Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trường Sinh Giới Thần Lực yếu ớt không có chiến đấu mạnh mẽ, chỉ thích hợp cho chữa trị, vốn là chuyện rất nhiều Thần biết.

Thái Cực dù là phân thân nhưng là một cái phân thân cao cấp do Đế Thiên An phân ra, linh hồn phân thân đạt đến Thiên Cảnh đại viên mãn, dù khi bị mất đi nhục thể cũng có thể tồn tại một thời gian dài mới tiêu biến.

Tại tình huồng nguy hiểm khi lọt vào bản địa chiến tranh, Thái Cực đã từ bỏ nhục thể hư hại của mình mà đoạt lấy một thân xác Long tộc, linh hồn hắn cưỡng chế chiếm xác và dung hợp, từ đó thừa kế nguyên thân Trường Sinh Giới Thần Lực, suốt thời gian qua một mực dung hợp và lớn mạnh một trong các loại sở tu của thế giới này.

Thành ra Thái Cực tận dụng cái loại thần lực yếu ớt này, tại đám người khinh thường nó trong, hắn đem nó phát huy đến đỉnh điểm của loại thần lực này. Đạt đến siêu phàm nhập thánh chi cảnh.

Bất Không có đánh chết cũng không nghĩ ra được, nhưng chờ hắn biết được kẻ yếu ớt kia đã không còn như hắn tưởng, đã rơi vào vạn kiếp bất phục : “ làm sao sẽ.... ta không tin.... Thái Cực.... ngươi chỉ là kẻ yếu đuối được cái khôn vặt.... không thể....”

Nằm tại mặt đất trên, giãy dụa chờ chết, Bất Không không cam lòng.

“ Ta trước nay không ưa tranh đấu, lại thêm tận lực bảo trụ thực lực tránh cho mấy kẻ như ngươi biết được. Nếu không ta đã bị chết nhiều lần rồi. Thứ ngu xuẩn như ngươi thì biết được gì chứ?” Thái Cực khinh miệt nói

Bất Không tức giận phun ra một ngụm máu nữa.

“ Xem ra đứa con trai của ta phái đi giết ngươi, có lẽ nó đã bị ngươi sát hại rồi” Bàn Cổ nhìn Thái Cực nói, ngữ khí trong lại không có chút thương xót nào.

“ Bọn chúng ngu xuẩn như Bất Không vậy, tưởng rằng có thể giết được ta, nhưng ta chỉ vờn bọn chúng sau đó tại chúng tự tin nhất thời điểm, đắc ý nhất thời điểm giết chết” Thái Cực lạnh lùng đáp lại, sau đó cầm kích lên không chút nhân nhượng đem Bất Không xuyên tim giết : “ chết dưới Kính Hoa Ảnh Nguyệt của ta, ngươi nên vinh dự đấy”

Đem chính công kích của kẻ khác lên người mình trả lại, Kính Hoa Ảnh Nguyệt chính là thần kỷ mà Thái Cực sở ngộ ra,

Bất quá không phải là chân chính mà là hắn nhớ đến 10 vạn năm sau Thiên sáng tạo ra tân thần, Chân Thiền Thánh Vương đem Trường Sinh Giới Thần Lực phát huy đến cực hạn.

Loại này thần kỹnày đem cơ thể chia thành nhiều mảnh, sinh mệnh ẩn tán trong các cánh hoa, thần lực huyễn diệu đã tiếp xúc đến Nhân Quả chi đạo.

Không phải bất cứ Thánh Vương nào có thể làm được. Đây chính là độc môn tuyệt kỹ chỉ duy nhất một kẻ như Chân Thiền Thánh Vương có thể làm được.

Chỉ bằng một đòn này hắn chỉ việc đứng im cho người khác chặt chém, uy lực càng mạnh phản đòn càng lớn. Địch nhân khó mà phát hiện ra được, chờ phát hiện ra chỉ e đả muộn.

Thái Cực thức tỉnh Trường Sinh Giới Thần Lực tương đồng với Chân Thiền, thành ra từ nhỏ yếu đi lên hắn đã sớm nghĩ đến loại thần kỹ cực kỳ bá đạo của y. Trước nay rất ít dùng, đó là vì không muốn lộ hết thảy át chủ bài của mình.

Thậm chí tại Thiên Giác chi chiến cũng không dùng, đó là vì hắn e ngại có kẻ khác ở xa thay đổi. Một phần khác là muốn mượn những kẻ này thao luyện mình chiến đấu một phen.

Về phần Kính Hoa Ảnh Nguyệt chứ không phải là Không Kính Ảnh Nguyệt là hắn chút tư tâm, Chân Thiền 10 vạn năm sau mới sinh, bây giờ hắn đem ra trước là thần kỹ của hắn, mà đã riêng thì cũng nên đổi lại chút danh tự cho thuộc riêng mình.

“ Bàn Cổ! ngày hôm nay ngươi không chết thì ta vong!” Thần Nông đối với tên đồ đệ mình từng dạy ra chết đi không chút thương xót nào, có chăng là tức giận cùng áy náy.

Tại trước khi đại chiến với tứ tộc, Thái Cực đã cùng hắn thương lượng việc đồng minh Vũ Giác tộc có khả năng đánh lén phía sau. Ban đầu hắn không tin tưởng, song Thái Cực lại nói : ‘không tâm hại người nhưng có tâm phòng người’, vì an nguy của Long tộc hắn lưu lại thủ đoạn.

Một cái kết giới vững chắc được bảo trụ, đồng thời đã chuẩn bị sẵn một cái truyền tống không gian, nếu Long tộc có thua bại cũng không đến nổi diệt tộc.

Chỉ là bố trí của hắn cùng chư vị trưởng lão trong tộc thành công dã tràng, hết thảy là do Bất Không một trong các đệ tử của Thần Nông, y vì tư lợi của mình mà bắt tay với Bàn Cổ, mở ra đại trận thủ hộ hủy đi truyền tống trận.

Bây giờ Vũ Giác tộc trở đầu mâu, Long tộc các chủ lực mười thành chỉ còn hai, làm sao chống lại được Vũ Giác tộc chứ?

“ Sự xuất hiện của ngươi đúng là khiến cho bản đại thần bất ngờ. Bất quá đại thể của Long tộc đã xong rồi, thiên hạ này mới là của Vũ Giác tộc chúng ta” Bàn Cổ không chút nào e sợ, tràn đầy tự tin nói : “ giết bọn chúng”

“ Vâng tộc chủ” Mấy trăm tinh anh Vũ Giác tộc phía sau lập tức xông đến công kích cả hai phía trước.

Thần Nông thần lực bùng nổ, sóng xung kích quét ra ngoài mạnh mẽ đem toàn bộ kẻ địch ngạnh ép một thời gian, lớn giọng mà nói : “Toàn bộ Long tộc chiến sĩ còn sót lại nghe ta nói! Vũ Giác tộc phản bội Long tộc, các chiến sĩ trưỡng lão mở ra đường máu bảo hộ ấu long an toàn. Từ nay Thái Cực chính là tộc chủ đời tiếp theo của Long tộc”

Sự tình đến giờ hắn đã biết Long tộc đứng trước nguy cơ diệt tộc, tử chí đã có, Thái Cực không thể chết ở nơi này. Chỉ cần nó còn sống và mang đi một số ấu long, Long tộc tất sẽ còn đường sinh cơ.

“ Là Long tộc tộc chủ”

“ Hèn hạ! Vũ Giác tộc”

“ Quả nhiên như lời Thái Cực nói”

“ Mau! Thiết lập lại truyền tống trận”

“ Chư vị! Bảo hộ ấu long, thề chết với lũ hèn hạ này”

“ Long tộc không thể diệt được”

“ Các ngươi chạy được ư?’

“ Tại Chu Thiên Tinh Vũ Trận của chúng ta mà còn muốn chạy”

“ Giết! tộc chủ có lệnh, một tên cũng không lưu”

“ Cái gì! chúng ta vốn cùng Long tộc là đồng minh!”

“ Đê hèn như vậy! A Ma Tư ngươi nói đây là tộc chủ hạ lệnh”

“Giết Long tộc thiên hạ này là của Vũ Giác tộc chúng ta”

“ Khốn kiếp! loại ti bỉ thủ đoạn này ta mới không cần”

Theo Thần Nông truyền âm khắp nơi trong Bất Chu Sơn chân núi, Long Vũ hai tộc thành viên nhận được mà bất đồng phản ứng, vốn là đồng minh hữu hảo nhưng trong giây lát đã trở mình thành địch nhân, tất nhiên tại Vũ Giác tộc trong cũng không thiếu thành viên bất mãn với việc Bàn Cổ quay giáo giết đồng minh.

“ Thần kỹ! Chân Viêm Hàng Lâm”

Thần Nông không có chậm trễ, vì mở ra đường máu tìm một đường sinh cơ cho Long tộc, hắn thi truyển ra chung cực thần kỹ của mình.

Theo thần lực bùng nổ, trong nháy mắt nóng bỏng khổng lồ nhiệt đổ kéo lên, một tôn pháp trận to lớn hình thành, vô số khỏa cầu nóng bức bắn ra đem mấy trăm Vũ Giác tộc tộc nhân công kích.

“ Hừ!” Bàn Cổ hừ lạnh một tiếng, tay trái đưa lên đầu ngón trỏ đặt lên trán, thần lực trong người hắn nhanh bùng nổ.

Chỉ trong sát na thần lực được thả ra ngoài và kéo lên đỉnh, như sóng nước màu vàng thần lực lan tỏa khắp không gian, phàm là sóng vàng thần lực tỏa ra đem hỏa cầu ép lại, thậm chí còn bị hủy hoại.

“ Ném thử Thái Dương Chỉ của ta đi” Bàn Cổ bàn tay đưa ra, một luồng hủy diệt lực lượng từ tay hắn xạ phả ra ngoài, thần lực của y có hai loại, một trong đó chính là thái dương chi lực.

Thái Dương Chỉ xỏ xuyên thần kỹ của Thần Nông, một đường hủy diệt đi các hỏa cầu, trực ép về phía Thần Nông.

Chính lúc này, một cái thân ảnh lóe lên.

Thái Cực lại đứng trước đại chiêu của Bàn Cổ, vốn trá kế rời đi lại quay lại, đứng trước đại chiêu của Bàn Cổ tộc chủ Vũ Giác, lại thả ra tuyệt kỹ của mình.

Kính Hoa Ảnh Nguyệt!.

“ Hả?” Bàn Cổ thấy Thái Cực xuất hiện, thầm hô không tốt, nhưng tên tiểu tử kia đã đi trở về, mình đại chiêu cũng đã sở ra không thể thu hồi được, chỉ có thể tận lực khiến nó dời vị trí, hắn nhìn ra được kẻ kia muốn hứng đòn chí mệnh, một khi hoàn trả lại trên thân hắn liền bất lợi.

“ Sa!”

Thái Cực lại như cánh hoa anh đào tan vở rồi lại tụ hội lần nữa.

“ Phốc” Bàn Cổ nhìn thấy vùng ngực trên hiện lên lổ hổng lớn, lập tức vận dụng thần lực trong người dời đi lực lượng trên cơ thể hoặc chữa thương, nhưng hắn nhất thời khó mà đem vết thương dời hết, phun ra một ngụm máu.

“ Tộc chủ” mấy cái Vũ Giác tộc phía sau hốt hoảng hô lên.

Thần Nông thấy tình huống này vội trấn định lại, nói : “ Thái Cực! con mau đi đi”

Thái Cực nói : “Chu Thiên Tinh Vũ Trận đã thành, vào dể ra khó. Đã không còn đường lui, bây giờ chỉ có thể tử chiến. Chờ tên kia về, chỉ cần hắn về chúng ta có thể lật ngược tình thế”

Chu Thiên Tinh Vũ Trận của Vũ Giác Tộc đã bố trí đầy đủ, so với Thiên Giác mà nói còn mạnh gấp trăm ngàn lần, dù có Thái Cực Thần Ma Đồ cũng khó khăn.

Song nếu có thêm viện binh mà nói, khổng lồ đại trận này lại trở thành nguồn cung ứng năng lượng cho thiên địa hắn cướp đoạt. Thậm chí còn có thể giết ngược lại toàn bộ Vũ Giác tộc.

Thần Nông nghe được cau mày nghi hoặc cùng thầm mừng : “ tên kia?”

“ Huyền Minh, khi ta phát hiện Thiên Giác mưu đồ đã truyền tin cho Huyền Minh, cả Ứng Long cũng rất nhanh trở về. Chu Thiên Tinh Vũ Trận để ta kìm giữ, tộc chủ, ông giúp ta thời gian” Thái Cực vừa nói lại mở ra Thần Ma Thái Cực Đồ của mình, nhanh chóng đem nó hóa lớn bành trướng lên không trung, ý đồ ngạnh đỡ lấy Chu Thiên Tinh Vũ đại trận của Vũ Giác tộc.

“ Cứ để ta” Thần Nông rất nhanh quyết đoán, lập tức xông đến phía Bàn Cổ.

Bàn Cổ thọ thương nhưng không phải là hạng cá nằm trên thớt, đám tinh anh Vũ Giác tộc đi theo hắn có mấy trăm tên càng không phải đui mù để Thần Nông giết tộc chủ mình, lập tức tế ra binh khí cản đường.

Nhưng mục đích của Thần Nông không phải giết người mà kéo dài thời gian, mặc dù không rõ Thái Cực định làm gì nhưng hắn lúc này cũng chỉ trông chờ vào y.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK