Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Điện có thể nói là Thần Ẩn Bộ mạnh nhất kẻ khống chế Lôi điện lực lượng, nhưng phải xem hắn chiến đấu với ai.

Đế Thiên An nhục thể bá đạo cở nào, tại Đấu Phá Thương Khung thế giới hắn từng tại Hư Không Lôi Trì lấy nhục thân ngạnh kháng lôi điện mà luyện thể.

Một đạo Hắc Ma Lôi uy lực còn hơn xa Tử Điện thả ra lôi điện, chút này còn chẳng đáng nhằm nhò gì với hắn cả. Ngược lại hắn còn cảm tạ Tử Điện đem lực lượng của mình cấp cho hắn đây.

Lôi đình tuy cuồng bạo nhưng ẩn chứa năng lượng tinh thuần, chúng đánh lên người Đế Thiên An đều bị huyết nhục hắn cắn nuốt sạch sẻ cả. Máu huyết của hắn là được Dị Hỏa tôi luyện mà thành, so với Lôi Đình cuồng bạo hủy diệt như trời và đất cách biệc.

“ Còn chiêu nào mạnh hơn không? Bản Đế chơi với ngươi một hồi! An tâm sẽ không để ngươi chết nhanh đâu” Đế Thiên An cất lời.

“ Tên này rốt cuộc là quái vật gì?” Tử Điện giờ phút này còn đâu là khinh thị xem thường nữa, mà tràn đầy lo lắng bất an cũng chấn kinh.

Mạnh nhất một kích của hắn đều không làm gì được đối phương, y cũng chẳng vận lên thần lực, dùng nhục thân ngạnh kháng. Một điều mà hắn không nghĩ ra được trên đời còn có kẻ nào làm được.

“ Đó là!” A Lam kinh hô lên khi thấy Đế Thiên An ngưng tụ một thanh hoàng kim kiếm, hơi thở hủy diệt đáng sợ từ thanh kiếm này tản ra để cho nàng linh hồn cũng sợ hãi lên.

Không gian xung quanh thanh kiếm như vặn vẹo đi, nơi kiếm đi qua dường như đều bị cắt đứt cả. Những lôi điện tứ tán bên ngoài va chạm vào hoàng kim kiếm đều bị triệt tiêu không còn.

“ Phốc!”

Tử Điện đột ngột phun ra một ngụm máu, cả thân hình bị một cổ áp lực vô hình đè nén lên người, hết thảy không gian xung quanh như bị cố định giam cầm.

Không thể làm gì được, các khớp xương kêu lên răng rắc, thân hình lung lay như sắp đổ rồi quỳ xuống, mặt đất dưới chân sụp xuống một tầng lớn, mạng nhện nứt lan tỏa khắp nơi.

“Đây là thực lực của y ư? mạnh quá!” Tử Điện đồn tử co rút thành cây kim kinh sợ.

Giờ phút này, hắn không thể làm gì được, vô lực phản kháng, cái hắn làm được duy nhất đó là đợi thanh hoàng kim kiếm hủy diệt kia kết liễu bản thân mình.

Ngay đúng lúc này, A Lam động.

Tê dại lôi điện mà Tử Điện đánh lên người nàng đả bị thần lực nàng phá đi, ngay lập tức nàng thúc dục sức mạnh của mình, thả ra mênh mông thần lực.

Hồ điệp điên cuồng lao đến, Ám Sát Điệp phân thành 3 luồng sắc bén đôi cánh chém lên thân thể Đế Thiên An mà đi.

“ Keng keng keng!!”

Kim thiết thanh âm, hoa lửa không ngừng bắn ra.

“Vô dụng thôi” Đế Thiên An lên tiếng.

A Lam đáp : “ Ta biết!”

“Bản Đế muốn giết hắn nàng cản không được? Thiên đến cản cũng không được?”

A Lam cắn môi, nàng đương nhiên biết rõ hắn đán sợ thế nào, cất lời : “ xin ngươi tha cho hắn”

“ Không cần! Muốn chém thì chém!” Tử Điện ương ngạnh nói.

Đế Thiên An trầm ngâm một hồi rồi thu lại Đồ Long Kiếm, nói : “ nhìn ở mặt nàng ta lại tha cho hắn một mạng. Đổi lại đêm nay ta muốn nàng bồi rượu”

“ Được!!” A Lam thở ra một hơi khi thấy Đế Thiên An lại buông tay, khẽ gật đầu.

Đế Thiên An đi đến gần A Lam, một tay vươn ra bắt lấy eo nàng rồi dịch chuyển đi, thoắt cái thân ảnh đả hiện ra trước căn biệt thự của mình.

Cửa mở ra, A Lam trầm mặc một hồi sau đó lại đi vào bên trong.

Rộng lớn mà xa hoa, lạ mắt lại sạch sẽ xinh đẹp không gian. Đồ vật bên trong căn nhà hoàn toàn khác biệc với những Thần tộc dụng cụ sinh hoạt, hơn nữa tưởng chừng nhỏ hẹp lại rộng lớn vô cùng.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng đến nơi này, cho nên cũng không quá bất ngờ gì nhiều. Cất bước theo Đế Thiên An đi thẳng xuống một gian phòng, còn chưa đến nơi nhưng thanh âm vọng ra từ đó.

“ A Lam tỷ tỷ!”

“ Thiên An ca ca!”

“ Đại ca về rồi à!

“ Thật ngại quá! Cho cậu thêm phiền!”

“ Thiên An, ta mới nhưỡng ra tửu mới! Hôm nay không say không về”

Đế Thiên An nghe cái đám người kia lên tiếng, đi đến ngồi bên cạnh Bạch Thái, đảo mắt nhìn qua một lượt cái đám người ở đây ai cũng tươi cười nhìn hắn.

“ Bọn nhỏ ta không nói! Nhưng mà hai cái lão già ông không có việc gì làm hay sao? Khổng Tước ta thấy trong Thần Ẩn Bộ nàng phân việc cũng rạch ròi mà, cứ để 2 tên rảnh rối này làm gì?” Đế Thiên An đem chung rượu trên tay Bạch Thái uống dang dở lấy được, rồi uống cạn.

“ Ca!” Bạch Thái mặt có chút ửng hồng lên, dù sao việc này chẳng khác nào là hai người hôn gián tiếp cả.

Phục Hy cười ha hả, nói : “ sức khỏe lão già ta không tốt! cho nên mới nghỉ dưỡng một thời gian. Phòng ốc nhà cậu lại rộng rãi, chúng ta quan hệ cũng không tồi, đến Vân Trung Tử hôm nay mới chế ra rượu mới, đêm nay chúng ta phải sảng khoái một trận, ba chúng ta đọ tửu đi”

“ Đúng lắm! Vân Trung Tử ta không phục cậu! Hôm nay muốn phân cao thấp” Vân Trung Tử tiếp lời.

“ Cả ta nữa, hôm nay bản thần điểu cũng muốn so tài cao thấp!” Lục Vân tiếp lấy.

Đế Thiên An không nhìn 3 kẻ này, nhìn A Lam nói : “ ta đến Ẩn Thần Bộ chỉ đòi một bộ y phục rồi đi, còn chưa thấy y phục mà bây giờ thiệt hại còn nặng hơn với cái đám vô lại kia. Cái bút tích này A Lam nàng nói Bản Đế nên tìm ai?”

A Lam đáp :“ Y phục ta đả đưa là ngươi không lấy! bọn họ làm có liên quan gì đến ta! Ngươi muốn tính thì tính bọn họ”

“ Khụ khụ!” Phục Hy đám người ho khan lên.

Mọi việc bắt đầu từ khi Đế Thiên An đem căn nhà to lớn đem ra, làm cho không ít người bị kinh động. Khổng Tước cùng với cha chồng cũng hiếu kỳ đi vào bên trong xem thử, mà khi đi vào liền kinh ngạc khi thấy không gian rộng lớn xa hoa bên trong.

Đám thành viên trong tộc cũng chứng kiến thấy được, không ít người không kìm nén được tò mò mà đi vào bên trong. Để rồi mê mệt ở bên trong nơi này, cho đến khi chủ nhân của căn nhà trục khách.

Trong hai tuần này, đám trẻ Thần Ẩn Bộ muốn đến nhất nơi chính là căn biệt thự của hắn, bên trong không chỉ có đồ ăn thức uống mỹ vị. Mà còn rất nhiều trò chơi mới lạ bắt mắt. Chỉ cần chạm vào liền nhận được thông tin, từ đó biết được cách chơi.

Mà những trò chơi vượt thời đại vượt không gian ở nơi này, tiểu hài Thần Tộc làm sao mà kháng cự được sức hấp dẫn. Rất nhanh bị bắt làm tù binh, tham dự nhiệt tình nhất đó là Na Tra cùng hai đứa con của Khổng Tước.

“ Mà thôi! mấy cái đồ nhỏ nhặt kia Bản Đế cũng không để ý. Nhưng mà nàng thì khác, không phải Bản Đế o ép nàng. Nhưng mà cái bộ y phục kia rất quý giá, nàng lại chưa thành tâm lắm, vải lại hư hỏng ta mặc vào người ngoài nhìn vào thật mất thân phận.”

A Lam nghe xong ẩn ẩn lửa giận, lớn tiếng : “ là do ngươi giở trò, còn nữa ta đả hỏi Bạch Thái, bộ y phục làm gì do Bạch Thái làm”

Bạch Thái quay mặt đi nơi khác, tận lực tránh né ánh mắt của Đế Thiên An.

“ Xem ra Bản Đế bên cạnh lại có tiểu phản đồ, thật đúng là thương tâm!” Đế Thiên An hấp lấy vò rượu phía xa mà uống lấy.

“ Ca ca.... muội muôi.... muội chỉ là.... chỉ là!” Bạch Thái ấp úng lên tiếng, nàng khi thấy A Lam bị Đế Thiên An cố ý làm khó, tại một lần gặp gỡ hỏi rõ liền thât thà nói ra.

“ Ha ha! Cái đồ ngốc này!” Đế Thiên An vươn tay búng lên trán nàng một cái : “ vậy thôi vậy! đợi nàng bồi rượu xong cho Bản Đế, Bản Đế cũng không làm khó dể nàng nữa.”

“ Hừ!!” A Lam hừ một cái.

Lục Vân nhảy đến gần đậu lên vai hắn : “ ngươi thật từ bỏ ư! bản thần điểu không tin cho lắm! ”

Đế Thiên An nói : “ thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, thời gian ở nơi này cũng đã đủ, đến lúc cũng rời đi. Vũ Canh, Na Tra, Khương Thượng, A Thạch, A Kim, Lưu Si các ngươi một thân bản lĩnh cũng đả có. Sau này vận mệnh các ngươi do các ngươi nắm lấy!”

“ Hả?” Vũ Canh đám người há hốc miệng lên.

Na Tra thốt lên : “ ta không muốn! Ta muốn đi theo Thiên An ca ca”

A Thạch năm người trầm mặc, thức ăn đồ uống mỹ vị cũng trở nên nhạt nhẽo.

Bốn năm qua bọn họ có thể sinh sống thuận lợi, còn luyện được một thân bản lãnh mạnh mẽ đều là từ nam nhân kia đem đến. Hắn thân phận cao quý mà bọn họ chỉ là phàm dân nô lệ, nhưng y chưa từng khinh thường bọn họ.

Tuy không dạy dỗ nhưng ngấm ngầm chỉ điểm, rất nhiều đồ tốt bọn họ hưởng dụng qua, bọn họ được ăn thức ăn y nấu, được hưởng dụng dan dược, thoát thai hoán cốt trở nên bất phàm.

Trong mắt Thần Tộc bọn họ chỉ là con sâu cái kiến, nhưng y lại đối xử với bọn họ khác biệc. Tuy không như Bạch Thái nhưng ân tình nặng như thái sơn.

“ Còn ta thì sao?” Lục Vân phá đi yên tĩnh, đậu trên vai hắn lên tiếng.

Đế Thiên An cười đáp : “ Ngươi còn cùng với đám bọn họ dây dưa đối kháng Thần Tộc lật đổ Thần Quyền”

“ Ngươi sao lại không tham dự chứ! với sức của ngươi có mấy gì khó khăn đâu! Đánh tới Thần Vực chiếm lấy Kết Tinh Sơn” Lục Vân vẫn không từ bỏ ý định lôi kéo Đế Thiên An vào trong cuộc chiến đánh hạ Thiên.

Đế Thiên An kéo lấy Bạch Thái vào lòng, tiếu ý nói : “ ta lười!”

Nhất thời đám người lại im lặng khi nghe được, cái lý do này cũng để cho bọn họ không biết nói gì cho phải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK