Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại giới giang hồ Hàn quốc mà nói, Diệp gia Đơn Phụng Diệp Thu Bạch thống lĩnh Phượng Hoàng trang cùng với Chỉ Giao sơn trang của Bất Tử Thần Long Long Bố Thi là hai Thái Sơn Bắc Đẩu lảnh tụ quần hùng bang phái của Hàn quốc.

Mà một cái thanh danh không tốt Nữ tử, không tham dự đại hội Bách Điểu Triều Phụng do Diệp Thu Bạch tự mình phát khởi thì thôi, lại còn đòi giết đường đệ của Diệp Thu Bạch, vậy còn gì quá quắt hơn nữa?

Càng là Công Tử Kiếm Khách chính trực hiệp nghĩa, đứng ra chỉ điểm Lãnh Huyết Phi Tử Mai Ngâm Tuyết là dâm nữ ma đầu cùng với Đạo Thánh làm bậy, nhiều anh kiệt vây giết cũng bị chết thảm dưới tay hai người.

Người khác không kể, Bất Tử Thần Long là người đầu tiên không thể chấp nhận được.

Thế là Bất Tử Thần Long đả phát ra Thần Long thiếp với Mai Ngâm Tuyết, để cho Lãnh Huyết Phi Tử lên trên Cửu Hoa sơn nạp mạng.

Mai Ngâm Tuyết từ khi truy sát không thành Đạo Thánh lại nhận được Chỉ Giao sơn trang môn hạ đưa cho Thần Long thiếp, tâm tình bực bội lại lòng cao khí ngạo, tự phụ võ công hơn người, dù là Bất Tử Thần Long đệ nhân dũng sĩ trong chốn giang hồ Hàn quốc, cũng chẳng xem vào đâu.

Mai Ngâm Tuyết ứng chiến, đến Cửu Hoa sơn nàng đưa ra bốn phương pháp quyết đấu với Long Bố Thi.

Long Bố Thi chẳng chút nghĩ ngợi chấp nhận ngay.

Trận đầu tiên so về khinh công, Mai Ngâm Tuyết thua ngay, và thua một cách thê thảm trước Long Bố Thi.

Trận thứ nhì đến lượt tỉ thí nhu công, bởi Mai Ngâm Tuyết thấy ông ta có to uy mãnh, nhu công ắt chẳng phải sở trường, song.... nàng lại thua nữa.

Trận thứ ba đến lượt tỉ thí ám khí, nàng hết sức lo lắng, bèn thừa lúc Long Bố Thi không đề phòng dùng Sao Băng Phi Hoàn ám toán, song ám toán thất bại.

Đến trận thứ tư so kiếm.

Bất Tử Thần Long đã có vẻ tức giận, đã lên tiếng nhất định không buông tha, bởi Mai Ngâm Tuyết đã ám toán ông, tất nhiên ông càng tin lời Công Tử Kiếm Khách hơn, khẳng định nàng là một người đàn bà dâm đãng tà ác.

Tuy vậy Long Bố Thi vẫn nhường Mai Ngâm Tuyết ba chiêu, đợi Mai Ngâm Tuyết chiếm hết tiên cơ mới ra tay phản công, vỏn vẹn chỉ bảy chiêu.

Chỉ bảy chiêu, trường kiếm của Mai Ngâm Tuyết đã bị đánh bật khỏi tay, và bị dồn đến dưới một gốc cây cổ tùng, rồi thì vút một kiếm đâm tới, nàng chỉ có thể chờ chết.

Nhưng Long Bố Thi không có lấy mạng Mai Ngâm Tuyết mà đem trường kiếm của mình đổi hướng, cắm ngập vào ngọn cổ tùng đến tận chuôi mà không phát ra một tiếng động.

Bất Tử Thần Long trầm giọng nói: “Nếu lão phu dùng kiếm thắng cô nương, hẳn trong giới giang hồ sẽ bảo lão phu cậy lớn hiếp nhỏ, và cô nương thua cũng chẳng cam phục!”

Đoạn hai tay vỗ vào nhau và lùi sau năm thước, lại nói: “Nếu cô nương dùng kiếm thắng được hai bàn tay không lão phu nửa chiêu, lão phu sẽ để cô nương được sống xuống núi.”

Liên quan đến sự sống chết, Mai Ngâm Tuyết chẳng màng đến gì khác, Long Bố Thi chưa dứt lời, nàng đã lao bổ tới trong cơn nguỵ bách liều mạng, sử dụng toàn chiêu thức tấn công, bởi chỉ mong lưỡng bại câu thương, chứ không có hy vọng thủ thắng.

Nhưng qua hai mươi chiêu thì Mai Ngâm Tuyết đã đuối sức.

Long Bố Thu với chiêu “Vân Thám trảo” rất thông thường chộp vào mặt nàng, để hở một khoảng rất lớn nơi mạn sườn bên trái,

Mai Ngâm Tuyết hết sức mừng rỡ, lập tức lách người trở bước, công ra chiêu “Khổng Tước Dịch Vũ” là một chiêu hiểm độc nhất trong một ngàn bảy trăm bốn mươi hai thế Khổng Tước Kiếm của nàng.

Chiêu kiếm ấy không cần tự bảo mà chỉ cần thương địch, những chiêu tiếp theo còn có một chiêu thí mạng cùng chết nữa.

Nào ngờ trường kiếm của nàng vừa vung ra, chỉ thấy mắt hoa lên.

Bất Tử Thần Long đã chập song chưởng vào nhau kẹp lấy trường kiếm, nhìn thấy thế kiếm ác độc kia càng căm hận nữ nhân này hơn,thừa thế thúc khuỷu tay trúng vào cạnh sườn, hắn sở ra một chưởng này dùng đến Thất Tuyệt Thần Long Công.

Đây là tất cả tinh hoa trong võ công của Long Bố Thi, đã gồm hết chỗ huyền diệu của “không” và “linh”.

Mai Ngâm Tuyết dù kiến thức nhiều kinh nghiệm phong phú những không tài nào tránh trước chiêu Thất Tuyết Thần Long Công này, công lực bị tan mất.

Mai Ngâm Tuyết chỉ cảm thấy một luồng hơi nóng từ sườn dân lên, thoáng chốc đã lan ra toàn thân, rồi thì một cảm giác vô cùng thoải mái khiến người nàng lâng lâng như bay bổng, sau đó.... bải hoải ngã xuống đất.

Nàng thuở bé đến khi trưởng thành, đã tốn biết bao tâm huyết và khổ sở mới tự luyện thành võ công, vậy mà chỉ trong khoảnh khắc đã bị hủy mất, thật lúc ấy Mai Ngâm Tuyết vừa kinh hãi, vừa tức giận lại vừa đau xót, còn khó chịu hơn gấp mấy lần bị một kiếm giết chết, so với việc mất đi thanh bạch còn thống hận hơn.

Mai Ngâm Tuyết mắng Bất Tử Thần Long độc ác và đau đớn kể lại câu chuyện đã qua kia, rồi tôi gào lên: “Vậy là lỗi tại tôi ư? Lão lấy quyền gì mà đối xử với tôi như vậy? Lão tự mệnh công đạo sao không điều tra rõ sự thật, lại đi bênh vực cho quân đê hèn vô sỉ hiếp đáp một thiếu nữ cô thân thế yếu!”

Bất Tử Thần Long nghe nói xong sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng, râu tóc đều rung động, hồi lâu mới chậm rãi nói: “Sao cô nương không chịu nói sớm?”

Tiếng nói ông run rẩy, hai tay nắm chặt, hiển nhiên đã tức giận và hối hận đến cực độ. Thế nhưng hối hận thì có ích lợi gì chứ?

Vì đửa sửa sai lầm của mình Bất Tử Thần Long lấy linh dược chữa trị nội thương cho Mai Ngâm Tuyết, nhưng nàng từ chối, dẫu có thể tạm thời không chết nhưng có ích lợi gì?

Trong mười năm qua nàng đã kết biết bao kẻ thù, nếu họ biết tôi mất hết võ công, chẳng tìm tôi phục thù sao?

Còn Đạo Thánh cái nam nhân cùng nàng một đêm kia còn so với nàng chịu người truy giết, dù hắn biết được tin nàng liệu rằng có thể đến đây không?

Nàng tại giang hồ lăn lộn nhiều năm thấy qua hư tình giả ý không ít?

Nhất là trải qua Công Tử Kiếm Khách chuyện nàng đối với nam nhân tràn đầy nghi ngờ, mấy lời nói trước kia của y nàng không tin.

Tuy nhiên, Bất Tử Thần Long là một người chính trực hiệp nghĩa, ông đã tha thiết van cầu Mai Ngâm Tuyết, nếu nàng chết hẳn ông sẽ ray rứt suốt đời, ông phải chuộc tội, phải đền bù lỗi lầm to tát do chính tay ông đã gây ra, phải suốt đời bảo vệ nàng, phải thay nàng tìm gặp tên vô sỉ Công Tử Kiếm Khách phục thù.

Thế là Long Bố Thi đã ép buộc Mai Ngâm Tuyết uống vào viên thuốc kia, rồi lại dùng nội công điều trị thương thế cho nàng ngay trên núi, vì vậy hai người chỉ tỷ đấu một ngày mà ba ngày sau ông mới xuống núi.

Người trong võ lâm Hàn quốc thấy Long Bố Thi thần sắc bơ phờ, cứ ngỡ là ác đấu với Mai Ngâm Tuyết những ba ngày, nên đều hoan hô Long Bố Thi.

Long Bố Thi nghe những tiếng hoan hô ấy, trong lòng càng đau khổ càng tự trách càng thêm áu náy, qua loa rời đi khỏi Cửu Hoa sơn cho đến tối hôm sau thì quay lại.

Thì ra trước khi xuống núi Long Bố Thi đã điểm huyệt Mai Ngâm Tuyết và an trí trong một huyệt động kín đáo, tối hôm sau ông lại trở lên và màng theo một cỗ quan tài, bên trong chính là Mai Ngâm Tuyết, nguyên nhân tất nhiên là để tránh tai mắt mọi người, cẩn thận đem về Chỉ Giao sơn trang.

Lãnh Huyết Phi Tử bị Long Bố Thi hàng phục khiến không ít quần hùng võ lâm nước Hàn vui mừng, chuyện này bàn tán không ít ngày.

Bởi Lãnh Huyết Phi Tử có liên quan đến một cái nhân vật cộm cán- Đạo Thánh.

Kẻ trộm hung hăn nhất nhưng cường đại, đại phá Cốc Tử mộ, đả bại Tạ Kiếm Tiên cùng thảm sát Tụ Hiền trang.... liệu rằng khi nghe tin nữ nhân của mình Mai Ngâm Tuyết bị Bất Tử Thần Long hàng phục có đến trả thù không?

Vô số kẻ giang hồ Hàn quốc bàn tán xôn xao nghị luận, cho rằng y sẽ đến thay đại ma nữ kia trả thù. Một cuộc tỷ đấu ác liệt sắp diễn ra ở Cửu Long sơn.

Cho đến khi....

Thiên Trạch đại náo Tân Trịnh qua đi thân phận hé lộ ra ngoài, y chính là Đạo Thánh.

Mối nguy hại của y so với trước còn tăng lên mấy chục lần, bởi Bách Việt có mối hận với Hàn quốc, y nếu có thể chấp chưởng Bách Việt sẽ bỏ qua ư? Khi đó có thêm hàng ngàn hàng vạn tính mệnh bị nguy hại.

Mà thực tế đã có hàng vạn người chết dưới tay y, đặc biệc là Tân Trịnh bị y trả thù đem Hàn quốc dồn vào hiểm cảnh.

Và rồi Trừ Ma thiếp được đưa đến Chỉ Giao sơn trang, Long Bố Thi nhận thiếp này, suy nghĩ thật lâu cuối cùng nhận lời phó ước, ngày ước định đã đến liền mang một ít môn hạ đến Thăng Long.

Và khi quần hào võ lâm xôn xao trước Bạch Tự Tại bị Thiên Trạch giết nhanh, chưa có người đi ra ứng chiến tiếp theo, Long Bố Thi lại chủ động đi ra.

“ Kẻ kia là ai vậy?”

“Long Bố Thi!”

“ Cái gì? chính là Bất Tử Thần Long Long Bố Thi”

“ Lão già này là ai thế? nhìn rất lợi hại”

“ Đồ không có kiến thức, Long Bố Thi đã nghe chưa?”

“ Long lão ca, muốn khiêu chiến Thiên Trạch”

“ Quan tài kia là chuẩn bị cho y đó ư?”

“ Đệ nhất dũng sĩ của Hàn quốc”

“ Ông ta muốn đọ sức với Thiên Trạch rồi”

“ Lão Long vẫn nóng như xưa ưa thích chọn đối thủ khó nhất”

Khi thấy Long Bố Thi vác quan tài từ đám Chỉ Giao sơn trang cướp đến chổ Thiên Trạch, đám quần hào Hàn quốc lẫn võ lâm các nước nhao nhao nghị luận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK