Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đám người lớn nhất chỉ có Mạnh Yên Nhiên chỉ có 15 tuổi mà thôi, về phần Tiểu Vũ sau khi chịu lôi kiếp hóa hình, bắt đầu cuộc sống mới, gióng như Vinh Vinh, Trúc Thanh chỉ có 12 tuổi cô nương à.

“ Huyết mạch của ta quá mạnh mẽ, cho nên nhi tử muốn xuất thế thời gian cũng rất lâu, vạn năm thời gian là sớm, chậm có khi 10 vạn năm, 100 vạn năm cũng có. Năm xưa ta mẫu long hoài sinh ta cũng phải mất 1000 vạn năm mới sinh thành, đám trẻ này chỉ thừa kế một phần nhỏ huyết mạch của ta, thời gian hoài thai sẻ ít hơn”

“ Những chủng tộc càng có lớn lao sức mạnh, thì việc sinh sản cũng như nòi giống cũng so với các chủng tộc yếu hơn hạn chế hơn nhiều. Sinh ra đả mang sức mạnh hủy thiên diệt địa, thì cũng đổi lại rất nhiều thứ.”

Trữ Vinh Vinh sờ xuống cái bụng phẳng của mình, nói : “ 1 vạn năm, 10 vạn năm, 100 vạn năm, thời gian lâu như vậy ư”

Tiểu Vũ hét lên : “ lão nương không muốn sinh con cho ngươi”

Bầu không khí đột nhiên lặng xuống, đám người đi theo sau, đột nhiên rùng mình lên, bọn họ mắt nhìn tâm, xem như là mắt mù tai điếc, không nghe không thấy gì cả, bây giờ lại cảm nhận được cơn lạnh thấu xương truyền lên.

“ Được” Đế Thiên An thốt lên một tiếng, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi : “ hủy”

“ Ngươi...ngươi làm gì?” Tiểu Vũ run lẩy bẩy nhìn trong người mình bay ra một ngọn hỏa diễm rực rở, sau đó vở tung thành nhiều mảnh tán lạn xung quanh, nơi hỏa diễm đi qua đốt cháy hết thảy mọi thứ.

“ Đế Thiên An... chàng sao vậy” Mạnh Yên Nhiên, Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh ở gần bên cạnh nhìn thấy gương mặt Đế Thiên An trở nên tái nhợt, nói.

Đế Thiên An lắc đầu, một hồi nói : “ không có gì”

“ Ngươi...ngươi vừa rồi đả làm gì” Tiểu Vũ lúc này mắt cũng đỏ hồng lên, thuấn di đi đến gần Đế Thiên An tay nắm lấy áo hắn.

“ Nàng không muốn sinh con cho ta, ta cùng nàng nhân quả ràng buộc, đứa trẻ này giữ lại không được. Ta hủy nó, để sau này ủ thành đại họa cho ta, bây giờ Linh thức nó còn chưa tụ thành, chỉ mê man hủy nó bây giờ so với sau này....”

“ Hít khà” Đường Tam đám người hít một ngụm khí lạnh, tuy bọn họ đa phần giống như đàn gãy tai trâu, khi cảnh giới hai bên quá chênh lệnh, song bọn họ không phải người ngu, vẫn hiểu được trong đó phần nào nội dung à.

“ Ngươi...ngươi...hỗn đản...ngươi làm sao có thể như vậy” Tiểu Vũ nước mắt ngấn ra, nàng chỉ là giận dổi tiểu tính tình mà thôi.

“ Đùa chút chơi mà thôi... thật là...cái đồ thỏ ngốc này...sao mà lại ngây thơ như vậy chứ... thật là làm sao mà sống đến bây giờ được nhỉ... Đúng là cái đồ thỏ ngốc” Đế Thiên An trêu cợt nói.

“ Viện trưởng, cứ đà này, tim của ta cũng không chịu nổi” Lý Đức Tùng thở dài một hơi nhỏ giọng với Phất Lan Đức.

Tâm tình bọn họ cứ lên xuống thất thường thế kia, cho dù định lực tốt tới đâu cũng không chịu nổi à. Mấy lời thật thật giả giả kia quá sức sát thương, để bọn họ liên tưởng bất tri bất giác bị cuốn vào, sau đó tâm trạng lên xuống thất thường.

“ Aii” Phất Lan Đức thở dài một hơi, nói : “ không nghe, không thấy, không biết”

Đám người bên cạnh gật đầu khen hay, chủ trương áp dụng sáu từ của Phất Lan Đức, cho dù tên kia có nói gì đi nữa, bọn họ tuyệt không muốn để ý nữa.

Tiểu Vũ tay run run, hơi thở phập phồng, sau đó òa khóc lên : “ ô ô... tên khốn kiếp... ô ô, ngươi sao không đi chết đi, ta rốt cuộc là xui xẻo thế nào đụng phải ngươi, ta cắn chết cái tên khốn kiếp ngươi”

Tiểu Vũ nhanh chóng lao đến, cái miệng há bắt lấy tay hắn hung hăn cắn, nàng bây giờ đả ngập trời tức giận, chỉ muốn phát tiết mà thôi.

Ở bên cạnh ba nữ còn lại cũng bị khí không hề nhẹ, bàn tay cũng tham dự vào mà đem da thịt Đế Thiên An vặn xoắn đi.

“ Ai bảo nhiều vợ là sướng đâu chứ... ta mỗi ngày không bị mắng cũng bị đánh, mạng ta thật khổ à” Đế Thiên An bi phãn cất lời.

“Khổ như vậy ta cũng muốn à” Mã Hồng Tuấn ánh mắt tràn đầy hâm mộ nhìn người kia.

Đoàn người lại tiếp tục di chuyển, Tiểu Vũ gắt gao cắn lấy bàn tay Đế Thiên An không nhã, nhưng khi hàm răng cắn sâu vào da thịt, lập tức buông ra, cả người tựa như đau đớn một dạng, thân hình run rẩy.

Đế Thiên An ngay khi thấy biểu hiện này, cả người chakra lẫn nồng đậm sinh mệnh khí tức bao phủ lên người Tiểu Vũ, đồng thời theo tay hắn điều khiển, li ti rực rở như hạt cát, lại rực rở vật thể nhỏ bay vào dung nhập vào da thịt hắn.

“ Đây là...máu” Yên Nhiên khiếp sợ nhin bàn tay Đế Thiên An bị Tiểu Vũ cắn để lại dấu răng sâu hoẳm, máu rướm ra ngoài.

Cả ba nữ đều thấy không phải màu đỏ tươi như con người, mà là màu rực rở, lại đặc sệch giống như hạt cát vậy...

“ Ngươi...hỗn đãn...ngươi lại khi dể ta...đại khốn kiếp” Tiểu Vũ lại mắng lên.

Đế Thiên An cười khổ, đem một bãi máu của mình trôi nổi ra ngoài, nói : “ dòng máu của ta rất mạnh mẽ, vạn hỏa tôi luyện mà thành, bên trong ẩn chứa lôi điện, hàn băng, độc, sinh mệnh, phong, tịnh hóa, thôn phệ...các loại lực lượng... Máu của ta lại ở trạng thái đặc sệch, mỗi một giọt nhỏ này ẩn chứa năng lượng khủng bố trong đó”

“ Long thân của ta bất hoại, nếu không phải ta cố ý bỏ đi long thân, nàng có thể cắn được ta, đả cắn rồi, còn quá đáng muốn hút máu của ta nữa, máu của ta đối với ma thú rất có hấp dẫn, nhưng mà nàng ăn được nó không chứ.”

Nàng đúng là bị dòng máu lực lượng bên trong kia mê hoặc, cho nên khi hàm răng nàng cắn xuống, máu bị rướm ra, bản năng thôi thúc nàng chiếm đoạt, thành ra mới dẫn đến bị lực lượng bên trong máu huyết kia cho thiệt thòi.

“ Đều tại ngươi...đều do ngươi...là ngươi cố ý”

Đế Thiên An cười đem máu dung nhập lại cơ thể mình, vết thương cũng nhanh liền lại, rồi nói : “ được rồi, tùy nàng, muốn tùy hứng thì tùy hứng”

Thời gian lại chậm rãi qua đi.

Xa xa, đã có thể nhìn thấy cờ xí bay phất phới trên đầu thành, Thiên Đấu thành là một trong hai toà thành thị có quy mô, kích thước lớn nhất và cũng phồn hoa nhất trên đại lục.

Tường thành cao tới trăm thước, toàn bộ là do đá hoa cương cứng rắn tạo thành. Phía trên và phía dưới tường thành, binh lính tuần tra canh gác, người nào cũng một thân khôi giáp, tay cầm trường mâu, từ trên người có thể nhìn thấy sát khí tinh hãn toát ra.

Cửa thành cao chừng mười thước, rộng cũng mười thước, đủ để sáu người cưỡi ngựa đi song song, bên cạnh còn hai cổng phụ, cũng cao và rộng năm thước, người đi đường chỉ có thể đi vào bằng cổng phụ, cửa lớn ở giữa đóng chặt.

Nhóm người Đế Thiên An một hàng người đến bên ngoài cửa thành, ngay khi mọi người chuẩn bị tiến vào trong thành thì thấy trên bảng thông báo lớn ở cổng thành có dán thông báo thật lớn.

“Kính mời. Lam Phách cao cấp hồn sư học viện, do mở rộng ra, hiện tại muốn tuyển nhân viên, mười Hồn Tôn đã ngoài bốn mươi cấp, hồn lực càng cao càng được ưu tiên, một khi được tuyển, đãi ngộ không cần phải lo nghĩ.”

Đọc được tin tức này,Phất Lan Đức tâm tình khôi phục, một chút bản sắc lại thể hiện ra:“Tại sao quảng cáo của học viện lại có thể dán ở thông báo trên cửa thành thế này? Việc này tốn không ít tiền a”

Tần Minh khi thấy sư trưởng dạy dỗ mình chịu nhục rời đi, sau khi tỉnh dậy ký ức liên quan đến Đế Thiên An bị xóa bỏ, liền chạy bám theo nhóm người Phất Lan Đức, không có Sử Lai Khắc sẻ không có hắn hôm nay, đạo lý ăn kẻ nhớ kẻ trồng cây hắn còn ghi nhớ.

Hắn đối với tình huống ở thủ đô của Thiên Đấu đế quốc này vô cùng quen thuộc, vội vàng nói: “Có thể mở cao cấp hồn sư học viện trong Thiên Đấu thành này nhất định phải có bối cảnh. Mà bối cảnh đằng sau Lam Phách học viện này là cái gì ta mặc dù không biết, nhưng trong lần toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện đại tái trước.”

“Trong khi tham gia hình thức thi đấu vòng tròn tại thủ đô Thiên Đấu thành, Thiên Đấu hoàng gia học viện tham gia hai đội, còn bọn họ tham gia một đội, bất quá, năm nay đám đệ tử đó của Lam Phách học viện đều đã tốt nghiệp hết.”

“Mà Hoàng Đấu chiến đội của Thiên Đấu học viện năm nay thực lực mạnh hơn rất nhiều so với đội tham gia cao cấp hồn sư học viện đại tái năm ngoái, e rằng lần này bọn họ không có cơ hội gì.”

Phất Lan Đức nói: "Lam Phách học viện này có quy mô, kích cỡ như thế nào?"

Tần Minh nói: "Ước chừng bằng một phần ba Thiên Đấu hoàng gia học viện. Quy mô kích thước mặc dù nhỏ hơn một chút, nhưng bọn họ mở ở bên trong Thiên Đấu thành, phí tổn so với Thiên Đấu hoàng gia học viện cũng không thấp hơn mấy, chỉ có điều không có bối cảnh hoàng thất mà thôi.”

“Nghe nói giáo học tại học viện này phi thường nghiêm khắc, cẩn thận, hơn nữa lại có một đặc điểm, chỉ thu bình dân đệ tử, cự tuyệt toàn bộ quý tộc, nếu nói không có bối cảnh, quyết không có khả năng trụ vững bên trong Thiên Đấu thành đâu.”

Phất Lan Đức trong mắt toát ra một tia trả thủ khoái ý: “Ai nói Lam Phách học viện tham gia đại tái lần này không thể so với Thiên Đấu Hoàng gia học viện. Bọn họ có thể, sẽ rất nhanh thôi.”

Tần Minh sững sở : “Viện trưởng, ngài muốn nói”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK