Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thận Lâu, Thiềm Cung nơi.

Thiên Minh đem cánh cửa đẩy ra đập vào mắt chính là thân ảnh Tinh Hồn đang khống chế Nguyệt Nhi, lớn tiếng quát: “ ngươi đang làm gì Nguyệt Nhi đấy? tên khốn kia”

“ Quả nhiên là do Hà Bá đứng sau dắt ngươi” Nói xong bàn tay trái thúc dục Tụ Khí Thành Nhận chân khí, lòng bàn tay không ngừng bốc ra màu xanh lam chi khí.

"Buông nàng ra." Thiên Minh quát lớn một tiếng trên tay Mặc Mi nhanh chóng lao đến Tinh Hồn muốn giải cứu lấy Nguyệt Nhi khống chế.

Từ Anh Ngục trở ra Đế Thiên An cũng đem Thiên Minh Lục Hồn Khủng Chú do Đại Tư Mệnh hạ trên người hắn giải trừ, đồng thời đả thông luôn kỳ kinh bát mạch. Hiện tại trong người một thân công lực cực kỳ thâm hậu, trong người Thiên Minh không chỉ có nội lực của Đế Thiên An Quỷ Cốc thổ nạp của Cái Nhiếp.

Cộng thêm Lục Hồn Khủng Chú năng lượng tan chảy vào trong cơ thể, kỳ kinh bát mạch thông suốt. Có thể nói hắn công lực đả viễn siêu người thường, đả nhập chân vào hàng ngũ Tuyệt Thế cao thủ, nhưng lại vẫn chưa biết cách sử dụng chưởng khống hết thảy.

“ Ngươi có tư cách nêu yêu cầu ư? Thực chẳng biết lượng sức” Nhìn Thiên Minh lao đến, chân khí lao ra đem Thiên Minh đẩy lùi, nhìn thấy Thiên Minh bị lùi lại còn mượn chân đạp lên cửa đánh tan đi khí nhận, đến gần mình.

“Tiểu tử ...đả tiến nộ rồi đấy” Tinh Hồn có phần giật mình nhìn xem Mặc Mi cùng chân khí của hắn giằng co Thiên Minh.

Thiên Minh lúc này thực lực cùng trước đó nhìn thấy cơ hồ là cách biệt một trời, lúc này mới mấy ngày. Lần trước có thể chu cấp nội lực cho Cái Nhiếp Tiêu Dao Tử độc đấu với Đại Tư Mệnh hiện tại so với trước kia còn mạnh mẽ hơn.

Thiên Minh nhìn chằm chằm Tinh Hồn kêu lên, trên tay Mặc Mi chống cự lấy nội lực của Tinh Hồn, lớn tiềng nói : “ta nhắc lại lần nữa, buông muội ấy ra”

“ Hừ, tiểu tử ngươi cũng biết cách khiến người khác ngạc nhiên lại thích thú đấy. Xem ra Hà Bá đả gửi gắm chẳng ít trông chờ nơi ngươi đấy” Nhìn Thiên Minh có thể cùng mình giằng co một lúc lâu như vậy cũng để hắn bất ngờ.

“Phải ta đã trở nên mạnh mẽ, rốt cuộc lợi hại tới nhường nào giờ đây cả bản thân ta cũng chẳng rõ, ngươi muốn biết chứ|

"Ta không hứng thú về chuyện mạnh hay yếu của người chết" Lời còn chưa dứt nội lực trong người Tinh Hồn bạo phát đẩy lùi đi Thiên Minh lùi ra năm bảy mét.Có thể Thiên Minh hiện tại lợi hại nội lực thâm hậu nhưng đối với Tinh Hồn còn chưa phải là đối thủ.

Chỉ thấy Tinh Hồn tay trái xoay tròn nội lực hội tụ thành một quả cầu lam xanh rồi theo tay hắn đẩy ra lao nhanh đến Thiên Minh, ngay sau đó từ bên dưới sàn nhà từng mũi nhận sắc bén không ngừng phá sàn lên đem Thiên Minh bức lấy không ngừng né tránh.

Một bên công kích Thiên Minh tay phải hắn cũng không quên thao túng lấy Nguyệt Nhi từ các đầu ngón tay óng ánh sợi tơ chân khí màu xanh xâm nhập vào người nàng, nhìn thấy Thiên Minh lao lại tay phải tụ khí chém ra một đạo thập tự trảm lợi nhận, Thiên Minh chỉ có thể cản lại được vài giây sau đó bị văng đụng lên vách tường gỗ.

Mà lúc này Ảo Âm Bảo Hạp không ngừng phát ra màu vàng chân khí, Tinh Hồn biết mình sở đạt cũng gần đến đích rồi, ánh mắt nhìn Thiên Minh khó nhọc đứng lên lạnh rên nói : “ Trò chơi đến đây kết thúc rồi, nếu không dừng tay tính mạng con nhóc này sẽ...”

Theo lời hắn nói tay trái không ngừng thúc dục Tụ Khí Thành Nhận bên dưới sàn nhà không ngừng công kích Thiên Minh. Môi nhích lên độ cong khi thấy Thiên Minh lao đến nội lực thoát ly, đem Thiên Minh trói buộc đồng thời nhanh chóng tụ khí.

"A." Nhìn xem từ trên trời giáng xuống to lớn khí nhận, Thiên Minh hét lớn một tiếng, toàn thân toát ra màu đen khí kình, lập tức chấn vỡ vây khốn hắn tử sắc chân khí, sau đó Thiên Minh giơ lên Mặc Mi, ngăn trở Tinh Hồn khí nhận.

“Oanh”

Thiên Minh đem Mặc Mi chắn ngang thân thể bị Tụ Khí Thành Nhận lưỡi đao đè ép xuống bên dưới, ngồi xổm xuống đồng thời dưới chân hắn rạn nứt.

Tinh Hồn môi nhích lên độ cong, nhìn phía trước Thiên Minh chế buộc, song ngay sau đó đồng tử mở lớn, khi hắn thấy được một cái bong ảnh đột ngột hiện ra trong gian phòng, dung mạo nhanh chóng hiện ra trong đại não, hắn dù chưa gặp gỡ nhưng có thể khẳng định ra nam tử này là ai.

“ Ầm” Vang dội thanh âm vang lên, chỉ thấy thân ảnh Tinh Hồn văng ngược ra sau máu tươi phun ra trong không trung , đôi đồng tử mở to thân ảnh bị đẩy đi mười mấy mét, đụng lên vách tường.

“ Mạnh quá” Tinh Hồn kinh hãi khi hắn cảm nhận được một thứ gì đó vô hình lao đến công kích mình, mà hắn không tài nào thấy rõ được, nhưng hắn có thể cảm nhận được nó tồn tại, chính là thứ vô hình đó công kích mình.

Tinh Hồn bị chấn bay Nguyệt Nhi cũng thoát khỏi âm dương Khôi Lỗi Thuật khống chế, lúc này đôi đồng tử thâm uyên đả trở về như cũ, Nguyệt Nhi lại đột nhiên mở hai mắt ra, theo đó chân khí màu vàng óng từ trên người của nàng xông ra.

Ngay tại lúc này Ảo Âm Bảo Hạp bắt đầu xoay tròn cấp tốc không ngừng truyền ra từng làn ánh sáng màu vàng như sóng gợn.Lan tỏa khắp mọi nơi trong gian phòng, năng lượng tản phát càng ngày càng lớn.

Cao Nguyệt quay đầu nhìn về thân ảnh hai người, lúc này nàng đả hoàn toàn lấy lại ký ức của mình. Chỉ thấy một giọt lệ từ khóe mắt từ khóe mắt rơi ra chạm vào làn sóng màu vàng liền hóa thành 5 giọt nhỏ hơn dung nhập vào bên trong Ảo Âm Bảo Hạp.

Đột nhiên một cổ uy áp khổng lồ từ bên trong Ảo Âm Bảo Hạp mà ra, đồng thời những luồng quang mang màu vàng ánh sáng tản ra lại quay ngược về hội nhập vào bên trong Ảo Âm Bảo Hạp, đồng dạng 5 giọt nước mắt vừa quán nhập vào bên trong lại bay ngược tiến vào người Cao Nguyệt.

Cả không thời gian dường như dừng lại trong chốc lát, từ đỉnh Ảo Âm Bảo Hạp nhỏ như viên bi lam xanh như châu ngọc lại xạ phát ra lam xanh năng lượng, bắn về phía trên một quả cầu màu xanh rực to lớn trên đỉnh Thiềm Cung. Lập tức nó tản phát ra năng lượng mạnh mẽ, như sóng nước lan tỏa khắp nơi trong không gian.

“ Không khác gì cả” Đế Thiên An trong lòng khẻ hô, khóe môi nhích lên độ cong nhìn hết thảy mọi việc, rườm rà như vậy là hắn cố tình để cho Thiên Minh diễn xuất một màn này chỉ để thỏa mãn tư tâm của hắn mà thôi.

“ Rống”

Chỉ thấy một đầu hoàng kim long ảnh xuất hiện,đang ở Ảo Âm Bảo Hạp chung quanh không ngừng lượn vòng lấy, theo con rồng này xoay quanh, hình thể nhỏ bé nhưng lại phát ra cường đại khí tràng.

Cách xa đám người Thiên Minh, thông qua gương đồng nhìn thấy hết thảy mọi thứ Nguyệt Thần ngưng trọng cả lên khi thấy được một nam tử không nên xuất hiện tại Thận Lâu, người mà nàng không ngờ đến y có thể khuất thân đến nơi này.

Ly Hồn Đan tuy là lợi hại, nhưng cũng không gạt được Nguyệt Thần, tuy là Vân Trung Quân nói qua Ly Hồn Đan vô sắc vô vị, trên cơ bản không ai có thể phát giác.Nhưng hắn hiển nhiên quên Nguyệt Thần Chiêm Tinh Luật cũng không phải bài trí.

Tuy là Chiêm Tinh Luật sẽ không để cho Nguyệt Thần dự đoán được chuyện gì phát sinh, nhưng lại sẽ để cho Nguyệt Thần trong lòng xuất hiện báo động. Dù sao mấy lần trước hai người quan sát nàng, đả để cho nàng sinh nghi.

Tại Nguyệt Thần tăng cường đề phòng tình huống dưới, Ly Hồn Đan căn bản không thể gạt được Nguyệt Thần.Nguyệt Thần lợi dụng Tinh Hồn kế hoạch, một khi Tinh Hồn giải khai Ảo Âm Bảo Hạp, nàng liền có thể thuận tiện đạt được Ảo Âm Bảo Hạp, đồng thời còn cho Tinh Hồn nặng nề một kích, luận tâm cơ, Tinh Hồn vẫn kém nàng một bậc.

Lúc này Ảo Âm Bảo Hạp năng lượng phát ra mãnh liệt giống như sóng biễn một dạng tràn ra xung quanh, cắm thẳng vào mây xanh. Ở biển rộng mênh mông trên, dường như một cây định hải thần châm tỏa sáng. Toàn bộ Thận Lâu trên tất cả mọi người tất cả đều chấn động nhìn về nơi phát ra năng lượng ấy.

“Tạp tạp tạp” Theo một trận cơ quan âm thanh, Ảo Âm Bảo Hạp đột nhiên triệt để dừng lại, ở vào Ảo Âm Bảo Hạp phía dưới cùng tầng kia tháp một cái cửa tháp, tại Ảo Âm Bảo Hạp lúc ngừng lại, vậy mà từ từ mở ra.

Theo cái kia đạo cửa tháp vỡ ra một cái khe, một đạo cường đại, chói mắt ánh sáng màu vàng, từ cửa tháp bên trong rọi sáng ra tới. Lúc này Cao Nguyệt cùng Ảo Âm Bảo Hạp bị bao phủ tại một cái lồng ánh sáng màu vàng óng bên trong.

Đầu kia kim hoàng sắc rồng không tại xoay quanh tại Ảo Âm Bảo Hạp phía trên, mà là vây quanh Cao Nguyệt thân thể chuyển vài vòng, cuối cùng từ Cao Nguyệt cái trán chui vào Cao Nguyệt trong thân thể.

Đột nhiên ánh sáng trong căn phòng phát sáng mãnh liệt, một luồng năng lượng mạnh mẽ bộc phát. Chỉ thấy thân ảnh Tinh Hồn bị chấn văng ra ngoài chỉ kịp hét lớn một tiếng , gỗ vụn văng tung tóe. Sau đó màu vàng quang mang tắt đi thân ảnh của Đế Thiên An ba người đả không còn.

Nguyệt Thần thông qua gương đồng môi nhích lên độ cong,ánh mắt nhìn qua Thương Long Hạp đã được mở ra bên trong là một viênngọc như pha lê trong suốt, bên trong tinh tú vô ngần như vũ trụ đồng dạng. Chỉ thấy nó từ bên trong Thương Long Hạp trôi ra trong ánh mắt của Nguyệt Thần lại quỷ dị biến mất.

“Thâu Thiên Hoán Pháp” Nguyệt Thần khẻ nỉ non lên, thân ảnh đứng dậy chân bước ra một bước thân ảnh lại quỷ mị biến mất khỏi nơi này, lần nữa hiện ra đả xuất hiện tai một không gian khác, mênh mông tinh đồ soi sáng cả một không gian.

Đông Hoàng Thái Nhất, đứng tại cái không gian này trên đài cao, lúc này trên tay hắn thêm một cái nhỏ hạt châu, bên trong lại giống như tinh hà một dạng, đây là vừa mới hắn lấy Thâu Thiên Hoán Nhật chi pháp lấy được từ bên trong Ảo Âm Bảo Hạp khi cánh cửa ở tầng tháp cuối cùng mở ra.

Hắn mưu đồ nhiều năm Thương Long Thất Túc bí mật, hao tâm tổn sức không ít, dòng chính họ Cơ năm xưa chính là Yên Đan, sau lại hắn chết dưới Cơ Quan Thành hiện tại chỉ còn mỗi Cao Nguyệt là có thể phá giải bí mật, về phần Nguyệt Thần, Diễm Phi, Hà Bá tuy là họ Cơ nhưng lại không cách nào phá giải được.

Thương Long thất túc bí mật, Đông Hoàng chỉ biết một phần mà thôi, muốn phá giải cần có Ảo Âm Bảo Hạp,Thương Long Hạp bảy cái hộp, những thứ đồ này, tất cả đều là mở ra Thương Long Thất Túc bảy cái quốc gia bảy cái bí mật đều được chôn giấu trong một chiếc hộp đồng.

Muốn mở ra cần phá giải Ảo Âm Bảo Hạp bí mật từ đó lấy từ những chiếc hộp này những thứ đồ cất giấu trong đó, chẳng hạn như trí tuệ,binh pháp, sức mạnh, của cải...thậm chí là trường sinh chi mê.

Thận Lâu nơi, Thiềm Cung chổ.

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong nhìn về một vùng không gian đặc biệc, dường như cả thời gian đều dừng lại một dạng, tối đen tăm tối không một ánh sáng lọt vào. Đem mắt đảo qua thấy được là vùng không gian bình thường hằng ngày, Tinh Hồn vẫn đang dựa lung vào vách tường, cả vùng không gian phía trước dường như bị một nguồn lực lượng vô hình giam cầm tách biệc, lại có phần giống với nội thiên địa của hắn.

Thân ảnh chậm rãi bước vào bên trong, ngay khi đó cả không gian như nhiễu loạn một dạng. Chẳng mấy chốc thân hình hắn đã có mặt ở bên trong tối đen không gian. Đặt chân vào không lâu, hắn lại phát hiện ra được hai cổ khí tức quen thuộc.

Thân ảnh nhanh xuất hiện bên cạnh Thiên Minh và Cao Nguyệt, quan sát một hồi cả hai vẫn không sao cả. Mũi chân điểm nhẹ, thân ảnh bắt đầu trôi nổi lên không trung, đôi nhãn lực bắt đầu vận chuyển quan sát cảnh vật ở đây.

Là một vùng không gian rộng lớn u tối, không có một mảnh ánh sáng nào ở nơi này cả. Yên lặng tĩnh mịch không có bất cứ một thanh âm lẫn cơn gió nào ở nơi này cả, dường như nơi này đả tồn tại từ rất lâu rất lâu rồi.

Theo thần thức lan tỏa cùng nhãn lực quan sát, rất nhanh Đế Thiên An cũng rõ được nơi này, nơi mình đang có mặt là một tòa đại lâu cao lớn xung quanh các vách đều là kim loại hợp thành theo hình ngủ giác, trên đó chạm trổ những hoa văn kí tự lạ mắt, còn mặt nền dưới chân là một mảnh đá xanh u tối cũng chạm trổ những hoa văn lẫn văn tự cổ xưa.

Ánh mắt hứng thú nhìn về trên vách tường lầu các chữ triện chữ, mày hắn chau lại. Nhiều năm sinh sống tại mảnh thế giới này lại có Ảnh Phân Thân diệu dụng, hắn đã sớm tận dụng nó đem văn tự bảy quốc, thậm chí là cổ xưa hơn các nước nghiên cứu, cũng tinh thông một ít.

Mà văn tự trên lầu các này lại cổ xưa hoàn toàn khác với các nước, nhưng hắn vẫn nhận ra được bưởi vì đây là chữ của nước Chu. Trên đó đa phần là giảng dạy huyền diệu về cơ quan thuật, thậm chí trình độ cơ quan so với Mặc Gia chỉ trên chữ không kém.

“ Cơ quan thuật” Đế Thiên An lẩm bẩm, đem mắt lại dời đi về một vách tường khác.

Mơ hồ có thể thấy được đại lượng kim sắc âm dương chú văn cùng chân dung, giống như ở trong La Sinh Đường của Âm Dương gia làm cho Đế Thiên An vô cùng hứng thú.

“Năm trăm năm trước Âm Dương gia chưởng giáo Trâu Diễn mở ra lối riêng, thoát ly Đạo gia, tự thành một mạch. Lại không nghĩ rằng những này Âm Dương Bát Mạch chú thuật, cùng Chiêm Tinh Luật vậy mà phần lớn bắt nguồn ở đây” Đế Thiên An sau một hồi quan sát cảm khái lên tiếng.

Bởi vì hắn nhận ra được rất nhiều chiêu thức quen thuộc như Lục Hồn Khủng Chú, Hồn Hề Long Du, Tụ Khí Thành Nhận...Đối với việc này hắn cũng không quá kinh ngạc, bởi vì Ảo Âm Bảo Hạp chính là thánh vật của Âm Dương Gia, việc xuất hiện những thứ tuyệt học trên vách tường này càng hợp lý hóa mọi thứ.

Hẳn là năm xưa Trâu Diễn khám phá ra được bí mật của Ảo Âm Bảo Hạp, dù sao Đạo Gia cũng thông hiểu quan khán sao trời. Trâu Diễn hẳn nhờ đó mà học được Âm Dương thuật, rồi thoát ly Đạo Gia theo đuổi Thiên Nhân cực hạn, thông qua các bí thuật học được tại đây mà trở thành các chiêu thức uy lực cực đại.

“Mặc Tử có lẽ đã từng từng tới nơi này, nếu không vì sao thánh vật của Âm Dương Gia lại chạy đến Mặc Gia đây. Hẳn là còn một đoạn khó mà biết trong quá khứ” Đế Thiên An đem tay lên cằm suy đoán, ánh mắt nhìn về một bức tranh điêu khắc cơ quan, hắn nhận ra được thứ này khá quen mắt,đả thấy qua trong Cơ Quan thành.

“Tầng này chữ Triện trên bức họa nói hết Âm Dương tương sinh tương khắc chi đạo, ồ đây là giống như Luyện kim” Đế Thiên An thân ảnh trồi trên cao hơn, một bức họa trong đó thấy được hình ảnh giống như người đang rèn đúc các kim loại khác nhau.

Đế Thiên An lặng mình hồi lâu quan sát, thân ảnh lại chuyển qua một bức hình khác, có bức hình diễn tả bày binh bố trận, có bức hình là châm cứu, kinh mạch con người, lại có bức hình hắn cũng không rõ là nội dung gì, đến cả văn tự cũng không rõ được.

Không biết trôi qua bao lâu, đột nhiên một thanh âm vang lên phá nhiễu đi sự tĩnh mịch vốn có của nơi này. Là thanh âm của Thiên Minh làm cho Đế Thiên An trở về hiện tại.

“ Nguyệt nhi, Nguyệt nhi, Cự Tử lão đại ” Thiên Minh thanh âm cất vang lên trong không gian u tối này : “ Nguyệt Nhi, lão đại các người ở đâu”

“ Nguyệt Nhi, Cừ Tửlão đại”

Một hồi trôi qua Cao Nguyệt cũng tỉnh lại, hô lên : “Thiên Minh ta ở đây”

“ Tách” Theo cái búng tay của Đế Thiên An hỏa diễm lập tức hiện ra chiếu sáng cả không gian tăm tối này. Thân ảnh Đế Thiên Anchậm rãi hạ xuống gần chỗ Cao Nguyệt.

“ Nguyệt nhi, Cừ Tửlão đại” Thiên Minh nghe được thanh âm phát ra liền chạy nhanh đến phương hướng đó, vui mừng không thôi

Cao Nguyệt đem ánh mắt chuyển đi, nhìn về nam tử xuất hiện gần mình, bắt mắt dung mạo như sao trời phát sáng, khẻ hô lên : “ Cự Tử bệ hạ”

“ Ha ha” Đế Thiên Ankhẽ cười lên, nói : “ đợi làm xong việc này, ta sẽ cho hai đứa một món quà hậu hĩnh”

“Thật sao, thật sao” nghe được quà Thiên Minh liền sáng cả mắt lên, tràn đầy hưng phấn hoàn toàn không có để ý rốt cuộc mình đang ở có nguy hiểm hay không

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK