Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Umbridge không có vẻ gì để tâm tới sự nhốn nháo trong đám thính giả, vẫn thao thao bất tuyệt diễn thuyết cho dù có cả một cuộc náo loạn thật sự nổ ra ngay trước mũi bà.

Tuy nhiên, các giáo sư vẫn lắng nghe một cách chăm chú : “bởi vì một số thay đổi sẽ vì sự tiến bộ tốt hơn, trong khi những thay đổi khác xảy ra, trong một thời gian thích hợp, sẽ được nhận ra là những quyết định sai lầm.

Đồng thời, vài tập quán xưa sẽ được giữ lại, và như vậy là hợp lẽ công bằng; trong khi những thói quen khác, đã lỗi thời và lạc hậu, phải bị bỏ đi.

Nào, chúng ta hãy bước tới, tiến vào một kỷ nguyên cởi mở, hiệu quả, và đầy trách nhiệm, phấn đấu để bảo tồn những gì đáng được bảo tồn, hoàn hảo những gì đáng được hoàn hảo, và chặt bỏ bất cứ chỗ nào chúng ta thấy có những âm mưu cần phải bị ngăn cấm.”

Umbridge nói xong ngồi xuống. Cụ Dumbledore vỗ tay. Các giáo sư khác theo gương cụ, chỉ trử mỗi đám người Đế Thiên An vẫn mặc xác, tiếp tục uống rượu của mình, đám học sinh có thể thấy rõ được Umbridge ánh mắt chăm chú nhìn ba người bọn họ.

Và rồi Dumbledore đã lại đứng lên, khẽ nghiêng mình chào giáo sư Umbridge, nói: “Cám ơn bà nhiều lắm, giáo sư Umbridge, điều đó sáng tỏ nhất. Bây giờ, như lúc nãy tôi đang nói, buổi kiểm tra Quidditch sẽ được tổ chức như hằng năm, và quan trọng hơn Đại Ma Đấu Võ sau một năm chậm trể sẻ bắt đầu từ tháng 11”

“ Tuyệt”

“ Yoooo”

“ Hết sảy”

Ngay lập tức từ các dãy bàn, tiếng reo hò không ngừng kéo lên, không khí trong đại sảnh ngay lập tức bị nhấn chìm trong cơn vui sướng hân hoan, làm cho Umbridge mặt trở nên âm trầm hơn, mà cũng bất chấp biểu cảm của bà, lủ trẻ cũng chả mấy quan tâm, tiếng phấn khích reo hò khắp nơi.

Cuối cùng trường ca quen thuộc của Hogwarts kết thúc, những học sinh các nhà cũng theo chân các Huynh Trưởng trở về ký túc xá của mình.

Ngày hôm sau, lớp Độc Dược.

Snape bước nhanh tới cái bàn của mình và đưa mắt nhìn chằm chằm khắp phòng : “Trước khi bắt đầu bài học hôm nay, ta nghĩ là cần thiết phải nhắc nhở các trò rằng tháng sáu tới các trò sẽ tham dự một kỳ thi quan trọng, qua đó các trò sẽ chứng tỏ các trò học được bao nhiêu về pha chế và sử dụng Độc Dược Pháp thuật.

Tuy nhiên trong một số trong lớp này chắc chắn là đồ thoái hóa, ta mong các trò moi được lời phê “có thể chấp nhận” trong bằng cấp Pháp sư Thường đẳng của mình…, nếu không thì liệu mà chịu đựng… nỗi bực mình của ta.”

Cái nhìn chòng chọc của thầy lúc này đang nấn ná ở chỗ Neville, cậu chàng đang mắc nghẹn. Snape tiếp tục: “Dĩ nhiên sau năm học này, nhiều người trong số các trò sẽ thôi học với ta. Ta chỉ nhận những học sinh giỏi nhất vào các lớp Độc dược K. T. P. T. N. T của ta, có nghĩa là một số trong chúng ta chắc chắn sẽ nói lời vĩnh biệt.”

Đôi mắt dừng lại ở Harry và môi thầy cong lên.

Harry trừng mắt nhìn lại, cảm thấy một niềm vui ác liệt khi nghĩ là mình sẽ có thể khỏi bị học môn Độc Dược sau năm thứ năm.

Snape nói nhẹ nhàng: “Nhưng chúng ta vẫn còn phải đi lại với nhau một năm nữa trước khi có được niềm vui chia tay. Cho nên dù các trò có ý định theo đuổi K. T. P. T. N. T hay không, ta khuyên các trò nên tập trung nỗ lực vào việc đạt lấy thứ hạng cao mà ta kỳ vọng ở các học sinh Thường đẳng Pháp sư của ta.

Hôm nay chúng ta sẽ pha chế một độc dược thường dùng được ra đề trong kỳ thì Pháp sư Thường đẳng: liều thuốc Hòa Bình, một dược phẩm làm dịu nỗi lo âu và làm nguôi cơn kích động. Hãy cẩn thận: nếu các trò quá mạnh tay với các nguyên liệu thì các trò sẽ đưa người uống vào một giấc ngủ sâu và đôi khi không thể cứu vãn được. Cho nên các trò cần phải để tâm chú ý cẩn thận đến công việc mình đang làm.”

Snape gõ cây đũa phép: “Nguyên liệu và phương pháp trên bảng đen, các trò sẽ tìm thấy mọi thứ mà các trò cần trong ngăn tủ dự trữ. Các trò có một giờ rưỡi… Bắt đầu”

Đúng như Harry, Ron và Hermione tiên đoán, Snape chưa từng ra cho chúng một bài tập bào chế Độc Dược nào khó khăn tỉ mỉ hơn cái món này.

Các nguyên liệu phải được cho vô vạc theo đúng chính xác thứ tự và số lượng, hợp chất phải được khuấy đúng chính xác số lần quy định, trước tiên là theo chiều kim đồng hồ.

Kế đến là ngược chiều kim đồng hồ; nhiệt độ của ngọn lửa giữ cho hợp chất ở trong quá trình sôi phải được hạ thấp xuống một cách chính xác cho đúng mức trong một số quy định trước khi nguyên liệu cuối cùng được thêm vào.

“ Hết sảy Hermione”Harry nhìn hình ảnh giả lập trên chiếc Smartphone của Hermione chiếu ra, ghi hết lại công thức lẫn thứ tự điều chế, một trợ giúp cực kỳ tốt khi mà nó liếc lên tấm bảng đen; không dễ gì mà nhận ra được lời hướng dẫn xuyên qua lớp sương mù các làn hơi nước đủ màu lúc này đang tỏa mờ mịt căn hầm.

“Thêm nguyệt thạch nghiền, khuấy ba lần ngược chiều kim đồng hồ, để cho sôi liu riu trong bảy phút, rồi thêm vào hai giọt si-rô cây lê lư.” Harry nhỏ giọng lên tiếng, rồi điều chế theo, gương mặt vui vẻ lên, từ khi hưởng ké Hermione thì điều chế Độc Dược nó không còn bị Snape trọng điểm chiếu cố như trước.

Còn khoảng chừng mười phút nữa hết giờ thì thầy Snape lên tiếng: “Tới lúc này một làn khí bạc mong manh sẽ bốc lên từ món thuốc của các trò.”

Harry đang toát mồ hôi đầm đìa, nhe răng ra cười với Hermione khi thấy thành quả của mình trên bề mặt của món thuốcbào chế là một lớp sương mù lung linh khí bạc, so với Hermione thì không khác gì mấy.

Và khi Snape đi ngang qua, thầy nhìn xuống món thuốc của Hermione qua cái mũi khoằm của hắn mà không nhận xét gì hết, có nghĩa là không có gì để chê bai được hết.

Snape khó chịu lướt qua Harry, rồi đi một vòng nói: “Những ai trong số các trò có chịu khó đọc lời hướng dẫn hãy đổ đầy một hũ thuốc mẫu mà các trò pha chế được, ghi rõ ràng tên họ của mình, rồi đem lên bàn của ta để kiểm nghiệm. Bài tập về nhà: Mười hai inches (khoảng 30 cm) giấy da về thuộc tính của nguyệt thạch và ứng dụng của nó trong pha chế dược phẩm, nộp vào ngày thứ năm.”

“ Hermione, bồ có thể xin cho mình một chiếc không, mình sẻ nhớ ơn bồ suốt đời” Harry nhỏ giọng nói với Hermione.

“ Đúng vậy bồ, còn gì tuyệt hơn khi nó có thể tàng hình cơ chứ, tuyệt cú mèo không chê... ách” Ron bị Hermione trừng mắt nhìn hắn một cái, nói : “ Không, nó là dùng để trợ giúp học tập, chứ không phải là để cho mấy bồ gian lận”

Cuối cùng khi chuông reo, Hermione ra khỏi căn hầm và Ron cùng Harry thì vẫn không từ bỏ ý định, muốn nhờ nàng xin giúp một chiếc từ Đế Thiên An, dù sao tiện ích nó mang lại khiến bọn họ thích mê.

Môn Tiên Tri là môn học tiếp theo của năm ba, sau đó chính là Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, khi đám người Hermione bước vào phòng học, đả thấy giáo sư Umbridge đã an tọa ở bàn giáo sư rồi. Bà mặc một cái áo len hồng phủ lông tơ của đêm trước và một cái nơ nhung đen cài trên đỉnh đầu.

Một lần nữa Harry lại được gợi nhớ hết sức kinh động đến hình ảnh của một con ruồi bự chảng đang ngu xuẩn đậu trên mõm của một con cóc còn bự tổ chảng hơn nữa.

Lớp học khá im lìm khi tụi nó bước vô phòng, bởi vì giáo sư Umbridge vẫn còn là một ẩn số chưa được biết và cũng chưa ai biết bà có thể là người tôn trọng kỷ luật khắt khe đến cỡ nào.

Cuối cùng, khi cả lớp đã ngồi xuống, bà lên tiếng: “Tốt, chào các em.”

Vài đứa lầm bầm đáp lại: “Chào cô.”

Giáo sư Umbridge nói: “Này này, như thế không ra thể thống gì cả, phải không nào? Tôi yêu cầu các em hãy vui lòng đáp là “Chúng em xin chào giáo sư Umbridge”. Xin vui lòng làm lại một lần nữa: Chào các em.”

Cả lớp ngân nga trầm bổng: “Chúng em xin chào giáo sư Umbridge”

Giáo sư Umbridge ngọt ngào nói: “Bây giờ thì tốt rồi đấy. Lễ phép đâu có khó khăn, phải không nào? xin vui lòng cất đũa phép và lấy viết ra.:

Nhiều đứa nhìn nhau rầu rĩ; cái mệnh lệnh “cất đũa phép” chưa bao giờ mở đầu một buổi học mà tụi nó thấy thú vị.

Giáo sư Umbridge mở túi xách tay của bà, rút cây đũa phép ra, cây này đặc biệt ngắn ngủn, và gõ mạnh nó lên tấm bảng đen. chữ hiện ra trên bảng ngay tức thì.

Phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám

Trở về nguyên tắc căn bản

Quay mặt về phía lớp học với hai bàn tay siết chặt trước ngực, giáo sư Umbridge tuyên bố: “Bây giờ chú ý này, việc giảng dạy bộ môn này cho các em lâu nay đã bị gián đoạn và dở dang, phải không nào? Việc thay đổi giáo sư thường xuyên, nhiều người dường như lại không dạy theo bất cứ một chương trình nào được Bộ Pháp Thuật chấp nhận.

Khiến cho các em nhận lãnh cái hậu quả không may mắn là tụt hậu quá xa trình độ mà chúng ta trông mong ở các em vào năm thi Pháp Sư Thường Đẳng.

Tuy nhiên các em sẽ vui mừng mà biết là những vấn đề này giờ đây đang được chấn chỉnh. Niên học này chúng ta sẽ theo một khóa pháp thuật phòng thủ được Bộ Pháp Thuật công nhận, tập trung vào lý thuyết, và được kết cấu cẩn thận.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK