Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại qua đi, thấm thoát đã đến xế chiều.

“ Tiên sinh, tiên sinh có thể truyền võ cho con được không ạ?” vừa thấy Đế Thiên An đi ra, A Sam bé trai lập tức chạy đến chủ động nói.

Thôn làng xung quanh có sơn tặc quấy nhiễu, đa phần trong làng cô gái đều bị chúng bắt đi. Vì làng quê hẻo lánh cho nên các bang phái không có chú trọng đến đây, để cho thôn làng tự sinh tự diệt.

A Sam lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, cho nên nó từ nhỏ đã muốn học được võ công cao cường để bảo vệ gia đình cùng thôn xóm. Nay thầy giáo mà nó kính trọng mang theo một đám người trở về, là những người cực kỳ lợi hại trừ cái tên đần độn mà cùng nó đánh nhau kia ra.

Có thể đem hai con mảnh thủ thu phục ngoan ngoãn chị gái, hơn nữa nó quan sát được một nam hai nữ còn lại đều mang vũ khí. Nhìn qua là biết giang hồ võ lâm rồi, hơn nữa khí độ bất phàm từ cái nam nhân bắt mắt kia để nó cho rằng y là cao thủ.

Lại thêm việc ây chuyện với Hàn Phi Quang xong nó cùng như rất nhiều đứa trẻ cũng không có rời đi khỏi căn nhà của thầy giáo mình. Len lén nghe trộm biết được người kia kiến thức uyên bác, đến cả thầy mình cũng kính nể, nhân vật lợi hại như vậy nó cũng muốn bái làm thầy.

“ A Sam! Không được vô lễ” Lưu Tư vội nói, học võ công đâu phải là loạn truyền được.

Đế Thiên An khoác tay, cao thâm nói : “ không sao! Từ khi ta sáng tạo ra võ công, vẫn chưa đem truyền cho ai. Gặp là có duyên, xem như là cơ duyên của nó. Duyên đến, tránh không được, duyên đi cản không được”

Lưu Tư suy ngẫm, rồi nói : “ A Sam còn không bái tạ sư phụ”

“ Tạ ơn sư phụ” A Sam mừng rỡ, lập tức quỳ xuống cúi đầu vái lạy.

Đế Thiên An không cho nó quỳ, phất tay vận khí nâng lên dặn dò : “ ngươi tư chất quá kém, ta chỉ truyền võ công, không nhận đồ đệ. ”

“ Cái này!” A Sam gãy đầu khó hiểu, mở miệng : “ tạ ơn tiên sinh”

Có A Sam dẫn đầu, đám trẻ lén lút trốn ở một bên nhảy ra vội nói :

“ Tiên sinh! Vậy con! Con có thể được không?”

“Cả con nữa! tiên sinh!”

“ Con! Con cũng muốn học”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Ta truyền cho các con Tung Hoành chi đạo, vô luận dùng đao hay kiếm đều được cả. Chỉ là chỉ được chọn một trong hay, là Tung hoặc là Hoành”

Đế Thiên An không thể không thừa nhận trong Bách Gia hắn cực kỳ ưa thích Quỷ Cốc môn phái, vô luận là thực lực đến kiến thức đều không phải tầm thường. Mà Tung Hoành kiếm thuật càng đáng gờm, đem truyền cho đám trẻ này vừa vặn hay, chỉ một chiêu là đủ.

“ Lưu Tư thay mặt bọn nhỏ cảm tạ” Lưu Tư thấy Đế Thiên An có thể rộng rãi phóng khoáng đem trân tàng tuyệt kỹ đem ra dạy, trong lòng cảm kích cùng kính nể, đối với hắn chắp tay lễ một cái.

“ Ta chỉ dạy các con ba ngày, dụng tâm mà ghi nhớ. Hiểu được bao nhiêu phải xem ngộ tính lẫn cơ duyên các con.” Đế Thiên An vừa nói lại khoác tay vận khí đem bụi đất bám trên sàn gỗ thổi đi : “ ngồi xuống đi”

“ Vâng ạ!” Đám trẻ nhìn nhau vui mừng lập tức ngồi xuống theo.

Đế Thiên An lại nói : “ Ý nghĩa tối cao của Tung Hoành tuyệt học chỉ có hai chữ, Quyết và Chọn.”

Đang định né đi Lưu Tư cũng bị lời này cho dừng lại.

“Quyết cùng Chọn?” Đàm Hoa Liên, Hàn Phi Quang, Tiểu Hương, Phù Dung cùng đám trẻ nghi hoặc không rõ.

“Chọn trước quyết sau là vì lợi. Quyết trước chọn sau là vì nghĩa. Mỗi một người đứng trước sự lựa chọn đều sẽ cân nhấc trước đúng sai. Song, tiêu chuẩn của đúng sai chỉ là tương đối.” Đế Thiên An mượn tuyệt học Quỷ Cốc dẫn ra, dù sau hắn hiện giờ vang danh giang hồ là tuyệt kỹ Quỷ Cốc, truyền cho bọn nhỏ cũng chẳng có gì cả.

Đám trẻ còn nhỏ còn không rõ ảo nghĩa thâm sâu, nhưng Lưu Tư đám người lại vì mấy lời này mà rơi vào trầm ngâm suy ngẫm.

“ Quyết trước chọn sau hay chọn sau quyết trước tuy mỗi người. Nhưng đã học Tung Hoành chi đạo phái quyết đoán. Quyết định Tình nghi, chọn cái lợi nhất, làm việc ít hại nhất. Trong thời gian ngắn nhất bổ cứu tìm ra phương án, đó là đạo của Tung Hoành” Đế Thiên An từ tốn ngồi xuống trước người mấy đứa trẻ, giảng dạy : “ không cần hiểu, chỉ cần ghi nhớ, sau này khi các con lớn trải nghiệm va chạm sẽ hiểu”

“ Vâng ạ” chín cái đứa trẻ trai gái bất đồng cùng nói.

Đế Thiên An nói tiếp : “ thời loạn võ có thể hộ thân, văn có thể trị chúng. Nhưng các con tư chất không cao không đủ để ta truyền dạy cả văn lẫn võ. Tung Hoành Chi Đạo bao gồm rất nhiều hạng mục là : trí, cơ quan, kỳ môn độn giáp, võ thuật. Vì thiên tư ta chỉ dạy cho các con võ thuật.”

“ Này… này... huynh có chém gió đó không hả? làm sao một người lại giỏi như vậy chứ? Ta là ta không tin đâu nhé” Hàn Phi Quang cực kỳ chua, không phục nói.

“ Im đi” Đám trẻ lập tức quát mắng.

Đế Thiên An cười nói : “ Võ thuật Tung đạo chí cao là Bách Bộ Phi Kiếm hoặc Phi Đao, Hoành đạo chí cao là Hoành Quán Bát Phương. Dù Tung hay Hoành chỉ có một chiêu nhưng thiên biến vạn hóa, mỗi một lần xuất chiêu đều không như nhau, từ góc độ lực đạo đều khác biệc. Không có tâm pháp cũng chỉ là vô dụng”

“ Còn thể à” Hàn Phi Quang nghe được nhỏ giọng nói, hắn không nghĩ còn cái mặt này, chả trách hắn học lỏm theo khi thi triển ra lại thấy không đúng.

“ Vô luận là Tung hay Hoành, các con nếu có cơ duyên luyện đến chí cao cảnh. Thiên hạ này đủ cho các con ngang dọc. Được rồi nhắm mắt lại ngưng tâm thần, ta truyền cho các con mật pháp thổ nạp của Tung Hoành trước” Đế Thiên An vừa nói tay lại kết ấn, mười đầu ngón tay vươn ra tử sắc sợi tơ sau đó lao nhanh đến mấy đứa trẻ.

“ Ah! Đây là cái quỷ gì?” Hàn Phi Quang giật mình khi thấy thủ đoạn đặc biệc kia.

Đàm Hoa Liên nhìn Đế Thiên An phong bế ánh mắt, mà mấy đứa nhỏ kia đồng dàng làm theo, liền nói : “ Đừng làm ồn”

Nàng cũng không nghĩ Đế Thiên An sẽ đem võ công trân tàng của mình truyền dạy cho đám trẻ thôn này. Lòng dạ đúng là phóng khoáng, qua đó nàng biết thêm về con người này thiên tư bất phàm thế nào.

Im lặng chừng năm phút, sau đó từng sợi tơ tử sắc tan biến, từng đứa trẻ mở mắt ra, sau đó ồn ào lên.

“ Bây giờ hãy lui đi, suy nghĩ cho kỹ là chọn Tung hay Hoành rồi trở lại nói cho ta biết rõ” Đế Thiên An lớn tiếng trấn áp.

“ Tiên sinh! Như con luyện thành được chí cao cảnh giới. Khi đó có đủ tư cách làm đệ tử người không?” A Sam sung bái nói.

Đế Thiên An lắc đầu, đứng dậy nói : “ thiên tư các con không đạt ta yêu cầu. Không nên cường cầu để lạc lối. Ta không có thầy dạy vẫn có thể nghĩ ra võ công thông qua việc quan sát cùng thấu hiểu. Thành tựu của một người phần lớn là dựa vào bản thân. Nhớ lấy câu này, sau này nó sẽ giúp các con rất nhiều”

“ Tạ ơn tiên sinh dạy bảo” A Sam cùng mấy đứa trẻ cái hiểu cái không, nhưng bọn chúng chỉ cần ghi nhớ là được, cũng không quên tạ ơn cảm kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK