Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian qua đi...

Bão hòa, tán đi, bão hòa, tán đi.... tình trạng lại lặp đi lặp lại thành một cái vòng tròn không có dừng lại....

“ Di!” tại di chuyển đi ngàn vạn dặm, Thái Cực lại phát hiện ra được bên dưới đại địa có rất nhiều ngũ hành chi khí tụ họp một chổ đang bị hút về.

Thái Cực đem thần thức thả ra liền phát hiện đó là mọt ngọn núi lớn có ngủ sắc màu, một cao bốn thấp.

“ Ngũ Hành Sơn!” theo Thái Cực hạ xuống thấp chứng kiến năm ngọn núi lớn, năm khí Kim; Mộc; Thủy; Hỏa; Thổ giao hội, ngủ sắc mà thành liền thốt lên.

“ Không nghĩ đến là Ngũ Hành Sơn! Ta lại chạy đến nơi này rồi à” Thái Cực quan sát bên dưới Ngũ Hành Sơn, đối với ngọn núi này hắn từng đã nghe qua.

Ngũ Hành Sơn chính là Đông Nam chi địa thế giới nơi khí vận giao hội nơi, năm khí tương dung, hàng tỉ năm thế nhưng hình thành như vậy một tòa Linh Sơn.

Núi này phi thổ thạch chi sơn, chính là ngũ hành địa khí thực chất hóa, lấy khí thành vật, cuối cùng biến hóa mà thành.
“ Tại kiếp trước của ta, Tôn Ngộ Không chính là bị Như Lai tay hóa ngũ hành trấn áp dưới Ngũ Hành Sơn. Thế giới này không có Thánh Nhân, càng không có Như Lai các loại, chạy xa với Hồng Hoang mà ta biết, chỉ là vẫn còn không ít thứ trùng hợp” Thái Cực lại tự thoại cho mình, khóe miệng bất giác nhích lên độ cong nhỏ khi nhìn năm tòa núi lớn bên dưới kia.

Chuyển sinh làm Long tộc nhưng ký ức cũ vẫn còn tại, đã 3 vạn năm sinh sống tại thế giới này, Thái Cực đối với thế giới này càng rõ, tuy giống như Hồng Hoang thế giới mà hắn từng đọc nhưng lại có cách biệc rất nhiều.

Thế giới này cũng không có Hồng Quân Đạo Tổ, lục vị Thánh Nhân gì cả, không có cái gì Tiên Thiên Linh Bảo…càng không có Hồng Hoang thế giới rộng lớn, tuy có một số tương đồng nhưng cách biệc rất nhiều.

Nhưng thế giới lại không một chút nhỏ, cơ hồ so với Thái Cực sống trước kia địa cầu lớn mấy ngàn lần, tuy đa phần chổ tốt đã bị các Cổ Thần, Cựu Thần đoạt từ thời sơ khai đến giờ, nhưng vẫn không thiếu động thiên phúc địa cho các tộc Thần.

“Đúng là chổ tốt, vừa hay trong thế giới ta còn thiếu Ngũ Hành Sơn” Thái Cực nói xong đem Thái Cực Thần Ma Đồ thu nhỏ lại, sau đó cướp xuống bên dưới.

“ Ồ!”Ngay khi Thái Cực xuyên qua đám mây ở Ngũ Hành Sơn đỉnh, hắn tốc độ chậm dừng lại, nhẹ thốt lên một tiếng.

Nơi đây ngũ hành chi khí giao hòa, sử thiên địa linh khí hỗn loạn táo bạo, không phải là nơi tu hành nơi. Đạo hạnh thấp một ít, toàn thân pháp lực liền sẽ bị nơi này khí tràng nhiễu loạn, chậm rãi xói mòn.

Thành ra tuy là chổ này có ngủ khí tụ họp nhưng rất ít tộc Thần lựa chọn nơi này làm nơi sinh sống, nhưng cũng không phải là chốn vô chủ, bởi nơi này có thể dùng để tu luyện hoặc thu lấy đồ vật trong núi mà sở luyện pháp bảo.

“Nếu lấy Ngũ Hành Sơn vào, ta lại bố trí Ngũ hành trận pháp thêm, sau này ngộ thêm Ngũ hành chi đạo, thế giới pháp tắc lại thêm một khâu hoàn thiện” Thái Cực nhìn vạn dặm chi dài Ngũ Hành Sơn, ánh mắt hiện rõ tham niệm.

Nội Thiên Địa không phải là một cái thế giới hoàn mỹ, và đang chờ Thái Cực hoàn thiện pháp tắc của mình, một khi hoàn thiện nó sẽ tấn cấp lên thế giới hoàn mỹ, một phương hoàn thiện đầy đủ đại đạo pháp tắc.

Mà Ngũ hành pháp tắc là một loại trong đó, hắn bây giờ có thể chưa ngộ ra nhưng không có nghĩa là tương lai không thể, trước thì thu lấy một nơi bảo địa cho mình thế giới, sau là trợ giúp bản thân cảm ngộ pháp tắc hoàn thiện thế giới.

Chuyện này nói thì dễ nhưng làm thì cực kỳ khó khan, bởi pháp tắc không phải là thứ dễ mà khổ luyện, hơn nữa có tận đến 3000 đại đạo pháp tắc, Thái Cực muốn hoàn thiện không phải là việc dễ dàng.

“Ồ! Có kẻ lưu trận pháp à!” Thái Cực trên cao quan sát liền thấy được năm ngọn núi trung tâm tạo thành một cái thung lung, tại đó trong có một cái trận pháp bảo hộ một gốc cây.

Thái Cực không cần nói cũng biết, nhất định là bảo bối, bởi không ai rỗi hơi đem trận pháp bố trí, nhất là trận pháp này còn tụ hội ngủ khí về một chổ.

Bên trong trận pháp trung tâm có một cây kỳ dị cổ thụ, bên trên cành lá sum xuê, thậm chí mơ hồ có một tia thần vận.

Cây xanh um tươi tốt cổ thụ cắm rễ ở đây, phồn hoa cành lá tản ra, thậm chí cổ thụ mỗi lần hô hấp, đều cuốn lên một trận nho nhỏ linh khí vòng xoáy, xem ra hết sức kinh người.

Đây là một cây kỳ dị cây thông, xanh ngắt ướt át, tuy rằng không tính vô cùng cao to, nhưng cũng có một loại bàng bạc hùng vĩ khí thế, nhìn lên một chút cũng làm cho người cảm thấy chấn động!

Càng thêm đặc biệt chính là, tại đây một cây cây thông xung quanh, có một mảnh to lớn hình tròn đất trống, lấy cổ thụ làm trung tâm triển khai, lại có ngủ sắc tinh thạch bố trí xung quanh.

“Thật hồn hậu ngũ hành khí tức? ồ là cây tùng…” Thái Cực đã cướp đến vị trí trận pháp, trên cao nhìn xuống thấy rõ được một gốc cây tùng thật cao, gốc cây hấp nạp ngủ khí về mình lại tản ra nồng đậm ngũ hành khí tức bản nguyên.

“Ngũ hành Thông tiên thiên linh căn à” Thái Cực nhìn cây tản mát ra từng sợi linh khí, chính là bị này thông luyện hóa ngũ hành linh khí đến phản bẩm sinh.

Phàm là linh căn có thể phun ra nuốt vào thiên địa linh khí, nhật nguyệt sao trời chi tinh hoa, cuối cùng phản bổn về nguyên, hóa thành bẩm sinh linh khí, xưng gọi là tiên thiên linh căn.

Thái Cực nhìn cây thông cao lớn này, ký ức phủ bụi hiện về để hắn nhớ đến một cây tiên thiên linh căn, nói : “ Theo ta nhớ Hồng Hoang có mười đại tiên thiên linh căn, lẽ nào là Ngũ hành Tùng, không thứ này cũng không được xếp vào”

Hồng Hoang thế giới có mười đại linh căn : Thanh Liên, Bàn Đào, Nhân Sâm Quả, Hoàng Trung Lê, Lục Liễu, Khổ Trúc, Hồ Lô Đằng, Tiên Hạnh, Phù Tang, Nguyệt Quế Thụ.

Mỗi một kiện đều khiến Thánh Nhân cũng là tương đương đỏ mắt, một khi hiển lộ ra dấu vết, đây chính là toàn bộ Hồng Hoang đều phải oanh động, bế quan khổ tu các đại năng, đều dẫn đến tranh đoạt.

Mà Ngũ Châm Tùng theo một số tiểu thuyết mà Thái Cực đọc qua, nó cũng là cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo cấp bậc, phẩm cấp so trong Hồng Hoang thập đại Tiên Thiên Linh Căn không kém chút nào, nó sở dĩ không có xếp vào thập đại Tiên Thiên Linh Căn, cũng không phải phẩm cực kém, mà là nổi tiếng quá thấp, cơ hồ có rất ít người biết sự hiện hữu của bọn hắn.

“ Thứ này không thể là tiên thiên linh căn theo ta biết được, nó là khai thiên sau hiện hóa dưỡng dục mà thành” Thái Cực đem Thần Ma Thái Cực Đồ triệu ra bắt đầu đem trận pháp bảo hộ nơi này suy yếu cùng cướp đoạt năng lượng,

Thập đại Tiên Thiên Linh Căn trong Hồng Hoang đều là mười gốc sỉnh ra trước Khai Thiên, nhưng ở thế giới này có lấy những gốc linh căn này nhưng lại tự sinh ra chỉ từ nguyên khí chứ không phải là sinh ra trước khi Khai Thiên.

“ Ngũ hành quả, tốt!” Thái Cực nhìn cây thông trên xuất hiện mười quả lại có hào quang hiện ra, cười nói.

Hắn có thể thấy rõ trái cây hấp thu địa khí, thả ra từng sợi khí. Này khí không giống bình thường, chính là ngũ hành khí.

Tầm thườngThần tộc ngồi dưới tàng cây, hấp nạp Ngũ Châm Tùng tràn ra ngũ hành linh khí, lấy chứa trong ngực năm khí, một ngày tu hành đủ để người khác một năm chi công.

Mà quả của Ngũ Châm Tùng ngưng kết lại có thể trợ giúp bản mệnh nguyên khí không ngừng lớn mạnh, không những tẩm bổ thể chất mà tẩm bổ nguyên thần, ít đi mấy ngàn hoặc vạn năm khổ tu.

“ Đùng! Đùng!!”

Thái Cực đi xuyên vào trận pháp thủ hộ, cưỡng chế xâm nhập khiến trận pháp oanh kích lên cơ thể hắn, bất quá nhục thể cứng rắn, toàn bộ lực lượng đều bị dời vào đan điền trong hấp nạp.

Thái Cực đi xuyên vào trong, vận dụng Không Thức Giới Thần Lực cách không hướng nhánh cây thượng trái cây hái một khỏa.

Một tiếng “Ba!” nhẹ nhàng, một quả trái cây được Thái Cực nhiếp về.

Thái Cực thật sâu hút vào một hơi, hút vào trái cây phiêu tán ra mùi hương, nguyên thần đột nhiên chấn động, liền giống như một gáo nước lạnh vào đầu tưới hạ, cả người đánh cái run run.

Thái Cực đem trái cây ăn lấy, trước mắt như chợt sáng, toàn bộ thế giới giống như là bị tẩy quá giống nhau, thanh thanh lượng lượng, lực lượng tản ra trong cơ thể phân về hai phía khác nhau.

Một xông lên mi tâm chổ bị nguyên thần cướp đoạt mà lớn mạnh, còn lại là bị đan điền không ngừng hấp nạp vào.

“ Tốt! đúng là bảo bối, ta cũng nên sở thu lấy rồi” Thái Cực ăn xong một khỏa Ngũ Châm Tùng cười nói, lực lượng của một khỏa trái cây này lại để cho hắn tiết kiệm gần hai ngàn năm khổ tu, đây là nó chưa thành thục quả thật chính là đại bảo bối.

“ Vù vù!!”

Thần Ma Thái Cực Đồ được Thái Cực triệu hoán ra ngoài, sau đó nhanh chóng xoay tròn trên đầu Ngũ Châm Tùngt, cướp đoạt năng lượng bên ngoài.

“ Oanh!”

Hộ trận bảo hộ Ngũ Châm Tùng suy yếu xuống, dưới một quyền của Thái Cực lại bị đánh tan nát, năng lượng như phong bạo tản ra rồi bị cổng Nội Thiên Địa hút vào.

“Ông!Ông!!”

Vào lúc này, cây thông trên xuất hiện một đạo màu bích lục ánh huỳnh quang, đem Thái Cực đánh vở pháp trận củng cố lại.

“ Hóa ra đã có linh trí rồi” Thái Cực cười nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK