Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, Tân Trịnh ngoại thành trăm dặm nơi, một gian nhà gỗ trong thôn làng đổ nát.

Nhà gỗ nhìn bình thường lại ẩn chứa huyền cơ, tại lòng đất dưới lại còn che dấu một mật thất giống như là ngục giam một dạng.

“Ngươi tưởng đem côn trùng ra dọa ta, là bản công chúa sẽ ngoan ngoãn ăn thức ăn của các ngươi sao?”

“ Ta không ăn đấy”

Ngục thất dưới vang lên thanh âm nữ tử, ngữ khí trong tràn đầy bực tức.

Khu Thi Ma có chút bất đắc dĩ, đối với Hồng Liên cũng không tốt động vũ lực, chỉ có thể mặc kệ nàng ra trở lên ngục thất bên trên.

Vừa đi ra hắn thấy được Diễm Linh Cơ đi xuống, đã thấy nữ nhân này đến hắn cũng không cần ở lại nơi này, một đường đi lên.

Diễm Linh Cơ nhìn một chút sau đó đẩy cửa, chậm rãi xuống, thấy mặt đất vương vãi đồ ăn thức uống, nói : “ ta cũng thấy tay nghề đầu bếp ở đây chưa đủ tầm, cơm canh không hợp khẩu vị của công chúa à.”

“ Mau thả ta ra” Hồng Liên thấy cái nữ tử này ra lệnh : “ đợi ca ca ta đến diệt trừ các ngươi, không giết ngươi là được”

Diễm Linh Cơ đến gần nói : “ công chúa điện hạ, tuy ca ca cô thông minh hơn người túc trí đa mưu, còn là khôi ngô tuấn tú. Tiếc là, không phải là đối thủ của chủ nhân ta, đã bị đánh bại rồi. Cho nên công chúa cũng phải ngoan ngoãn nghe lời”

“Ha ha” Hồng Liên không chút tin tưởng cười nhạo : “ nực cười, nếu ca ca ta mà bại, thì các ngươi làm sao phải giử mạng tạ, sợ ta đói? Lẽ nào không phải giữ ta để uy hiếp ca ca ta sao?”

Diễm Linh Cơ nhẹ nhếch môi, nghiêng đầu châm chọc : “ cô không ngốc nhỉ”

Cùng cực thì đẩy khác cực thì hút, Hồng Liên đối với Diễm Linh Cơ là một trong những kẻ bắt mình không hiểu lại không ưa thích, lại nghe ra được châm chọc trong lời nói không giận mới lạ, lập tức xông lên một tay vươn ra hóa trảo muốn chộp lấy.

Diễm Linh Cơ nhẹ nhàng xoay người né đi, tay phải đưa lên mấy ngón tay nhẹ đưa ra hiệu cho nữ nhân trước, đến đây nào!

Hồng Liên tay thủ quyền, lập tức cướp đến ngay lập tức tung quyền đá cước.

Bất quá nàng không phải là Diễm Linh Cơ đối thủ,mỗi cước mỗi quyền của Hồng Liên đều bị Diễm Linh Cơ dễ dàng né đi, thậm chí dễ dàng đem một cước của Hồng Liên đở lấy, tụ lực hất nhẹ đã đem Hồng Liên đẩy lùi về sau.

Hồng Liên lại đến, công phu quyền cước nàng cũng có một tay, bất quá là dùng để đối phó kẻ bình thường mà thôi, thành ra vẫn không đem Diễm Linh Cơ chế trụ được.

Chừng được năm phút, Diễm Linh Cơ cũng thôi đùa giỡn, thân pháp đề thăng nhanh cướp đến phía sau, hai chân khóa lấy hông một tay quàng qua cổ đem Hồng Liên đẩy ngả xuống, một tay còn lại khống chế hỏa trâm xoay vòng trên tay, hỏa trâm chỉ cách da mặt Hồng Liên chừng một tấc.

“ Đủ rồi!dù ca ca cô thông minh tới mức có tìm được đến đây, cô cũng phải đủ có sức lực để trụ đến đó chứ! Không phải sao công chúa điện hạ?” Diễm Linh Cơ nhắc nhở.

Hồng Liên tức mà không làm gì được, thua tại nữ nhân này trên nàng không phục.

“ Đừng chơi nữa! cô ta còn tác dụng” lúc này Thiên Trạch lại hiện ra trước cửa, nói

Diễm Linh Cơ thả ra Hồng Liên, chậm rãi đứng dậy rồi đi lên.

Hồng Liên cũng từ mặt đất đứng dậy, nhìn một lát sau đó chạy theo sau.

“ Phừng!”

Diễm Linh Cơ tay trái hiện lên một ngọn hỏa diễm, theo nàng phẩy tay hỏa diễm lao xuống chặn lại Hồng Liên, đem nàng nhốt vào trong một cái vòng tròn lửa.

Thiên Trạch biết rồi còn hỏi : “ Tên cô là Hồng Liên?”

Hồng Liên cũng biết mình không thể thoát thân được, bất mãn nói : “ thế thì sao nào?”

Thiên Trạch hỏi : “ Có biết Hồng Liên là một loại hoa như thế nào không?”

Hồng Liên đáp : “ tất nhiên là một loài hoa rất đẹp, rất cao quý”

“ Ngọn lửa hóa thành hồng liên, nơi ở chốn thâm sâu trong địa ngục, đốt sạch những linh hồn tàn hồn. Đó là một loài hoa phục thù” nói xong Thiên Trạch xoay người đi.

“ Loài hoa phục thù!” Hồng Liên niệm lại, nhìn cánh cửa lại đóng lại nàng không còn như trước phát tiểu tính tình, không ngại bẩn màn thầu dưới đất nhặt lên ăn lấy, nàng hiện giờ muốn như lời tên bắt cóc mình nói trở thành loài hoa phục thù.

Mà muốn trả được tư oán của mình, nàng phải sống trước đã.

Một nơi khác, Hàn quốc hoàng cung chổ.

Hàn Phi đã có chủ ý, hắn thương lượng với đồng bọn xong lại trở ra Tử Lan Hiên hướng đến hoàng cung chổ, đặc biệc cho mời Hàn Vũ, Cơ Vô Dạ, Trương Khai Địa đến bàn chuyện.

Khi đám người đã đến chổ có thể nói chuyên, Hàn Phi mở lời : “Sự quan trọng đại, Hàn Phi không thể không hành sự cẩn thận, mong ba vị lượng thứ”

Trương Khai Địa hỏi : “ Không biết cửu công tử có chuyện gì quan trọng?”

Hàn Phi nói : “ không giấu chư vị, điều ta muốn thảo luận với ba vị, chính là chuyện của thái tử”

“ Thái tử” Hàn Vũ cất lời, nghiền ngẫm.

Hàn Phi nói : “Hiện giờ thái tử bị Thiên Trạch bắt cóc, sinh tử chưa hay, phụ vương tạm thời không lo chuyện triều chính. Hàn quốc hiện này nội bộ lục đục, ngoài có kẻ địch nhăm nhe, một khi Thái tử xuất hiện biến cố, ắt sẽ tai hoạ ngập đầu. Ta cho mời ba vị đến đây là có ý muốn tiến cử một người trong chúng ta tạm thay ngôi vị thái tử”

Trương Khai Địa nghiền ngẫm nói : “ tạm thay thế ngôi vị Thái tử?”

“Chí phải, không biết ý của ba vị như thế nào?” Hàn Phi dò hỏi.

“Hừ, Thái tử còn tại, thay thế chức vụ?” Cơ Vô Dạ cực kỳ bất mãn không đồng ý.

Trương Khai Địa nói : “Cơ tướng quân, tuy chuyện này vô cùng nhạy cảm, nhưng chúng ta trước nay nhận ân sủng của vương thượng, thì nên giúp vua san sẻ gánh lo”.

“Tướng quốc đại nhân nói chí phải, vì tuy Thái tử vẫn còn nhưng lâm vào hiểm cảnh, nên chúng ta phải phòng trước tính sau.” Hàn Phi chậm nói: “Ta thấy Tứ ca xử lý mọi chuyện ổn thỏa, thích hợp tạm thay thái tử chức vụ”

Hàn Vũ đối với việc cửu đệ tiến cử mình chức vị này cũng động tâm, bởi cái ngôi vị tạm định Thái tử này cũng có thể thay thế hoàn toàn, nếu Thái tử chết không phải là hắn có thể thay thế vào ư? Bất quá Thiên Trạch là Cơ Vô Dạ thả ra bây giờ bị bắt đi, hắn muốn lấy mạng cũng không được.

“ Ta thấy tứ công tử nhân nghĩa đôn hậu, gan dạ hơn người, có thể làm đại sự” Trương Khai Địa cũng rõ tình huống bây giờ Hàn quốc bất lợi, tạm định thái tử này đích xác có thể lo trước phòng sau.

“Nếu có gì cần, Vũ quyết không khước từ” Hàn Vũ khiêm tốn nói, bất kể là thế nào thì đây là cơ hội mà Hàn Phi cấp cho hắn, hắn không thể bỏ được, nói : “ nhưng trước mắt, cứu thái tử mới là điều quan trọng nhất”

“ Hừ!” Cơ Vô Dạ chỉ là thần tử, Thái tử chức vụ cho dù là trống chỗ, cũng không nên từ hắn đại diện, mà ba người kia đã đánh nhịp chỉ một mình hắn có thể làm được gì.

Hàn Phi nói : “ Cơ tướng quân không cần phải giận, chuyện này chỉ là phương án ứng cấp do 4 chúng ta tự đề ra. Tất cả vẫn phải nhờ Cơ tướng quân, Tướng quốc đại nhân và Tứ ca định đoạt”

Mà trong lúc Hàn Phi cùng ba vị quyền thần Hàn quốc này thương lượng, Vệ Trang bí mật đến Hàn quốc ngục giam mà vào.

Hiện giờ trong thành đại lượng binh sĩ phần lớn là canh giữ hoàng cung, một bộ phận thì tản ra khắp cả thành lẫn ra ngoài truy tìm tung tích Thiên Trạch, ngục giam chỉ giữ lại một bộ phận nhỏ canh giữ.

“ Phốc!Phốc!”

Kiếm quang lóe lên, lấy Vệ Trang thân thủ dễ dàng xâm nhập vào trong, một người một kiếm đem từng cái tên canh giữ ngục thất giết.

Một gian ngục thất, Vô Song Quỷ từ khi bị Vệ Trang đánh bại liền bị Hàn quốc binh lính đem nhốt tại ngục tù trong, hai tay bị xiềng xích trói buộc.

“ Ha ha ha” canh giữ phía trước hai tên Hàn quân đắc ý mà cười, trên tay hai cục đá nhỏ ra sức ném về cái thân ảnh to con đang bị giam cầm kia.

Bổng nhiên cả hai nghe được tiếng va chạm binh khí từ xa, dừng lại việc khi dễ kẻ tội nhân này, đem đầu xoay lại, nhìn một cái đồng tử co rút.

Tại phía trước một cái người cầm kiếm mà đứng, dưới mặt đất là đồng liêu của bọn hắn, song những kẻ này đều chết.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Hai đường màu cam kiếm khí bắn nhanh đến, như thiểm điện lóe lên lướt qua yết hầu của hai tên thủ ngục, đau xót xông lên đại não.

“Cong! Cong!”

Liền sau đó xiềng xích trói buộc trên tay Vô Song Quỷ bị hai đạo kiếm khí lướt qua chấn vở, trói buộc không còn.

Vô Song Quỷ mở mắt ra nhìn phía trước, sau đó một tay hướng đầu gối dùng lực, xương cốt kêu một tiếng rắc, khớp xương bị trật về lại vị trí cũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK