Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đổi lại trước kia Ma chủng bị kẻ khác chiếm, công pháp không thể đại thành chính là đối với Hướng Vũ Điền đoạn lấy đường tiến. Mưu tính mấy chục năm hủy đi, có thể chấp nhận được ư?

Nhất là khi hoa màu hắn gieo đã sắp đến lúc thu hoạch, chỉ cần Lỗ Diệu Tử chết đi có thể thu hồi Ma Chủng từ đó độ phá gông xiềng của mình. Nhưng chỉ vì hắn lơ là bận đến một chuyện khác, lại bị kẻ khác thừa cơ mà vào thu lấy thành quả, cơn giận này cơn tức này có thể thụ được ư?

Chỉ là Hướng Vũ Điền không có vội vả động thủ ngay, bởi kẻ phá hủy hắn mưu đồ chính là Đạo Thánh danh dương gần đây trên chốn võ lâm. Kẻ này có thể tung hoành các nước, lại thêm chiến tích sở ra cũng để Hướng Vũ Điền biết y võ lực không cạn hắn.

Dù sau cũng đã đến tận nơi này, đối phương cũng không có ý định rời đi, Hướng Vũ Điền trước khi động thủ cũng muốn biết nguyên cớ.

“ Ta có bí pháp có thể nhìn thấu triệt mọi thứ! Vốn định đến nơi này mượn ít tài nguyên, tình cờ gặp được Lỗ Diệu Tử, trò chuyện thì lại phát giác ra được. Nhờ thế mà để ta thu được công sức của Tà Đế” Thiên Trạch chậm rãi trả lời.

Nghe xong sắc mặt Tà Đế liền trầm xuống, đối phương đã biết hắn bố trí thủ đoạn còn chiếm lấy, đây là không để hắn xem vào mắt mà, công sức nhiều năm bỏ ra y lại không kiêng kỵ hủy đi hắn tu hành, mặc dù hiện giờ Hướng Vũ Điền đối với ma chủng mất đi cũng không so với trước kia thiết yếu, nhưng công sức nhiều năm bỏ ra bị tên kia chiếm có thể nhịn?

Dù sao Hướng Vũ Điền đến từ Tà Cực Tông, có danh xưng Tà Đế, nghe qua cũng đã biết y cũng không phải là kẻ thiện lương gì cả. Cộng thêm thành danh nhiều năm, hắc bạch lưỡng đạo hoặc Chư Tử Bách Gia cũng đều cho hắn mặt mủi, bây giờ bị một cái hậu bối chiếm đồ của mình có thể tĩnh tâm hòa khí được?

“Đạo Thánh đúng là khí phách! Đến đồ của bản tọa cũng dám chiếm. Chỉ là bản tọa cũng xem thử, Đạo Thánh có mạng để nuốt trôi hay không?” Tà Đế Hướng Vũ Điền vừa nói xong khí thế cũng đã kéo lên, khí tràng cường đại lập tức tràn ra ngoài tựa như cơn gió lớn khiến An Lan Ổ xung quanh cây cối lay dộng dử dội.

“ Có nuốt trôi hay không một lát ngươi sẽ rõ thôi” Thiên Trạch không chút để ý khí tràng cường đại kia, lập tức đưa tay ra.

Chính ngay lúc này, từ trong cơ thể Hướng Vũ Điền bộc phát quang mang, trong sát na trên tay Thiên Trạch đã hiện ra từng luồng tím vàng quang mang.

“ Tử Kim Thần Vũ” Lỗ Diệu Tử kinh hô lên.

Lão nhận ra thứ này, bởi lão cũng săn lùng mong muốn chữa trị thương thế, loại trừ Thiên Ma chân khí.

Nhưng để cho lão thất vọng đó là khi phục dụng một căn Tử Kim Thần Vũ hư hại tìm được, năng lượng tinh thuần kia vào người là vật đại bổ cho lão nhưng cũng lại là đại bổ cho Thiên Ma chân khí.

Thành ra cơ thể y được tốt lên, song hành với đó là thứ quái ác kia cũng tăng trưởng

Đồng thời Hướng Vũ Điền cũng nhờ Tử Kim Thần Vũ mà không cần đợi hoa màu đại thành công pháp mà đạt đến Thiên Nhân cường giả. Cũng chính vì Tử Kim Thần Vũ này mà Hướng Vũ Điền bỏ qua trông giữ Lỗ Diệu Tử, và đi khắp nơi săn lùng thần vật.

Đạt đến Thiên Nhân cường giả, ma chủng mất đi không còn như trước khiến Hướng Vũ Điền thiệt hại lớn không đạt đến Thiên Nhân, song nếu có ma chủng hắn càng tiến thêm một bước lớn trong tu luyện. Nên khi cảm ứng được Ma chủng tiêu thất, Hướng Vũ Điền vội vả quay về tìm đến Lỗ Diệu Tử.

Hướng Vũ Điền cho rằng Lỗ Diệu Tử có lẽ đạt được thứ thần vật kia, từ đó có thể phá đi ma chủng. Nhưng khi đến thì mới rõ có kẻ nhúng tay, đáng nói là thứ hắn vất vả săn lùng được thời gian qua lại bị kẻ kia quỷ dị thu lấy.

“ Không nghĩ ngươi lại thu thập nhiều như vậy, ta rất ưa thích đấy” Thiên Trạch cười lên, nhìn 8 căn Long Hoàng lông vũ của bản thể.

Một căn thôi cũng đủ nhấc lên gió tanh mưa máu, ấy vậy mà Hướng Vũ Điền lại sở hữu một lúc 8 căn, có thể nói chính là đại tài khí thô, một khi lộ ra cũng đủ cho võ lâm thế gia liên kết trừ diệt chiếm đoạt rồi.

Hướng Vũ Điền thực lực vốn đã mạnh mẽ, cho nên so với rất nhiều người hắn thu thập mạnh hơn nhiều. Lại thêm hắn là Ma môn xuất thân, không chỉ thu thập ở những nơi thâm sâu cùng cốc mà trực tiếp đến những các thế lực đạt được cướp đoạt.

Chuyện này không chỉ có mỗi Hướng Vũ Điền mới biết làm, còn rất nhiều cường giả như hắn làm chuyện cướp đoạt này. Thậm chí còn mang cả thế lực hủy diệt để chiếm bảo vật, đây đã là thường tình trên võ lâm trung nguyên.

Cho nên khi thấy thứ mình khổ sở thu thập bị lấy đi hắn có thể yên được nữa?

Ngay lập tức một luồng phô thiên cái địa sát khí, áp bức so với trước còn thập bội, khí tràng cường liệt từ Hướng Vũ Điền tản ra, không khí xung quanh trong nhã thất cấp tộc tụt nhanh xuống.

“ Ngươi muốn chết!”

Hướng Vũ Diền hét lớn một tiếng, tiếng hét giống như một trận cuồng liệt gió lốc, đem toàn bộ kiến trúc trong nhã thất đều xốc lên.

Hướng Vũ Điền lăng lệ phong hành xuất ra một quyền, quyền chưa đến sát ý đã đến trước, luồng khí mênh mông bá đạo theo sau.

Toàn bộ An Lạc Ổ đều bị khí thế của Hướng Vũ Điền bao phủ và đè nén.

“ Oanh”

Sấm nổ vang dội thanh âm vang lên trong An Lạc Ổ, kinh động toàn bộ gia nhân gần đó.

Nhã thất vở nát, kiến trúc xung quanh bị kình khí nghiền nát thành từng mảnh nhỏ, một cơn cuồng phong nhấc lên mà thổi bay.

“ Phốc” Lỗ Diệu Tử nằm dưới mặt đất, ho khan ra một ngụm máu, ánh mắt co rút kính sợ nhìn về tan hoang cánh cửa phía trước, phía xa xa là hai thân ảnh đứng đối mặt với nhau.

Hắn công lực không thấp, một thân Thần Du Huyễn Cảnh, nhưng một chưởng vừa rồi là Thiên Nhân cường giả sở ra, khí thế bao phủ toàn bộ, may mắn là một đòn vừa rồi là Tà Đế nhắm đến Đạo Thánh chứ không phải hắn.

Lúc này, Hướng Vũ Điền đầy đầu màu xám tóc không gió mà bay, giống như một tôn tiên ma, từ vạn năm ngủ say trung thức tỉnh, khí tràng bức người lan tỏa, đem xung quanh mặt đất đè lún, mọi thứ xung quanh hắn bị áp lực cho đè nát.

“Bang!!!!”

Một tiếng thanh thúy rõ to vô cùng, Hướng Vũ Điền tốc độ quỷ dị như tia chớp cực nhanh đến trước người Thiên Trạch, một trảo nhấn một cái, một trảo mang theo kinh người sức mạnh, trảo ảnh to lớn mang theo bá đạo lực lượng công kích lên kẻ kia.

Chỉ là Thiên Trạch vẫn không có né tránh, đối mặt với một trảo hiểm độc và bá đạo kia hắn để mặc cho pháp bảo trên người phòng thủ. Ngay khi va chạm phát lên ầm vang tiếng kêu và kình khí cường liệt tản ra.

Mặt đất dưới chân Thiên Trạch lún xuống ba tấc, từng đạo khe nứt như mạng nhện lan tỏa ra, An Lạc Ổ lúc này theo sóng kình tản mát các kiến trúc còn tạm bợ, liền sau sóng kình chịu phá hủy.

“Bang!!!!”

“Bang!!!!”

Tất cả mọi người trong tòa nhà cao lớn đều ngơ ngẩn khi nghe được những thanh âm như sấm nổ, dao động cường liệt năng lượng từ một phương truyền ra để cho không ít kẻ cảm nhận được.

“ Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

“ Khí tràng mạnh mẽ quá, là cao thủ phương nào?”

“ Nơi đó là hậu sơn An Lạc Ổ nơi”

“ Không tốt, mau đi bẩm báo tràng chủ”

“ Khí thế này! Có kẻ nào dám đến nơi này làm càn!”

Chúng gia nhân gần đó phát hiện lập tức nhao nhao cả lên.

Lúc này, Hướng Vũ Điền nắm quyền thay đổi, lấy tay vì đao chém đến.

Một đao này, chính là tinh thần chi đao, uy lực vô cùng cho dù là Thiên Nhân chi cảnh cũng tạm lánh phong mang, nếu dám ngạnh kháng liền táng thân bỏ mạng.

Đạo Tâm Chủng Ma tu luyện có thể làm cho tinh thần như thực chất, thậm chí có thể đem toàn bộ thiên địa tinh khí từ chính mình lỗ chân lông hút vào thể nội, chuyển hóa làm chân nguyên chi khí, cường hóa ngưng kết tinh thần, khắc chế đối thủ tâm thần.

Hướng Vũ Điền chủ tu Đạo Tâm Chủng Ma lại hấp thụ lấy Long Hoàng lông vũ của Đế Thiên An, lực lượng tinh thần của hắn vô cùng cường đại.

Một đao mang theo bức người uy thế, đem không gian xung quanh như ảm đạm đi mang theo hủy diệt chi lực bổ xuống.

“ OANH!!!!”

Cả tòa lâm viên như rung chấn, mái ngói vở vụn, cây lá gảy vở thành nhiều mảnh, mặt đất nứt thành các vết nứt rộng lớn, phong nhã cảnh sắc do Lỗ Diệu Tử bày bố đả không còn dưới một kích của Tà Đế.

Khi cơn gió nhấc lên thổi qua cuốn đi bụi mù, chỉ còn lại là một mảnh tan hoang đổ nát dưới một đao uy thế vô cùng của Tà Đế Hướng Vũ Điền.

Một cái hố sâu đường kính đến 10 mét sâu gần 5 mét, nứt như mạng nhện từng khe dài lan tỏa, đứng tại trung tâm chính là Thiên Trạch, không hề có bất cứ thương tích gì, chỉ có phần y phục phía trên đả vở nát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK