Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Phong nghe xong biến sắc, hắn đã biết mình lọt vào một cái thần kỹ cực kỳ lợi hại , càng không nghĩ đến Thiên Sứ lại có thể ngộ ra được thần kỹ đáng sợ như vậy.

Hắn lập tức vung binh khí chém ra các đường lăng lệ hủy diệt, chỉ là tại trắng xóa thế giới trong rất nhanh tiêu thất, lại là tạo không thành bất luận cái gì thực chất tính thương tổn.

“ ĐANG!”

Ngục Sứ không xa lạ gì với thần kỹ của chị em mình, lập tức đem thô dày trường kiếm của mình lên trước ngực, lưỡi kiếm bị cắt ngang đi, không có một chút sắc bén gì trong đó, cổ tay khẻ xoay đem mũi kiếm chỉ thiên chỉ xuống dưới, sau đó cúi người cắm xuống.

Dị biến phát sinh, theo Ngục Ảnh được cắm xuống nền trắng xóa, tại thế giới trắng xóa này cái bóng của Ngục Ảnh lại hiện ra, đồng thời không ngừng mở rộng hơn, vết đen như mực không ngừng lan rộng trong trắng xóa thế giới.

“Thanh kiếm này, sao lại có bóng dáng được?” Đại Phong bất ngờ, dù hắn thử bao nhiêu lực lượng cũng không tạo ra được hư ảnh, nhưng Ngục Sứ lại làm ra được để cho hắn bất ngờ.

“ Kiếm này tên là Ngục Ảnh, do Cựu Thần Nữ Bạt chế tạo, sau lại được Thái Cực Đại Thần dung luyện! ” Ngục Sứ đối với kẻ địch lọt vào thần kỹ của chị em mình đã tràn đầy tự tin, y như cá lên thớt cho nên phá lệ giải thích.

Trước khi Cựu Thần Nữ Bạt qua đời, dùng thần nguyên sót lại của mình cùng binh khí của bản thân rèn đúc cho hai đứa con gái mình. Cả hai vốn đồng tông nhưng lại giống như hai thái cực trái ngược.

“ Đang!”

Ngục Sứ lại dùng lực nhấc lên Ngục Ảnh rồi lại đâm thêm, cái bóng lại mở rộng, lấy Ngục Ảnh làm trung tâm phân ra bốn cái bóng ảnh khác lan về tứ phía, nhưng không có đi xa, mà tạo thành một vùng riêng biệc bao phủ lấy nàng.

Bóng ảnh chính là cái bóng của Ngục Sứ, giúp nàng tại thần kỹ của Thiên Sứ không bị ảnh hưởng gì cả.

“ Tiếp nhận thẩm phán đi!” Thiên Sứ nói xong bắt đầu công kích, từng đạo cột sáng hoàng kim trên bầu trời đánh xuống chổ Đại Phong.

Đại Phong chỉ có thể dùng thực lực cản lại, thần lực vung ra chống đở để lại màu sắc màu trắng như cũ.

“Quang Minh Tịnh Linh Giới là kế thừa sức mạnh quang minh của mẫu thân, trong chúng thần chi chiến lần thứ 1, Xi Vưu tộc dùng giông tố che khuất bầu trời, đều bị sức mạnh quang minh của mẫu thân xua tan trong nháy mắt. Dựa vào thần lực của ngươi bây giờ, quả thật khó mà ngăn cản!” Ngục Sứ không đối với mình lọt vào thần kỹ mà lo lắng, ngược lại hướng Đại Phong cười trên nói đau nhắc nhở.

“ Phanh!!!”

“ Phanh!!!”

“ Phanh!!!”

Không ngừng các đạo cột sáng vàng ở trong trắng xóa thế giới không ngừng công kích lên Đại Phong, thần lực của hắn không ngừng tản ra cơ thể to lớn không ngừng di chuyển né tránh.

“ Không tìm ra được nơi nào? còn một ả ở bên cạnh, nếu ta càng kéo dài càng bất lợi với ta” Đại Phong vừa chống đở lại càng biết tình huống mình hỏng bét, nếu không ra khỏi thần kỹ này mình sẽ chết, nhưng hắn lại không tìm được đường ra.

“ Giỏi lắm, để ta phá cái ngụy thế giới của ngươi” Đại Phong thăm đò

“ Dõng dạc! ngươi thử xem có thể thoát được thế giới của ta không?” Thiên Sứ Thánh Vương thanh âm khinh thường lại vang lên.

Đại Phong lớn tiếng : “trừ Sáng Thế Thần Bàn Cổ ra, không ai có Thần năng lấy chính mình hóa thành một thế giới. Nhất dịnh là do ngươi mượn dụng thần lực nơi nào đó, để cho ngươi có thể sáng tạo ra tiểu thế giới giả tạo. Mà bản thân ngươi đang ẩn nấp ở bên ngoài Quang Minh Tịnh Linh Giới, tùy thời mà hành động”

Sự việc không khác gì Đại Phong lời nói là bao, Thiên Sứ không đủ sức để mở ra một phương thế giới, nhưng nàng lợi dụng Thần Lực có tại Nội Thiên Địa cùng với Thần Kỹ của mình mà sáng tạo nên một vùng giả thế giới.

Đem Đại Phong cùng Ngục Sứ vây nhốt ở bên trong, còn bản thân lại ở bên ngoài, tùy thời có thể phát động công kích, đem địch nhân vây nhốt trong cái thế giới của mình chế tạo tùy ý mài giết.

“ Yaaa!” Lại một tiếng gầm nữa, Đại Phong đột ngột đẩy thần lực lên đỉnh điểm, hắn đã suy đoán Thiên Sứ trốn ở bên ngoài ngụy thế giới âm thầm giở trò, nếu không thể thoát ra nhanh chóng bất lời với hắn.

Cùng trong lúc này, một cỗ âm phong từ Đại Phong thân thể thổi mà qua, đen nhánh tia sáng vô căn cứ phiêu khởi, gió lạnh rít gào.

Chỉ thấy Đại Phong quanh người gió từng trận, sát khí trùng thiên,

Ba mươi sáu cây đại kỳ từ trong cơ thể Đại Phong bay ra, trong chốc lát phong sương mưa tuyết không ngừng từ đại kỳ hóa lớn bay ra bao phủ lấy Đại Phong không gian.

Một cái trận pháp hình thành, khiến trắng thế giới phá lệ thay đổi.

“ Hú!!” Đại Phong hú vang lên, , ba mươi sáu cây đại kỳ rung chuyển, đại trận bên trong lại hiện lên một trận đỏ sậm huyết quang, chỉ một thoáng hắc vụ từ người Đại Phong tản ra như đun sôi, một trận sôi trào.

“Thập Nhị Sát Thiên Đồ Thần Trận!” Thiên Sứ, Ngục Sứ thốt lên.

Cả hai được Thái Cực dạy bảo, đối với các tộc trấn tộc trận pháp cũng biết không ít, trận pháp mà Đại Phong thả ra lại giống như Xi Vưu tộc đệ nhất sát trận.

“Không đúng! trận này không phải lắm!” Ngục Sứ quan sát một lát nói vào : “ là Huyền Âm Đại Trận”

Này trận gọi Huyền Âm Đại Trận là Thập Nhị Sát Thiên Đồ Thần Trận đơn giản hóa, uy lực kém hơn rất nhiều so với sát trận trứ danh kia, cũng vì thế mà khiến nhiều chiến sĩ Xi Vưu tộc có thể an tâm dùng không bị sát khí hung lệ cuồng loạn.

“ Ngươi làm ô nhiễm Quang minh Tịnh Linh Giới của ta” Thiên Sứ nhanh hồi phục, nhìn thấy thần kỹ mình trong bị Đại Phong sở ra trận pháp chống đối, phản cảm tức giận nói.

“ Ô nhiễm. Chỉ là màu trắng giả tạo này của ngươi thêm chút sắc thái mà thôi” Đại Phong cười lạnh, thúc dục Huyền Âm Đại Trận.

“ Ngươi dám!” Thiên Sứ quát lớn, lập tức thúc dục công kích gia tăng thêm, từng đạo cột sáng hoàng kim trên bầu trời đánh xuống.

Nhất thời, Huyền Âm đại trận tạo thành mà lồng phòng ngự bắt đầu run run không ngừng. Cùng với thần lực ánh sáng đánh xuống, dệt thành cảnh sắc loang lổ.

“ Cái gì mà quang minh thuần túy! Giả tạo!” Đại Phong lớn tiếng nói : “Sau chúng thần chi chiến lần thứ nhất. Mẫu thân các ngươi khám phá ra được lời nói dối hoa mỹ dùng để thống trị của Long Vũ hai tộc, mới đảo hướng về ngũ tộc đồng minh. Bởi vì bà ấy đả rõ, quang minh tuyệt đối, thật buồn cười biết bao. Hai ngươi là con bà ấy lại không kế thừa ý chí bà ấy, lại cam nguyện đầu quân cho Long tộc, thật đáng hổ thẹn”

Hắn dù mở ra Huyền Âm Đại Trận đối kháng lại Quang Minh Tịnh Linh Giới, song Đại Phong biết rõ cũng chỉ là nhất thời mà thôi. Nếu không tìm đường chính xác chổ của Thiên Sứ mà đi ra kéo dài hắn liền chết tại nơi này trong.

Chưa kể nơi này còn có một cái Ngục Sứ không bị thần kỹ ảnh hưởng, hắn bây giờ muốn chính là đả động hai cái Nữ Bạt nhi nữ này, dù không được thì cũng muốn thông qua ngôn từ khơi động tìm được vị trí của Thiên Sứ mà lui thân.

“ Lời nói dối hoa mỹ ư? Vậy Xi Vưu tộc các ngươi tốt đẹp! trong các tộc ai diệt tộc nhiều nhất qua các ngươi! Còn không phải tham Bất Chu Sơn địa bàn của Long tộc hay sao? Ngũ tộc đồng minh còn không phải vì lo sợ Long Vũ hai tộc liên kết” Thiên Sứ cười lạnh đáp lại, gia tăng thần lực công kích.

“ Thái Cực Đại Thần nói, đạo bất đồng không thể cùng mưu! Chớ có nói nhiểu với hắn làm gì” Ngục Sứ lúc này cũng không đứng yên nữa, thần lực bùng phát không ngừng đẩy lên, rồi lớn tiếng : “ Thiên Sứ”

Thiên Sứ hiểu ý lập tức mở ra giới hạn cho chị em mình, tập trung lực lượng không ngừng công kích lên Huyền Âm đại trận.

“ Ầm!!! Ầm!!...”

Liên miên công kích đánh lên Huyền Âm đại trận, để lại từng đạo tiểng nổ, tại trắng xóa thế giới ánh lên sắc màu nổi bậc.

“ Tu La Giới Thần Lực! Thần kỹ! Vĩnh Dạ!”

Thần lực lên cực hạn, Ngục Sứ thả ra thần kỹ mạnh mẽ của mình.

Bốn cái màu tím pháp trận hiện ra trong Quang Minh Tịnh Linh Giới.

Từ bên trong bốn cánh tay màu đen tràn đầy hắc ám duổi ra, ngưng tụ nên bốn chuôi Ngục Ảnh to lớn, cùng một lúc đâm phá đến chổ Đại Phong.

“ UỲNH!”

Hai đại thần kỹ rất nhanh công kích xuống Huyền Âm Đại Trận, khi va chạm mạnh mẽ đem trận do Đại Phong bố trí đánh tan nát.

Cả thân hình to lớn của Đại Phong bị bốn thanh Ngục Ảnh kiềm chế, bốn thanh binh khí không ngừng bị ép lui.

Vô tận quang mang ánh sáng đem thân thể to lớn Đại Phong xuyên thủng.

Trong ngắn ngủi như bọt biển dần dần tàn lùi.

“Không có cảm giác! Ta bại rồi sao?” Không có một chút đau đớn nào từ cơ thể, Đại Phong nhìn cơ thể mình nứt vở tiêu thất tràn đầy hoang mang.

Tận mắt thấy cơ thể mình sắp tan biển, cả Nguyên Thần cũng đi đến điểm cuối, ấy vậy mà lại không có một chút đau đớn nào. Hắn biết mình sắp chết, mà kẻ giết hắn là hai cái tiểu bối của Vũ Giác tộc.

Điều này khiến cho Đại Phong nhất thời cảm xúc cũng khó tả được, cuối cùng tại sắp khi tan biến, ánh mắt phức tạp nhìn hai cái Hạn Bạt nữ nhi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK