Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Hàm Dương cung một gian tẩm cung.

“ Nghe nói Lữ Bất Vi hôm nay không thượng triều” Đế Thiên An đem quân xe trên bàn cờ di chuyển, hứng thú lên tiếng.

Doanh Chính ngừng một chút liền nói : “ Tướng quốc, từ hôm qua trở về đột nhiên bệnh nặng không thể vào cung dự triều.”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Già cả rồi, bệnh tật đến không né được, trung thần như vậy Tần vương không lạnh nhạt làm lạnh lòng thần tử chứ?”

Doanh Chính nở lấy nụ cười, nói : “ Triệu Cao, đi mang một ít bổ dược đem cho Tướng quốc trị bệnh, đồng thời sai Đại Phu trong triều đến chuẩn bệnh.”

“ Vâng, bệ hạ” Triệu Cao cách xa đó, cúi đầu nhanh chóng rời đi ánh mắt nhìn về Đế Thiên An một chút, hắn hiện giờ trong lòng cũng bội phục người này.

“ Có khi nào hắn tức giận quá, mà thổ huyết chết không đây” Đế Thiên An cười nói.

Doanh Chính đáp trả : “ Tướng quốc, lần này tức giận không nhỏ, bị đùa giỡn như vậy chỉ e sau lần này phong ba lại khởi rồi.”

“ Thanh Y Lâu mấy ngày nay vắng khách không một ai đến, cứ tưởng kiếm được lợi nhuận không ngờ lại vắng vẻ đìu hiu như vậy, nhất là gần đây tặc khấu trong thành cũng quá loạn đi.”

Doanh Chính đương nhiên biết chuyện này là gì, chính là Lữ Bất Vi thế lực làm ra chỉ cần có người bước ra khỏi Tử Lan Hiên, đêm đó liền bị diệt môn.

Thậm chí những nơi khác không chỉ là Hàm Dương đều bị La Võng tập kích, người chết hàng hóa đều bị đốt.

Tay lấy quân mã của mình đổi lấy quân mã của mình ăn lấy quân mã đối phương: “ Lần này Hàm Dương thành nhân số ngày càng một nhiều thêm”

Đế Thiên An môi nhích lên độ cong, rồi nói : “ La Võng muốn thu lưới nhưng mà Lữ Bất Vi nào biết rằng nếu đụng phải con mồi quá nặng và lớn tấm lưới mỏng manh này có thể giữ được sao, thậm chí đầu nhện này cũng bị văng đi”

Doanh Chính ánh mắt lấp lóe tinh mang, từ thuộc hạ truyền tin về Hàm Dương thành đại lượng sát thủ La Võng đổ về càng ngày càng nhiều.

Lữ Bất Vi đang chính là muốn toàn lực một kích tiêu diệt lấy người phía trước, tất cả đường tiếp ứng đều bị phong tỏa lấy, chậm rãi nói : “ Hùng, muốn nhân cơ hội này muốn đem Lữ Bất Vi văng đi”

Đế Thiên An gật đầu, nói tiếp : “Nội hoạn chưa trừ diệt, quốc không có ngày bình yên. Lữ Bất Vi vây cánh thế lực rất nhiều nhưng hắn lại để ta bắt được một nhược điểm chết người, đủ để đem hắn ném vào vực sâu vạn trượng.”

Doanh Chính nghe được gương mặt cũng có chút thất thổ lấy, Lữ Bất Vi thực lực thâm căn cố đế, trong triều đến ngoài triều đều có thế lực của hắn.

Kiểm soát hết tất cả mạch máu lưu thông của nước Tần, Doanh Chính muốn diệt nhưng không biết làm thế nào, khi mà từ văn thần đến vỏ tướng trong sáng đến ngoài tối đều có người của Lữ Bất Vi, liền nói : “ Nghe Hùng cao kiến”

“ Tạp Gia ba ngàn môn hạ, La Võng thế lực là móng vuốt của hắn, muốn diệt trừ cần có một thanh đao sắc bén” Đế Thiên An nhàn nhạt nói, nội lực thoát ly hấp lấy những lá cây bay lượn tụ họp thành một đồ hình âm dương, rồi tiếp tục nói : “ Tần vương có một vị thân thuộc rất khôn khéo.”

“ Âm Dương Gia” Doanh Chính mày nhíu lại, cả người lâm vào trầm tư suy ngẫm không biết thân thuộc mà Đế Thiên An nói đến là ai.

Nhìn Đế Thiên An vươn tay uốn lấy chung rượu, cả ngươi lâm vào trầm tư rồi đột nhiên đại não xuất hiện một người, kinh hô : “ Xương Bình Quân”

Đế Thiên An gật đầu : “ Người này bị Lữ Bất Vi ép một đầu, trong bụng tài hoa chỉ còn đợi Bá Nha của mình”

Doanh Chính ánh mắt thay đổi, Xương Bình Quân hiện giờ chức quan chính là Ngự Sử Đại Phu, mặc dù vị cùng Tam công chức quan không nhỏ nhưng so với Lữ Bất Vi mà nói không là gì cả, hơn nữa là người ủng hộ cho Lữ Bất Vi nhiều lần y đưa ra quyết sách.

Luận đến quyền lợi, thế lực, Xương Bình Quân cái này Ngự Sử Đại Phu, căn bản là không có cách cùng Lữ Bất Vi cái này Tướng quốc có khả năng so sánh.

Lữ Bất Vi tại Tần quốc một tay che trời, hoành ép toàn bộ triều đình, vô số người dựa vào nó hơi thở mà sinh tồn, Xương Bình Quân chức vị cũng răm rắp nhìn sắc mặt Lữ Bất Vi mà đoán.

Nhưng thân phận hắn có phần mẫn cảm lẫn vi diệu, cha của hắn, cũng chính là Sở Vương hiện giờ, năm đó từng là Sở quốc hạt nhân, về sau cùng Tần quốc công chúa kết hợp, mới sinh ra Xương Bình Quân .

Về sau nó trốn về Sở quốc, trở thành Sở vương, Xương Bình Quân bị lưu tại Tần quốc, bực này thân phận, muốn ra làm quan làm quan, đơn giản là không thể nào.

Nhưng Doanh Chính cha Tần Trang Tương vương lại đề bạt hắn vì nhập sĩ, đủ để thấy Tần quốc bao dung .

Đây cũng là tồn tại ở Tần quốc bên trong Sở quốc ngoại thích thế lực, mặc dù Xương Bình Quân điệu thấp, nhưng cái thế lực này, lại không thể khinh thường .

Nhìn Doanh Chính trầm tư suy ngẫm hắn biết đối phương tâm cẩn thận, liền nói : “ Âm Dương Gia Chiêm Tinh Luật cao thâm, chính là muốn nương nhờ Tần quốc lớn mạnh, ta nợ bọn họ một ân tình. Đổi lại tài sản của Lữ Bất Vi chia đều thế nào”

Doanh Chính nhìn hắn tâm tư xoay chuyển không thôi, tên này chính là gian thương người mà gia sản của Lữ Bất Vi gia tài bạc triệu, khỏi nói cũng biết phần sau chính là lợi dụng Âm Dương Gia nương nhờ nước Tần xuất thủ chiếm tiện ngi.

Mà kết quả này ai cũng hài lòng cả, Doanh Chính hài lòng khi Lữ Bất Vi thế lực diệt trừ có thêm cường đại thế lực gia nhập, Âm Dương Gia hài lòng khi nương tựa vào Tần còn Thiên Hùng chính là vừa bớt đối thủ lại có tiền bỏ túi.

Thấy đối phương một hồi gật đầu, hắn cười nói : “ Lữ Bất Vi kiêu hùng một đời, lại để lại sai sót chính là mới được tấn phong gần đây Trường Tín Hầu”

“ Lao Ái” Doanh Chính nghi hoặc, người này chính là mẫu hậu của hắn nhờ hắn gia phong rồi rời đi khỏi Hàm Dương.

Không can thiệp vào triều chính, đây là một nước cờ hắn đi khi mà Triệu Cơ và Lữ Bất Vi có quan hệ mập mờ với nhau. Hắn không thể diệt Lữ Bất Vi cũng là một nguyên nhân từ đây.

Hai tiếng sau, đêm tối, hoàng cung đại điện bên trong.

Doanh Chính một bộ màu đen viền vàng long bào, đầu đội rèm châu long quan, ngồi cao tại trên long ỷ .

Nhìn lấy trong tay trên tay tờ giấy trắng, những cái tên người, Doanh Chính sắc mặt lạnh lùng đáng sợ .

Đây đều là Tần quốc trọng thần, lại không nghĩ rằng, vậy mà đều là Lữ Bất Vi người.Đây là món quà đầu tiên mà Xương Bình Quân dâng ra cho Doanh Chính khi đầu nhập vào, hắn cũng đã biết được một trong những người mà hắn cần tụ hội thành bá nghiệp là y.

Mấy năm nay sinh sống dưới cổ tay của Lữ Bất Vi đây là cơ hội trời ban đến, cho nên Xương Bình Quân tất nhiên phải dốc sức ra rồi.

Chỉ cần Lữ Bất Vi chết hắn xử lý khéo một chút, thì địa vị của Lữ Bất Vi tất thuộc về hắn dù sao quan hệ còn một tầng là thân thích với Doanh Chính đây, cộng thêm tài hoa của hắn còn ai xứng đáng ngồi lên đó khi mà đại lượng trọng thần chức quan cao thấp đều là người của Lữ Bất Vi.

"Lữ Bất Vi, quả nhân thật đúng là xem thường ngươi "Hừ lạnh một tiếng, Doanh Chính ngẩng đầu nhìn về phía đại điện bên ngoài .

"Triệu Cao "

Nghe được thanh âm, tại đại điện bên ngoài lặng chờ Triệu Cao, chậm rãi đi đến, gầy cao thân hình, hơi khom người, thanh âm bình tĩnh :"Nô tài tham kiến đại vương "

"Triệu Cao, những người này giao cho ngươi " Doanh Chính đưa tay vung lên, đem cái kia quyển trục hướng về Triệu Cao bay đi .

Triệu Cao tay trái vừa nhấc, đem quyển trục tinh chuẩn nắm trong tay, âm theo đuổi ánh mắt ở tại bên trên đảo qua, thấy được mấy người tên, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc .

Ngẩng đầu nhìn về phía Doanh Chính, Triệu Cao ánh mắt lộ ra một tia hỏi thăm ; "Đại vương, những người này "

Đối với Tần quốc thế cục hôm nay, hắn mặc dù thấy rõ, nhưng Xương Bình Quân danh sách này, hắn lại là lần đầu tiên nhìn thấy .

"Giết " Thanh âm rất nhẹ, nhưng tiết lộ ra ngoài sát ý, lại làm cho Triệu Cao đều không cách nào nhìn thẳng.

"Nô tài hiểu rõ " Không dám lại hỏi nhiều một câu, cong cong thân thể, Triệu Cao chậm rãi thối lui ra khỏi đại điện , những người này

“Hô” Trên long ỷ, Doanh Chính thật sâu thở hắt ra, hơn năm mươi cái Tần quốc trọng thần, toàn bộ đều giết.

Đây đối với Tần quốc trùng kích cùng ảnh hưởng, là vô cùng to lớn, nhưng vì diệt trừ Lữ Bất Vi, lớn hơn nửa đều đáng giá hơn nữa những người này không phải là cùng một lượt giết mà nương nhờ Lữ Bất Vi chế tạo cơ hội lần lượt triệt tiêu vây cánh của hắn.

"Đại vương "Doanh Chính đang muốn dựa bàn, tiếp tục phê duyệt tấu chương, lại tại lúc này, một cái không linh thanh âm cô gái, đột nhiên vang lên .

Một cái màu tím lụa mỏng che mặt nữ nhân khoát trên người một bộ lam nhạt y phục phía sau là đồ hình trăng khuyết, tuổi tầm mười bảy mười tám thiếu nử ung dung bước vào đại điện bên trong.

Người này chính là Âm Dương Gia lưỡng đại hộ pháp một trong.

“Âm Dương Gia Nguyệt Thần” Nguyệt Thần cất bước đi vào trong đại điện, hơi thi cái lễ, chậm rãi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK