Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái chết của Hàn Cảnh Sùng tại phủ đệ của mình rất nhanh gây lên phong ba không nhỏ trong Hàn quốc.

Ngay khi tin tức này đến tai của Hàn vương, ngay lập tức quan viên thụ án lên đường tìm đến đất phong của Duệ Lân Quân, tại phủ trạch vương gia tìm kiếm manh mối để lại của hung thủ mà truy bắt.

Hung thủ rời đi nhưng để lại không ít dấu vết, chẳng hạn như văn tự “Nợ” thâm ý trên vách tường, vết cắt trên cổ, và cả việc trong phủ đột nhiên gia sản trong một đêm biến mất một cách bí ẩn không rõ.

Những manh mối để lại khiến cho việc điều tra có phần tiến triển, nhưng thời gian qua đi lại đi vào ngỏ cụt. Khi mà động cơ gây án, và việc làm thế nào kẻ sát nhân lại có thể đem một lượng lớn tài sản rời khỏi phủ trạch một cách không ai hay biết.

Cho đến khi hành tung của kẻ sát nhân lại hiện ra một lần nữa.

Duệ Lân Quân không phải một nạn nhân duy nhất, mà tiếp đó sau 5 ngày lại là bào đệ của Hàn vương – Trường Hầu Quân.

Y bị giết tại phủ đệ mình.Vẫn là một chữ “ Nợ” lưu lại trên bức tường.

Sự việc vẫn còn chưa dừng lại, lại qua 3 ngày lại có một hoàng thất nước Hàn bị giết chết tại phủ đệ, là con ruột của Hàn Hoàn Huệ vương- Bát công tử Hàn Sơn.

Từ động cơ gây án chuyên nhắm đến hoàng thất nước Hàn, khiến cho những thành viên trong hoàng thất Hàn quốc kinh sợ. Ai nấy đều không muốn bản thân trở thành nạn nhân tiếp theo của kẻ sát nhân kia nhắm đến.

Liên tục chết đi ba thành viên hoàng thất nước Hàn, tài sản trong phủ bị vét sạch ngay trong một đêm. Ấy vậy mà hình dáng hung thủ như thế nào, hắn làm sao có thể trà trộn vào trong phủ đệ và đem gia sản rời đi, hết thảy đều là một cái mê.

Từ sau cái chết của bát công tử Hàn Sơn ngay trong phủ đệ, đô thành Tân Trịnh bị giới nghiêm. Quân sĩ trong thành tuần tra khắp nơi, truy lùng trong mù mịt truy bắt hung thủ vừa mới hiện thân đả thích sát đi 3 vị hoàng thất nước Hàn.

Đêm tối, Tân Trịnh một con phố, hai cái bóng ảnh không ngừng thấp thoáng qua các nóc nhà, tốc độ mau lẹ chỉ mấy hơi thở đả vượt qua hơn mấy ngàn mét.

“ Sưu!! Sưu!!”

Trong không khí, tiếng rít gió nhẹ phát ra, chỉ thấy bóng ảnh phia sau từ người bắn ra hai cái vật thể, dưới ánh trăng u tối hiện ra là hai căn lông chim màu đen, theo sau mà đến trước, sắc lẻm như lợi khí công kích bóng ảnh phía trước.

Khoảng cách nhanh chóng được rút ngắn, ngay khi hai căn lông chim găm trúng bóng ảnh phía trước. Trong gang tấc, y xoay người đem tay vươn ra, lại dễ dàng dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy hai căn lông chim.

“ Thú vị!!”

Nam tử mặc trên người quần áo bó màu đen, dáng người cực kỳ cao gầy thon dài, hai bên trên bờ vai còn có màu đen lông quạ, lộ ra có chút thần bí, khuôn mặt lạnh lùng, nơi khóe mắt có một đầu tà mị đường vân.

Hai tay y lại động, từ vai áo các căn lông quạ được lấy xuống, dưới chân khí quán chú bắn nhanh đến phía trước. Rõ ràng chỉ là những cọng lông vũ vô hại, nhưng giờ đây lại so với bất cứ thanh ám khí nào không kém cạnh.

Tốc độ của y cực kỳ mau lẹ, nhanh chóng ném ra mười chiếc lông quạ, hướng về bất đồng bộ vị của thân ảnh hắc y trước.

“ Hừ!” hắc y nhân đội nón vành che kín phía trước đối mặt với mười căn lông vũ ám khí như lợi tiễn bắn đến, không một chút hoang mang sợ hãi, chỉ hừ một tiếng, bàn chân dẫm nhẹ lên mặt ngói, cả thân hình khinh linh lùi mạnh về sau trong không gian.

“ Phập!! Phập! Phập”

Mười căn lộng vũ lại truy sau mà đến, để lại nhàn nhạt tiếng rít gió, cuối cùng không cách nào đánh vào thân thể của hắc y kia. Mà lại cắm xuyên vào những vách ngói ngay tại vị trí mà thân ảnh kia vừa dẫm.

Dùng 10 cái lông quạ làm ám khí công kích chỉ là hư chiêu, nhân lúc đối phương bị chậm một nhịp, tà mị nam tử trong phút chốc khinh công đề thăng đến cực hạn, thân hình quỷ mị như khói đen biến mất, lần nữa hiện ra là ở ngay phía sau của hắc y nhân vừa né đi.

“ Ta thật tò mò, ngươi rốt cuộc là ai?” Nhìn đối phương đã dừng lại, Mặc Nha cầm lấy từ vai hai căn lông quạ khác, cười hỏi hắc y nhân phía trước.

“ La Võng!!”

Hắc y làm chủ phía trước ngực và sau lưng y phục thêu một trương con nhện thêu hoa văn màu trắng, quả thật chính là tiêu chí của tổ chức sát thủ khổng lồ nhất trên thất quốc.

Đối với tổ chức này, Mặc Nha đương nhiên nhận biết, lại nói : “ La Võng, động cơ của ngươi làm cho ta nghi ngờ”

Hắc y nhân, đáp : “ La Võng chỉ biết nhiệm vụ, không có động cơ”

Mặc Nha gật gù tựa hồ đồng ý, lại nói : “ nói đúng lắm, nhưng mà ta thật nghi ngờ, ngươi liệu có phải là La Võng tổ chức hay không đây?”

Hắc y lại đáp : “ Phải hay không? Không phải là Dạ Mộ các ngươi quan tâm”

Mặc Nha cười nói : “ Sát thủ La Võng khi chọn mục tiêu, luôn có đồng bạn phối hợp từ tiếp ứng, thông tin đến thích sát. Mà ngươi ba cái mục tiêu, thân phận không nhỏ, Tân Trịnh thành dạo gần đây lại không thấy đồng bọn của ngươi.”

La Võng là tổ chức sát thủ khổng lồ giăng lưới khắp bảy quốc, muốn gia nhập tổ chức này cực kỳ dể, ai đến đều có thể thu nhận cả.

Chuyên hấp thu tử tù cũng như các kiếm khách lang thang, nhưng để trở thành sát thủ La Võng cũng không phải chuyện dễ dàng.

Đẳng cấp hết sức sâm nghiêm, chia làm tám bậc, hơn nữa không có bất cứ thiên vị gì, từ nhỏ nhất cấp mà thông qua các nhiệm vụ phân phó mà leo cấp dần lên.

Cấp càng cao địa vị quyền lực trong La Võng lại càng lớn.

Nhưng có bao nhiêu người gia nhập có thể còn sống, thực tế lại vô cùng ít ỏi.

Mà một khi sát thủ La Võng nhận mục tiêu, đều có đồng bọn cung cấp thông tin cho người nhận lệnh, thậm chí có thể tiếp ứng hy sinh nếu cần. Tại La Võng trong chỉ có nhiệm vụ là trên hết, còn lại đều không đáng kể.

Hắc y nhân đương nhiên hiểu Mặc Nha muốn ám chỉ điều gì, nói : “ chuyện của La Võng còn chưa đến phiên Dạ Mộ can dự vào? Ngươi cản ta có biết hậu quả hay không?”

Dạ Mộ không như La Võng có lịch sử lâu đời sâu xa, giăng lưới khắp bảy quốc. Mà cắm rể ở Hàn quốc được đại tướng quân nước Hàn hiện giờ gầy dựng tạo thành, từ lực lượng đến căn cơ không cách nào có thể so bì được với La Võng.

Mặc Nha tiếu ý, nói : “ La Võng có tám cấp bậc, ta thật hiếu kỳ muốn biết ngươi rốt cuộc ở cấp bậc nào đây?”

Từ khi cái chết của Duệ Lân Quân hiện ra, đã làm cho Dạ Mộ chú ý. Sau đó là Cảnh Luân Quân nạn nhân tiếp theo xảy ra, rồi đến Hàn Sơn. Sự việc đã không còn nhỏ, cũng đã liên quan đến lợi ích của Dạ Mộ.

Bởi cái chết của Hàn Sơn ngay tại đô thành Tân Trịnh, thuộc quyền quản hạt trách nhiệm của Cơ Vô Dạ. Nếu không thể bắt được hung thủ, mà nạn nhân lại tiếp tục bị giết hại, thì tội thất trách canh giữ đô thành không thể tránh được.

Cho nên Dạ Mộ cũng đặc biệc quan tâm với kẻ thích sát ba vị vương thất, mà Mặc Nha là một thành viên của Dạ Mộ, hắn là thanh hung khí thanh trừng các mầm họa tiềm tàng, trong thời gian này cũng ra sức truy lùng dấu vết để lại.

Mà đêm hôm nay hắn rốt cuộc tìm được hung thủ gây án, y thoát ra từ một phủ trạch khác của hoàng thất nước Hàn.

“ Xuy”

Hai căn lông quạ trên tay hắn nhanh như chớp bay đến người hắc y phía trước, xé gió mà đến, sắc bén có thể đâm thủng da thịt người, thậm chí có thể sát nhân dễ dàng.

“ Hừ” hắc y nam tử hừ lạnh một cái, vẫn đứng im tại chổ, khi khoảng cách càng gần tay nhanh như chớp vươn lên bắt lấy.

Hai ngón tay trỏ và giữa kẹp lấy lông quạ, đồng thời chân khí của Mặc Nha quán chú lại bị hắn dễ dàng hóa giải, trong phút chốc hai căn lông quạ phía trên hiện ra màu tím quang mang, tựa như lôi điện chạy dọc trên đó.

“ Xuy xuy!!”

Mặc Nha thân hình đã quỷ mị tiêu thất trước khi căn lông quạ bắn đến, lần nữa hiện ra đả ở sau lưng Đế Thiên An, cổ tay hắn chổ, ống tay áo cơ quan phát động, “ Tạch” một tiếng, một thanh chủy thủ nhô ra.

“ Xoẹt Xoẹt Xoẹt!!”

Thanh chủy thủ của Mặc Nha đâm đến người hắc y,một cách bất ngờ nhưng lại không để lại bất cứ thương tích gì trên người kia. Y trong gang tấc lại né được công kích mau lẹ của Mặc Nha.

“ Phanh!! Phanh!!”

Hai thanh âm vở nát không nhỏ vang lên, hai căn lông quạ được hắc y nhân ném ra công kích Mặc Nha, lại bắn đến bên dưới mặt đường, lại ngạnh sanh đục thủng mặt đường, đem đất đá bắn lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK