Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lần đầu lĩnh ngộ được Thần Kỹ này, Huyền Phong Thánh Vương đả lở tay giết chết sư phụ mình.

Bởi vì không thích tranh đấu, yêu thích hưởng nhạc, cho nên hắn vẫn luôn che giấu thực lực, ở tuyệt đại bộ phận Thần Chúng trong mắt, Huyền Phong Thánh Vương là năm vị Thánh Vương trung yếu nhất, song thực tế hắn thực lực thậm chí so với Thiên Võ Thánh Vương chỉ mạnh không kém.

“UỲNHHHH!!”

Bạo liệt cuồng phong lại quét ra, sóng kình cuồn cuồn không dứt khi cự thần của Thiên Võ Thánh Vương va chạm cùng với Susano của Đế Thiên An.

Nói đúng hơn hai thanh trường đao của Susano cũng đả bổ xuống mà chém.

Ở bên trong Susano đám Thần Ẩn Bộ say mê mà nhìn chiến đấu, bọn họ không có bị dư kình ảnh hưởng. Mọi tác động đều bị hư ảnh cao lớn này che chắn cho cả.

Một kích này cũng làm ảnh hưởng cho cuộc quyết chiến của Lục Vân cùng với hai vị Thánh Vương còn lại.

Về phần Truy Nhật và Lưu Nguyệt đả sớm ở trên tầng trời bên trên, né đi phạm vi dư kình, nhìn trận chiến bên dưới mà kinh sợ.

“ Mạnh quá!!! Các ngươi đánh với ta đi!!” Cơ thể đả khôi phục, thân hình bị dư kình liên tục đẩy lùi, cuồng chiến đấu Thập Hình tràn đầy hưng phấn nhìn khiếp người sức mạnh tản ra từ hai phía.

“ Hôm nay bản thần điểu không đốt chết các ngươi là không nuốt trôi được cơn tức này!” Lục Vân sơ xảy lại trúng phải thần kỹ của Huyền Phong Thánh Vương, mượn nhờ dư kình mà thoát ra, thân hình trụ lại trước khí kình xô ra, nộ hỏa lớn tiếng.

Đổi lại là cường giả khác đả sớm chết dưới Chân Không của Huyền Phong Thánh Vương, nhưng Bất Tử Điểu lại không sợ cũng như không nằm trong số đó. Vừa này hỏa vũ bị mất đi là vì bất cẩn.

Không ngờ được Huyền Phong Thánh Vương lại có được Thần Kỹ đáng sợ như vậy, bản thân của Lục Vân thực lực tất nhiên mạnh hơn Huyền Phong Thánh Vương nhiều, cho nên Chân Không chỉ tạm thời gây khó dễ, nếu toàn lực bộc phát thần lực trên người Lục Vân cũng có thể xé tan Chân Không đi.

“ Mạnh quá!!” Thiền Võ Thánh Nhân bị đẩy lùi một đoạn dài, trượt đi trên mặt đất, ánh mắt nhìn về hai đạo sâu hoẵm vết chém mà lòng rung động.

Đúng lúc này, cự đại áp lực từ trên thiên không đằng sau Sát Môn Na truyền xuống, từng cột ánh sáng màu vàng không ngừng truyền xuống mặt đất bên dưới.

“ Đủ rồi!” Thần Nhãn từ Sát Môn Na ngồi trên chiếc ghế quen thuộc của mình hiển lộ trước mặt thế nhân, thanh âm to lớn tràn đầy khinh miệt : “ bổn tọa, đả thấy được khuôn mặt thật của bạo dân trên mặt đất, hạ đẳng, thô tục, ồn ào... Tính nhẫn nại của bổn tọa đến đây thôi!”

“ Tên đó là ai vậy?” Vũ Canh trong Susano nghi hoặc hỏi.

Na Tra tiếp lời : “ lão già này là ai mà lớn lối thế!!”

“ Chủ của Thánh Hiền Điện cũng đến rồi!” Vân Trung Tử đáp.

Phục Hy nói : “ đại trưởng lão Thần tộc- Thần Nhãn!”

“ Ông ta dùng Thần Lực trực tiếp nói chuyện với mọi người!” Khổng Tước lên tiếng.

“Xuy xuy!”

Đột ngột không gian xao động, rồi tại không gian phía trên đi ra một nhóm người, da màu anh có lỗ tai nhọn, những kẻ này hoàn toàn khác Thần tộc cũng như Nhân tộc, đến từ một nơi khác- Địa Ngục giới, Minh tộc.

“ Thần Nhãn đã lâu không gặp!” dẫn đầu nhóm người một thân ảnh che mặt, tóc thắt bím, chính là đại nguyên soái của Minh tộc- Nghịch Thiên Nhi Hành.

“ Minh tộc!!” Truy Nhật đám người bật thốt lên.

“ Cái gì là Minh tộc!!” đám gà mờ Vũ Canh không rõ.

Thiên Võ Thánh Vương quát lên : “ Người của Minh tộc các ngươi đã hủy bỏ hiệp ước bất xâm phạm của ngàn năm nay. Các ngươi phải trả giá!”

Nghịch Thiên Nhi Hành đáp trả : “ hiệp ước bất khả xâm phạm đó là do tổ tiên ta dưới ách áp bức tàn bạo của Thần tộc mà bắt buộc phải ký với các ngươi. Nhưng với ta thì xin lỗi, ta chưa từng coi nó tồn tại”

Huyền Phong Thánh Vương nói : “ Nghịch Thiên Nhi Hành ngươi muốn phát động chiến tranh, tạo ra phản loạn thì có vô số sinh linh phải chết. Hà tất phải vậy chứ, cứ duy trì tình trạng như bây giờ không phải tốt hơn sao?”

Đại tướng Minh tộc Thiết Huyết Vô Song lớn tiếng mắng : “ mẹ các ngươi, Minh tộc dũng sĩ ta không sợ chết đâu! Biết chưa Đại Thần”

Nghịch Thiên Nhi Hành tiếp lời : “ Cái các ngươi gọi là duy trì hiện tại chính là các ngươi bóc lột vẫn tiếp tục bóc lột, vẫn ở trên cao chót vót hưởng thụ lợi ích của người khác mang lại. Đó là chuyện của chúng tôi không thể chấp nhận được.”

“ Cái gọi là phát động chiến tranh tạo ra hỗn loạn mà các ngươi nói, chính là cái nhìn trong mắt các ngươi. Mà trong mắt chúng tôi đó là khởi nghĩa.” Nghịch Thiên Nhi Hành chính khí lẫm liệt nói : “ Cái gọi là nghĩa ở đây chính là chính nghĩa, chúng tôi tin tưởng chúng tôi sỡ hữu chính nghĩa. Quân khởi nghĩa của chúng tôi sẽ tấn công sẽ tấn công vào Thần vực kéo ngươi khỏi chiếc ghế vững vàng đó”

“ Nói đúng lắm!” Vũ Canh lớn tiếng nói.

Lục Vân vỗ cánh bay đến Susano, cao giọng : “ món nợ của ta với Thiên vẫn còn chưa tính! Hay lắm tấn công vào Thần Vực, tính bổn thần điểu một bút”

Nghịch Thiên Nhi Hành nghe được trong lòng vui mừng, nếu có thêm Bất Tử Điểu tham dự vào phần thắng liền cao hơn, ánh mắt thoáng qua quang mang nhìn cái thân ảnh bắt mắt đứng trên đỉnh đầu to lớn hư ánh kia.

“ Đội quân khởi nghĩa không chỉ có một mình Minh tộc chúng ta, sẽ có những người bạn thuộc tộc khác, đến từ nơi khác gia nhập vào chúng tôi. Chúng tôi và họ đều là đồng chí, đều có chung mục đích và muốn nói một lời với ông. Chúng tôi chịu đủ rồi! Thần hãy xéo đi”

Nghe xong Nghịch Thiên Nhi Hành nói, Bạch Liên nộ giọng quát lớn : “ khẩu xuất cuồng ngôn”

“ Đám khỉ không biết điều” Thần Nhãn nộ giọng : “ những kẻ thất bại nói hành vi của chính mình là khởi nghĩa. Hoang tưởng cho rằng lật đổ sự thống trị của Thần, thật là nực cười. Hôm nay bổn tọa không tính dạy cho mỗi người từng bài học, ngươi và đám bạo dân của ngươi dù đến Thần Vực, đến lúc đó bổn tọa sẽ cho các ngươi biết, khiêu chiến với tộc Thần là vô tri cở nào”

“ Ha ha ha ha” Cuồng tiếu thanh âm vang vọng cả đất trời.

Đế Thiên An dừng cười, nói : “ đúng là vô tri tiểu nhi! Thần tộc đều là một lũ khoác lác to muồm. Không cần phải đến Thần Vực, hôm nay Bản Đế hóa kiếp cho các ngươi một lần!”

“ Đồ khỉ ngạo mạn!” Thần Nhãn bạo nộ quát lên.

Đế Thiên An mặt lạnh xuống, bàn tay phải mở ra theo đó một đóa hỏa liên rực rở sắc màu hiện ra, đôi nhãn đồng xạ ra quang mang, nháy mắt đem Lưu Nguyệt hoán đối với hỏa liên.

Diệt Thế Hỏa Liên bị hoán đối, cả vùng không gian xung quanh nó trở nên vặn vẹo, sức nóng khủng khiếp khiến cho Linh Hồn cũng cảm nhận được nguy cơ run rẩy.

“ Thứ hỏa diễm đáng sợ này!” Nghịch Thiên Nhi Hành cùng đồng bọn kinh sợ cảm nhận được thật sâu áp bách lẫn tử vong hơi thở truyền lại.

Hỏa liên kia nguy hiểm so với một đòn trước kia của y còn đáng sợ hơn gấp trăm lần.

Đế Thiên An quát lớn một tiếng : “ Bạo!!”

“ UỲNHHHHHH!!!”

Thiên băng địa toái, thanh âm chấn động vang trời so với những vụ nộ khác còn khủng khiếp nổ ra.

Một cái cự đại cột nấm hiện ra giữa không trung, đầy trời tán loạn hỏa diễm rơi xuống đại địa. Chung quanh trăm dặm đả không còn sinh cơ, hoàn toàn bị phá hủy thành bình địa dưới Diệt Thế Hỏa Liên.

Hết thảy mọi thứ đều bị hủy diệt, những hỏa diễm đầy trời thiêu đốt phá hủy hết thảy còn lại, như khung cảnh diệt thế hàng lâm.

Sát Na Môn trên bầu trời đả không còn, thay vào đó là một bầu trời vạn dặm không mây, mây đen đều bị kình khí thổi dạt đi xa.

Thần Vực, Thánh Hiền Điện, Kính Tinh Lâu.

“ Phốc!!!” Thần Nhãn phun ra một ngụm máu, lúc này nào còn một bộ uy phong lẫm lẫm, thay vào đó thãm hại vô cùng, y phục bị thiêu đốt loan lỗ khắp nơi.

Mùi vị cháy khét hiện ra trong không trung, Kính Thiên Lâu xa hoa lộng lẫy hiện giờ đang bốc cháy, những ngọn hỏa diễm đủ sắc màu ở đại điện rộng lớn bốc cháy.

“ Mạnh quá!! Tên này rốt cuộc là ai? Sức mạnh này chỉ có Thiên mới đối đầu” Huyền Phong Thánh Vương gương mặt trắng bệch không còn giọt máu, cả người tàn tạ, thậm chí trên cơ thể không ít bị cháy đi, huyết nhục đầm đìa.

“ Quá đáng sợ, nếu không phải có Sát Na Môn chúng ta chỉ e đả táng thân rồi!” Bạch Liên Thánh Vương thê thảm không kém gì, một cánh tay bị mất đi trong quá trình qua Sát Na Môn chạy đi.

“ Kẻ này có lẽ chính là Chiến Thần trong Tế Sư dự đoán!” Thiên Võ Thánh Vương ôm lấy cái ngực mình, cả người suy yếu nói.

Bên cạnh hắn là Truy Nhật cùng Lưu Nguyệt, chỉ có hai Đại Thần duy nhất có thể chạy qua Sát Na Môn rời đi. Hiện giờ đang hôn mê bất tỉnh không rõ sinh tử.

“ Kẻ địch quá mạnh mẽ! chỉ e có Thiên mới chống đở được. Lần này có thể nói là nguy hiểm nhất của tộc ta!” Thần Nhãn âm trầm gương mặt, bây giờ hắn thầm mắng mình ngu ngốc thế nào khi tự dưng lại chạy đến Thái Âm Sơn.

Diệt Thế Hỏa Liên có sức sát thương đáng sợ, phạm vi rộng. Nhưng nhóm người Thần Nhãn lại nhặt được một mạng trước khi hứng chịu hủy diệt chi lực. Đó là nhờ thông qua Sát Na Môn chạy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK