyền Tiễn tuy lợi hại nhưng La Võng cũng không chỉ mỗi mình hắn là Thiên Tự sát thủ. La Võng muốn thu lợi ích, buộc phải đem mối nguy hại này bóp chết. Giúp hắn trải đường, thuận lợi chưởng khống đại quyền trong Ngụy quốc.

Từng cái hình ảnh tựa như thủy tinh tan vở, Ngụy Dung nhanh từ trong hồi ức ngắn ngủi tỉnh lại, bởi hắn bị thanh âm ở gần mình kéo ra thực tại.

“ Yểm Nhật!” Huyền Tiễn nghi hoặc nhìn đồng liêu của mình, mặt cũng trầm xuống với sự xuất hiện của y, trong lòng ẩn ẩn có một cái dự cảm không tốt.

“ Ngụy Dung không thể chết” Yểm Nhật lạnh nhạt nói : “ nhiệm vụ của ngươi là giết chết Quỷ Cốc Tung Hoành, bảo vệ Ngụy Dung”

“ Bảo vệ hắn?” Nghe được Huyền Tiễn đáy lòng hiện lên lữa giận, trầm giọng đáp : “ La Võng vẫn luôn hạ quyết sách diệt trừ Ngụy Dung”

Yểm Nhật đáp : “ chỉ cần có lợi ích chung, kẻ thù cũng sẽ trở thành bằng hữu”

“ Ngụy Dung với ta, chỉ có thể là kẻ thù” Huyền Tiễn đả biết rõ Yểm Nhật đến đây làm gì, hắn cũng tỏ rõ lập trường của mình.

Yểm Nhật cảnh cáo nói : “ Ngươi là vũ khí của La Võng, vũ khí chỉ có thể phục tùng. Ngươi không có quyền lựa chọn. Vì ân oán riêng mà phản bội La Võng, ngươi đã nghĩ kỹ hậu quả rồi chứ?”

“ Ta biết rất rõ hậu quả” Huyền Tiễn đáp, hắn đương nhiên rõ ràng phản bội tổ chức là có kết cục gì, nhưng hắn với Ngụy Dung có thâm thù tuyệt không nhận mệnh lệnh bảo vệ y.

“ Xuy Xuy Xuy!!”

Ngay khi Huyền Tiễn tỏ rõ lập trường, nội lực bành trướng mà ra, sát khí kinh hồng tuyệt không thua kém gì Yểm Nhật cả. Bầu không khí bị phá bĩnh mới một tiếng tiêu đột ngột phát ra.

Cách nóc nhà của Yểm Nhật không xa, người thổi tiêu là một cái dáng người xinh đẹp nữ tử, dáng vẻ thướt tha mềm mại, trong lúc phất tay, tất cả đều là mị hoặc nam nhân cử động, trên bả vai hình xăm con nhện nhường hắn nhìn càng thêm có vũ mị ý vị.

“ Ly Vũ” Huyền Tiễn mày nhíu sâu, nhận ra cái nữ tử xinh đẹp đang thổi tiêu kia.

Hắn nhận ra bởi vì nàng ta cũng là người trong tổ chức. Cấp bậc cũng không nhỏ chút nào, tám cấp bên trong chỉ dưới cấp Thiên Tự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK