Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Ý thấy được hai đầu rồng đang lao đến, chút men say lập tức bốc hơi, vội vả đề khí trong người muốn phá khung xe ngựa mà thoát thân.

Song Lưu Ý từ lúc phát hiện cho đến khi hành động thì đã muộn.

“ Ầm!!”

Song long cực kỳ thô bạo đem khung xe ngựa bao vây, sau đó đem thân cuộn tròn thành nhiều vòng lớn, phong bế Lưu Ý lôi ra, sau đó hai long đầu hung hăn từ hai bên đập nát thành gổ.

“ Phập!”

Hai tiếng bén nhọn vang lên, đầu rồng há miệng đem một thân hình cắn xuống.

Máu tươi bắn ra, theo song long ngẩng đầu đem thân hình kia nâng lên, cả khung xe ngựa bị long thân siết gãy nát, sau đó siết lại thân hình Lưu Ý.

“ Ahhhh!” vô tận đau đớn, cơn đau xông lên đại não để cho Lưu Ý từ cơn say tỉnh lại, con mắt hắn co rút lên hoảng sợ khi chứng kiến tình cảnh hiện giờ.

Thông qua tầm mắt Lưu Ý thấy rõ song long cùng một cái thân ảnh nam tử, men rượu lúc này như đốt sạch không còn.

“ Lưu Ý!” Thiên Trạch cười nói, theo hắn điều động song long thu về đem Lưu Ý điều đến bên cạnh mình.

Lúc này song long đã cuộn tròn Lưu Ý thân, bắt đầu siết chặt.

“Crac! Crac”

Tiếng xương gãy vang lên theo thân rồng cuộn lại, ai nấy ở gần đều nghe rõ.

“ Ah!” Lưu Ý hét lên đau đớn, hoảng sợ van xin : “ tha mạng.... xin tha mạng”

Thiên Trạch chậm nói : “ nói! Thứ mà ngươi đã lấy ở đất Bách Việt ở nơi nào?”


Vệ Trang cùng Tử Nữ ở gần nghe được mắt thoáng qua quang mang, kẻ này xuất hiện và tập kích Lưu Ý vậy mà cần một món đồ từ tay của y.

“ Rốt cuộc y đã lấy thứ gì? Bách Việt?” Vệ Trang thầm nghĩ, có thể để Đạo Thánh đích thân đến tìm tất thứ đó có giá trị không nhỏ.

“Là vì bảo vật ư?” Mà lời của Thiên Trạch càng làm cho Tử Nữ nghi hoặc.

“ Nơi nào.... tiểu nhân.... tiểu nhân....” Lưu Ý thần kinh căng cứng vô tận đau đớn để hắn nhất thời không nghĩ ra.

“ Ngươi không nói vậy để ta tự tìm” Thiên Trạch lạnh giọng, sử dụng thần lực xâm nhập vào ý thức của y bắt đầu đọc lấy.

Trong lúc vận dụng thần lực, song long càng siết chặt xương cốt của Lưu Ý bị bẽ gãy, máu tươi càng thêm đổ ra.

“ Hàn An! Lại là Hàn An!” Thiên Trạch cười lạnh, từ trong ký ức của Lưu Ý hắn biết được món đồ mà Lưu Ý lấy từ Bách Việt đã chuyển giao cho Hàn An.

“ Có liên quan đến Hàn vương” Vệ Trang cau mày ngưng trọng.

“Bách Việt là vùng đất mà Hàn vương dùng quân công mà ngồi lên vương vị” Tử Nữ nhẹ giọng ý vị sâu xa.

Mặc dù không rõ Hàn vương đã lấy đi thứ gì, nhưng kẻ này cố tình đến chổ Lưu Ý tìm người, lại thốt lên Hàn vương, ắt hẳn món đồ mà kẻ kia tìm có liên quan đến vị cửu ngủ chí tôn nước Hàn.

“ Phốc xích”

Cả cơ thể Lưu Ý xương cốt gãy nát theo song long siết cực hạn, hai cánh tay bị long đầu dùng lực kéo đứt, máu tươi bắn ra tứ phía, tàn nhẫn cực kỳ.

“Ah!” Lưu Ý chết thảm càng khiến cho những kẻ xung quanh kinh sợ, tứ tán chạy đi.

Thiên Trạch không một chút để ý ánh mắt khinh miệt nhìn xung quanh.

“ Năm xưa Khổng Tử bái phỏng Lão Tử có nói nhân trung chi long, hôm nay gặp được các hạ, dùng từ này càng hợp hơn”

Một đạo thanh âm nam tử vang lên trong cái không khí kinh hoảng cùng đè nén, thanh âm phát ra từ Tử Lan Hiên đại sảnh, một cái nam tử chậm rãi đi ra, y không một chút sợ hãi khi thấy được ngoại hình trùng kích nhân tâm của Thiên Trạch.

“ Hàn Phi!” Tử Nữ, Vệ Trang thốt lên, cả hai không nghĩ Hàn Phi lại lớn gan như vậy.

Thiên Trạch đem mắt nhìn qua, lạnh giọng hỏi : “ ngươi không sợ chết?”

“ Ta dường như lá gan hơi lớn” Hàn Phi một bộ giật cợt nhã nói.

“ Ngươi quả thật rất can đảm” Thiên Trạch tán thưởng : “ bất quá lòng can đảm này trước ta là vô dụng”

“ Cái này thì quá rõ ràng rồi! các hạ ra vào Hàn cung như chốn không người, lại
dám giết trọng thần Hàn quốc trước mặt Tư Khấu ta, các hạ hẳn nhiên không xem pháp luật Hàn quốc vào mắt” Hàn Phi trả lời.

Lưu Ý thê thảm xuống tràn có thể thấy được kẻ kia không một chút để ý Lưu Ý lẫn thế lực Lưu Ý phía sau, muốn giết liền giết.

Y đã không sợ giữa thành giết Lưu Ý còn phải sợ một cái Tư Khấu như y ư?

Vệ Trang và Tử Nữ đối với Hàn Phi câu nói kia cũng nhẹ lắc đầu.

“ Nếu như đã biết vậy ngươi còn dám ở trước mặt ta khua môi múa mép” lời nói đến đây sát khí khổng lồ bao phủ không gian.

Chính lúc này song long bổ nhào đến Hàn Phi miệng lớn há ra muốn đem kẻ kia xé ra, cùng với đó hai thanh luyện khí chi kiếm được Thiên Trạch ngưng tụ bắn về lầu trên.

Hàn Phi vội lui về sau mấy bước.

Vệ Trang, Tử Nữ làm sao để Hàn Phi chết được nhưng còn chưa kịp động thân ứng cứu bọn họ phải đối mặt với hai thanh màu vàng kiếm khí được ngưng tụ công kích ập đến, lập tức đối phó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK