Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại qua đi, Hàn Phi cũng không có đi tìm nhân vật thần bí kia, bởi thời gian hiện tại còn quá sớm. Đến gặp là bất nhã, và một nguyên nhân mấu chốt đó là từ Tử Nữ y vẫn chưa có trở về.

Thành ra việc tìm đến đành phải gác qua một bên.Cả bốn người cũng không có tản đi, ngược lại tụ một chỗ hợp mưu cùng ý với Hàn Phi gia nhập Lưu Sa tổ chức.

Có lợi thì tụ vô lợi thì tán, hợp tác giữa các bên không quá ràng buộc. Chỉ cần có lợi ích chung nhau liền tụ họp một chỗ.

"Muốn động đến Cơ Vô Dạ, trước hết phải bẻ gãy nanh vuốt của hắn" Vệ Trang nhàn nhạt nói, chỉ ra mấu chốt của kẻ địch hùng mạnh của Lưu Sa hiện giờ.

Hàn Phi nghe được liền đoán ra : “ Tứ Hung Tướng của Dạ Mộ”

“Nanh vuốt sắc nhọn nhất của Cơ Vô Dạ, cắn xé cả Hàn quốc” Vệ Trang đưa lưng mà đứng tại cửa sổ, đối với bốn nhân vật này của Dạ Mộ hắn cũng rõ ràng bọn họ cân nặng.

"Ai Ai Huyết Y Hầu ( Huyết Y Hầu trên tuyết trắng), Thạch Thượng Phỉ Thúy Hổ ( Phỉ Thúy Hổ trên mỏm đá), Bích Hải Triều Nữ Yêu ( Nữ Triều Yêu chốn biển xanh), Nguyệt Hạ Soa Y Khách ( Soa Y Khách dưới ánh trăng).” Tử Nữ tiếp lời, uyển chuyển đi đến bàn sập đem bình rượu trên tay rót vào chung rượu

Hàn Phi cười nói : "Nghe ra cũng rất có ý thơ."

"Nếu coi những việc bọn chúng làm như một bài thơ. Vậy nhất định là một bài thơ đẩm máu vô song" Tử Nữ nhắc nhở một câu.

Hàn Phi gương mặt trầm xuống, hỏi : “ vậy Tử Lan Hiên đã chú ý tới bọn họ lâu rồi?”

Tử Nữ đáp: "bồ đào mỹ tửu, mỹ nhân trong ngực, Tử Lan Hiên quả thật là một chốn ôn nhu hương, nghe ngóng tám phương"

“ Hừ!”Hàn Phi hừ nhẹ một tiếng, đứng lên hỏi: "Tứ Hung Tướng phân bố như thế nào?"

Nghe xong Vệ Trang xoay người đi về bàn sập ngồi xuống, nói: "Bốn kẻ này phân bố trong ngoà triều đình, đều tương đối có thế lực. Lần lượt theo Quân (quân đội), Chính (chính trị), Tài (tài chính), Điệp (tình báo), nắm trong tay vận mệnh của rất nhiều người.”

“Huyết Y Hầu chưởng quản mười vạn binh lực, Phỉ Thúy Hổ giàu có một vùng. Quân quyền và tài lực, thực sự đã đủ để Cơ Vô Dạ hung hăng bá đạo rồi”

Tử Nữ chen lời : “ công tử tuy cầu học tại ngoại mà nắm bắt tin tức cũng thật chẳng tệ”

“ Nếu đã cầu học thì chẳng thể không thực hành. Vậy còn Triều Nữ Yêu và Soa Y khách kia có thực lực thế nào?” Hàn Phi chậm đáp

Tử Nữ trả lời : “một kẻ thì ở trong chốn thâm cung nội đình, nấp bên gối phụ vương ngài. Song giai nhân chốn hậu cung nhiều vô kể, hiện vẫn đang thám thính thân phận của ả”

“Lời nói của ả... nhiều khi còn hữu hiệu hơn cả trọng thần” Vệ Trang nói tiếp.

Hàn Phi hiểu rõ, cất lời :“ Lời ngọt bên gối vốn dõ khiến người tiêu hồn thực cốt, vậy… còn Soa Y Khách thì sao?”

Vệ Trang đáp : “kẻ này là đầu lĩnh trong mạng lưới tình báo của Cơ Vô Dạ, phụ trách giám thị trên dưới triều dã, chỉ cần gió thổi cỏ lay thì Cơ Vô Dạ là người đầu tiên biết được, song kẽ này thần bí khó lường, ẩn náu rất thâm sâu”

“ Không thể không nói, việc quỷ binh cướp quân lương có thể phá giải ít nhiều cũng dựa vào vận khí” Hàn Phi ngồi xuống cảm thán.

“ Ngài biết là tốt rồi” Tử Nữ lên tiếng

Hàn Phi vội nói : “ Vậy là ngay từ đầu các ngươi đợi xem ta làm trò cười của ta?”

“Là cả triều đình đều đang xem trò cười của ngươi” Vệ Trang không cho Hàn Phi mặt

Hàn Phi nghe xong cười nhạt lại nói :“ may mà vận khí của ta chẳng tệ,được quý nhân tương trợ”

“Vận may cũng không phải là cơm ăn được” Vệ Trang lạnh lùng nói

"Với ta mà nói, uống rượu còn quan trọng hơn cả ăn cơm, Tứ Hung Tướng rất hợp khẩu vị của ta, là đồ nhắm rượu ngon nhất" Hàn Phi nói xong đem tay đem chiếc đũa gắp lấy món ăn.

Hàn Phi cũng không đem thức ăn bỏ vào miệng, bởi cái nhìn sắc lạnh chằm chằm của Vệ Trang nhìn mình làm sao mà ăn được chư, nói : "Huynh có thể nhìn sang Tử Nữ cô nương không? cô ấy còn đáng nhìn hơn ta đó!"

Vệ Trang lãnh đạm nhắc nhở : "Ngươi có biết rốt cuộc Dạ Mộ đã nuốt chửng bao nhiêu đối thủ không biết trời cao đất dày không?."

"Nếu không phải đối thủ như vậy,lẽ nào Lưu Sa thành lập để chơi trò trẻ con?"Hàn Phi đem đũa đặt xuống, chậm nói.

Vệ Trang lần nữa nhắc nhở: "Ta hi vọng ngươi có thể rõ ràng chính mình đang làm gì."

"Ta rất rõ." Hàn Phi nghiêm túc nói

Hai người hừ một tiếng kẻ trước người sau, đối mắt mà nhìn nhau.

Trương Lương cùng Tử Nữ nhìn cả hai không nói một tiếng nào, đem mắt nhìn chằm chằm lẫn nhau. Cũng không có mở lời can dự, mà ăn ý hết nhìn người này lại nhìn Hàn Phi rồi nhìn Vệ Trang.

“ Ai!” Sau một lúc, Vệ Trang thở dài quay đầu đi, không để ý tới người này.

"Ai ha ha ha ha! Huynh cử động trước rồi. Huynh thua rồi nhé! Phải phạt rượu”Hàn Phi tựa như vừa đánh thắng một trận gì ghê gớm, hưng phấn cười nói.

“ Công tử vô vị quá đi” Tử Nữ nhìn thấy vậy một tay đem ra đánh nhẹ, nhẹ mắng

Một bên im lặng Trương Lương cũng muốn cười, có điều hắn hàm dưỡng rất tốt, một tay đem lên miệng che lấy.

"Ngươi tính làm thế nào." Vệ Trang dò hỏi.

Hàn Phi cũng thu hồi bất cần đời vẻ mặt, trả lời: "Muốn nhìn rõ trong đêm tối,thì trước tiên cần phải có một đôi mắt đặc biệc"

"Một đôi mắt" Tử Nữ cất lời, đại não rà soát tìm kiếm nhân tuyển

Hàn Phi quay sang Tử Nữ hỏi: "Có ai thích hợp để chọn không?"

Tử Nữ suy ngẫm một lúc, nói : “ có lẽ... có một”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK