Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lai nói về Mộ Dung Diệp, sau khi cảnh cáo Lâu Mãn Phong xong hắn một đường trở về Mộ Vương Thành.

Sau khi hồi báo cho Mộ Dung Hiển lớn nhỏ sự vụ, hắn lĩnh thêm tinh anh của Mộ Vương Thành đuổi đến Cốc Tử mộ. Cả Mộ Dung Diệp lẫn phụ vương hắn đều rõ, không chỉ có mỗi Công Mộ phái mà các thế lực khác cũng dòm vào.

Bất quá Cốc Tử mộ là hùng quan dù trăm vạn đại quân có tiến đến cũng chỉ có đi không về, chỉ cần hắn bố trí cũng sắp xếp thuộc hạ ở những vị trí hiểm yếu chủ chốt là được, còn lại đều không đáng kể lo.

“Tổng mộ sứ Cốc Tử mộ Sở Vân Khê tham kiến thiếu thành chủ” Sở Vân Khê nhận được tin Mộ Dung Diệp đã đích thân đến không chút chậm trể tìm đến Mộ Dun Diệp chổ, cung kính chắp tay quỳ xuống.

Mộ Dung Diệp hỏi : “ đứng lên đi, mọi chuyện làm thế nào rồi?”

“ Xin thiếu thành chủ yên tâm, mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch, tin rằng hai tên tiểu tử ngốc phái Công Mộ đã rơi vào bẫy Thiên Trạch Đàm rồi.” Sở Vân Khê chậm nói.

Tin tức này khiến Mộ Dung Diệp tâm tính rất tốt, mọi chuyện đến lúc này đều không chệch khỏi quỹ đạo, nói : “Tốt, làm tốt lắm, trước tiên nhốt bọn chúng trong đó, chờ tin tức”

“ Thuộc hạ nghĩ không thông, taị sao không để thuộc hạ giết chết bọn chúng” Sở Vân Khê không rõ dò hỏi.

Mộ Dung Diệp chậm rãi giải thích mục đích của mình : “ Trước tiên phải đảm bảo có Kì Lân Ti để mở khóa Kỳ Lân, nên cứ giữ mạng nhỏ của bọn chúng lại đi”

Sở Vân Khê nghe xong hiểu ra, hỏi: “ lẻ nào trong hai tên có kẻ luyện thành Kỳ Lân Ti?”

Mộ Dung Diệp đáp : “ Theo những gì ta biết, Lạc Thời Thu đã luyện thành tám thành Kỳ Lân Ty chỉ cần hắn có được Độc Hóa Huyết thì có thể mở được Kỳ Lân khóa rồi”

“ Vậy càng phải ra tay sớm hơn, miễn trừ hậu họa sau này” Sở Vân Khê nghe xong đưa ra chủ ý, sớm một chút giải quyết tên kia mọi chuyện liền êm đềm.

“ Giờ chết của Lạc Thời Thu ta tự có sắp xếp”Mộ Dung Diệp không đồng ý, chậm nói.

“ Thuộc hạ đã rõ” Sở Vân Khê cũng biết rõ Mộ Dung Diệp mới chính là kẻ quyết sách.

Mộ Dung Diệp lại nói : “ Lệnh Phá Mộ không chỉ là tín vật giữa hai bên Công Thủ của Mộ phái. Mà còn là chìa khóa duy nhất khai mở kho báu của núi Côn Lôn, triều đình đang thúc giục phụ hoàng cũng nóng lòng. Mộ Vương Thành có lệnh, đêm nay phải mở được khóa Kỳ Lân. Lấy được Lệnh Phá Mộ”

“ Trên dưới Cốc Tử mộ nhất định đốc hết sức hành sự, phụng mệnh đến chết” Sở Vân Khuê rõ ràng Mộ Dung Diệp hàm ý, đêm nay tuyệt đối không thể để ra sai sót như 10 năm trước.

“ Hừ!” Nghe xong Mộ Dung Diệp hừ lạnh một cái, nếu không phải là do người đàn bà này mười năm trước làm ra sai lầm, thì làm gì phải đến tình cảnh hiện giờ.

Mộ Dung Diệp trách mắng : “ Nếu không phải 10 năm trước ngươi không giữ được mộ, để phái Công mộ cướp trước một bước. Chúng ta hà tất phải đợi chờ vô ích 10 năm này”

Sở Vân Khê nhận tội : “ thuộc hạ biết tội”

“ Bỏ đi” chuyện đã qua 10 năm bây giờ là lúc mấu chốt, Mộ Dung Diệp cũng không ngu xuẩn trước trận trảm tướng được.

Sở Vân Khê suy nghĩ một lúc nói : “ Bây giờ nghĩ lại chuyện năm đó, Mộ Quỷ Tử chém đứt Kỳ Lân Ty của Độc Cô Giản, mở cửa Cốc Tử mộ. Hơn nữa lại lấy cắp Lệnh Phá Mộ, mọi chuyện đều hất tay trên chúng ta. Cũng may cuối cùng thuộc hạ đuổi đến kịp thời. Ép Mộ Quỷ Tử ôm lấy Kỳ Lân Ty mà khóa trái cửa mộ. Tất cả chuyện này e là bọn họ sớm đã có âm mưu trước.”

Mộ Dung Diệp yên lặng nghe, đối với mấy lời này hắn cũng nhận đồng, nếu không có chuẩn bị trước hắn không tin. Bất quá hiện giờ kế hoạch đoạt Phá Mộ Lệnh không một chút sơ sót, so với 10 năm trước không lộ sơ hở hắn không tin lần này Thủ Mộ phái không lấy được Lệnh Phá Mộ.

“Mười năm sau vào đêm trăng máu, lại mở khóa Kỳ Lân, đoạt lại Lệnh Phá Mộ, ta đả không thể chờ đợi thời khắc đó. Ha ha ha ha” Càng nghĩ tâm tình Mộ Dung Diệp lại phá lệ vui mừng, không kìm được cười lớn.

Đợi cho Mộ Dung Diệp tiếng cười vang vọng lắng xuống, Sở Vân Khê nói : “ thuộc hạ còn một chuyện còn bẩm báo”

“ Nói đi” Mộ Dung Diệp lên tiếng.

Sở Vân Khê đáp : “ Đạo Thánh hiện thân ở Vô Ảnh hiên, vốn thuộc hạ còn muốn bẫy hắn dưới Thiên Trạch đàm, nhưng y vừa nghe xong lại rời đi, chỉ sợ vẫn còn ở bên ngoài chực chờ”

“ Đạo Thánh!” Mộ Dung Diệp niệm lại cái tên này, rồi nói : “ y gần đây gây ra động tĩnh không nhỏ, xem ra cũng muốn nhúng chàm núi Côn Lôn kho báu”

Sở Vân Khê lại nói : “ thuộc hạ giao thủ qua với y, kẻ này rất mạnh. Đáng nói là, trong đêm này chỉ sợ không chỉ mỗi y”

Mộ Dung Diệp gật đầu, nói : “ ta đã an bài nhân thủ, ngươi chỉ việc làm theo kế hoạch là được, bọn chúng dám vào chúng ta một lưới giết hết”

“ Là” Sở Vân Khê cung kính đáp.

Bất quá Mộ Dung Diệp lẫn Sở Vân Khê đều không ngờ rằng, kế hoạch kín kẻ của Mộ Vương Thành giăng ra từ lâu đã xuất hiện biến hóa.

Vốn bị nhốt dưới Thiên Trạch đàm Công Mộ người Lâu Mãn Phong cùng thiếu chủ Lạc gia Lạc Thời Thu, một đường mò mẫm dưới bẫy nhốt rồi thông qua những cự mãng dưới hàn đàm phát hiện ra lối đi che dấu.

Đồng thời Cốc Tử mộ trong Thiên Trạch đã xâm nhập vào tận bên trong, lúc này đây đang ôm mỹ nhân trở ra.

“ Chàng làm sao phát hiện được?” Lâm Thủy Dao đã bớt đi ngượng ngùng xấu hổ như trước, lúc này đã thoát khỏi Thiên Trạch ôm bế đứng bên cạnh hắn, đem mắt nhìn về thạch thất nhỏ đang vang lên tiếng cơ quan.

Lâm Thủy Dao bị giam ở tầng 4 Cốc Tử mộ chứ không phải chỉ ở trong Mặc Trì điện, nàng có thể tự do di chuyển trong không gian tầng 4 này. Trong 3 năm này nàng cũng thứ tìm lối ra, bất quá đều vô ích.

Nhưng mà Thiên Trạch chỉ mới đến lại phát hiện ra được cơ quan ẩn tàng trong này, làm sao không để nàng tò mò nghi hoặc chứ? Hắn rốt cuộc làm như thế nào đây?

“ Là Sở phu nhân nói cho ta biết” Thiên Trạch cười nói.

Lâm Thủy Dao khó tin khi nghe được : “ không thể nào, Sở phu nhân làm sao có thể nói cho chàng được?”

“ Đây là độc môn bí pháp, ta tốn hao tinh lực đến tìm Sở phu nhân, sau đó từ bà ta không phát hiện ra đạt được, chờ một thời gian nàng sẽ rõ” Thiên Trạch qua loa giải thích.

Lâm Thủy Dao nhẹ gật đầu cũng không truy sâu vào vấn đề.

Theo cơ quan khởi động, gian mật thất nhỏ mang cả hai từ tầng thứ 4 Cốc Tử mộ trở ngược lên trên, chừng một lúc liền dừng lại, cửa đá nứt ra.

“ Âm thanh gì vậy.... đánh nhau ư?” Lâm Thủy Dao nghe được ồn ào bên ngoài truyền đến nghi hoặc, mà theo cửa mở ra tình huống phía trước không khác gì với lời nói của nàng cả.

Gần trăm cái thân ảnh tay cầm binh khí đang vây đánh ba người, trên sàn đá không ít người chết máu tanh nồng vươn vấn.

“ Đúng là khác biệc, ta nhớ trước kia chỉ có một nhóm Đạo mộ mà thôi, bây giờ thì nhân số lại đông đảo hơn, võ lực cũng mạnh hơn” Thiên Trạch ánh mắt rơi vào một cái nữ nhân đang giao đấu với hai cái nam tử đang rơi vào hạ phong.

Theo ký ức củ của hắn về Mộ Vương Chi Vương, thì sau khi Công Mộ hai người Lâu Lạc tìm đến được tầng thứ 3 Cốc Tử mộ phát hiện ra Thủ Mộ Nhân ở đây, không lâu sau Đạo mộ phái Phát Khâu bang chủ mang theo tinh anh thủ hạ đến, trải qua một hồi hỗn chiến thì ba người thông qua Bạch Ngọc Khô Lâu cơ quan đi xuống tầng thứ 4.

Nhưng mà tình huống trước mắt lại khác biệc, đó là có nhiều nhân thủ hơn, võ lực của những kẻ đến đều không thấp. Ba cái bị vây chiến bị thương không ít, nhất là cái nữ tử kia trên người đã không ít vết thương.

“Nữ tử kia! Là Thiên Lạc tỷ tỷ” Lâm Thủy Dao quan sát một cái liền chú ý vào cái nữ tử đang bị ép vào hạ phong kia, tuy nàng chưa gặp gỡ nhưng lại nhận ra cái thanh âm mà nữ nhân kia vừa nói.

Tại 3 năm nay một mực cùng nàng tâm sự với nhau, qua đó nàng cũng rõ số phận đáng thương của Hàn Thiên Lạc, đối với Lâm Thủy Dao mà nói Hàn Thiên Lạc là cái tri tâm bằng hữu trong chốn Cốc Tử mộ.

“Sưu!”

Lâm Thủy Dao nhận ra bằng hữu hiểm cảnh, lập tức khinh thân mà đến, thân pháp khinh linh như tiên nữ đạp gió lướt mây, nhoáng một cái đã lướt đi mấy chục trượng bay đến trung tâm động huyệt.

Vì Thiên Trạch cùng Lâm Thủy Dao đi ra từ lối đi bí mật cách xa chổ đại chiến, lại thêm nhóm người lực chú ý không tại nơi đây, cho nên Thiên Trạch cùng Lâm Thủy Dao đi lên cũng không bị ai phát hiện được.

“ Phốc! Phốc!”

Lâm Thủy Dao vừa đến liền thi triển ra nhà mình tuyệt học, Huyễn Mặc Thần Công phân ra hai cái phân thân, hai cái phân thân để mặc cho đao kiếm chém qua như sương khói tan rã, Lâm Thủy Dao chân thân trên tay đoản kiếm ra vỏ theo tay nàng cắt xuyên qua hai cái nam tử cầm đao yết hầu.

“ Có người!”

Mà lúc này, Hàn Thiên Lạc đang ở trên không đối chiến với song đao nam nhân, hai tay tụ khí cản lại song đao của hắn giằng co nội lực, sự xuất hiện của Lâm Thủy Dao để cho nàng phân thần.

Chớp lấy cơ hội này, song đao nhân không có bỏ qua cơ hội ngàn năm một thưở này, dùng lực hất mạnh rồi một cước đá Hàn Thiên Lạc đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK