Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Daphne cũng niệm xong chú ngữ của mình, thân ảnh cách xa hai người mấy chục mét, trên đầu nàng xuất hiện một thanh trường thương xoáy tròn ngưng tụ bởi phong nguyên tố, cả người cũng thoát lực khi dùng một đòn này : “ Phong Chi Thương”

“ Exburcall” Hermione hét lên cầm lấy bảo kiếm găm xuống mặt đất, chỉ thấy bầu trời không trung hiện ra hàng trăm đạo kiếm ảnh màu vàng sau đó giáng xuống thân ảnh của Tom, mà lúc này mũi thương gió của Daphane cũng lao đến đến.

“Ầm Ầm Ầm Ầm” cả tòa mật thất như bị rung chuyển dử dội trước đợt tấn công của hai nữ, một mảnh bụi mù xuất hiện vây kín xung quanh, một hồi thì bụi mù cũng lắng đi xuống.

“ Bọn họ là quái vật ư” Ron lắp bắp nhìn một màn này kinh sợ.

Harry môi cũng run lên, nuốt một ngụm nước bọt, khàn khàn nói : “ hắn chết chưa”

“ Ta thừa nhận ngươi rất mạnh mẽ Muglle, nhưng ta là bất tử ngươi không giết được ta” bên trong thân ảnh Tom có phần nhợt nhạt lên tiếng.

“Không thể nào” Đám người cả kinh lên, một đòn vừa rồi lại không cách nào giết được tên nam sinh bí ẩn này.

Danphe không tin được lên tiếng :“ Không lý nào, trúng chúng ta hợp kích, hắn không thể không có chuyện gì được”

Hermione tiếp lời: “ Nhất định là có gì đó khác thường”

Penelope cau mày, nói : “ cuốn sách, cuốn sách ở gần y , nhất định nó có liên quan gì đó”

Khi đi vào nơi này phát hiện ra thân ảnh nam tử bí ẩn, bọn họ cũng thấy được có một quyển sách ở gần nam tử này, nhưng cả bọn đều không có chú ý đến nó.

“ Bành” Penelope lại vung roi phép đánh nát cái bùa chú bắn đến người Daphne, nhỏ giọng nói : “ ma lực của chúng ta đả không còn nhiều rồi, mau tìm cuốn sách biết đâu nó chính là lối thoát”

Hermione gật đầu, nói : “ vậy để em cuốn lấy hắn, mọi người tìm đi”

Nói xong thân ảnh tiếp cận đến Tom, mà Penelope và Daphne cũng chế tạo cơ hội cho nàng tiếp cận, chống phá lẫn quấy nhiễu đối phương. Từng đạo tiếng nổ, ánh quang các đạo bùa chú lóe lên trong gian phòng rộng lớn.

“ Tìm thấy rồi, nó ở bên con Tử Xà” Ron mừng lớn thốt lên, khi hắn thấy được một quyển sách cách không xa con Tử Xà.

“ Nhanh, hủy cuốn sách đó xem thử” Penelope lớn tiếng nói.

Tom ánh mắt điên cuồng đũa phép thi triển ma chú nhưng bị ba người vây công, nhất là trong đó còn một người cận chiến cũng để cho hắn ăn không tiêu, mỗi bùa phép hắn bắn ra ba nữ tử phía trước lại dể dàng hóa giải đi, phẩn nộ : “ a... a... ta muốn giết các ngươi”

Thì ra ngay khi thoát lực hao tổn ma lực, nàng từ khi vào đả chú ý đến quyển số kia, mà Harry bị văng đi địa phương lại gần với nó, địa điểm của nàng lại trùng hợp với đầu rắn tử xà, liền đem chiếc răng lớn đào ra.

Mà lúc này tận dụng cơ hội do ba người tạo ra, Ron và Harry đả đi đến được chổ cuốn sách cũ mèm, Ron và Harry hô : “ tìm được rồi, làm gì nữa”

“ Hủy nó đi” Penelope, Daphne và Hermione quát lên.

Chỉ trong nửa giây, cả Ron và Harry vẫn giơ cao cây đũ cùng chăm chú nhìn vào quyển nhật ký. Rồi, không hề nghĩ ngợi, không hề cân nhắc, như thể đã định làm vậy từ lâu, Harry đem cuốn nhật ký lấy chiếc răng nanh của con Tử Xà nằm rơi trên sàn, dùng hết sức lao tới, cắm phập cái nanh vào giữa quyển nhật ký.

Một tiếng rú chói tai rùng rợn, thảm thiết, vang lên, kéo dài. Mực phun ra khỏi quyển sách thành dòng, chảy như suối trào trên cánh tay Harry, làm sũng ướt cả sàn phòng. Riddle gập mình quằn quại, vặn vẹo, ào rú, vật vã, và rồi…

Riddlle biến mất, rồi sau đó chỉ còn sự im lặng.

Hoàn toàn im lặng, ngoại trừ tiếng long tong của những giọt mực tiếp tục ứa ra từ quyển nhật ký và rơi xuống sàn đá. Nọc độc của Tử Xà đã đốt thủng một lỗ nham nhở xuyên qua giữa quyển nhật ký.

“ Khà khà, chiến lợi phẩm này chúng ta phân chia thế nào đây” Ron hưng phấn thanh âm nhìn về đầu rắn to lớn đáng sợ này, ánh mắt không che dấu được tham lam.

Con Tử Xà khổng lồ màu xanh lá cây sáng rực, hiểm độc, mập ú như thân cây sồi, và cái đầu lỗ mãng bự chảng của nó hiện giờ nằm dài trên mặt đất, triệt để chết đi khi bị tiếng gáy của ba con gà trống tử địch của nó giết chết.

“ Mau thu lấy những thứ tốt sau đó đem đến nhận thưởng” Penelope hưng phấn lấy ra một con dao nhỏ bắt đầu đào móc con mắt trên người nó.

“ Penelope, chị... ” Hermione cũng lao đến đoạt lấy con mắt còn lại, không để cho nàng đào con mắt kia, dù sao mắt của Tử Xà giá trị cực kỳ hy hữu, mặt cũng đỏ bừng đôi tay nhanh nhẹn song dao xoèn xoẹt thi triển.

“ Đồ ngu, nọc độc của Tử Xà có thể giết người” Daphne lần nữa lên tiếng, thanh âm có mấy phần tức giận mắng lên Harry và Ron đang muốn đem răng nanh của Tử Xà nhổ ra.

Hai tên này bị mắng mà đỏ mặc lên, chỉ đành hậm hực không cam lòng nhìn nàng đem từng nọc độc thu vào bình lẫn thu lấy từng chiếc răng nanh, mà không chỉ vậy Hermione cũng không yếu kém chút nào.

Có điều trách ai được bọn họ khả năng thu thập cực kỳ tệ, chỉ có thể nhìn những thứ quý giá bị đào đi mà bản thân thì đào những thứ khác có giá trị thấp hơn.

“ Ai bảo hai bồ không chịu cố gắng gì” Hermione hưng phấn nói, đem lớp da rắn lóc ra ngử khí trách mắng hai bạn của mình.

Ba người bên cạnh cũng nhanh chân chạy đến thu hoạch chiến lợi phẩm cho mình, ra sức mà thu lấy thu để, lớp da rắn màu xanh lam này so với đám da rắn bên ngoài kia còn quý giá gấp mấy lần nữa.

Chẳng mấy chốc đầu rắn khổng lồ này nhanh chóng bị 5 người này đào móc thu hoạch, những thứ quý giá đều bị cạo sạch đi, nếu không phải túi không gian của bọn họ đã đầy thì đầu rắn này đã bị bọn họ làm thịt không còn rồi.

“ Được rồi đi thôi, đến lúc nhận thưởng rồi” Daphne hưng phấn lên, pháp trượng một lần nữa bùng sáng hướng về thân ảnh to lớn này, cả cơ thể to lớn nhanh chóng trôi nổi lên không trung, sau đó hướng về một cái hắc động đang xuất hiện gần đó đem nó ném vào bên trong, 5 thân ảnh cũng nhanh chóng bước vào.

Cả 5 người giật cả mình hoảng sợ lên khi vừa bước ra đã thấy được bản thân mình ở đại sảnh, xung quanh bọn họ là toàn bộ học sinh Hogwarts ánh mắt nhìn về.

Từng tiếng xì xào bàn tán khắp cả học viện nhìn về 5 người, thậm chí náo nhiệt nhất chính là dãy nhà Gryffindor, khi mà anh em nhà Weasley dẫn dầu cổ vũ không thôi.

Ron mặt nhanh chóng đỏ bừng lên khi nghe được trong đống ồn ào náo nhiệt, thanh âm kêu gào to lớn của mấy anh mình, đại loại như : “Nó là em tôi đấy... thằng em bé bỏng của tôi...Ôi Ronie bé bỏng”

“ An tĩnh an tĩnh, đón chào 5 vị dũng sỉ của chúng ta nào” Dumbledore lên tiếng, thanh âm vang lên khắp cả đại sảnh, quả nhiên theo thanh âm của hắn đám người cũng im lặng lại, ánh mắt hâm mộ nhìn về đám người này.

Mà năm nhân vật chính hiện giờ, cả gương mặt đỏ bừng bừng như trái táo một dạng, thân ảnh chậm rãi bước trên thảm đỏ đi xuyên qua đại sảnh đường, hàng ngàn cặp mắt nhìn bọn họ tiếng xì xầm bàn tán không ngừng vang lên, thân hình có phần run rẩy kích động chậm rãi bước đi.

“ Xuất sắc, hiếm có học sinh năm 2 nào lại có thể làm được như các em, cả em nữa Clearwater, thầy rất tự hào về 5 đứa, đồng thời thưởng cho mỗi đứa 500 điểm cũng như trao tặng huy chương cống hiến dành cho trường” Dumbledore nhìn về ma người, ma trượng gõ lên bốn chiếc cúp nhỏ màu vàng xuất hiện trên tay bốn người.

“Cảm tạ giáo sư” 5 người tay bắt lấy cả người kích động vui vẻ không thôi, đây là lần đầu bọn họ được tuyên dương nhiều như vậy, Ron thậm chí như sắp hôn mê một dạng, mặt đỏ bừng đến cả lổ tai cũng vậy.

“ Được rồi, đây là phần thưởng của nhà trường” Dumbledore lên tiếng, thân ảnh Mcgongall đi đến đem ra 5 hộp quà xinh đẹp đi đến, giao cho 4 người.

“ Làm tốt lắm, các trò làm ta tự hào” Mcgongall giọng nói tán thưởng lên tiếng.

“Cảm tạ giáo sư” 5 thân ảnh đem tay tiếp nhận hộp quà, ánh mắt phấn khích vui sướng, không thôi, sau đó thân ảnh hưng phấn đi đến chiếc bàn của Đế Thiên An gần đó
.
“Làm tốt lắm Daphne” Đế Thiên An đem tay vuốt lên tóc nàng, lấy một hộp quà cho nàng, nói: “ đừng phụ thuộc quá vào sức mạnh, vũ khí mạnh nhất của một phù thủy là trí tuệ”

“ Vâng, giáo sư” Daphne mặt đỏ thẩm, cả lổ tai cũng hồng thấu lên ngượng ngùng khi nhận lấy hành vi thân mật, đồng thời có chút thất lạc khi thời gian đó qua đi.

“ Hermione hôm nay làm rất xinh đẹp” Đế Thiên An vuốt lên tóc nàng, lấy ra một hộp quà màu hồng cho nàng, ánh mắt thưởng thức
.
Hermione cả người vui sướng, ánh mắt có chút đỏ lên đồng thời cũng ngượng ngùng khi nhìn đám nữ bên dưới hâm mộ không thôi.

“ Về phần Harry và Ron ta nghĩ hai trò cần học thêm nhiều thứ hơn nữa, nhất là bộ môn Độc Dược của giáo sư Snape, kiến thức cũng là một trong những vũ khí lợi hại, đây là phần thưởng của 2 trò” Đế Thiên An nhìn 2 nam tử đang háo hức mong đợi, đi đến đem 2 phần quà cho 2 người.

“ Vâng giáo sư” 2 nam hài nhận lấy hộp quà trên tay mình, mặt xấu hổ lên khi hai người biết trình độ đào móc da thịt của rắn lớn nát thế nào, nhưng mà rất nhanh qua đi trong lòng đầy vui mừng hớn hở khi nhìn hai hộp quà đó.

“ Cả em nữa Penelope” Lấy ra món quà cuối cùng tặng cho nàng.

Bên dưới bốn học viện lập tức ầm ĩ lên khi đám người trên khán đài trở về các nhà của mình, ánh mắt hâm mộ nhìn về những hộp quà trên tay của đối phương. Những thứ xuất từ vì giáo sư kia đều là tinh phẩm đấy, chất lượng khiến ai cũng phải đỏ mắt ganh tỵ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK