Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu, nàng còn chưa chết mà nói, tính ra, năm nay nên có một ngàn một trăm tuổi.

Nàng cùng bình thường hiền nhàn thục đức nữ tử không có khác gì, duy nhất bất đồng chính là từng cái nàng không phải là người.

Nàng, họ Bạch, tên Tố Trinh là một đầu tại Hàng Châu Tây Hồ phía dưới tu luyện ngàn năm bạch xà.

Nàng còn có khác một cái tỷ muội.

Một đầu tu luyện năm trăm năm Thanh Xà, gọi là Tiểu Thanh.

Hai đầu xà tình như tỷ muội, vẫn luôn không ở giữa thế sự, không tranh quyền thế, thế nhưng là bỗng nhiên có một ngày, bạch xà Tố Trinh chán ghét yêu tinh loại kia buồn tẻ nhàm chán tu luyện kiếp sống, nàng, động phàm tâm.

Nàng rung thân huyễn biến làm một tuyệt diễm mỹ nữ, quyết chí thề muốn tìm một người đàn ông tốt lấy nắm cả đời; Mà tiểu Thanh bởi vì muốn đi theo tỷ tỷ, cũng thay đổi làm một xinh đẹp thiếu nữ, bạn nàng cùng một chỗ hướng về tìm hữu tình lang đi.

Một ngày một cái danh xưng “Pháp Hải” cao tăng đi ngang qua Hứa Trạch, cứng rắn chỉ Bạch Tố Trinh là yêu vật, đồng thời du thuyết Hứa Tiên giúp đỡ phục yêu.

Hứa Tiên bán tín bán nghi, hướng Bạch Tố Trinh nhiều phiên hỏi thăm, sau đó lại quyết định tin lời Pháp Hải mà đến Kim Sơn tự.

Bạch Tố Trinh biết tin sau liền bài trừ muôn vàn khó khăn, cứu ra Hứa Tiên.

Vốn dĩ có thể sẽ cùng Hứa Tiên cùng nhau chung sống, ngay tại nàng cùng tiểu Thanh, Hứa Tiên trở về nhà trên đường, sau đầu đột nhiên bị trọng kích, nàng kinh hãi quay đầu, chỉ thấy kích đầu chi vật rõ ràng là tụ tập thiên địa linh khí mà thành pháp khí Vu Bát, mà cầm trong tay Vu Bát người, càng là nàng liều mạng cứu ra Hứa Tiên!

Cùng lúc đó, Pháp Hải cũng hiện thân; thì ra hắn sớm tại trong Kim Sơn tự đã thuyết phục Hứa Tiên, Hứa Tiên cũng cảm giác Yêu Phàm khó mà lâu luyến, lại vong ân phụ nghĩa mà đón nhận Pháp Hải cho hắn Vu Bát, theo kế đánh lén Tố Trinh.

Chuyện này về sau, Hứa Tiên rời đi và tiếp tục sinh sôi hậu đại của mình.

Nhưng Tiểu Thanh căm phẫn mà trả thù trên dưới Hứa gia, sau này lại bị Pháp Hải hòa thượng hàng phục.

Lôi Phong tháp, liền trở thành một cái vĩnh hằng mà thê mỹ mộ bia, chôn sống lấy một cái vì tình thịt nát xương tan, bỏ mình tâm chết xà yêu Bạch Tố Trinh!

Mà truyền thuyết này, đến nước này mình lưu truyền.

Lôi Phong tháp trở thành nơi khiến nhiều du khách lẫn con dân nơi này điểm đến, cũng là nơi mà rất nhiều du khách ghé ngang quá ngắm nhìn nơi.

Thiên Trạch cũng không ngoại lệ, hắn sau khi thu lấy Băng Phách thì mang Diễm Linh Cơ tìm đến Tây Hồ, không vội đến Lôi Phong tháp ngay mà chọn một cái khách điếm ở gần Lôi Phong tháp nghĩ lại.

Cơm nước xong xuôi, Thiên Trạch mang Diễm Linh Cơ đến Lôi Phong tháp tham quan.

Thiên Trạch và Diễm Linh Cơ đem ngoại hình bắt mắt giảm thấp, sau đó lại lấy vai trò là du khách đi vào trong Lôi Phong tháp quan sát cẩn thận, cả hai phát hiện tòa tháp cao mười ba tầng này ngoại trừ bốn vách tường đều chất đầy kinh phật ra thì bên trong cũng không còn dụng cụ gì cả, chỉ là một khoảng trống đến vắng lặng.

Tòa tháp này xem ra thật sự chỉ là một tòa di tích cổ để cho du khách tham quan thưởng lãm mà thôi, trong tháp cũng không có người trông coi nữa.

Nhưng thực sự có là như thế không?

Gần hai trăm năm trước Ngô vương Tiền Thục nhân dịp sủng phi của mình là Hoàng thị sinh con trai bèn lên kế hoạch dựng lên một tòa tháp cao mười ba tầng bằng gạch, lấy tám vạn bốn ngàn quyển kinh Phật để cầu bình an cho Hoàng thị.
Cho nên Lôi Phong tháp còn có tên là Hoàng Phi tháp.

Thực ra một người đàn ông nếu không có tình yêu cực kỳ sâu sắc một người phụ nữ thì đời nào lại bỏ ra bao nhiêu của cải để xây dựng một tòa tháp hòng bảo vệ nàng bình an trường mệnh, an hưởng ngàn năm? Nếu không thì đã ước cho cô ta chết sớm để mau lấy vợ khác rồi! Nhất là bậc quân vương một nước hậu cung đông đảo thì càng lại ít.

Chính vì vậy Lôi Phong tháp cũng là một lời hứa của người đàn ông si tình dành cho người phụ nữ mình yêu thương.

Nhưng mỉa mai thay, truyền thuyết ghi rằng dưới tòa Lôi Phong tháp này lại là nơi chôn cất một người con gái đáng thương số khổ bị chính người nàng yêu thương nhất bán đứng, nàng và Hoàng phi quả thực khác nhau một trời một vực.

Lôi Phong tháp từ lúc xây dựng đến nay đã trải qua bao nhiêu lần tuế nguyệt, cũng đã được sửa chữa mấy lần.

Và lần cuối cùng Lôi Phong tháp được sửa chữa, hình như hơn trăm năm trước là do Pháp Hải hòa thượng đem mai táng Bạch Tố Trinh dưới đáy Lôi Phong tháp kia....

Lần sửa chữa này là do một tổ chức thần bí không rõ lai lịch quyên góp tiền bạc, sau lần sửa chữa thần bí ấy, Lôi Phong tháp che dấu thêm một tầng bí mật khó người phát hiện được.

“ Những người này....”

Không cần phải mở cơ quan, thông qua Độn Không Thuật mà Thiên Trạch trực tiếp mang Diễm Linh Cơ đi xuống không gian che dấu bên dưới của Lôi Phong tháp, bên duới thông đạo rộng rãi và có không ít người canh giữ trong u tối.

Những kẻ này ai nấy đều cường tráng nhưng thần sắc vô cảm, tựa như một cái máy vô hồn vậy. Thân hình cứng ngắc tựa như tượng đứng canh gác trong u tối thông đạo.

Diễm Linh Cơ thông qua ánh sáng u tối mà phát hiện được, không lấy làm lạ khi những kẻ này không phát hiện ra hai người trà trộn đi vào, chỉ là nàng bất ngờ khi phát hiện những kẻ này có tu vị xê xích nàng trước đây bao nhiêu.

“ Chúng thần trí đã bị người khống chế, chỉ là lũ canh gác mà thôi” Thiên Trạch dùng thần thức trò chuyện với Diễm Linh Cơ, hắn liếc mắt là đã nhìn ra được những kẻ này thần trí đã bị kẻ khác khống chế.

“Những kẻ này chỉ là canh gác, xem ra Lôi Phong tháp bên dưới hoàn toàn trái ngược à, có thể để những kẻ này canh gác, xem ra thế lực cực kỳ không nhỏ đâu” Diễm Linh Cơ trả lời lại.

Thiên Trạch không tiếp tục trò chuyện, hắn lại mang Diễm Linh Cơ dịch chuyển xuống sâu huyệt động. Do che dấu khí tức cho nên cả hai vẫn không bị lộ ra, một phần đó là những kẻ canh gác không nhìn thấy

Lần nữa hiện ra cả hai ở vào một cái càng thêm rộng không gian, là một cái địa động chu vi gần ngàn mét, địa động này bốn vách tường có bảy mươi hai cái cửa hang.

“ Nhiều lối đi như vậy chúng ta biết chọn nơi nào?” Diễm Linh Cơ nghi hoặc.

Thiên Trạch đưa mắt quan sát dùng nguyên thần cảm ứng tìm chính xác đường ra.

Đột ngột, một tiếng cạch nhỏ vang lên khi Diễm Linh Cơ di chuyển, khối đá dưới chân nàng nhẹ lún xuống.

Trong sát na cả hai đều biết một điều, khối đá vừa xuống kia chính là cơ quan đã

“Ầm ầm” Một tiếng hám thiên tiếng vang! Lớn như vậy sơn động đột nhiên phát sinh một hồi đất rung núi chuyển, tựa như sắp sụp đổ tựa như!

Không! Không phải sụp đổ! mà là cơ quan bố trí khởi động, đột ngột, bảy mươi mốt đạo cửa hàng sấm sét lăn ra bảy mươi mốt khỏa cự thạch!

Bảy mươi mốt khỏa một trượng bán kính cự thạch vạn cân, từ bốn phương tám hướng hướng khốn tại vị trí Thiên Trạch lăn đi, muốn đem cả hai triển thành thịt muối.

Cùng một thời gian, lớn như vậy đỉnh động bỗng nhiên cũng bắn xuống vô số rét lạnh đoản kiếm, kiếm dày như mưa, dù cho kẻ có thể kịp thời tung người cái này tất cả cự thạch chi đè, cũng thế khó tránh qua vô số đón đầu đâm xuống đoản kiếm, buộc kẻ xâm nhập lên trời không đường, rơi xuống đất không cửa!

Đây quả nhiên là một cái tất sát cơ quan.

Nếu không ngoài dự liệu cả hai chỉ có một cái kết cục, không bị binh khí ở trên đâm chết thì cũng bị đá lăn đánh thành huyết tương.

Hắn duy nhất kết cục, một là biến thành thịt muối, một là biến thành đâm như nhím.

Bản thân Diễm Linh Cơ và Thiên Trạch cũng không nghĩ rằng mình vừa hiện thân trong huyệt động này, lại đạp vào cơ quan ở nơi đây. Một điều mà cả hai hoàn toàn không hề nghĩ đến.

Nhưng mà, thiết kế cơ quan này người mặc dù đã tương đương thông minh, khi thiết kế cơ quan bẫy rập tại nơi này, nhưng là hắn không tính đến kẻ xâm nhập là người như Thiên Trạch, người khác có thể là cửu tử nhất sinh nhưng với hắn mà nói chỉ là việc đơn giản.

Đối mặt với nguy hiểm này Thiên Trạch chỉ việc dùng Độn Không Thuật rời đi.

Bảy mươi mốt tảng đá lớn cùng ám khí phía trên tiếp tục hướng đến vị trí của Thiên Trạch cũ, rất nhanh chúng gây ra xung động cực lớn cùng tiếng nổ vang trời khiến cho cả sơn động cũng phải rung chuyển, mà lúc này tiếng tiếng sắt đá va chạm "đinh đinh đang đang" cũng vang lên không ngớt, toàn bộ những mũi kiếm bén nhọn kia cũng đã rơi xuống hết rồi.

Khi cơ quan đã hết Thiên Trạch lại mang Diễm Linh Cơ hiện ra.

“ Thật là may mắn, nếu không có chủ nhân thần thông quãng đại Linh Cơ chỉ e hối hận với sai lầm vừa rồi” Diễm Linh Cơ cười nói.

Thiên Trạch không nói mà nhìn về duy nhất cửa hang không phát động cơ quan. Tại nơi đó có một cái quan tài lớn trong đó có đặt một cái nhỏ hơn làm bằng thủy tinh quan tài, ở bên cạnh lại có hai cái thân ảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK