Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết, hết thảy ngạnh công trên đời mặc dù thân vững như vừa đao kiếm khó thương, nhưng bởi vì cái gọi là vật cực tất phản. Một khi bị ngạnh công bị công phá tráo môn chỗ, ngay lập tức sẽ công phá người vong.

Vì ứng đối trên giang hồ tu luyện ngạnh công những cao thủ, Hùng Bá Tam Phân Thần Chỉ bên trong càng là chuyên môn vì đó sáng tạo ra một chiêu chuyên công hạ lên trung hạ chiêu thức, Tam Phân Thiên Hạ.

Hùng Bá càng thông qua cùng loại xoắn ốc chân khí pháp môn, giao phó chỉ kình từ trong ra ngoài cực hạn hình dạng xoắn ốc thái, khiến cho hiển nhiên biến thành từng viên từng viên đạn, đồng thời càng thêm gặp được lấy điểm phá diện võ học chí lý.

Đối mặt với Hỏa Kỳ Lân da dày thịt béo như thế thì hiện giờ Tam Phân Thiên Hạ chính là hắn lựa chọn.

“Hưu hưu hưu! ! !”

Trong nháy mắt, ba đạo đáng sợ chỉ kình oanh sát mà đến, chia làm thượng trung hạ ba đường, nhắm vào Hỏa Kỳ Lân công kích mà đến.

Hỏa Kỳ Lân không một chút kiêng nể gì cả, nó tiếp tục xông lên dùng nhục thể của mình gánh đở.

Rất nhanh ba thanh âm như sấm lại vang lên, Hỏa Kỳ Lân bị đẩy lùi nhưng không chút thương tổn gì, công kích của Hùng Bá không phá được nó nội giáp.

Nhưng mục đích của Hùng Bá vốn không phải là đánh hạ Hỏa Kỳ Lân mà là hai thanh thần binh, nhân nó cơ hội chững lại hắn dùng Phong Thần Thối di chuyển nhanh như gió, cướp đến vị trí Lăng Vân động cửa.

“ Đáng chết! là kẻ nào!” Hùng Bá con mắt tơ máu đỏ lên, hắn hiện giờ giận muốn điên người, bởi hắn hiện giờ đã không thấy được hai thanh thần binh của mình ở đâu nữa, có kẻ nhân lúc hắn đọ sức với Hỏa Kỳ Lân mà nẫng tay trên.

Hùng Bá có thể nhịn được ư? hắn bày mưu tính kế lại bị Hỏa Kỳ Lân cuốn lấy, há lại có thể chịu được khi đồ vào tay mà còn mất?

“ Rống!” Hỏa Kỳ Lân lại gầm thét mà quay về vị trí Hùng Bá công kích.

Hùng Bá phẫn hận, hắn tuy giận điên người nhưng cũng không ngu ngốc, khinh thân mà đạp lên không chạy thoát.

Bản thân Hùng Bá cũng không ngờ rằng kế hoạch của mình kín kẻ lại đúng vào thời điểm Hỏa Kỳ Lân chạy ra, hai thanh thần binh bị đoạt ở lại cũng vô ích. Chuyện cần làm nhất hiện giờ là thoát khỏi Hỏa Kỳ Lân, nhanh nhất tìm ra kẻ dám cướp đồ hắn.

Hỏa Kỳ Lân tức giận gầm thét, khi nhỉn kẻ kia bỏ chạy, hai chân trước vổ vổ trên mặt đất, nó biết cũng truy không kịp được kẻ kia, liền xoay người lại, miệng lớn đem Đoạn Soái cắn lấy và một trảo vồ lấy Nhiếp Nhân Vương mà mang vào.

“ Đáng chết nghiệt súc” Hùng Bá ẩn nấp từ xa thấy được thầm hận, hắn đợi Hỏa Kỳ Lân trở vào lại lần nữa cướp đến gần Lạc Sơn Đại Phật, hắn làm sao có thể rời đi khi hai món binh khí của mình bị kẻ khác nẩng lấy chứ.

“ Là các ngươi!” Hùng Bá thu lại khí tức, quan sát thăm dò liền phát hiện ra một nhóm người đang tụ tập ở Lạc Sơn Đại Phật lân cận, ánh mắt hắn bốc lên lửa giận khi thấy được hai thanh thần binh của mình ở trên tay bọn họ.

Không chút do dự hắn cướp xuống gần bọn họ, chân đạp trên cao ngự một chiếc lá phiêu tán chừng năm mét nhìn xuống, ánh mắt giận trên hiện lên chút bất ngờ khi thấy được một nhóm người lấy nam tử quý khí kia làm chủ, chỉ một cái ánh nhìn cũng để cho hắn biết kẻ này không phải bình thường.

Từ y phục hoa lệ không phải tầm thường, trời sinh thượng vị giả khí chất đôi mắt kia khinh rẻ chúng sinh, hắn có thể nhìn ra tu vị kẻ này thấp hơn minh nhưng hắn lại có cảm giác mình trở nên nhỏ bé dưới kẻ này.

Hùng Bá hơi hốt hoảng, hắn làm sao lại có cái cảm giác này được? liền dời ánh mắt của hắn ra, bên cạnh y hai cái mỹ nhân tuyệt sắc có một cái không chút kém cạnh nào cái đàn bà mà hắn dùng để khống chế Nhiếp Nhân Vương kia, còn lại những kẻ khác tu vị yếu kém không đáng chú ý.

“ Ha ha ha!” Hùng Bá cười lên, rồi nói : “ bọ ngựa bắt ve chim sẽ đứng sau, thật không nghĩ đến tại Hùng Bá ta dưới mí mắt lại có thể làm được chuyện đó, dám hỏi các hạ phương danh”

Thiên Trạch nói : “ tên của ta ngươi không cần biết”

“ Hùng Bá!” Nhan Doanh nhìn thấy thân ảnh kia xuất hiện, vừa căm giận lại hổ thẹn.

Nhiếp Phong, Đoạn Lãng ánh mắt căm giận nhìn cái kẻ kia, một đứa thì cha chết trên tay y, một đứa thì bị làm cho gia đình tan nát cha cũng cửu tử nhất sinh.

“ Hắn chính là Hùng Bá!” Bộ Kinh Vân hai cánh tay siết thật chặt hơn, đôi mắt to trừng kẻ thù đứng sau khiến Hoắc gia trang bị diệt môn kia.

“ Khẩu khí lớn lắm! vậy để Hùng mỗ xem thử các hạ có bao nhiêu phân lượng” Hùng Bá lạnh giọng, hắn là kẻ có thân phận cùng địa vị, tại triều đường lẫn giang hồ ai cũng phải cho hắn sắc mặt, hiện giờ kẻ kia lấy binh khí của hắn lại không cho hắn mặt mủi, không giận ư.

Hùng Bá lời dứt đột nhiên ra tay, tay phải hóa chưởng đánh ra Bài Vân Chưởngthức thứ mười- Ương Vân Thiên Hàng!

Một thức này chưởng pháp ôm theo vô địch khí kình, ở trên cao nhìn xuống, hóa thành cự chưởng, vây chết đối thủ, cũng là Bài Vân Chưởng ở trong uy lực nhất là cương mãnh một chưởng.

Trong nháy mắt, trên người hắn tuôn ra vô tận vân khí, ngưng tụ thành một con ngập trời mây chưởng, cương mãnh vô song, từ trên trời giáng xuống, hung hăng hướng phía Thiên Trạch nhóm người đánh giết tới.

Thiên Trạch thân hình tiêu thất rồi cướp đến trước, pháp bảo y phục tỏa ra thần lực chặn hết công kích của Hùng Bá.

“ Phanh!!”

Chỉ thấy trước người Nhiếp Phong, Đoạn Lãng xuất hiện một hộ lồng màu vàng khí, lồng hộ khí này cản lại Hùng Bá đưa song chưởng duỗi đến.

Thì ra Hùng Bá một chưởng tập kích Thiên Trạch chỉ là hư chiêu, hắn muốn nhân cơ hội ra tay cướp hai thanh binh khí từ tay hai đứa trẻ kia, song ý đồ của hắn lại bị Thiên Trạch phát hiện mà cản lại.

“ BÀNH!!!”

Thiên Trạch nhanh như chớp cướp đến chổ Hùng Bá một cước đá ra, một cước này bao phủ linh hồn lực lượng bốc lên lửa xanh.

Hùng Bá tuy bất ngờ nhưng võ giả bản năng vẫn còn, hắn hai tay hóa quyền vận khí cản lại, chỉ là bản thân Hùng Bá không ngờ đến một cước của kẻ kia quá bá đạo hắn lại không đở được một quyền này, ngay khi cước quyền va chạm liền bị ép văng.

“BÀNH!”

Lại thêm một cước, Hùng Bá bị đánh rớt xuống sông, kình lực lan tỏa ra ngoài khiến mặt nước dậy sóng bốc lên từng cột nước cao.

Chỉ thấy mặt nước sông sôi trào, một cái vòi rồng nhanh chóng hiện ra rồi cuốn lên cao, tại vòi rộng bên trong là Hùng Bá hay tay xuất chưởng, Bài Vân Chưởng đệ nhất thức Bài Sơn Đảo Hải được hắn thi triển, nước sông dưới chân khí theo chưởng pháp thôi động mà nhắm đến Thiên Trạch.

“ Hừ!” Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng rồi dùng Độn Không Thuật.

Hùng Bá đồng tử co rút không tài nào tin được khi kẻ kia lại có thể xông qua được vòi rồng nước cùng lồng hộ khí của mình.

“ BÀNH!!”

Lại một cước Hùng Bá bị Thiên Trạch đá văng đi, lốc xoáy nước nhắm lên cao không có Hùng Bá khống chế bắt đầu sụp đổ.

“ Kẻ này.... mạnh quá! không được” Hùng Bá bị đánh trượt trên mặt nước sông, miệng đã phun ra một ngụm máu, khí huyết trong người sôi sục, hắn trong ngắn ngủi liền ra quyết đoán, mượn dư kình mà kẻ kia đá lên thuận thế mà rời đi.

Còn ở lại ư? chỉ mấy đòn giao thủ đối phương đã đánh hắn thụ thương rồi, đáng sợ như vậy nhân vật từ đâu hiện ra, Hùng Bá hắn tuy có thực lực cùng kiêu hùng song không phải là kẻ không biết tự lượng sức.

Giử mạng còn có thể huy động thủ hạ mạt sát rồi cướp lại thần binh, nhưng nếu còn ở lại giao đấu hắn liền xong, khi đó đừng nói thần binh mà bá nghiệp của hắn cũng tiêu tan, thế lực hắn khổ tâm gầy dựng có lẽ cũng bị xâu xé.

“ Chạy ư?” Thiên Trạch nhìn Hùng Bá bỏ chạy, suy nghĩ có nên đuổi theo đem kẻ này khống chế không, nhưng nghĩ lại hiện giờ vào Lăng Vân động hàng phục Hỏa Kỳ Lân còn tốt hơn, hơn nữa nếu hắn lấy đi thứ kia để cho Hùng Bá còn sống sau này với hắn còn có lợi.

Thực ra mà nói Thiên Trạch vẫn còn lưu thủ, hắn không có ra hết sức. Bởi nếu như hết sức mà nói, Hùng Bá đã sớm chết từ lâu rồi.

Nguyên do là vì trước kia thế giới Thiên Trạch quá tính toán cẩn thận, yêu mệnh mà ngại chiến đấu. Sau khi Long tộc thắng lợi trong đại chiến chúng Thần lần thứ hai, hắn đạt được Tinh thạch lượng lớn lại cắm đầu vào luyện tập, sau này có thể cùng hắn chiến đấu trừ Huyền Minh ra cơ hồ không ai.

Thành ra khi đến thế giới này hắn mới không dùng Chân Long huyết và Sinh Mệnh Nguyên Tuyền mà tạo một bộ Chân Long Thể khác, hoặc dùng thân xác cũ của hắn mà dùng thân xác của Thiên Trạch, đó là vì hắn muốn cùng các cường giả ở thế giới này giao thoa.

Chỉ là Hùng Bá một thân tu vị đã là Thần Du Huyễn Cảnh sơ giai, Thiên Trạch không phải là đối thú nên dùng lực lượng khác không thuộc nguyên chủ. Mà dùng nó thì Hùng Bá lại nào phải đối thủ, quá sớm giết đi y hắn lại không muốn.

“ Đại thúc! Thật lợi hại! ta nếu như học được đại thúc bản lãnh thì có thể báo thù cho phụ thân rồi” Đoạn Lãng nhìn vị ân nhân đại thúc đại triển thần uy mà sùng bái, đầu nhỏ trong thầm nghĩ ngợi.

“ Hắn....” Nhan Doanh thốt nhẹ, đôi mắt lộ ra trong phức tạp, nàng say mê Hùng Bá quyền lực cùng thực lực lại bị cái nam nhân kia đánh chạy, nàng bị cái nam nhân thần bí này hấp dẫn, nhưng lại nghĩ đến bên cạnh trượng phu mới chết lẫn việc mình ham mê quyền lợi bỏ chồng vứt con, y sẽ nhìn mình ư?nhất là bên cạnh y có mỹ nữ so với bản thân nào thấp.

“ Lợi hại” Nhiếp Phong nói, đôi mắt nhìn chằm chằm thân ảnh kia.

Thiên Trạch lại cướp về chổ đám người, nhẹ nhàng đưa tay đem mặt đất lân cận đánh thành hai cái hố, hai bộ thân xác bị Thiên Trạch ném xuống rồi chôn lại : “ tạm thời chôn ở nơi này, các ngươi lớn lên sau đó muốn đổi chổ nào thì tùy ý, còn bây giờ theo ta đến một nơi lịch luyện”

Nhiếp Phong, Đoạn Lãng không có ý kiến gì, đầu nhỏ gật đầu, ánh mắt vẫn đỏ hồng dõi theo hai cái hố đất kia, cẩn thận ghi nhớ thật kỹ vị trí.

“ Được rồi! đến lúc khởi hành” Thiên Trạch cắt đi đám người chú ý, đem cái hồ lô tím vàng đeo bên hông lấy ra, thả thần lực vào trong và điều khiển kích cở nó lớn lên.

“ Thần kỳ quá, đại thúc! Đây là võ công gì vậy?”

“ Đây là phép thuật ư?”

“ Đây là....”

Nhiếp Phong; Đoạn Lãng cùng Nhan Doanh lại bị thủ đoạn trước mắt cho kinh sợ,
đây là bọn họ lần đầu tiên chứng kiến được thủ đoạn vượt qua thường nhân này.

“ Có nói cho các ngươi hiện giờ cũng không hiểu, cứ ngồi lên là được” Thiên Trạch không có giải thích qua loa nói.

Về phần thủ hạ của Thiên Trạch đã quen thuộc, dù sau chặng đường đến đây bọn họ là đi nhờ bằng thứ này, ai nấy cũng nhảy lên hồ lô.

Nhiếp Phong, Đoạn Lãng và Nhan Doanh cũng nối gót leo lên cái hồ lô màu tím vàng kia, ổn định chổ ngồi, hai đứa bé thì đem tay sờ vuốt còn Nhan Doanh thì đưa mắt nhìn người đàn ông kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK