Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại như mũi tên rời cung môt đi không trở lại, thoáng cái đả qua 18 tháng.

Trong thời gian này, Tây Bắc đại lục xảy ra biến động cực lớn, cơn địa chấn ở Hắc Giác Vực làm cho không ít thế lực phải rung chuyển, vùng đất vốn là chổ hỗn loạn đầy hung hiểm, lại trở nên an bình xuống.

Long Cung ngang trời xuất thế, chỉ dùng thời gian 3 năm thời gian đem lớn nhỏ thế lực trong Hắc Giác Vực diệt trừ, thôn phệ, chỉnh hợp lại một thể thống nhất, trở thành thế lực đỉnh tiêm nhất vùng đất Tây Bắc.

Từ ban đầu chém giết hàng vạn phỉ tặc trên bình nguyên Hắc Giác Vực gây chấn động không nhỏ, cho đến việc Long Cung chiếm lấy Phong thành, đem thế lực của đệ nhất Luyện Dược Sư Hàn Phong thu vào dưới trướng.

Lấy Phong thành làm căn cứ, từ đó mà nhe nanh vuốt ra diệt trừ các thế lực lớn, sau đó cắn nuốt từng thế lực nhỏ, khi thế lực hình thành đại chiến không ngừng kéo lên, nhất là khi Ma Viêm Cốc cùng Huyết Tông bị diệt, làm cho các thế lực khác cảnh giác thiết lập một liên minh tạm bợ chống lại thế lực mới nổi.

Có điều chỉ là giãy dụa chờ chết mà thôi, từng cổ thế lực một bị diệt trừ Long Cung như quái vật Thao Thiết cắn nuốt hết thảy, thôn phệ hết thảy, giờ đây tại Hắc Giác Vực đả không còn mảnh đất hỗn loạn, lớn nhỏ thế lực đều nằm dưới cổ tay của Long Cung.

Mảnh đất được cho là hỗn loạn không chịu nổi, mỗi ngày đều chém giết như cơm bữa, đả không còn, dưới sự thống trị của Long Cung, chỉ cần thế lực nào dám vượt qua lằn ranh, phá hỏng những quy cũ được ban ra, ngay lập tức bị diệt trừ.

Tây Bắc đại lục, Gia Mã đế quốc, Ô Thản Thành, Tiêu gia quãng trường.

"Đấu lực, ba đoạn"

Nhìn năm chữ to lớn có chút chói mắt trên trắc nghiệm ma thạch, thiếu niên mặt không chút thay đổi, thần sắc tự giễu, nắm chặt tay, bởi vì dùng lực quá mạnh làm móng tay đâm thật sâu vào trong lòng bàn tay, mang đến từng trận trận đau đớn trong tâm hồn.

"Tiêu Viêm, đấu lực, ba đoạn! Cấp bậc: Cấp thấp!".

Bên cạnh trắc nghiệm ma thạch, một vị trung niên nam tử, thoáng nhìn tin tức trên bia, ngữ khí hờ hững công bố.Trung niên nam tử vừa nói xong, không có gì ngoài ý muốn, đám người trên quảng trường lại nổi lên trận trận châm chọc tao động.

"Ba đoạn? Hắc hắc, quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, ""Thiên tài" này một năm rồi vẫn dậm chân tại chỗ a!"

"Ai, phế vật này thật sự làm mất hết cả mặt mũi gia tộc."

"Nếu tộc trưởng không phải phụ thân của hắn. Loại phế vật này sớm đã bị đuổi khỏi gia tộc, tự sinh tự diệt rồi, làm gì còn có cơ hội ở gia tộc ăn không uống không."

"Ai...., thiên tài thiếu niên năm đó của Văn Ô Thản thành, tại sao hôm nay lại lạc phách thành bộ dáng này cơ chứ?"

"Ai mà biết được? Có lẽ do làm việc gì đó trái với lương tâm, làm thần linh nổi giận đó mà…"

Chung quanh truyền đến cười nhạo cùng thanh âm tiếc hận, dừng ở trong tai của thiếu niên, tựa như một chiếc dao nhọn hung hăng đâm vào tim hắn, khiến hô hấp của thiếu niên trở nên có chút dồn dập.

Thiếu niên chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt thanh tú non nớt, con ngươi đen nhánh nhẹ nhàng đảo qua đám bạn cùng lứa tuổi đang trào phúng chung quanh, khóe miệng thiếu niên tự giễu, tựa hồ trở nên càng thêm chua xót.

"Những người này, đều thừa hơi như vậy sao? Có lẽ vì ba năm trước bọn họ từng trước mặt mình lộ ra bộ mặt tươi cười nhún nhường, cho nên hiện tại muốn đòi trở về đây mà" Mỉm cười chua xót, Tiêu Viêm chán nản xoay người, im lặng đi tới cuối hàng, thân ảnh cô đơn cùng thế giới xung quanh trở nên có chút lạc lõng.

"Người tiếp theo, Tiêu Mị"

Nghe người tiến hành trắc nghiệm gọi tên, một thiếu nữ rất nhanh từ trong đám người đi ra, tiếng nghị luận ở xung quanh trở nên nhỏ đi rất nhiều, từng đạo ánh mắt nóng bỏng tập trung lên trên khuôn mặt của thiếu nữ.

Thiếu nữ tuổi không quá mười bốn, dù chưa thể coi là tuyệt sắc, nhưng khuôn mặt non nớt kia cũng ẩn chứa trong đó một tia vũ mị nhàn nhạt, thanh thuần cùng vũ mị, một tập hợp mâu thuẫn, càng khiến nàng trở thành tiêu điểm của toàn trường…

Thiếu nữ nhanh chóng đi lên, tay vuốt ve ma thạch bi quen thuộc, sau đó chậm rãi nhắm mắt.Tại lúc thiếu nữ nhắm mắt, ma thạch bi đen nhánh lại hiện lên quang mang.

"Đấu khí: Chín đoạn!"

"Tiêu Mị, Đấu khí: Chín đoạn! Cấp bậc: Cao cấp"

"Da!" Nghe trắc ngiệm viên đọc lên thành tích, thiếu nữ ngẩng mặt lên đắc ý cười.

"Sách sách, chín đoạn đấu khí, cứ theo tiến độ như vậy, chỉ sợ không quá một năm thời gian, nàng có thể trở thành một Đấu Giả chính thức rồi…"

"Không hổ là hạt giống của gia tộc a…"

Nghe đám người truyền đến trận trận thanh âm hâm mộ, thiếu nữ tươi cười lại rạng rỡ thêm vài phần, tâm hư vinh, là thứ mà rất nhiều cô gái đều không thể kháng cự.

Nhớ đến ngày thường hay cùng mấy tỷ muội đàm tiếu, tầm mắt Tiêu Mị bỗng nhiên xuyên qua đám người, dừng trên một đạo thân ảnh cô đơn.

Nhíu mày suy nghĩ một chút, Tiêu Mị vứt bỏ ý niệm trong đầu, hiện tai hai người đã không còn cùng một giai tầng, lấy biểu hiện của Tiêu Viêm mấy năm này, sau khi trưởng thành, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm nhân viên hạ tầng của gia tộc mà thôi.

Mà thiên phú vĩ đại như nàng, sẽ trở thành trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, có thể nói là tiền đồ không thể hạn lượng.

"Ai…" Khẽ thở dài một tiếng, trong đầu Tiêu Mị bỗng hiện ra hình ảnh một thiếu niên ý khí phong phát ba năm trước đây.

Bốn tuổi luyện khí, mười tuổi có chín đoạn đấu khí, mười một tuổi đột phá mười đoạn đấu khí, ngưng tụ thành công đấu khí toàn, trở thành Đấu Giả trẻ nhất trong vòng trăm năm của gia tộc.

Thiếu niên trước kia, bộ dáng tự tin lại thêm tiềm lực không thể hạn lượng, không biết đã làm bao cô gái động xuân tâm, đương nhiên trong đó cũng có cả Tiêu Mị.

Nhưng con đường của thiên tài, từ trước đến giờ luôn luôn trắc trở, ba năm trước, khi danh vọng của thiếu niên thiên tài đạt tới đỉnh cao nhất, cũng là lúc đột ngột phải thừa nhận đả kích tàn khốc nhất.

Không chỉ có vừa vất vả khổ tu ngưng tụ đấu khí toàn trong một đêm biến mất, mà đấu khí theo thời gian trôi qua lại càng trở nên càng ngày càng ít đi một cách quỷ dị.

Kết quả của đấu khí biến mất, đó chính là thực lực không ngừng giảm đi.

Từ thiên tài, một đêm trở thành một thứ mà ngay cả người bình thường cũng không bằng, loại đả kích này, khiến thiếu niên từ đó thất hồn lạc phách, cái tên thiên tài, cũng dần dần bị khinh thường cùng châm chọc thay thế.

Trèo càng cao, ngã càng đau, lần ngã này có lẽ sẽ không còn cơ hội đứng dậy nữa.

"Người tiếp theo, Tiêu Huân Nhi!"

Trong âm thanh huyên náo của đám người, thanh âm của trắc nghiệm viên lại vang lên.Theo đó là một cái tên thanh nhã vang lên, đám người bỗng trở nên im lặng, ánh mắt đều dịch chuyển.

Tại nơi ánh mắt tụ hội, một thiếu nữ áo tím đang đạm nhã đứng đó, khuôn mặt non nớt bình tĩnh, không vì bị mọi người chú ý mà thay đổi chút nào.

Thiếu nữ khí chất lãnh đạm tựa như đóa sen mới nở, tuổi nhỏ đã có khí chất thoát tục, khó có thể tưởng tượng sau này lớn lên, thiếu nữ này sẽ khuynh quốc khuynh thành đến mức độ nào.Tử y thiếu nữ này, nói về mỹ mạo cùng khí chất, so với Tiêu Mị trước đó lại càng hơn vài phần, khó trách mọi người đều có động tác như vậy.

Khẽ bước tới, thiếu nữ tên Tiêu Huân Nhi đi tới phía trước ma thạch bi, bàn tay nhỏ bé đưa lên, ống tay áo theo đó mà chảy xuống, lộ ra da thịt trắng nõn nà, sau đó đặt nhẹ tay lên bia đá.Sau một khoảng trầm tĩnh, trên thạch bia hiện lên ánh sáng chói mắt.

"Đấu khí: Đấu Giả nhất tinh! Cấp bậc: Cao cấp!"

Nhìn mấy chữ trên thạch bia, giữa sân trở nên tĩnh lặng.

“Đã tới Đấu Giả nhất tinh rồi, thật là khủng bố mà! Người đứng đầu trong giới trẻ của gia tộc, chỉ sợ không ai ngoài Huân Nhi tiểu thư a." Yên tĩnh qua đi, các thiếu niên xung quanh đều không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt tràn ngập kính sợ.

Đấu khí, con đường bắt buộc phải đi qua của mỗi Đấu Giả, sơ giai đấu khí chia từ một đến mười đoạn, đấu khí trong cơ thể đạt tới mười đoạn, là có thể ngưng tụ đấu khí toàn, trở thành một Đấu Giả được người khác tôn trọng.

"Huân Nhi tiểu thư, mười bốn tuổi trở thành một Đấu Giả chân chính, tiểu thư là người thứ hai của Tiêu gia trong trăm năm nay!" Nhìn tin tức trên thạch bia, khuôn mặt hờ hững của trung niên trắc nghiệm viên bên cạnh cũng lộ ra một tia mỉm cười hiếm hoi, đối với cô gái thoáng dùng âm thanh cung kính nói.

Đúng vậy, người thứ hai, người thứ nhất đó chính là thiên tài đã mất đi ánh hào quang - Tiêu Viêm.

Có điều đó là hắn suy nghĩ mà thôi, chứ thực ra thực lực của Huân Nhi từ 3 năm trước đả sớm là Đấu Giả nhất tinh, nàng bây giờ tu vị một khi thể hiện ra chính là kinh thiên động địa, làm cho toàn thể Tiêu gia và Ô Thản Thành sôi trào.

"Cám ơn" Thiếu nữ khẽ gật đầu, khuôn mặt bình thản không vì được hắn khích lệ mà vui sướng, im lặng xoay người, dưới ánh mắt nóng bỏng của mọi người, chậm rãi đi đến cuối đám người, sau đó hướng về một nơi mà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK