Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch đem tấm mặt nạ cởi xuống.

Nhất thời đám người ở trong sảnh chú mục.

“ Không nghĩ đến Đạo Thánh còn là một cái anh tuấn nam tử” Trang Tương vương khen

Thân phận của y hắn cũng đã cho thuộc hạ điều tra nhưng không thành, song từ thanh âm thì đoán ra được là cái thanh niên, không nghĩ dung mạo hiển lộ y cũng không khác gì mình phán đoán là bao.

“Kẻ này, rốt cuộc là ai?” Lã Bất Vi thầm nghĩ.

Thiên Trạch cười nói : “ cảm tạ Tần vương cùng Tướng quốc tán thưởng, có điều ta chỉ quen trộm cướp không quen làm quan, giang sơn dể đổi mà bán tính khó dời, chỉ sợ ngày trước ta làm quan ngày sau ta lại đem Tần quốc quốc khố dời mất, ý tốt này ta đành ghi nhớ, sẽ hạn chế ra tay với Tần quốc quan lại”

“ Ha ha ha” Trang Tương vương nghe được cười lớn lên, hiển nhiên mấy lời kia để hắn muốn cười.

Lã Bất Vi thì một bộ tiếc hận thở dài, rồi nói : “ nếu Đạo Thánh đã hé lộ dung mạo, không biết có thể cho ta biết phương danh chăng?”

Thiên Trạch nói : “ Lã tướng đã nghe qua Bách Việt”

“ Bách Việt vùng đất phía nam nước Sở ư?” Trang Tương vương nghe được hỏi lại, đồng thời trong lòng máy động nghĩ đến một thân ảnh.

Lã Bất Vi nói : “ cách đây 14 năm, Bách Việt nội loạn do Hàn vương bồi dưỡng, sau đó nhân lúc Ngô Việt chiến loạn mà lấy danh trợ giúp. Bách Việt vì đó mà họa hại bị bốn nước chiếm cứ, mà Bách Việt cũng trở thành phụ quốc cho nước Ngô”

Triệu Cơ nói vào : “ Đạo Thánh nói đến Bách Việt, lẽ nào là Bách Việt người ư?”

“Ta họ Thiên chữ Trạch xưng hiệu Xích Mi Quân” Thiên Trạch nói.

Trang Tương vương nói : “ trước đây quả nhân có nghe Xích Mi Quân là Đạo Thánh, cũng đã nghi ngờ rồi, làm gì có tên trộm nào lại mang cái khí chất bá vương như vậy được chứ.”

Lữ Bất Vi cũng gật đầu đệm vào : “ đại vương nói không sai”

Thiên Trạch nói : “ ta trợ giúp Vương hậu cùng thái tử là muốn sau này muốn nhờ vả Tần quốc trợ giúp Bách Việt một hai, không có ý định làm quan trong triều Tần”

Trang Tương vương gật đầu, rồi thở dài : “ phục quốc là một vấn đề nan giải, cần đại lượng tiền tài, chả trách Xích Mi Quân lại đi trộm đạo con đường này, dù ngôi vị bị phế đi vẫn tâm hệ Bách Việt, thật để quả nhân tán thưởng vô cùng”

“ Dù là trộm thì cũng là Thánh trộm” Triệu Cơ chen vào : “ cái này là người bất phàm cho dù làm việc gì cũng nổi bậc hơn người”

Trang Tương vương gật đầu đồng ý.

“ Vì để cảm tạ thành ý của Tần vương, ta cung cấp một tin hữu ích” Thiên Trạch nói.

Trang Tương vương hỏi : “ là tin gì?”

Thiên Trạch nói : “ khi ta còn ở Hàm Đan gây án, phát hiện ra được sứ thần Chu quốc theo lệnh Chu thiên tử đến Triệu quốc bàn chuyện hợp tung đánh Tần”

Trang Tương vương nghe mà bất ngờ, hỏi : “việc này là thật?”

“ Hồi đại vương, việc này rất có khả năng, hiện giờ Tần mất đi hai vua, Chu vương lo sợ Tần quốc như tằm ăn lên mưu đồ hợp tung cũng là lẽ bình thường” Lã Bất Vi chen vào, ngữ khí có phần vui mừng.

Hắn trợ giúp Tần vương lên ngôi nên được trọng phong chức Hữu Tướng quốc, nhưng thế lực không vững mạnh, chỉ thiếu có công lao. Bây giờ nếu mượn cớ Thiên Trạch xuất binh đánh Hàn không gì tốt hơn, hắn là thương nhân kinh qua các nước lại là người Hàn cho nên càng rõ địa thế.

Cho dù lấy cớ Hàn vương bất tín bội ước với Thiên Trạch cũng là một cái cớ tốt để hắn có thể thu lấy chiến công, đứng vững gót chân ở Tần quốc hơn.

“ Không chỉ Triệu mà các nước khác hẳn đã gởi sứ thần đến rồi” Thiên Trạch nói, tin này là hắn tra khảo Triệu Mục mà biết được, là phía Xuân Thân quân nhận được sứ thần nhà Chu đi trước thuyết phục mà bắn tin qua.

Lã Bất Vi nói : “ đại vương, có lẽ các nước muốn mưu nhờ đại vương còn chưa ổn định mà phát binh phạt Tần. Đây là tình huống nguy hiểm, thần cho rằng phát binh đánh Chu trước, tỏ ra uy thế của Tần quốc mới khiến cho các nước sợ. Trong cái thời đại tranh bá này, muốn ngăn chiến chỉ có thể dùng chiến”

Trang Tương vương nghe xong ngẫm nghĩ rồi gật đầu, chép miệng nói : “Quả nhân làm con tin ở Triệu đã lâu, chịu nhiều cay đắng, nhưng cũng khiến quả nhân hiểu được nỗi khổ của dân tình, giờ đây đã là quốc quân, mỗi ngày đều nhắc nhở mình phải đi sát quân tình, vi chính khoan hòa. Chao ôi! Quả nhân vốn không muốn ngồi lên ngai vàng chưa lâu thì đã chinh phạt, nhưng Lã tướng quốc nói đúng, nếu ta không phạm người, người cũng phạm ta. Trong thời buổi các nước đều tranh bá này, con đường sinh tồn duy nhất là lấy võ để ngăn võ. Than ôi!”

Lã Bất Vi nói : “ Đại vương, các nước phía đông đều có bụng diệt Tần, tuyệt không để cho ngọn lửa này lớn mạnh. Ðông Chu tuy chỉ có bảy huyện Hà Nam, Lạc Dương, Cốc Hành, Bình Âm, Nghê Sư, Củng Hòa, Hầu Thị, nhưng lại ngăn con đường tiến sang phía đông của chúng ta, ta không diệt chúng, chúng cũng đến diệt ta, mong đại vương xét rõ.”

“ Khụ khụ khụ” Thiên Trạch giả vờ ho khan, nói : “đây là chuyện cơ mật của Tần quốc, ta thấy các vị cứ nên bàn bạc sau”

Trang Tương vương cười nói : “ Xích Mi Quân nói phải lắm, quả nhân còn phải cảm tạ Xích Mi Quân thông tri tin tức”

Thiên Trạch nói : “ chỉ là chuyện nhỏ không tính là gì, chỉ là thân phận của ta đặc thù, còn xin Tần vương giữ kín giùm”

Tần Trang Tương vương nhẹ gật đầu, hỏi : “ Xích Mi Quân là e ngại Hàn, Sở, Bắc Ly và Ngô ư?”

“ Không sai! Bách Việt dã diệt nhưng vương thất vẫn chưa tàn lụi, lấy ta thực lực có thể đông sơn tái khởi. Sự tình còn chưa thành, cho nên không muốn bứt dây động rừng” Thiên Trạch nói

Lã Bất Vi nói : “ Xích Mi Quân có ơn trọ giúp với Tần quốc, nay Xích Mi Quân lại lâm vào cảnh khốn, thần nghĩ Đại Tần ta nên trượng nghĩa ra tay, để cho thiên hạ thấy được Đại Tần ta uy nghiêm”

Nếu trợ giúp cho Bách Việt có thể bồi dưỡng một cái thế lực ở phía sau cắn Sở; Bắc Ly; Hàn và Ngô, khi đó có thể trợ giúp Tần rất nhiều trong công việc thâu tóm thiên hạ sau này.

Tần Trang Tương vương gật đầu đồng ý.

“ Cảm tạ Tần vương cùng Lã tướng trượng nghĩa. Bất quá huyết hải thâm thù này ta thích tự thân mình thu hồi hơn, nhiều năm nay cũng sắp thu lưới. Hé lộ thân phận cũng không phải là cầu tình với Tần quốc, mà là ta muốn sau này cùng Tần quốc đánh quan hệ” Thiên Trạch cất lời.

Trang Tương vương nghe xong nói : “ Xích Mi Quân quả là khí phách, quả nhân đồng ý sau này cùng Bách Việt kết thành bang giao”

Thiên Trạch gật đầu lại tiếp tục thưởng rượu.

Thời gian tiếp cũng không liên quan đến chính sự, chủ yếu là trò chuyện xem múa....

Bửa yến tiệc kéo dài gần hai tiếng thì tan rã.

Thiên Trạch trở về phủ dinh được chuẩn bị cho mình nghỉ ngơi.

“Tướng quốc nghĩ thế nào về chuyện Thiên Trạch?” Trang Tương vương tan tiệc giữ lại Lã Bất Vi thương nghị chính sự.

Lã Bất Vi nói : “ Đạo Thánh thân phận hé lộ cũng đã làm rõ mọi việc bí ẩn về y, vì sao y lại tham lam như vậy, hóa ra là nuôi dưỡng lại Bách Việt. Đại vương từ bỏ bắt giết y mà lựa chọn bang giao quả là một quyết định sáng suốt, Thiên Trạch nhiều năm ẩn giấu như vậy tất đã súc tích đầy đủ khi khởi sự. Tần quốc nếu trợ giúp, Bách Việt lớn mạnh, sau này chính là cây đao chọc sau Sở, Hàn, Bắc Ly và Ngô. Đối với Tần quốc là một chuyện tốt, lại phù hợp với việc thân xa đánh gần của Tần quốc.”

Vốn khi nhận tin của Thiên Trạch truyền về, cả hai đã bàn bạc tính toán kỹ lưỡng. Đó là để y vào cung và bắt giữ lấy y.

Một là ngăn tai họa trước khi y gây án, bởi lẻ Đạo Thánh đi qua nước nào chính là gây sóng gió, khiến các hộ giàu có trắng tay hoặc khiến các bang phái nội thương, vô hình khiến quốc lực nước đó suy yếu và làm nội chính bất ổn.

Hai chính là danh vọng, nếu bắt giữ được y thì danh vọng nước Tần sẽ vang vọng khắp các nước. Cùng với đó có thể tra ra được tài sản mà y cướp bóc, cũng như bớt đi nước Tần bỏ ra chi phí.

Chỉ là thân phận của Thiên Trạch lộ ra lại khiến cho Tần vương thay đổi ý định, một cái Bách Việt phía sau bốn nước Thập Nhị Hùng, đây là quân bài tốt cho nước Tần suy yếu các nước lướn trung nguyên.

Trang Tương vương mở miệng nói : “ quả nhân chính là có ý đó, bốn nước Hàn;Sở, Bắc Ly và Ngô có mối thâm thù với Thiên Trạch. Nếu Tần quốc trợ giúp y lớn mạnh, sẽ là thanh đao sắc bén nhất cho Tần quốc.”

“ Thiên Trạch muốn mượn Tần quốc phát binh mà nhân cơ hội phục quốc, đại vương lại muốn để trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi. Đại vương dùng chiêu này quả thật hay tuyệt” Lã Bất Vi có thể nhìn mặt mà đoán lòng, làm vui lòng Trang Tương vương, chả trách nào y có thể giữ quan hệ tốt với vua Tần.

“ Ha ha” Trang Tương vương cười nhẹ, rồi nói : “ chỉ là Thiên Trạch cũng không phải là quân bài tốt khống chế, quả nhân muốn nắm giữ quân cờ này.”

Lữ Bất Vi nói : “ thần sẽ đi chuẩn bị chu đáo”

Trang Tương vương gật đầu : “khanh đối với việc Chu quốc hợp tung thấy thế nào?”

“ Thần nghĩ thông tin này chính xác” Lã Bất Vi nói : “ Trong mười nước lớn thì Chu quốc yếu nhất, thần nghĩ đánh Chu trước, lại cho quân Tần vây chặt Hàn thì Hàn không thể cụ cựa được, nước Triệu thì còn chưa hồi phục dám cùng Tần phạm uy, Tề quốc cùng Tần thân xa, chỉ còn Bắc Ly cùng Sở cùng Tề là cần giải quyết”

Trang Tương vương gật đầu.

Cả hai lại tiếp tục bàn bạc đối phó với việc Chu thiên tử cho sứ thần hợp tung đánh nước Tần.

Tần Trang Tương vương cùng Lữ Bất Vi bàn chuyện cũng đến lúc dừng lại.

Lữ Bất Vi ra khỏi hoàng cung trở về Tướng phủ.

Trang Tương vương thì di chuyển vào thư phòng của mình, Triệu Cơ được hắn lệnh lưu lại, nữ nhân khiến hắn nhớ mãi không quên này khi gặp lại hắn làm sao để nàng rời đi được chứ.

“ Bệ hạ” Triệu Cơ nhìn thấy Trang Tương vương đi vào kiều mị nói, lúc này nàng y phục đã thiếu y rất nhiều, mơ hồ có thể thấy được lồi lõm da thịt.

Trang Tương vương nhìn thấy cũng miệng đắng lưỡi khô, vội đến gần.

Phía sau, cung nữ cùng thái giám vội khép cửa, ai nấy canh chứng bên ngoài.

“ Cơ nhi, để nàng đợi lâu rồi” Trang Tương vương đến gần rồi nói.

Triệu Cơ đem tay giúp hắn cởi lấy y phục, nói : “ thiếp nào dám chứ, là bổn phận của thiếp, đại vương có thể sủng hạnh thiếp, đây là thiên ân”

Trang Tương vương nghe mà hoan hỉ, y phục đã cởi một nữa, bỗng nhiên hắn chú ý đến trong phòng lại có mười mấy viên ngọc màu lam xanh, bài xếp thành một cái vòng tròn, trong phòng mình có thứ này sao?

“ Đây là....” Trang Tương vương dò hỏi.

Triệu Cơ nói : “ là thiếp nhàm chán đợi quân thượng bày xếp”

Trang Tương vương nói : “ mấy viên ngọc này quả nhân cũng chưa từng thấy qua, nàng làm sao lại có được?”

Triệu Cơ nói : “ là Thiên Trạch cho thiếp, hắn cướp được không ít thứ tốt, muốn để thiếp nói tốt với bệ hạ một ít, sau này trợ giúp Bách Việt”

Trang Tương vương mày cau giản ra, nói : “ hắn tiểu tâm không ít”

Chỉ là nói xong câu này, hắn có chút chếnh choáng, ánh mắt trĩu nặng, một cơn bùn ngủ nhanh chóng ập đến, rất nhanh liền ngả đến trước.

Triệu Cơ đở lấy, sau đó dìu Tần vương đến giường.

Liền sau đó không lâu, từng thanh ngọc lam xếp thành vòng tròn sáng lên, một trận pháp hiển hiện, nháy mắt một cái thân ảnh đi ra đó.

“ Chủ nhân, mọi việc đã như chủ nhân an bài” Triệu Cơ nhẹ nhàng nói.

Thiên Trạch hài lòng, sau đó đến chổ Trang Tương vương.

Hắn khống chế Triệu Cơ chính là mục đích tiếp cận lấy Tần vương, thông qua nàng có thể đến gần Tần vương nhất và không bị y nghi kỵ. Một khi y bị chế trụ, liền thông qua trận pháp mà dịch chuyển đến nơi này.

Cho dù đám người theo dõi ở bên ngoài giám sát đi nữa, bọn họ phát hiện được Thiên Trạch rời đi cũng đã muộn rồi. Hắn đã đến bên cạnh của chủ tử bọn hắn, sau đó bí mật khống chế.

“ Làm tốt lắm, ta sẽ ban thưởng nàng sau, chỉ là bây giờ xử lý con chuột này đã” Thiên Trạch vừa nói lại đem tay vươn ra, trực tiếp cách không nhiếp một cái thân ảnh.

Y toàn thân màu đen, ẩn trong bóng tối, là thiếp thân thị vệ cho Trang Tương vương, bình thường chốn quân vương cùng ái thiếp sủng ái, Tần vương nào để cho thủ hạ ở bên, chỉ là sủng thiếp trở về cùng Đạo Thánh, hắn cũng phòng hờ một chút, ai biết nữ nhân mình có bị gả kia khống chế không.

Hắn cũng rõ ràng trong giang hồ có không ít loại võ công khiến kẻ khác quy phục, mà Đạo Thánh lại lấy cớ hộ tống vương hậu và thái tử vào cung. Y có ý đồ với mình hay không, thân làm quân vương hắn cũng nghi ngờ.

“Hắn trốn rất kỹ à, may mà hắn không nghi ngờ gì” Triệu Cơ chậm nói, nàng cũng không nghĩ Trang Tương vương còn xếp người quan sát trong tối nàng.

Nếu không phải món đồ mà chủ nhân cấp cho, khó mà phát hiện ra được, cùng với nàng không lộ ra chân rết gì, bằng không đã bị kẻ này nhìn thấy cả.

“ Tốt! Tần quốc xem như thuộc về ta” Thiên Trạch đem gả hộ vệ kia khống chế, sau đó đến Trang Tương vương, làm xong thì cười nói.

So với Triệu quốc thì Tần quốc có rất lớn trợ giúp, là mạnh nhất trong Thập Hùng hiện giờ. Hơn nữa lại có cương vực lãnh thổ tiếp giáp với Hàn phía nam và Sở, rất có lợi cho Thiên Trạch sau này.

Lại thêm khống chế Tần vương, Triệu Cơ và Doanh Chính xem như nước Tần không lệch ray, hắn có thể để thủ hạ từng bước xâm lấn, hoặc có thể mượn sức Tần làm rất nhiều việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK