Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian Cốc Tử mộ tầng cuối cùng,

“ Xuy xuy xuy xuy”

Tại một cái thông đạo hành lang, một nữ tử hai tay hợp cầm một thanh trường tiêu bằng ngọc, thông qua miệng mà thổi lấy một khúc bi thương.

Tóc đen tuyền, y sam màu tím tại đó trên không thiếu hóa sen thêu dệt, ngũ quan tinh xảo lại mang theo một tấm khang lụa nhàn nhạt tím mỏng che lấy.

Nhìn sơ qua niên kỷ không khác biệt gì với Hàn Thiên Lạc cùng Lâm Thủy Dao, nhưng bất luận võ công và địa vị trên giang hồ đều mạnh mẽ áp một đầu.

Nàng ta chính là thánh nữ của gia tộc Vong Xuyên, tứ đại gia tộc trong Mộ Vương Thành, cũng là Thông Linh tháp thánh sứ- Mộc Tuyết Ly.

Mộc Tuyết Ly có mặt tại nơi này chính là có lệnh của Mộ Dung Diệp sai phái đến nơi này thủ mộ. Và cũng là viện binh mà Mộ thiếu thành chủ trông cậy vào.

“ Xuy xuy xuy xuy”

Tiếng tiêu tiếp tục vang vọng khắp tầng không gian này, thanh âm da diết bi thương không ngừng từ miệng nhỏ của Mộc Tuyết Ly thổi ra.

“ Đạp! Đạp! Đạp!!”

Một tràng bước chân vang lên, một cái thân ảnh cũng là người duy nhất ở nơi này thưởng thức khúc tiêu của Mộc Tuyết Ly, hắn đi đến phía sau rồi dừng lại.

Hoàn toàn khác biệt với Mộc Tuyết Ly, kẻ phía sau là một tên nam tử cường tráng, mặc lấy một cái màu đà y phục, mũ trùm liền áo che kín đầu hắn, dưới bụng nổi bậc thắt lưng chạm trổ một cái mặt quỷ màu vàng.

Làn da lại khác người có phần tái nhợt, dung mạo khôi ngô, tại da mặt trái trên có một đạo vết sẹo đã lâu. Cùng với đó hai bên hắn tóc bạc thả ra dài đến cổ.

Y đồng dạng như Mộc Tuyết Ly nhận lệnh của Mộ Dung Diệp từ Thông Linh tháp đến nơi này. Địa vị trong Mộ Vương Thành tuyệt đối không nhỏ, Quỷ Sứ.

Quỷ Sứ an lặng nghe cho đến khi tiêu dừng, cất lời : “ tiếng sáo của cô nương lại càng trở nên bi thương, nhất định lại nhớ tới Nam Cung công tử rồi”

Hắn đối với Mộc Tuyết Ly chuyện tất nhiên rõ ràng, khúc nhạc bi thương thổi lên hắn biết dành cho người nào. Dù sao lấy quan hệ giữa hai người mà nói cũng không phải là chuyện bí mật gì cả.

Mộc Tuyết Ly nghe xong, cất lời :“ Hoa rơi, tình cảm khó dứt”

Đúng như nàng nói, tình cảm là thứ khó cắt đứt nhất trên đời...miệng nói bỏ nhưng lòng không thể quên.

Quỷ Sứ cũng rõ ràng, bản thân hắn cũng không phải là giống như Mộc Tuyết Ly, không cách nào đem tình cảm cởi xuống, cất lời : “ nếu như tình cảm khó dứt, chi bằng gặp nhau một lần”

“ Gặp rồi thì làm sao nữa? Chi bằng không gặp”Mộc Tuyết Ly đáp, nàng rõ ràng được mối quan hệ giữa mình với người kia là thế nào. Cho dù có gặp đia nữa thì sẽ như thế nào chứ? Cả hai khó mà đến được, gặp nhau chi bằng không gặp càng tốt.

Quỷ Sứ biết chuyện của mình, đồng dạng nàng cũng biết rõ mọi chuyện của Quỷ Sử, so với nàng cũng có khác là bao, mở miệng hỏi : “ Thiên thúc, người là vì muốn gặp lại, nên mới quyết ý đến Cốc Tử mộ sao?”

“ Chuyện này, thuộc hạ là vì nghĩ cho Mộ Vương Thành” Quỷ Sứ cũng không có thừa nhận mà mượn lý do khác nói.

Nghe được lời này, Mộ Tuyết Ly thần sắc bất mãn nói : “ không cần biết như thế nào, Thiếu thành chủ vẫn chưa đưa ra Mộ Phù, chúng ta đã rời khỏi Thông Linh Tháp, Thiên thúc như vậy là trái với quy định của tổ tiên”

Ngàn năm đến nay, khi Công Thủ hai mộ được lập. Quy cũ của tổ tiên đã định xuống vẫn không có thay đổi. Cả hai người bọn họ là Thánh Sứ của Thông Linh tháp, tuyệt đối không được ra ngoài nơi nếu không được lệnh.

Mà chỉ có thể ra lệnh cho Thần Sai cùng Quỷ Sứ đó là Mộ Phù.

Hiện giờ Mộ Phù vẫn chưa đến mà hai người họ đến nơi này. Đó là trái với quy cũ của tổ tiên ước định. Vốn dĩ cả hai sẽ không đi nếu không thấy được Mộ Phù. Nhưng người truyền tin là thiếu thành chủ của Mộ Dung Diệp, từ miệng của hắn có nói có Mộ Phù mới khiến cả hai người bán mặt mủi mà đi.

Quỷ Sứ nghe xong nói rằng : “ Thiếu thành chủ đã nói rằng sẽ bẩm báo với Mộ vương, không cần chúng ta lo lắng”

“ Hừ, quy tắc của Mộ Vương Thành này, cha con bọn họ nói đổi là đổi sao. Trong mắt còn có quy tắc của tổ tiên nữa không?” Mộ Tuyết Ly nghe xong càng khí.

Đối với Mộc Tuyết Ly mà nói, tổ quy mà tiên tổ định xuống quy quy củ củ làm sao nói đổi là đổi được. Nhất là nàng đối với cha con nhà Mộ Dung Diệp đã bất mãn, bởi nàng rõ ràng Mộ Dung Hiển kế vị một cách bất chính.

Đợi bẩm báo còn không phải để hai cha con Mộ Dung Diệp người tung kẻ hứng, bọn họ chẳng khác nào là vai hề đùa bỡn ư? Cho nên không có Mộ Phù nàng tuyệt đối không nghe lệnh của Mộ Dung Diệp.

Quỷ Sứ cũng đồng ý với quan điểm của Mộc Tuyết Ly, ngẫm nghĩ một hồi cất lời :“ Cô nương nói đúng, ta thấy người của Công mộ phái cũng không đột nhập vào đây nữa. Nếu như không có việc gì chúng ta trở về”

Hắn thâm tâm nửa muốn đến lại nửa muốn không đến nơi này. Bởi tại nơi này hắn không cách nào quên được bóng hình nữ nhân. Đáy lòng hắn sinh ra hổ thẹn đối với người kia, lại không biết phải đối mặt như thế nào?

“ Phanh! Phanh!!”

“ Ba!! Ba!!”

“ Đinh!! Đinh!!”

Lời Quỷ Sứ vừa dứt không lâu, một tràng thanh âm hỗn tạp không ngừng vang lên trong không gian nơi này.

Tựa như chấn động từ trên truyền xuống, các cổ quan tài đá treo trên vách núi không ngừng bị lay động, xích sắc trói buộc đung đưa phát ra từng tiếng ma sát. Khó mà có thể an bình lại được trong nhất thời.

“ Xem ra bây giờ không cách nào rời đi được rồi” Mộc Tuyết Ly thấy được dị thường, đồng thời còn cảm ứng được một luồng khí thế mạnh mẽ phát ra từ nơi xa, liền biết sự tình không như mong muốn.

“Thiên thúc người đến Can Thi trận trấn thủ, ta đi xem chuyện gì xảy ra” Mộc Tuyết Ly cất lời nói, lời dứt đề thân mà nhanh rời đi.

“ Vâng” Quỷ Sứ gật đầu đồng ý, tràn đầy bất đắc dĩ xoay người mà đi.

Nguồn cơn gây ra động tĩnh ở nơi này phát ra từ tầng trên, Cốc Tử mộ tầng thứ sáu ngay tại Hiển Nguyệt trì hồ nước. Mà kẻ đầu sỏ gây ra không ai khác chính là Thiên An.

“ Đây!!” Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc đôi mắt mở to nhìn về dưới hồ nước vị trí, con mắt bên trong hiện lên sự rung động.

Nào có chỉ mình nàng, mà những kẻ khác có mặt tại Hiển Nguyệt trì cũng khó mà tin được khi nhìn vào cái thân ảnh đứng dưới hồ nước kia. Cách đây không lâu bọn họ còn tận mắt chứng kiến được một màn khó tin.

Nước trong hồ Hiển Nguyệt đã không còn một giọt nào cả. Hết thảy đều đã bị người kia hút đi, đúng là hút đi. Bọn họ tận mắt nhìn thấy lượng nước lớn bị tên kia hút vào miệng, cho dù là trăm con người ta cũng khó mà uống hết nước trong hồ, vậy mà chỉ bằng một mình hắn lại giải quyết sạch sẽ.

Càng chấn kinh hơn đó là giờ phút này trên cơ thể hắn, long lân phủ kín khắp người, tứ chi như móng vuốt sắc bén. Một màu tím sắc vảy cá hiện ra trong tầm mắt những kẻ này.

“Đây là Bất Bại Long Thân của hắn nói đến ư?” Mộ Dung Diệp lẩm bẩm, ánh mắt tràn đầy khó tin nhìn lấy, không lâu trước tại nhà giam tầng 6 hắn từ chính miệng của Đế Thiên An biết được công pháp hắn sở tu.

Lại từ Độc Cô Mạc biết đối phương Long Thủ bại Kỳ Lân Ty tầng tám, Long Nhãn giúp hắn tìm được Nghịch Độc Đan trong người Tần Tứ Hải, bây giờ chứng kiến cơ thể y tràn đầy vảy tím, càng khiến hắn càng thêm kiêng kỵ hơn bao giờ hết.

“ Tốt! Không tồi” Đế Thiên An cười nói, lại chủ động thu hồi vảy tím trên người mình về với trạng thái như cũ, cất bước đi lên phía trước đám người, nhìn thấy gương mặt đám người biểu hiện, thầm nói : “ không phải bị ta dọa sợ đó chứ”

Thật ra đám người ở đây đều bị Đế Thiên An lừa gạt cả. Nước trong hồ không có bị hắn uống đi hết, mà là bị dời đi một nơi khác. Không một ai biết rằng, nước ở Hiển Nguyệt trì đã bị hắn dời vào nội thiên địa bên trong.

Nội thiên địa quá thần kỳ, làm sao đám người này có thể phát hiện được và có thể nghĩ đến. Cho nên mới lầm tưởng rằng Đế Thiên An đem nước trong hồ uống, mà một người lại có thể đem một cái hồ nước uống sạch mà không hề hấn gì, chuyện này không để cho bọn họ chấn kinh ư?

Thực chất hắn chỉ uống một phần năm, thông qua dược liệu này chuyển hóa chúng thành lực lượng cho mình. Tiếp đến là một màn trang bức của hắn, đem lực lượng trong người bùng nổ chấn nhiếp đám người bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK