Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một chiến trường khác cũng không kém phần ác liệt.

« Bành bành bành bành » Những âm thanh vang dội vang lên trong đêm tối, hàng loạt những chiếc thùng gỗ từ trên bầu trời được thả xuống mặt đất bên dưới, mảnh gỗ nứt vở để lộ ra bên trong dầu mỏ đặc quánh.

Hàng ngàn thùng không ngừng được thả xuống được vận chuyển bởi những quả khinh khí cầu cũng như những cơ quan thú Chu Tước, ném xuống bên dưới đám quân lính mặc trên người những bộ giáp da, cùng với vô số côn trùng độc vật khác nhau.

« Mau dùng khiên chắn lấy »

« Không phải độc, giết »

« Bắn tên, bắn tên »

« Đại pháo đâu ? mau bắn trả ! »

« Không xong.... đại pháo không biết làm sao lại không cháy »

« Cái gì !!! làm sao lại không cháy »

Mặc Nha đứng ở trên khinh khí cầu môi nhích lên độ cong, nhìn đám quân địch bên dưới không ngừng né tránh thùng dầu gỗ có người đem những khiên gổ hay đồng đở lấy, có người dùng vũ khí hay cung tên bắn đi, có khi còn lợi dụng những rừng cây nấp né lấy, những quả đại pháo đen ngòm vẫn không có dấu hiệu phát hỏa.

Mặc Nha tiếu ý nói : « Trò hay còn chưa bắt đầu »

« Bành bành bành » Liên miên không dứt thanh âm vang lên, đội quân bên dưới không ngừng né tránh.

Bên dưới đội quân một thân ảnh già lão mắt sáng như ưng, lông mày nhọn quắt mặc trên người một bộ áo giáp hoa văn lạ mắt, nhìn về trên trời cao không ngừng oanh tác dầu mỏ, trong lòng nghi hoặc khi đối phương có lợi thế từ bầu trời lại phí công ném những thứ không mấy sát thương này, hắn chính là thống soái của nhánh quân này chiến trận cũng không ít.

« Hỏa.... nguy rồi » Ánh mắt co rút dường như cảm nhận được thứ đáng sợ gì sắp sảy ra, hắn có thể thấy được những chất lỏng đen này vươn vảy khắp nơi từ dưới đất lên cây cối, thậm chí vô số quân lính cũng dính phải nó.

« Vù vù vù vù vù » Một cơn mưa lửa từ trên bầu trời trút xuống bên dưới, rồi trong ánh mắt khó tin lẫn hoảng sợ, hỏa diễm bùng cháy nhanh hơn bao giờ hết.

Ngay khi những mũi tên lửa đụng phải dầu mỏ ngay lập tức bị đốt cháy, lửa nhanh chóng bén mảng khắp nơi.

« Bành bành bành » Những chiếc thùng đầy dầu mỏ tiếp tục được thả xuống bên dưới, ngay khi vở ra lập tức chảy dử dội lên, mặt đất khắp nơi trở thành hỏa diễm ngay cả những cây cối tươi tốt bên trên cũng bốc cháy, hàng ngàn độc vật đủ mọi hình dạng tẩu tán lẫn bị oanh chết.

« Muốn dùng trùng, vô dụng thôi » Mặc Nha đắc ý nói, ánh mắt hả hê nhìn vô số con trùng độc vật bị lửa thiêu đốt.

Không có dùng đại pháo cùng Súng Thần Công hay thuốc nổ chính là vì kiêng kỵ độc trùng, mà lửa lại thích hợp khắc chết đám côn trùng này. Cho nên Mặc Nha quyết định phương án tác chiến, đem dầu mỏ đóng thùng rồi phóng hỏa.

Một nơi khác, nơi đây là một khúc sông rộng lớn.

« Rầm rầm rầm » trùng điệp tiếng vó ngựa lẫn cước bộ không ngừng vang vọng lên, một cây cầu gổ tạm thời được dựng lên đoàn quân lính ăn mặc trang bị áo giáp chỉnh chu, trên tay là sắc bén trường kích lẫn cung nỏ lá cờ san sát trên đó in hình con báo là một nhánh quân nhỏ được tách ra từ Lôi Báo quân đoàn.

Từ bài học lần trước lần này cả Hạng Yến và Anh Bố đều chia nhỏ đại quân mình ra tràn vào Bách Việt. Khi mà tập trung quá nhiều quân lực đối mặt với không quân của kẻ địch là việc không khôn ngoan, chỉ cần bên trên phóng tên xuống số lượng quân đội nhiều chính là tạo cho đối phương cơ hội.

Những mũi tên phát nổ kia mang đến sức sát thương quá lớn, cộng thêm đại pháo tầm xa có sức uy hiếp vô cùng lớn. Nước Sở đại pháo cũng là có, nhưng khi chế tạo ra tầm xa lại không bằng những khẩu pháo của nước Việt.

Nhưng chỉ cần phân nhỏ quân lực buộc Bách Việt phải dàn mỏng quân ra ứng đối, một khi phân ra chỉ chờ quân Sở xâu xé.

Mặc dù đại pháo tầm xa kém nhưng bù lại số lượng lại nhiều, Bách Việt chỉ mới dựng quốc lại quân lực làm sao có thể so bằng nước Sở. Chưa kể lần này công kích không chỉ có một Sở quân.

« Ào ào ào » đột nhiên từ dưới lòng sông bốn cơ quan Huyền Vũ trồi lên mặt nước, còn không cho đám người này phản ửng kịp thời, các dây xích từ mai rùa bắn ra quấn lấy chiếc cầu gổ tạm thời này.

« Crac crac crac »

« hí hí hí hí »

« Địch tập kích »

« Mau phóng tên »

« Vù vù vù vù vù »

« Keng keng keng tư tư »

Bốn đầu cơ quan Huyền Vũ cơ quan bên trong cấp tốc giật mạnh thu về dây xích bên trong « ầm ầm ầm » vài tiếng vang lớn, chiếc cầu gổ tạm thời bị xé thành nhiều mảnh từ bên trên vô số thân ảnh binh lính lẫn chiến mã « bùm bùm » rơi xuống dòng sông bắn lên tung tóe bọt nước.

Mọi chuyện cũng chưa dừng lại ở đó, một chi quân đội tầm ba ngàn người cước bộ đều đặn cả người khoát lên một bộ áp giáp che kín toàn thân, trên tay là một thanh giống như nỏ dài tầm một mét kỳ lạ, hông mang theo một chuôi đoản kiếm, cánh tay mang theo một chiếc khiên tròn nhỏ « tạch tạch tạch » theo đó một cơn mưa tên phóng ra.

« Trận hình thật lạ mắt » Nghiêm Sư lẩm bẩm, rồi quát lớn hạ lệnh : « Đại pháo chuẩn bị châm hỏa »

Mệnh lệnh được ban ra, đám quân Sở nhanh chóng đem thuốc nổ bỏ vào hậu pháo, đạn sắt đá đều nhét vào, đuốc lửa châm lấy mồi dẫn, nhưng chờ bọn họ là một hồi khét lét từ đại pháo truyền ra chẳng có thanh âm đinh tai mà bọn họ mong chờ.

« Cái gì » Nghiêm Sư đồng tử mở lớn khi thấy một màn này.

« Baooo » Một tên thân quân vội chạy đến, gương mặt tràn đầy lo lắng : « Bẫm, tướng quân không xong rồi, thuốc nổ đều bị ẫm ướt, không cách nào đốt cháy »

Ngiêm Sư có ngu đi nữa cũng đã biết có người trà trộn vào đại doanh ra tay, nhưng hắn đã cho binh sĩ thân cận trọng điểm canh gác. Có đánh chết hắn cũng không thể hiểu ra được quân địch làm sao mà vào được.

Nghiêm Sư còn chưa cho hắn cơ hội phản ứng, quân binh nước Việt đã bắt đầu công kích, ba ngàn người lập tức xếp thành hàng ngang, lớp đầu tiên liền một chân quỳ xuống đem cái thanh kỳ quái vũ khí để về trước.

“ Giếttt, Lôi Báo quân đoàn bách chiến bách thắng” Nghiêm Sư quát lớn một tiếng, đại pháo đả không thể sử dụng hắn rất nhanh quyết đoán phân phó cho binh sĩ dưới trướng tổ chức công kích.

“ Đoàng” “ Đoàng” “ Đoàng” “ Đoàng” “ Đoàng”

Một tràng liên miên không dứt thanh âm vang lên, mưa đạn từ súng kíp của quân Việt bắn ra, đem lớp quân Sở giết chết. Nhưng số lượng lại rất ít so với Sở quân, đám quân Việt bắn xong thuần thục lắp đạn, để cho hàng người sau nhả đạn.

“ Tiếp tục xông trận, kẻ nào lùi bước chém” Nghiêm Sư quát lớn, quân Việt cực kỳ ít ỏi một loạt đạn chỉ giết được mấy trăm người bọn họ mà thôi. Một khi tiếp cận dựa vào áp đảo quân lực cánh quân này nhất định sẻ bị giết.

Nhưng đời không như mơ tình không như thơ, ba ngàn quân sĩ nước Việt bắn hết đạn trên súng kịp giết đi gần hơn hai ngàn quân sĩ. Hai bên giao tranh sáp là cà với nhau, đao thương cung kích đều không cách nào xuyên thủng giết chết được bất cứ quân Việt nào.

Mà thay vào đó chính là những tiếng “ leng keng” hoa lửa bắn ra khi những vũ khí va chạm vào bộ áo giáp.

Những bộ áo giáp này không phải là đồng thau rèn luyện, không phải sắt mà chính là thép luyện mà thành dài gần 5 ly, danh xưng với thực Trọng Giáp Bộ Binh, quân Sở thi nhau ngả xuống giáp lá cà thanh đoản kiếm chỉ tầm 55cm cùng với tấm khiên hoàn toàn phát huy ưu thế của mình.

“ Vù vù vù vù” những tấm lưới sắt xé gió từ cơ quan Huyền Vũ phóng ra hướng về quân Sở mà đến, đem vây khốn một phần quân lực, dài đến gần 10 mét rộng 5 mét với các ô nhỏ tầm 1 tấc vuông khiến cho quân Sở di chuyển đội hình trở nên rối loạn.

Răng cá mập trận hình Trọng Giáp Bộ Binh cùng với Lôi Báo quân đoàn một nhánh nhỏ sáp lá cà với nhau. Ngay lập tức trận hình cũng như thanh kiếm ngắn trang bị làm nên tên tuổi người La Mã lẫn trang bị ngiền ép làm cho quân Sở khiếp vía.

Mặc cho quân Sở ra sức chém xuống bộ giáp trên người, quân Việt trên tay khiên nhỏ cũng như đoản kiếm thu hoạch lấy tính mạng.

Ưu thế vũ khí nói lên tất cả những thanh đoản kiếm làm bằng thép lại được các Đúc Kiếm Sư chế tạo, hiển nhiên hơn đứt những thanh làm bằng đồng, trường kích chặt đứt áo giáp xuyên thủng. Răng cá mập như mũi thuyền rẻ lấy sóng nước bắt đầu chia tách đội hình ra hai bên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK