Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Mã Cung, Thiên Mã Tướng Quân biệt viện.

Hồ cá nơi có hai cái thân ảnh đứng trước sau.

“ Sao lại thế? Tống Võ Môn chính phái làm việc đó vì nguyên nhân gì?” Nghe nhị đệ tử bẩm báo Thiên Mã Tướng Quân nghiêng đầu dò hỏi.

Tuổi tầm tứ tuần đổ lại, Đào Nguyệt Thiên cung kính hồi đáp : “ nghe nói là vì Bá Vương Quỷ Diện Giáp, một trong bát đại khí bảo của võ lâm đang được giấu vở Hắc Ước phái”

“Bá Vương Quỷ Diện Giáp ư?” Nghe được Thiên Mã Tướng Quân nghiền ngẫm hỏi, đối với một trong bát đại khí bảo này lão cũng biết không ít về nó, từng một thời lão cho người thu thập.

“ Bảo vật ấy bao bang phái tìm kiếm mà không thấy. Hóa ra lại được một môn phái nhỏ cất giấu sao?” Thiên Mã Tướng Quân dò hỏi.

Đào Nguyệt Thiên hồi đáp sư phụ : “ Đúng thế ạ! Tống Võ Môn muốn chiếm đoạt bảo vật đó nên đã lập kế hoạch tấn công Hắc Ước phái. Gây ra cuộc thảm sát đẫm máu”

“ Hm!” Thiên Mã Tướng Quân nghe xong dò dỏi đồ đệ : “ngươi nghĩ sao về việc này?”

Lão nhận cả thảy sáu tên đồ đệ, tính tình mỗi đứa cũng rõ ràng. Nhị đệ tử là một đứa dụng tâm kín đáo, quỷ quyệt hâm hiểm nhất. Sự tình này hắn cũng không cho rằng đơn giản như vậy.

Đào Nguyệt Thiên liền đáp : “ việc tàn sát dã man Hắc Ước phái của Tống Võ Môn rõ ràng là hành động khiêu khích Tà phái chúng ta. Theo đệ tử, sư phụ nên lập tức phái một học trò tới đó để răn đe, để không bao giờ tái diễn chuyện tương tự nữa”

“ Nếu việc lần này thành công, đệ tử tin rằng Chính phái võ lâm sẽ bị sốc nặng và tạo đà cho ta dễ dàng thực hiện kế hoạch thống nhất võ lâm”

Thiên Mã Tướng Quân trầm mặc một hồi hỏi : “ được, hiện giờ ai là người gần Tống Võ Môn nhất?”

“ Dạ người đó là Tam sư đệ ạ” Đào Nguyệt Thiên đáp

“ Bách Phong ư?” Thiên Mã Tướng Quân nghiền ngẫm, nói : “ được rồi”

Đào Nguyệt Thiên đến đây đã biết sư phụ mình đồng ý, mục đích đã thành hắn cũng không cần nán lại nơi này thêm, váy chào sư phụ mình rồi trở về Thiên Mã Cung thư viện, chọn một quyển bí kiếp võ công xem lấy.

Chừng một nén hương, một gã Hắc Phong Hội nhanh xuất hiện phía trước Đào Nguyệt Hiên cung kính hành lễ : “ mọi việc đã được dàn xếp theo đúng ý công tự ạ”

“ Tốt! ngươi tạm lui đi” Đào Nguyệt Thiên nghe xong hạ lệnh

“ Dạ…”Gã thuộc hạ do dự, cuối cùng nhịn không được hỏi : “ thuộc hạ có một thắc mắc.... công tử bày kế này là vì mục đích gì ạ?”

“ Hm… ngươi thấc kể cũng phải” Đào Nguyên Thiên nói đến đây đem quyển sách dang dở đang xem gấp lại, tươi cười nhìn y : “nếu ta tiết lộ, đổi lại ngươi phải tự sát ngay để bảo toàn bí mật được chứ?”

Nghe xong lời này mồ hôi không ngừng tuôn ra, gã biết mình nhất thời dại dột phạm vào đại kỵ của nhị công tử, cúi đầu xin tha : “ ôi không… không ạ... Thuộc hạ xin cáo lui theo lệnh công tử…”

Đào Nguyệt Thiên trầm mặc không đáp xem như ngầm đồng ý, dù sau gã này còn hữu dụng lại có năng lực không kém, gõ đầu một cái này cũng đã đủ rồi.

“ Sư phụ cao tuổi rồi nên vậy chăng? Một cái bẫy đơn giản mà không nhận ra. Hay là ông ta đang toan tính điều gì khác nữa?” Chỉ còn lại một mình Đào Nguyệt Thiên trầm tư suy đoán sư phụ mình tâm tư

“ Từ nay, vận mệnh của võ lâm sẽ phụ thuộc vào ta” Lại nghĩ đến kế hoạch của mình bày ra sắp được hoàn thành, Đào Nguyệt Thiên tâm trạng một tốt hơn, nhìn bầu trời xế chiều đang dần xuống trên Thiên Mã Cung, cười nói : “ ta đã nhìn thấy, ngày toàn cõi võ lâm rơi vào hỗn loạn. Và những cuộc huyết chiến kinh hoàng nhất trong lịch sử”

Cuộc ám sát ở Tống Võ Môn nhắm vào Lưu Thăng Bình và phái Hắc Ước bị diệt phái, hết thảy đều là do một tay Đào Nguyệt Thiên đứng sau giở trò. Mục đích chính là giăng ra một cái bẫy lớn.

Nữa tháng trước hắn nhận được một cái tin cực kỳ thú vị, vị Lục sư đệ của hắn lại gởi thu cho hắn truy tìm tung tích của Kiếm Vương và Thần Địa.

Đào Nguyệt Thiên từ tình báo cũng đã thu thập được quãng thời gian này y đi cùng với Kiếm Vương truyền nhân, từ thông tin hắn đã giăng một cái cục lớn khi đoán nhóm người này sẽ đi đến Trường Bạch Sơn thánh địa của Chính phái.

Tống Võ Môn là hắn chọn để bố trí, Bá Vương Quỷ Diện Giáp không phải là bảo vật của phái Hắc Ước mà là món đồ quý giá cất giữ nhiều năm này ở Tống Võ Môn. Là nhờ gián điệp mà hắn cày vào phát hiện, sau đó tung tin đồn giả mượn cớ này gây hấn.

Giống như Siêu Vân Hiến không lâu trước, ý đồ của Đào Nguyệt Thiên chính là mượn cơ hội này để phát động tấn công, đồng thời còn mượn cơ hội này để đẩy tam sư đệ ngông cuồng không biết lễ phép kia của hắn vào bất lợi.

“Chân sư đệ, Hàn sư đệ, Đế Thiên An, Tống Võ Môn” Đào Nguyệt Thiên chậm niệm lên mấy cái tên này, sau đó ý vị sâu sa : “ hy vọng các ngươi thích món quà của ta”

Cách Thiên Mã Cung vạn dặm, Tống Võ Môn đại bản doanh.

“ Bẫm Lưu công tử? Có Trương Kiến Quân tới ạ” Trường Kiến từ sau đi đến Lưu Thăng Bình, bẩm báo cho nhị công tử.

“ Kiếm Hồn quan chủ Trương Kiến Quân xin khấu kiến Lưu công tử” Trương Kiến Quân chắp tay tươi cười hành lễ chào.

“ Trương huynh đệ” Lưu Thăng Bình nhìn thấy là ai, vui mừng khôn xiết : “ đã lâu rồi không gặp. Ngươi về bao giờ vậy?”

Trương Kiến Quân cười nói : “ Tôi đang trên đường đi dò xét tình hình địch trên lãnh địa Tà phái thì nghe tin công tử đã trở về nên vào hội yết kiến”

“ Ngươi vất vả quá. Thế bọn Tà phái có động tĩnh gì không?” Lưu Thăng Bình dò hỏi

Trương Kiến Quân hồi đáp : “ bẫm, chúng có nhiều biểu hiện đáng ngờ. Hơn nữa gần đây chúng… Ủa”

Đang nói lở dở Trương Kiến Quân bị một cái thân ảnh thanh niên đang vác một cái cần câu lớn cùng với hai con mảnh thú và một tiểu cô nương đang đi, không ít cá lớn cá nhỏ được hai người nhị thú cho bắt về, hắn bị cái nam tử kia cho chú ý sau đó giật mình hô :

“ Trời ơi! Ai thế kia?”

“ Ai?” Lưu Thăng Bình, Thiết Lâm, Trương Chân nghe được nghi hoặc, đồng loạt đem mắt nhìn về nhóm người thú kia

“Gã buộc tóc ấy kìa?” Trương Kiến Quân liền nói.

Lưu Thăng Bình mặt trầm xuống một chút, đáp : “ hắn là một trong những khách nhân mà Tống Võ Môn đang đón tiếp”

“ Không thể tin được... Tại sao môn chủ lại mời hắn đến đây chứ?” Trương Kiến Quân hoảng hốt kinh hô.

Lưu Thăng Bình càng ngưng trọng hơn, hỏi : “ Trương Kiến Quân! Xem ra vó vẻ ngươi biết rõ về hắn thì phải?”

Trương Kiến Quân nói ra thân phận của Hàn Phi Quang : “ Vậy là công tử không biết gì ư? Hắn chính là đệ tử thứ sáu của Thiên Mã Tướng Quân”

Mặc dù Hàn Phi Quang là đệ tử của Tà phái, nhưng so với nguyên tác không có bao nhiêu nổi danh. Bởi hết thảy đã bị Đế Thiên An cướp hết quang mang cả rồi, lại thêm không có Hỏa Long đao Chính phái cơ hồ muốn biết hắn rất khó.

Trương Kiến Quân sở dĩ có thể nhận biết ra Hàn Phi Quang là đệ tử của Thiên Mã Tướng Quân mà vạch trần. Bởi hắn là nội gián do Đào Nguyệt Thiên cài vào Tống Võ Môn, lần này nhận được tin Đế Thiên An và Hàn Phi Quang cùng đi tới Tống Võ Môn thì muốn lập mưu khiến cho Tống Võ Môn trở nên hỗn loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK