Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có những thứ, chỉ có lúc mất đi mới biết tầm quan trọng của nó! Mất đi mà lấy lại được, sẽ làm con người càng thêm quý trọng.

Nhẹ nhàng vận động cổ tay một chút, Tiêu Viêm thở ra một hơi, ngẩng đầu nói: "Tuy không biết ngươi là ai, bất quá ta muốn hỏi một việc, ngươi sau này còn muốn hấp thụ đấu khí của ta nữa hay không? Nếu muốn thì ta khuyên ngươi nên đi tìm một chủ nhân khác, ta nuôi không nổi ngươi”

Dược Trần mỉm cười nói : "Hắc hắc, người khác cũng không có linh hồn cảm giác lực mạnh mẽ như ngươi."

“Một khi ta đã lựa chọn hiện thân, vậy sau này không được ngươi đồng ý, ta sẽ không hấp thu đấu khí của ngươi nữa.”

Tiêu Viêm trừng mắt nhìn, cuời lạnh không nói, hắn đã có chủ ý, bất kể lão gia hỏa này có hoa ngôn xảo ngữ thế nào đi nữa, cũng sẽ không để hắn ở cạnh mình.

“Tiểu oa oa, muốn mạnh lên sao? Muốn được người khác tôn sùng sao?”

Tuy trong lòng đã đem lão giả xem là người không nên động vào, bất quá tại lúc hắn nói ra những lời này, trái tim của Tiêu Viêm cũng nhịn không được đập mạnh hơn.

"Bây giờ ta đã biết vì sao đấu khí lại biến mất, bằng thiên phú của ta, mạnh lên còn cần nhờ ngươi sao?" Chậm rãi hít một hơi, Tiêu Viêm nhàn nhạt nói.

Trong lòng hắn biết, trong thiên hạ không có đạo lý ăn không uống không, tự nhiên nhận ân huệ của một người thần bí cũng không phải là một sáng suốt quyết định.

Dược Trần từ tốn nói : “Tiểu oa oa, thiên phú của ngươi tự nhiên rất tốt, nhưng ngươi nên biết, ngươi bây giờ đã mười lăm tuổi, mà đấu khí của ngươi mới có ba đoạn, ta hình như nghe qua, năm sau ngươi sẽ tiến hành trưởng thành nghi thức đi?”

Ngừng chút,khuôn mặt đầy nếp nhăn, bây giờ lại giống như một đóa cúc hoa nở rộ, lại nói : “Ngươi cho rằng, ngươi có thể trong một năm, chỉ dựa vào chăm chỉ tu luyện mà có thể đột phá lên bảy đoạn đấu khí? Hơn nữa ngươi còn cũng nữ oa oa kia có ba năm ước hẹn, nữ oa oa kia thiên phú cũng không kém ngươi bao nhiêu, ngươi nghĩ ngươi có thể vượt qua nàng, đâu có dễ như vậy."

Bị lão giả nói đến chỗ đau, khuôn mặt Tiêu Viêm lại trở nên âm trầm, tức giận cắn răng mắng to lên : “Nếu không phải ngươi hấp thu đấu khí của ta, ta có thể bị nàng vũ nhục như vậy? Lão hỗn đản ngươi!”

Mắng một tiếng xong, Tiêu Viêm lại uể oải, việc đã đến nước này, mắng gì đi nữa cũng không thể đòi lại được, tu luyện đấu khí lấy trụ cột làm trọng, năm đó mình bốn tuổi luyện khí, luyện sáu năm mới đến chín đoạn.

Cho dù thiên phú hồi phục như cũ, trong một năm tu luyện đến bảy đoạn đấu khí, khả năng thành công là rất nhỏ…

Uể oải thở dài một hơi, ánh mắt của Tiêu Viêm lại nhìn lão giả có vẻ cao thâm khó lường kia, trong lòng chợt động, liến môi nói: "Ngươi có biện pháp?"

"Có lẽ vậy." lão giả hàm hồ cười quái dị nói.

Tiêu Viêm hỏi thăm dò : “Ngươi trợ giúp ta trong một năm tu luyện đến bảy đoạn đấu khí, vậy việc ngươi hấp thu đấu khí của ta ba năm coi như xóa bỏ, thế nào?”

"Hắc hắc, tiểu oa oa rất giỏi toán kế a."

"Nếu ngươi không giúp được gì, ta còn mang trên người làm gì? Ta xem, ngài vẫn nên tìm một cái thân xác khác đi…" Tiêu Viêm cười lạnh nói, nói chuyện một lúc, hắn cũng nhìn ra trong suốt lão giả này hình như không thể tùy tiện hấp thu đấu khí của người khác.

"Thật là một cái miệng lưỡi lợi hại tiểu oa oa, tốt, tốt, ai bảo lão nhân ra còn có việc muốn nhờ tiểu gia hỏa nhươi đây." Bất đắc dĩ gật gật đầu, lão giả thân hình hạ xuống đất, ánh mắt tại trên người Tiêu Viêm dò xét.

Một trận quái dị tiếng cười hiện lên trên mặt, sau đó lập tức tiêu tán, chần chừ một lúc, tựa hồ rất không tình nguyện mở miệng nói: "Ngươi muốn trở thành Luyện Dược Sư không?"

Tiêu Viêm duỗi duỗi tay, nhàn nhạt nói: "Muốn ta tiếp tục cung phụng ngươi, ngươi cũng nên xuất ra một chút thành ý đi chứ?"

"Ngươi một chút cũng không giống một cái mười lăm tuổi thiếu niên, xem ra ba năm này, ngươi đã trưởng thành rất nhiều, việc này xem như ta tự ăn ác quả sao?" Nhìn Tiêu Viêm, Dược Trần ngẩn ra, sau đó có chút dở khóc dở cười lắc đầu

Cách xa hai người một đoạn khá xa thông qua đôi mắt của mình chứng kiến hết thảy mọi chuyện, Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, Dược Trần đả tỉnh lại cốt truyện đả mở ra,vì một màn Từ Hôn này mà hắn ở Hắc Giác Vực chạy về một chuyến.

Tầm mắt hắn dời đi, khóe môi nhích lên độ cong, nhìn về cánh cửa được mở ra, đi vào là một thân ảnh nữ hài, cười nói : “ Huân Nhi dường như không hoan nghênh ca ca trở về thì phải”

Huân Nhi con mắt thoáng qua quang mang, lên tiếng : “ nào có, chỉ là ca ca giấu Huân Nhi rời đi, hại Huân Nhi thương tâm một hồi”

“ Nơi ca đến rất nguy hiểm, còn không phải sợ Huân Nhi bị thương sau”

Huân Nhi đi lại gần, chân nhỏ dậm lên hắn một cái, gương mặt tràn đầy u oán : “ ca ca, ngươi là cái tên xấu xa, vậy Tiểu Y Tiên và Thanh Lân đây? ca ca, ngươi thiên vị”

Đế Thiên An đem tay vuốt lên tóc nàng, trêu ghẹo : “ ta ban đầu cũng muốn bắt cóc muội đi lắm chứ, nhưng mà ta đánh không lại người ta à”

Huân Nhi đương nhiên nghe ra được lời nói này là gì, bên cạnh nàng có mộ hộ vệ đi theo, một thân tu vị đả Đấu Hoàng, lên tiếng : “gạt người, Thanh Lân nói cho muội biết, ca ca và Linh Cơ tỷ tỷ khi đến Hắc Giác Vực đả có thể giết chết Đấu Tông”

Mặc dù bỏ lại Huân Nhi ở Tiêu Gia nhưng không phải là không liên lạc, bởi trên người nàng còn một chiếc điện thoại cảm ứng à, thong qua Tiểu Y Tiên và Thanh Lân trò chuyện, Huân Nhi đều biết mọi chuyện xảy ra ở Hắc Giác Vực.

“ Đấu Tông ta làm thịt được, nhưng mà chỉ cần ca đem muội quải chạy, ai biết còn có Đấu Thánh hay không chém chết ca chứ”

Huân Nhi gương mặt thoáng qua thay đổi, giả ngu nói : “ Đấu Thánh, Đấu Thánh làm sao phải đuổi giết ca”

Đế Thiên An cười trêu : “ai biết, ca đắc tội không ít người mà”

“Ca,thật giảo hoạt” Huân Nhi nói, nàng có thể khẳng định người nam nhân này từ lâu đả biết thân phận của nàng rồi.

“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên, rồi nói : “ quên mất, chúc mừng muội đột phá lên Đại Đấu Sư tám tinh... chậc chậc... đúng là siêu cấp thiên tài nha, tin này mà lộ ra, toàn bộ Gia Mã đế quốc và Tây Bắc đại lục đều chấn động”

“ Ca” Huân Nhi mặt đỏ lên, lại dẫm cho hắn một cước.

Thần sắc u oán, nói :” so với Tiểu Y Tiên đả là Đấu Vương 2 đoạn, Thanh Lân Đấu Linh bảy đoạn, ca ngươi cho là Huân Nhi là thiên tài ư”

“ Khục khục” Đế Thiên An ho khan nhìn thiếu nữ thần sắc u oán, nói : “ đừng so với hai người kia, ca cũng hâm mộ ghen tỵ gần chết”

Huân Nhi con mắt, khẻ đảo một cái, biểu cảm thương tâm :“ Ca, ngươi thiên vị”

“ Oan uống à, thế chất hai người kia đặc thù à, ca cũng hâm mộ gần chết đấy”

Huân Nhi cũng biết rõ hai bạn chơi của mình thể chất đặc thù, một người thì nuốt độc mà lên cấp, người kia thì chỉ cần thu phục xà liền có thể từ ma thú đoạt lấy thực lực, hai cái thể chất này nàng cũng hâm mộ không thôi.

“ Không để ý ca nữa” Huân Nhi giận dổi, tiểu tính tình phát tác.

Đế Thiên An cười nhẹ, đem tay nắm lấy tay nhỏ của nàng, thân ảnh thoáng cái đả rời đi khỏi gian phòng, lần nữa hiện ra đả ở một không gian khác, Hắc Giác vực- Phong thành nơi, Long Cung xa hoa cung điện chổ.

“ Khí tức tiểu thư biến mất rồi” Ngay khi hai người biến mất, một thân ảnh hắc bào, là hộ vệ của Cổ Huân Nhi được phái đến Cổ Lăng gương mặt biến sắc khi không cảm ứng được khí tức của tiểu thư nhà mình.

“ Hẳn là không sao, vị kia đối với tiểu thư rất chiếu cố” Cổ Lăng nhìn gian kiến trúc, mặc cho hắn cảm ứng thế nào cũng không cảm nhận được khí tức bên trong, ngẫm nghĩ một hồi liền trấn an mình.

Huân Nhi khiếp sợ nhìn cảnh vật phía trước thay đổi, đả không còn là gian phòng ở Tiêu Gia nữa mà là một gian cung điện hoa lệ, bên trong ánh sáng lam quang phiêu tán khắp nơi, đáng nói là có ba nữ tử đang ngồi tại trung tâm căn phòng, mà ba nữ hài này nàng nhận biết được.

“ Thanh Lân...Tiểu Y Tiên... Tử Nghiên...nơi này là Long Cung, Hắc Giác Vực...”

Tử Nghiên nhảy khỏi cái ghế của mình, lập tức chạy đến, gương mặt tràn đầy vui vẻ, cất lời : “ ngươi chính là Huân Nhi sao? Nhìn không khác biệc gì khi ta nhìn nha, đúng rồi, quà đâu?”

“ Quà” Huân Nhi đại não có chút không vận chuyển kịp nhìn cô bé chín mười tuổi phía trước, một đầu tóc tím dung mạo lẫn hình thể đều không khác biệc gì so với nhiều lần nàng trò chuyện.

Tử Nghiên lớn tiếng : “quà sinh nhật, ngươi cái tên này, lẻ nào không đem quà sinh nhật cho ta, hôm nay là sinh nhật ta đấy”

“ À... à” Huân Nhi từ trong không gian của mình lấy ra một bình lọ sứ

Tử Nghiên lập tức đem bình lọ mở ra đổ vào lòng bàn tay, nhìn to như hột nhãn màu vàng đan dược, khí lưu màu vàng óng lại hội tụ thành hai cái bé nhỏ màu vàng thần long, ở đan bên trong không ngừng xoay quanh, nhàn nhạt tiếng rồng ngâm, liền đem nhét vào miệng ăn lấy.

Thống nhất Hắc Giác Vực đem về cho Đế Thiên An một lượng lớn tài nguyên, Tiểu Y Tiên; Thanh Lân; Cổ Huân Nhi; Tử Nghiên cũng nhận được những tài nguyên này mà đột phá thực lực của mình.

Nhất là ăn hàng Tử Nghiên, là ma thú chí tôn dựa vào thể chất cường hãn mà mạnh mẽ của mình,đem đan dược cùng nguyên dược liệu ẩn chứa bên trong năng lượng cường đại mà làm thức ăn, số đan dược vơ vét về một lượng lớn cũng chui vào bụng nhỏ nàng.

Ngày hôm nay chính là sinh nhật của Tử Nghiên, thường ngày thông qua trò chuyện nàng cũng đả biết Huân Nhi sở hữu một khỏa thất phẩm đan dược, lần sinh nhật đầu tiên trong đời này, sẵn tính tham ăn, nàng đả vơ vét một lượng lớn tài phú về cho mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK