Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người đi theo Tiêu Ngọc cứ như vậy vòng qua khoảng sân rộng nửa vòng, cuối cùng tại phía tây khoảng sân dừng lại.

Nơi này chính là phía sau khoảng sân, quân đội trang bị võ trang hạng nặng đứng ở đây thành hai ba tầng, hàn quang tỏa ra từ vũ khí, dưới ánh mặt trời phản xạ quang mang chói mắt.

Đám binh lính chung quanh mặt không đổi sắc, trên thân thể mơ hồ tán phát ra mùi máu tanh khiến cho đám người Tiêu gia chưa bao giờ trải qua loại trận địa này cơ hồ cảm thấy hô hấp có chút cấp bách.

Đây là những chiến sĩ đã trải qua sinh tử trên sa trường, ngắn ngủi chỉ có hơn mười bước khoảng cách, đôi với mấy người mà nói lại như trăm ngàn bước khó có thể dễ dàng bước đi.

Bước tới bước cuối cùng, mọi người phát hiện ra trong lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi lạnh

Khuôn mặt cười có chút trở nên trắng bạch, Tiêu Ngọc đối với trung niên quan nhân oán trách cười khổ nói:"Kha học trưởng, ngươi cố ý thử thách chúng ta làm gì?"

"Aa, đây là Nhược Lâm đạo sư phân phó nếu muốn chạy cửa sau, tự nhiên phải chịu chút khảo nghiệm, các ngươi cũng không sai, kẻ dưới tay ta từng đều đã ôm thi thể ngủ trung, nếu thiếu định lực, chỉ đi nửa đường sẽ bị hù dọa cho tê liệt " Trên khuôn mặt đờ đẫn của trung niên quan nhân thoáng hiện lên ý cười.

Ánh mắt tại trên đám người Tiêu Ngọc đảo qua, cuối cùng dừng lại trên sắc mặt bình thản của Huân Nhi, Tiêu Viêm, nhãn đồng hiện lên chút than thở: "Xem ra Nhược Lâm đạo sư lần này có lẽ thu được một ít đệ tử khồng tồi?"

Tức giận nhìn trung niên quan quân, khoát tay áo, Tiêu Ngọc lôi kéo Tiêu Mị cùng với Tiêu Ninh gót chân như đã nhũn ra, bước nhanh tiến vào khoảng sân rộng bên trong.

Bước tới giữa sân, một đại trường bồng màu xanh biếc được dựng tại một khoảng trống hiện ra trong tầm mắt.

Ở chỗ này, Tiêu Viêm mấy người đã có thể thấy được bên trong không ít người tấp nập đi lại, tại mấy thông đạo ngẫu nhiên phát hiện mấy nam nữ thiếu niên vượt qua kiểm tra, vẻ mặt hưng phấn tiến vào bên trong sân

"Ngọc nhi!"Vừa mới tiến gần gần đến đại trường bồng, tiếng cười của một nữ tử truyền vào tai mấy người Tiêu Viêm.

Một đạo bóng đỏ rất nhanh đi tới, cuối cùng cười hì hì ôm lấy Tiêu Ngọc, bàn tay tại bồng đảo của Tiêu Ngọc sờ soạng một phen, trêu đùa nói: "Để bổn tiểu thư sờ xem, dạo này có béo lên hay không?"

"Dâm nữ, cút ngay đi "Cười mắng đem nữ tử trong lòng đảy ra, Tiêu Ngọc xoay người đối với Tiêu Viêm mấy người giới thiệu nói:"Đây là tỷ muội tốt của ta tại Già Nam học viện, tên gọi Tuyết Ny, đã đạt tới tứ tinh Đấu Giả "

Nghe vậy mấy người đem ánh mắt hướng đến vị nữ tử này, một thân hồng y, khuôn mặt tiếu lệ hiện lên sáng lạn, mái tóc nâu dài tùy ý kết thành một cái đuôi ngựa, trước ngực là một bồng dảo đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh, kiều đôn vểnh cao mượt mà, tuy nói dung mạo của nàng so với Tiêu Ngọc kém hơn một chút.Bất quá với dáng người bốc lửa lên đến cực điểm của nàng khiến cho không ít nam nhân cảm thấy thèm thuồng.

Trong khoảng thời gian ngắn giới thiệu, phát hiện không ít thanh niên đã thông qua trắc nghiệm, ánh mắt của không ít người đều như có như không mịt mờ đảo qua ngực của nữ nhân này.

Ngay lúc này một tràng kinh động thanh âm vang lên, làm cho đám người Tiêu Ngọc chú ý, đập vào mắt bọn họ không ai khác chính là nhân vật phong vân trong Ô Thản Thành dạo gần đây, để lộ một phần da thịt rắn chắt.

Tuấn lãng dung mạo cường tráng nhục thể, song đồng tà dị làm cho nữ tữ nào đều không thể dời mắt đi. Càng làm cho đám người chú ý, là mỗi bước đi của đối phương khoảng cách không ngừng rút ngắn, mỗi thời mỗi khắc năng lượng xung quanh đều hội nhập vào thân thể đối phương.

“ Làm sao, ai lại chọc Huân Nhi mất hứng rồi” Thân ảnh nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Huân Nhi.

Huân Nhi nhìn đám nữ xung quanh quăng đến ánh mắt nóng bỏng, xuân tâm dập dờn liền không nhịn được lẩm bẩm : “ ca, không phải mấy ngày nay đang bận cùng mỹ nhân của ngươi trò chuyện sao? Lại đến nơi này tham dự”

Đem hồ lô rượu một hơi uống đi, cúi sát người khẻ bên tia thì thầm : “ hình như ca ngửi được mùi vị gì đó khác thường, lẻ nào Huân Nhi yêu thích ca ca rồi”

Huân Nhi mặt đỏ thẫm lên, chân nhỏ dậm lên chân hắn, tay vươn ra đem hông hắn xoắn lấy : “ ca ca , chán ghét, ngươi lúc nào cũng khi dể Huân nhi”

“ Tha mạng... tha mạng... ca không dám nữa” Gương mặt biến đổi phối hợp với nàng, đợi đến khi tay nhỏ thả ra, liền nói : “ bảo bối muội muội của ta hôm nay đến khảo hạch, ta cũng phải áp trận chứ”

“ Còn không phải là đến xem mỹ nhân sao?” Tiêu Viêm một bên thầm hô.

Mấy ngày nay đối với việc Đế Thiên An trêu hoa ghẹo nguyệt, chỉ cần mỹ nhân đến đều tận tình giúp đỡ, cái gì hôn một cái luyện một quả nhị phẩm, nhất phẩm đan dược đầy ra hắn đả sớm hâm mộ rồi.

Đế Thiên An thân ảnh lần nữa rời đi, thân ảnh lại hiện ra trước nhóm người Tiêu Ngọc, tay vươn ra đem cằm nhỏ Tuyết Ny nâng lấy, nhìn gương mặt nàng đỏ hồng trêu chọc : “ mỹ nử phương danh đây, là bạn của Ngọc nhi sao?”

Tuyết Ny tim đập liên hồi, gò má ửng hồng ngày thường lớn mật lại không thấy, một bộ thẹn thùng làm cho đám bạn mình kinh ngạc, khẻ nói : “ Ân... Tuyết Ny...”

“ Lại trêu hoa ghẹo nguyệt” Huân Nhi một bên tức giận mắng lên, bất mãn quay đầu đi.

Đem tay dời khỏi cằm nhỏ của nàng, tiếp tục trêu ghẹo từ trong không gian của mình, quay sang đám nữ bên cạnh khẽ gật đầu, cười nói : “ toàn là mỹ nhân xinh đẹp cả, đứng chung một chổ thật đúng là một vườn bách hợp, khiến lòng say mê đây. Ngọc nhi bạn của muội đều xinh đẹp như muội cả”

Tiêu Ngọc gò má đỏ bừng, trong lòng xấu hổ thẹn thùng lên, vị đại nhân này trong Tiêu Gia chín năm nàng cũng từng quen biết. Khi nàng đạt đến chín đoạn đấu khí chính là hắn đem một viên Tụ Khí Tán cho nàng ngưng tụ Đấu Giả, hơn nữa trên người nàng còn sở hữu một thanh vũ khí do hắn luyện chế tặng cho.

“ Suỵt” Một tay đặt lên môi ra hiệu cho đám nữ im lặng, cười nói : “ gặp nhau là có duyên, chút quà nhỏ tặng cho mấy mỹ nhân, hy vọng các giai nhân yêu thích”

“ Cảm tạ” đám nữ mặt đỏ hồng , tim đập nhanh khi thấy đối phương nháy mắt với mình, nhất là Tuyết Ny vừa rồi còn bị đối phương trêu chọc đây, trong thời gian đến tin tức Ô Thản Thành có một vị lục phẩm Luyện Dược Sư, các nàng cũng nghe được.

Gặp mặt trêu chọc nữ nhân, lại xem đan dược làm lể vật tặng lấy ngoài vị cao giai phong lưu Luyện Dược Sư trong Tiêu Gia ra còn ai.

Chỉ cần là mỹ nhân thuận mắt hắn đều luyện chế đan dược cho cả, không ngờ lần này bọn họ lại bắt được thứ tốt như vậy.

“ Ah” Tiêu Ngọc kinh hô gương mặt đỏ thẫm lên thân hình có chút run khi vòng eo mình bị đối phương luồn qua kéo vào, tim lại đập bang bang lên.

Mặc dù đối phương trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, câu đi không ít phương tâm mỹ nhân nhưng đối với nam tử này , bất cứ nữ tử nào tìm đến hắn đều bị hắn câu đi phương tâm cả. Đồng dạng nàng cũng vậy là một trong rất nhiều nữ tử.

“ Nhiều năm như vậy mới để ý, Ngọc nhi hôm nay trở nên xinh đẹp rồi, đặc biệc là đôi chân dài nha, khiến người lại không nhịn được phải nhìn thêm một hồi” Đế Thiên An trêu chọc đem tay nâng cằm nhỏ, nhìn gương mặt nàng đỏ hồng : “ mặt nàng đỏ như vậy, là bị sốt sao? Ai nha tim đập thật nhanh đây?”

Tiêu Ngọc xấu hổ thẹn thùng không thôi, biết rõ là đối phương trêu chọc mình, trong lòng lại có một cổ nhàn nhạt vui sướng : “ đại nhân... người...khi dể Ngọc nhi”

“ Hahaha” Đế Thiên An cười lến đem tay buông xuống, quay sang nhìn đám nữ : “ toàn là một đám như hoa như ngọc mỹ nữ cả, thật muốn bá vương ngạnh thương cung, một lưới bắt hết, không biết ta đả câu được phương tâm mỹ nữ nào chưa?”

“ Ah” Lần này không chỉ Tiêu Ngọc mà đám nữ còn lại ai cũng bị hắn trêu chọc cho đỏ mặt tía tai cả.

Cách xa nhóm người Đế Thiên An một đoạn nhóm nam tử dẫn đầu là một thanh niên thân mặc quần áo màu trắng chính là đang đứng ở phía sau tươi cười, thanh niên này bộ dáng có chút anh tuấn, song giờ phút này gương mặt tràn đầy băng lãnh âm trầm.

Thân ảnh đi nhanh đến chổ Tiêu Ngọc, có phần miễng cưỡng nở nụ cười :"Tiêu Ngọc, ngươi …Đã lâu không gặp a "

Tiêu Ngọc con mắt thoáng qua tinh mang len lén quan sát Đế Thiên An một bên đối phương cũng bất động thanh sắc, trong lòng vừa thở phào lại có chút thất lạc, đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu, thân ảnh lại gần Đế Thiên An ngọc thủ đem bàn tay hắn bắt lấy , thản nhiên nói: "La Bố a, đã lâu không gặp "

"Aa"Gật gật đầu cười, thanh niên được xưng là La Bố ánh mắt dường như tùy ý nhìn về phía cánh tay hai người, mịt mờ hiện lên nét hàn ý cùng lửa giận, nhìn qua Đế Thiên An dung mạo có phần ganh ghét đố kỵ chi tâm, mỉm cười bước đến "Aa, mấy người này là ngươi mang đến sao? "

"Ân" tùy ý gật gật đầu, Tiêu Ngọc lại một lần nữa đem Tiêu Viêm mấy người giới thiệu lại một lần, trong lòng thẹn thùng cố gắng trấn định: "Ta dẫn bọn họ lại đây trắc nghiệm"

"Nga, như vậy a " Cười gật gật đầu, La Bố từ trong lòng móc ra một quả cầu thủy tinh màu đỏ to bằng một nắm tay, giơ giơ lên, cười nói: "Vừa đúng lúc, Nhược Lâm đạo sư vừa cấp cho ta một khối trắc nghiệm thủy tinh, để bọn họ thử đi, trắc nghiệm thủy tinh này hoàn toàn giống với trắc nghiệm thủy tinh trong thông đạo, nếu không muốn lấy của ta thử, thì phải đợi một lát nữa mới được "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK