Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì khoảng cách của mỗi tháp lâu lên đến 200 mét, lại là về đêm, Đế Thiên An thao tác quá nhanh khiến cho tòa gần nhất tháp lâu vẫn không hề hay biết gì cả.

“ Tốt! mọi việc đều thuận lợi!” Đế Thiên An lẩm bẩm, lại phóng nhanh đến vị trí tháp lâu tiếp đó, hắn ưu tiên giải quyết cái đám này trước, bởi đám người này ở trên cao dễ dàng có thể quan sát được động tĩnh từ xa.

Một khi phát hiện biến cố khác thường, có thể thông qua những cái chuông đồng treo trên tháp lâu, chỉ cần gõ vào tiếng chuông vang vọng sẻ báo hiệu cho đám quân sĩ nước Sở.

Trăm mét khoảng cách rất nhanh được thu hẹp, Đế Thiên An không để lại bất cứ sai sót gì, tốc độ của hắn quá mau, lại có thêm Chakra diệu dụng bu bám, từ bên dưới tập kích lên trên ra tay lại chớp nhoáng.

Lại bốn đường kiếm vung lên, bốn cái thi thể lại bị giết đi, Đế Thiên An cẩn thận khống chế đem bốn cái thân ảnh đặt xuống không tạo ra tiếng động gì quá lớn.

“ Phốc!!” Máu tươi đỏ thẫm bắn ra từ miệng vết thương của bốn gả quân Sở, theo thời gian bắt đầu càng ngày càng nhiều loang lổ trên mặt sàn gỗ.

Trước kia Đế Thiên An nào dám giết người, đây chính là ăn cơm tù mềm xương à! Song từ khi chuyển sinh đâu còn là xã hội như trước. Kẻ yếu chỉ có thể để cho kẻ mạnh chà đạp. Lại thêm hắn tiếp nhận thân phận hiện giờ, quân Sở là kẻ thù.

Đối với kẻ thù nương tay là tàn nhẫn với bản thân. Và một nguyên nhân chính, giết bọn chúng thu lấy bọn họ sinh mệnh tinh hoa cùng linh hồn.

Doanh trại vẫn chìm trong yên tĩnh, không một ai hay biết trong đêm này có một vị khách không mời mà đến, đang lặng lẽ trong đêm tối thu hoạch tính mạng từng người.

Đế Thiên An một đường tập sát không gây ra bất cứ chú ý gì, nhờ Rintensei hắn có thể chọn đúng phương hướng, một đường thuận lợi vô cùng.

Đây đã là tháp thứ 5 hắn dạ tập, hai mươi binh sĩ quân Sở đã bị hắn giết trong đêm chỉ trong ít phút ngắn ngủi.

“ Đạp đạp đạp!!”

Một tràng bước chân vang lên trong đêm rơi vào tai của Đế Thiên An, cả người hắn ở trên tháp canh nhìn xuống bên dưới, liền thấy được một toán quân đang tuần tra.

Một người dẫn đầu còn lại mười người xếp thành hai hàng, ai nấy trên tay là một thanh kích sắc nhọn, mặt đeo lấy mặt nạ che kín.

“ Cả thảy 4 tổ!” Đế Thiên Anthông qua nhãn đồng quan sát trên cao, hắn phát hiện được trong đêm này tuần tra có bốn tổ đội quân sĩ, chia làm bốn nơi khác nhau mà đi.

Về mặc phân bố quân đội của quân Sở hắn cũng biết một ít, không giống như hiện đại đa phần các quốc gia thời này cứ thích dùng bôi số của 10 mà quản lý.

Mười người một tổ đội, đội trưởng là Thập Phu Trưởng, trăm người thì gọi Bách Phu Trưởng, ngàn người thì Thiên Phu Trưởng. Trên các Thiên Phu Trưởng sẻ có các chức vị khác nhau, tùy các quốc gia.

“ Nếu đã đến! vậy thì các ngươi cũng nên đoàn tụ với đồng bọn của mình đi” Trên cao Đế Thiên An tàn nhẫn nhỏ giọng nói.

Hắn không thể bỏ qua cho tổ đội này được. Bởi bọn họ đi tiếp sẽ đến cái tháp canh, từ đó mà phát hiện được. Khi đó hắn dạ tập trong đêm liền thất bại.

Tay lại vươn ra, đem bốn cái xác chết nằm dưới sàn gỗ lên, điều chỉnh tư thế, để cho bọn họ dựa vào thành lâu mà đứng, trông chẳng khác nào là vẫn đang túc trực cả. Ở xa nhìn lại khó mà phát hiện ra được.

Làm xong Đế Thiên An nhanh chóng rời khỏi, chọn một cái vị trí trên đường đi đến của tiểu đội, vị trí khá khuất ánh đuốc, ẩn mình chờ chực.

“ Đạp!Đạp!Đạp!!”

Tiếng bước chân cùng khôi giáp va chạm lại vang lên, mỗi lúc một to rõ, Đế Thiên An vẫn chăm chú quan sát con mồi từng bước lại gần mình.

Hết thảy mọi thứ đều thuận lợi, không có bất cứ sai sót nào lộ ra cả, tiểu đội 10 người này vẫn điềm nhiên tiếp tục tuần tra như thường ngày.

Ngay khi người cuối cùng đi qua nơi ẩn dấu của Đế Thiên An, giấu mình dưới bóng đêm lại nằm sát dưới mặt đất, hắn chậm rãi đứng dậy, cúi người xúc lực, sau đó dẫm mạnh.

“Xoẹt!!!”

Vấn Thiên lại để lại một vết kiếm mỹ lệ, từ phía sau mà đến, dưới lực đạo mạnh mẽ của hắn cùng sự sắt bén của Vấn Thiên, dễ dàng cắt qua xương người.

“ Xoẹt ! Xoẹt!!”

“ Phốc xích!!”

Liên tiếp thanh âm vang lên, chưa đến hai giây đồng hồ, Đế Thiên An sau khi đem kiếm phát lực cắt xuyên qua cổ hai tên quân Sở, liền lao đến tiếp giết thêm bốn tên nữa, mà trong thời gian này, những kẻ xấu xố máu tươi bắt đầu rướm ra bắn ra ngoài, thậm chí hai cái đầu theo quán tính mà rơi rớt.

“ Có…!!”

“ Keng!!!”

“ Phập!!!”

“Phốc xích!!”

Năm tên còn lại, nghe được động tĩnh phía sau, chỉ mới vừa quay đầu tay nâng vũ khí, còn chưa kịp hô to và phản ứng kịp, thì đã cảm thấy một cổ đau xót truyền lại đại não, trong không trung một vệt kiếm quang mỹ lệ hiện ra, cùng với một cái thân ảnh nam tử ở gần đó, chính là khung cảnh cuối cùng mà bọn họ nhìn thấy trên đời.

“ Không phát ra quá lớn thanh âm!” Đế Thiên Antrực tiếp đem những cái xác chết đang đổ xuống này định trụ lại, sau đó kéo đến góc khuất.

Mà để tăng thêm hiệu quả, Đế Thiên An còn cẩn thận lột khôi giáp của một người sau đó khoác lên người mình. Để tiện trà trộn hơn vào quân doanh hơn.

Quân Sở trong đêm làm sao có thể nghĩ đến tử thần trong đêm lại đến gần mình, chờ bọn họ phát hiện ra được thì đã muộn.

“ Có trách thì trách các ngươi xui xẻo đụng phải ta” Đế Thiên An tự bạo chữa hành vi của mình, miệng cười tàn nhẫn nhìn phía trên tháp canh binh sĩ canh giữ.

“ Sưu!!!”

Vấn Thiên kiếm lập tức rời tay, bắn nhanh để lại một vệt trắng ngần, như lưu tinh lóe lên hướng về bốn gả Sở quân yết hầu mà đến.

Một kiếm lướt qua, đoạn hầu.

Thiên Trạch tung người từ dưới phóng lên, nhanh như chớp khống chế bốn cái thân thể này, thu lấy trường kiếm vào tay.

Thời gian lại lặng yên trôi đi, Đế Thiên An tận dụng binh lính Sở quốc không hay biết mà sét đánh giết chóc.

Mười cái tháp canh quân sĩ cảnh giới chỉ trong vòng hai phút giải quyết.

Có thể nhìn thấu thân thể con người kinh mạch, thậm chí là huyệt đạo, từ đó nhìn thấu Chakra số lượng, đó là năng lực đặc trưng của Bạch Nhãn.

Thông qua đó mà Đế Thiên An phán định được cần ra tay với chổ nào trước.

Hắn nhìn thấu huyệt đạo, quan khán được nội lực của từng kẻ nhiều ít mà ra tay. Thậm chí phát hiện trên đó điểm yếu mà lựa chọn nhất kích tất sát.

Với bây giờ thực lực có thể trong vạn quân tung hoành dễ dàng chém giết, nhưng hắn lại không lựa chọn cường ngạnh cùng đông đúc binh sĩ chém giết. Mà lựa chọn bí mật thích sát triệt tiêu từng Sở quân.

Tâm tư cẩn mật không để lại sơ hở, tốc độ và sức mạnh của hắn hoàn toàn nghiền ép đám binh sĩ, Vấn Thiên vốn đã tuyệt thế thần binh, bị hắn nhắm trúng một kích tập sát khó tên nào có thể sống qua được.

Lại nói số lượng quân Sở trong quân trại cũng không nhiều. Chỉ là năm ngàn quân sĩ mà thôi, về đêm số lượng lại giảm hai phần ba, chỉ giữ lại năm trăm quân sĩ canh gác túc trực, còn lại sẻ trong các lều lớn nhỏ ngủ nghỉ.

Tận dụng tối đa ưu thế của mình, Đế Thiên An né tránh đi những nơi có quân Sở đông đúc tụ tập trước, chẳng hạn như nơi quân Sở ngủ nghỉ hay là chổ canh giữ nô lệ và tập trung trước các lều bạt.

Ưu tiên giết những tên quân Sở đơn lạc, canh giữ ở những vị trí khá khuất như vị trí cổng hay trại ngựa, chổ quân nhu hay lương thực.

Cứ thế như quái vật trong bóng tối từng bước thôn phệ con mồi của mình. Hắn như hung thần trong đêm, tử thần trong tối dòi mạng Sở quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK