Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ 5 năm sau nó lại sống lại thực lực không có giảm đi, hơn nữa còn có thể xác làm sao mà bọn họ không khiếp sợ cho được.

Quan trọng nhất là hiện giờ bọn họ đều thụ thương lấy.

Chỉ một cái thân ảnh kia cũng đủ đem bọn họ đánh gần chết, bây giờ lại thêm một Bất Tử Điểu chỉ có Thiên mới giết được, bọn họ có thể sống được sao.

“ Cái tên nhà ngươi! bản thần điểu biết thế từ đầu ra tay!”

Lục Vân tức giận quát lấy, ngay khi chiến trận xảy ra bản thân cũng muốn xông ra đánh một trận. Nhưng lại bị Đế Thiên An hạ lệnh ở bên Bạch Thái bảo vệ, bây giờ Thiên Khôi bị Đế Thiên An giết chết quả ngon không có ăn, cho nên Lục Vân mới nôn nóng xông ra.

“ Được! Để Bản Đế giúp ngươi!” Đế Thiên An nói xong thúc dục Đế Viêm.

Dị biến lại phát sinh, từ cơ thể Đế Thiên An vô số hỏa chỉ như tấm vỏng từ thiên không bắn ra khắp nơi.

“ Ahhh!!!”

Một tiếng thét đầy thống khổ đau đớn từ Thái Cực mà ra, trên cơ thể xương cốt bị ép vở nát, máu huyết trong người không ngừng trào ra ngoài.

“ Không xong! Mạng ta hôm nay...!!”

Thái Cực giờ phút này cực độ kinh hoảng, khi mà trong cơ thể quỷ dị hiện ra một ngọn hỏa diễm rực rở, thiêu đốt mà cướp đoạt lực lượng của hắn. Hơn nữa còn tổn thương nguyên thần của mình.

“ Thần nguyên của ta đang bị cướp đoạt! nguyên thần vở vụn”

Thái Cực cực độ hoảng sợ, mặc cho hắn nỗ lực thể nào cũng không cách nào đem đóa hỏa diễm kia bài trừ ra ngoài, không cách nào trấn áp cản lại được lực lượng suối nguồn của mình bị cướp đi.

Phải biết hắn là Hỏa bộ Đại Thần, chơi lửa có một tay. Hỏa diễm của hắn tại Thần tộc có thể xem cực kỳ bá đạo, từ trước đến nay chỉ thua Hỗn Độn Chi Hỏa của lảo sư hắn Phục Hy mà thôi.

Nhưng hôm nay lần đầu tiên trong đời của hắn đối mặt bởi một thứ hỏa diễm còn đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần. Quỷ dị xuất hiện trong cơ thể hắn, thiêu đốt nhục thân đả thương nguyên thần của mình.

Đáng sợ không chỉ ở đó, trong hỏa diễm lại có vô số các lực lượng nguồn cơn khác, có cắn nuốt thôn phệ, có sinh cơ bừng bừng, có lôi điện hàn băng, có độc tố… những lực lượng này đang tàn phá cơ thể lẫn nguyên thần, đem lực lượng của hắn thiêu đốt hay cướp đoạt đi.

“ Đây là hỏa diễm gì! Không xong rồi!”

Thái Cực gương mặt mỗi lúc một trắng bệch, khí tức suy yếu rõ rệt, trên cơ thể từng tấm da thịt bong tróc thấy rõ. Mà đáng chết hơn đó là hắn vì áp chế hỏa diễm quỷ dị trong người, tốc độ chậm xuống để cho Viễn Cổ Bất Tử Điểu đả đuổi đến.

“ Phừng!!!”

Lục Vân đả lao đến trước người Thái Cực, hỏa diễm ở bên ngoài đốt lấy, đem Thái Cực nhấn chìm trong hỏa diễm.

“ Trước đốt chết các ngươi. Sau đó ta đốt cả Thần Vực!”

Thái Cực tuy là Hỏa bộ hỏa thần, nhưng hỏa diễm của hắn bất luận là Đế Viêm hay là Bất Tử Điểu đều không phải là hắn có thể so đo được. Năm năm trước hắn không phải là đối thủ của Bất Tử Điểu, nay lại càng không.

“ Ahhh!!”

Thái Cực rú lên đau đớn, mắt thường có thể thấy được nhục thể của hắn bị tàn phá so với trước càng them nhanh chóng, y phục da thịt xương cốt không ngừng bị thiêu đốt.

Trong ngoài giáp công thiêu đốt, Thái Cực rất nhanh ngả xuống, một vị Đại Thần của Thần tộc cứ thế mà chết đi.

Hơn nữa là chết thảm vô cùng.

Thần lực bị cắn nuốt mất sạch, huyết nhục bị hỏa diễm tinh luyện thành một giọt tinh huyết, đến cả Nguyên Thần cũng bị chấn vở chỉ còn lại hồn lực tinh thuần. Tinh huyết và hồn lực đều bị Lục Vân nuốt vào bụng cả.

“ Chạy!!”

Không hẹn mà làm, Truy Nhật cùng Lưu Nguyệt chỉ có thể phóng lên bầu trời chạy nhanh đi.

Còn đánh cái gì nữa, Thiên Khôi đều đở không nổi, Thân Cực nháy mắt chết trận, Võng Mị đã chết từ lâu, Thập Hình lại bị đóng đinh dưới mặt đất bởi từng thanh hỏa diễm, Đại Tế Sư không rõ sống chết bọn họ còn ở lại còn không phải chờ chết ư?

“ Chạy đi đâu!!” Lục Vân làm sao cam lòng mà tha chạy được, đôi cánh vổ lên mang theo hừng hừng hỏa diễm rượt đuổi trên bầu trời.

Lúc này tại không gian, vô số hỏa chỉ từ người Đế Thiên An tỏa ra khắp nơi, lao xuống xuyên nhập vào cơ thể của những tên Thần tộc và Cự Nhân, hỏa chỉ xuyên vào lập tức thiêu đốt.

“ Ah !!! Khôngggg!”

“ Đau quá!!!”

“ Xèo xèo!!”

Mùi cháy khét hiện ra, tiếng la hét thê thảm tràn đầy thống khổ của những Thần tộc và Cự Nhân may mắn còn sống sót vang lên khi bị Đế Viêm tàn phá.

Từng cổ thân ảnh dưới Đế Viêm trói buộc lôi kéo về một chổ, một cái hỏa đỉnh rực rở to lớn ngưng tụ ở không trung.

Tiếng la hét cũng nhanh chóng im bật đi, bọn họ vốn đả chịu trọng thương, giờ đây dưới sự hủy diệt của Đế Viêm làm sao mà chịu nổi được, rất nhanh từ bỏ sinh mệnh của mình.

“ Thật đáng sợ hỏa diễm! so với luyện khí chi hỏa của ta còn đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần” Tử Vũ nhìn khung cảnh bên trên mà cảm thán.

“ Mượn tâm mà hiện, không cách nào đề phòng được, có thể phần thiên đốt địa chi uy, cho dù là Thiên cũng khó mà tiêu thụ nổi” Phục Hy vuốt râu lên tiếng.

Vũ Canh tiếp lời : “ tốt quá rồi! đám Đại Thần ăn phân này xong đời rồi!”

“Thiên An ca ca đã ra tay! Bọn họ sống mới lạ!” Na Tra sùng bái nói.

A Xuyên, Tiểu Hổ gật đầu như gà mổ thóc, con mắt tràn đầy sao nhỏ nhìn mà sùng bái không thôi.

Không chỉ cả 2 mà còn lại thành viên Thần Ẩn Bộ cũng đồng dạng chi tâm, cách đây 2 năm trước bọn họ lọt vào Thần tộc tập kích, chỉ có thể chạy trốn trước thực lực tuyệt đối của Thần tộc, bỏ lại thân thuộc hay bằng hữu tử trận.

Nhưng 2 năm sau lại khác, mặc dù lần này có Lục Bộ Đại Thần vây bắt quy mô so với trước còn mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần. Vậy mà Thần Ẩn Bộ không một ai ngã xuống, thương vong thảm trọng lại đến từ phía Thần tộc.

Hết thảy tạo ra đều bắt nguồn từ một kẻ- Chiến Thần trong dự ngôn của Tế Sư.

Tại trên bầu trời, Lục Vân hừng hừng liệt hỏa để lại hỏa hồng như lưu tinh truy đuổi theo hai kẻ chạy trốn.

“ Lẻ nào hôm nay, ta bỏ mạng ở nơi này ư?” Lưu Nguyệt cùng Truy Nhật thần sắc hốt hoảng, tràn đầy bất lực lẫn không cam lòng khi tử vong càng ngày đến gần mình.

Ở bên dưới Khổng Tước chứng kiến một màn kia, khóe mắt ngấn ra giọt lệ, nỉ non nhìn nói: “ Truy Nhật!!!”

Mặc dù đứng ở 2 chiến tuyến khác nhau, nhưng nàng không cách nào hạ thủ với em trai mình, hiện giờ nhìn Truy Nhật sắp bị Lục Vân công kích, nàng biết rõ một khi bị Nguyên Thủy Giới Thần Công tấn công, Truy Nhật chỉ có thể tử vong.

Giữa lúc Truy Nhật và Lưu Nguyệt lâm vào hiểm cảnh, bầu trời phía trên xuất hiện một cái kim sắc chói lòa cường quang phóng xuống.

“ Sáng quá!”

“ Cái gì thế!!”

“ Không ngờ bọn họ cũng đến!”

“ Đó là Sát Na Môn phải không Tế Sư”

“ Đúng thế! Nó là Sát Na Môn trực tiếp truyền tử Thần Vực tới đây, hơn nữa bên kia cánh cổng lại có một nguồn lực vô cùng lớn”

“ Sát Na Môn! Chỉ có Thần Nhãn mới mở ra được”

Đám người Thần Ẩn Bộ bên dưới lại xì xào bàn tán khi nhìn thấy chói lòa kim quang từ bầu trời phủ chiếu xuống.

Thần Ẩn Bộ là Thần tộc tộc nhân cho nên có thể nhận biết được động tĩnh trên bầu trời, có điều dị biến trên kia không phải Thần tộc bình thường có thể nhận biết.

Nhưng trong đám người Phục Hy lại từng là Đại Tế Sư của Thần tộc cho nên hắn có thể nhận rõ được thứ phát sinh trên bầu trời là gì.

Sát Na Môn thứ có thể giúp cho Thần tộc thành viên di chuyển trong chớp mắt, vượt qua không gian từ Thần Vực có thể thông qua Sát Na Môn mà đến bất cứ nơi nào.

Nhưng để mở ra được Sát Na Môn cần thần lực cao thâm khống chế, hơn nữa tại Thần tộc chỉ có một người có thể làm được- Kẻ sống lâu nhất chỉ đứng sau Thiên, đại trưởng lão Thần Nhãn chưởng khống Thánh Hiền Điện.

Từ bên trong cột sáng vàng kim chói lòa kia hiện ra ba cái thân ảnh.

Ba người này là Thần tộc cường giả, cũng chính là cứu viện của Thần tộc phái đến tiếp ứng cho đám người Tâm Nguyệt Quy. Mỗi một người đều là cường giả đỉnh tiêm của Thần tộc, thực lực chỉ đứng sau Thiên.

Lực lượng mỗi một kẻ, trừ Thiên Khôi ra đều vượt qua các Đại Thần trong Thiên Gian Lục Bộ, tại Thần tộc có xưng hào Thánh Vương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK