Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Hàn Phi lặng yên nghe lấy, tầm mắt của Việt vương hoàn toàn vượt xa chư vị quân vương khác. Hắn không bận tâm đến việc chiếm thành đoạt đất, hưởng cái lợi mở mang bờ cõi như trung nguyên các nước.

Mà tầm mắt của hắn đặt ở phương diện khác, trong mắt của hắn trung nguyên béo bở, đất đai rộng lớn của người trung nguyên chỉ là thổ nhưỡng vun trồng cho Bách Việt. Có phách lực như vậy, trong thiên hạ chỉ có duy nhất một người mới có thể làm.

“ Cho dù là Việt quốc đã từng phồn vinh nhất hay trung nguyên huy hoàng vương triều cũng không thể so bì được với Bách Việt. Cái gọi là thịnh thế, chi bằng để cho Thập Kiệt của Thiên Hạ Vô Song thành nói một chút” Đế Thiên An cười nói.

“ Thịnh thế, Thập Kiệt” Thiên Trạch nghi hoặc nói.

“ Hừ” Lăng Sương nghe được bỉu môi quay một bên.

Hàn Phi lên tiếng : “ ta nghe nói Bách Việt hàng năm mười ngày đầu tiên tổ chức lễ hội, các môn thể thao được tính điểm, mười người có thành tích cao nhất của mười môn bắt buộc , hơn nữa niên kỷ dưới hai mươi, nếu phù hợp thì được gọi là Thập Kiệt.”

Tú Nương nhẹ gật đầu, nói : “ Thiên Hạ Vô Song có Thập Kiệt, nhưng mà ta lại nghe được có một cái tên gọi khác, cá nhân ta lại ưa thích tên gọi này hơn, Thập Hung”

“ Thập Hung!!” Đám người Hàn Phi nghe được lẩm bẩm lên.

Đế Thiên An tiếp lời : “ sau ta lại không biết nhỉ!”

“ Lấy quốc tỷ đi cầm cá cược, đánh nhau hủy đi Đại Thư Viện. Quốc Tử Giám các giáo viên liên tục bị thay, Hỏa Vũ Công mấy lần vào viện nghĩ dưỡng. Không ít kiến trúc trong thành bị hủy, xưởng giấy ba lần bị chơi hư, còn tổ chức một cái đoàn nhóm tranh Việt vương chi vị…”

Tú Nương liệt kê ra từng việc, ánh mắt vô ý hữu ý rơi vào Lăng Sương một bên : “ Đại vương nói chữ Hung này có đúng không?”

“ Hung ư! Không Hung chút nào cả!” Đế Thiên An cười nói : “ Thập Kiệt nhà ta mỗi một đứa đều tài trí hơn người. Đơn cử bảo bối trong lòng ta cũng đủ khiến quần hùng hào kiệt trung nguyên khóc thét rồi.”

“ Bản vương tự phụ vô song, xem thường người trong thiên hạ. Cho dù đến bao nhiêu người, một mình bản vương cũng có thể trấn áp. Bản vương từng độc xông Tân Trịnh đến Trần Dĩnh, từng tại mười vạn quân Tần giết ra không chút trở ngại”

“ Dưới gầm trời này cho dù là mạnh mẽ nhất tinh binh cũng không làm khó được bản vương. Nhưng mà bản vương cũng không phải là thiên hạ vô địch. Có mười cái thân ảnh để cho bản vương kiêng kỵ.”

“Mười người tề tụ, cho dù là bản vương cũng không thể không để ý, còn phải nhường chín phần mặt mủi. Mười kẻ này ghê gớm như vậy, còn không phải là Thập Kiệt”

“ Lợi hại như vậy ư?” Hồng Liên có chút không tin, ngây thơ hỏi.

Hàn Phi hiển nhiên hiểu ra trong lời nói của hai người kia, gương mặt biến đổi thán phục, nói : “ có thể để cho đại vương thúc thủ chịu trói như vậy, quả thật là chữ Hung này không đúng rồi”

“Phốc xuy!” Tử Nữ, Lộng Ngọc, Thủy Vân Du, Mộc Tuyết Nhu một bên che miệng cười lấy, hiển nhiên bọn họ đều hiểu Đế Thiên An nói đến là ai.

“ Nhìn cái gì!” Tay cấu lấy phụ vương mình, gương mặt đỏ lên có chút xấu hổ khi bị nói móc, Lăng Sương trừng mắt với mấy người đem mắt nhìn qua mình.

“ Ha ha!” Đế Thiên An lại hôn lên má nàng một cái, trở lại chủ đề trước : “ người trung nguyên xem Bách Việt là nước không khai hóa, trái luân phải đạo. Nhưng bản vương lại xem đám người bọn họ như những con cừu non, khỉ dốt nát dê béo nuôi lớn rồi thịt mà thôi. Huynh nếu về Bách Việt một chuyến sẽ rõ hết thảy, diệt Hàn với Bách Việt mà nói trăm hại không lợi.”

“ Trăm hại không lợi” Thiên Trạch suy ngẫm lấy, trước đây hắn đối với Thiên An nắm giữ vũ khí sát thương lớn cùng quốc lực cường thịnh mà chỉ bo bo mảnh đất của mình bất mãn, nhưng giờ cái suy nghĩ đó cũng đã bắt đầu thay đổi.

Đế Thiên An gật đầu nói : “ Hãy để cho bọn họ từng người từ tầng lớp thống trị đến con dân ở đây cam nguyện bán mạng cho Bách Việt chúng ta. Để cho bọn họ cứ sống trong ngu muội vô tri của mình, huynh chịu khổ nhiều năm nhưng đổi lại một Bách Việt cường thịnh. Nhiều năm nay cũng coi như ta hồi báo cho phụ vương đã mất cũng như khổ lao của huynh”

Thiên Trạch ánh mắt lay động nhìn thân ảnh nam tử kia, quả thật hắn động dung vô cùng Bách Việt cường thịnh đã ngoài hắn dự liệu lẫn hiểu biết. Mặc dù từ thuộc hạ hắn cũng biết sự khác biệc khi Bách Việt rơi vào tay đứa em này, đã lớn mạnh ra sao.

Nhưng từ miệng của Đế Thiên An và Tú Nương hắn càng rõ hơn sự cường đại. Hắn tự hỏi nếu bản thân mình chấp chưởng Bách Việt đi nữa, cũng chưa chắc có thể đem nó phát huy rực rở huy hoàng như trong tay Thiên An.

Trí tuệ của đứa em này hắn không phục không được, khóe môi nhích lên độ cong, quay nhìn Đế Thiên Annói : “ tài trí của ta đích thật không bằng đệ. Có điều thật không sợ lật thuyền trong mương? nghe nói trước kia Hạng Yến đã cho đệ ăn một vố đau rồi”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn lên, nói : “ Nhiều năm trước đệ vẫn còn chưa lớn đây, sai sót là bình thường. Bây giờ phóng nhãn thiên hạ này, nhìn đâu cũng chỉ là gà đất chó sành mà thôi.”

“ Hừ còn không phải bại dưới tay ta” Lăng Sương ở trong lòng hắn giận dỗi, song nội tâm đối với phụ vương mình cực kỳ sùng bái ngưỡng vọng.

Đế Thiên An lại cười lên một tràn, lại hôn lên má nàng, gật đầu nói : “ cho nên bảo bối cưng nhà ta càng lợi hại. Trong thiên hạ này có thể để cho ta thúc thủ vô sách, đè đánh Việt vương chỉ có mấy đứa nhóc bọn con à. Hơn nữa thua trên tay con mình đâu có mất mặt đâu, con hơn cha nhà có phúc mà.”

“ Hừ” Lăng Sương mặt có chút đỏ, tâm ngượng ngùng khi nghe, trong lòng cũng có chút hư vinh, nhưng mặt ngoài vẫn tỏ ra tức giận, mắng : “ đại lừa gạt, lời người không đáng tin được. Đừng cho rằng mấy câu lừa gạt liền xong chuyện”

Hoàn toàn khác biệc với các quân vương tại vị hiện giờ. Không một chút để ý uy nghiêm của bậc Đế Vương, song từ người lại toát lên uy nghiêm không thể khinh thường. Lại không có vô tình Đế Vương bất cận nhân tình, trước mắt phía trước lại một bộ ấm áp phụ tử tình.

“Xuy ngưu” Một bên Hồng Liên bị khi dễ, nhìn Lăng Sương trong lòng nam nhân kia, có chút không phục nói.

“ Ồ!” Đế Thiên An tỏ vẻ kinh ngạc nói lên, ánh mắt nhìn chăm chú về Hồng Liên.

Hồng Liên bị hắn nhìn có chút chột dạ, bất mãn mà nói : “ ngươi, ngươi nhìn cái gì”

“ Từ khi Bất Bại LongThân của bản vương thành, thiên hạ này đã không còn một ai có thể cùng bản vương chi địch. Cho dù trăm vạn đại quân cũng không đủ bản vương giết.Cho dù là danh kiếm cũng khó mà thương tổn được nhục thể của bản vương được” Vừa nói,cơ thể Đế Thiên An thay đổi, cơ thể trên vảy rồng xuất hiện, đến cả tay chân cũng hóa vuốt rồng.

“Ah!” Hồng Liên có chút giật mình nhìn về cơ thể người nam nhân kia thay đổi.

Những người còn lại cũng bị chú ý lấy, nhất thời không thể rời mắt.

“ Một quyền của ta, nhẹ cũng lên đến vạn cân chi lực.” Đế Thiên An tiếp tục, nói : “ bản vương có thể đạp mây ngàn vạn dặm, diệt quốc với ta mà nói chỉ là nhất niệm. Đó là lực, về tài trí ta gầy dựng Bách Việt trở thành đất nước cường thịnh nhất thế gian. Ta nếu đứng thứ hai, vậy kẻ nào dám đứng thứ nhất đây? Là phụ vương nàng? Hay là cửu ca nàng đây?”

Hồng Liên mặt có chút đỏ lên, ngượng ngùng không biết làm sao? Bối rối nhất thời lên tiếng : “ là cửu ca”

Hàn Phi nghe được lắc đầu thở than, cười khổ nói : “ muội muội à, đề cao ca ca quá rồi”

“Hừ!” Lăng Sương hừ lạnh một cái, hiển nhiên đối với lời của Hồng Liên cực kỳ xem thường, Hàn Phi cái tên này muốn đòi so với phụ thân mình đúng là chuyện cười của năm mà, khinh thường nói : “ Hàn Phi chỉ là bại tướng dưới tay cũng thật là dõng dạc, ngay cả bản tiểu thư còn không thắng được còn đòi với phụ vương. Hồng Liên, cô thật đúng là ngây thơ đến đáng thương”

“ Cô!!” Hồng Liên nghe càng thẹn càng giận, nhưng không biết bao biện, nhất là mấy ánh mắt đám người xung quanh khiến nàng càng thẹn hơn.

“Hàn Phi! Cửu ca của nàng đúng là có chút thông minh” Đế Thiên An tiếu ý nói : “ học Nho xuất Pháp, Ngũ Đổ chỉ ra 5 loại người nguy hại đến một quốc gia.”

Mộc Tuyết Nhu gật đầu, đối với Hàn Phi Tử vị này nàng đến từ hậu thế cũng biết một ít, lên tiếng : “Bọn nhà Nho, du thuyết, công thương, cận thần, du hiệp. Vua một nước không trừ bò sâu mọt, không nuôi dưỡng kẻ sĩ cày trước sau cũng diệt vong. ”

“ Hàn Phi không nghĩ đại vương cùng vương phi để ý ta nhiều như vậy” Hàn Phi cười nói, mặc dù còn chưa giới thiệu nhưng hắn nhìn ra được hai nữ này cùng Việt vương quan hệ không cạn, có thể đoán ra được là hậu cung giai lệ của y.

Tú Nương một bên cười nhẹ, đi đến gần Đế Thiên An giúp hắn rót rượu, cười nói : “ năm cái loại người này Bách Việt chúng ta không chỉ không trừ mà đại vương còn ra sức lớn mạnh đây. Kết quả, công thương giàu có quốc lực phồn vinh, các trường học mở ra giúp dân trí chúng ta khai hóa, những du hiệp hiệp trợ cho trị an. Nếu có thì là bọn cận thần cùng du thuyết thì lúc nào cũng đưa ra ý kiến phát binh diệt Hàn nuốt Sở. Ngũ Đố tại Bách Việt đúng là buồn cười nhất”

“ Đúng! Đúng là!” Lăng Sương ở trong lòng gật đầu hưởng ứng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK