Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Wall Rose, quận Trost.

Bên ngoài dân chạy nạn trại tập trung, giản dị lều vải dựng, làm đại lượng nạn dân chen chúc ở cùng một chỗ, đồ ăn khan hiếm khiến cho rất nhiều người liền bụng đều không thể lấp đầy.

Lúc này kho lương thực trước đều là ngồi thuyền tới dân chạy nạn, chính đang xếp hàng lĩnh đồ ăn, bất quá cũng vẻn vẹn chỉ là một cái bánh mì mà thôi, dù sao mấy trăm ngàn người khẩu phần lương thực, trong lúc nhất thời cũng không có cách nào tập hợp ra được.

Thậm chí còn có hai gả đàn ông vì tranh giành lương thực mà đánh nhau, thoát khỏi người khổng lồ, may mắn không bị chúng tươi sống cắn chết, nhưng bọn họ bây giờ phải đối mặt phía trước đó là cái ăn vấn đề, nếu không đủ thức ăn chỉ e bọn họ cũng khó mà sống sót.

"Eren! Carla a di" Ngay tại Carla muốn tiến lên chen chúc chờ đợi nhận được phần lương thực cho con mình, thì Armin ôm ba cái bánh mì chạy tới.

Armin hưng phấn nói: "Đây là ông của tớ đả lấy thêm phần cho hai người đấy”

Nói xong đem bánh mì phân cho hai người.

“ Cảm ơn con, Armin” Carla cảm kích nói.

Mà đứng ở một bên một cái đồn trú quân binh người khá cao tên lính thấy thế tắc bĩu môi khinh thường, đi qua một bên.

"Cái tên này chuyện gì xảy ra?" Eren có chút khó chịu nói rằng.

"Cái này cũng là hiển nhiên mà." Armin giải thích: " lương thực chắc không đủ cho mọi người, chắc chưa đủ một ngày nữa. Người tị nạn quá đông, chưa kể từ đầu đả thiếu hụt lương thực rồi. Cậu cũng biết dân ngoài thành bị xem thường như thế nào rồi mà"

Mà đi một đoạn cách ba người không xa, hai cái đóng quân binh đoàn binh lính chính nhìn tranh đoạt đồ ăn dân chạy nạn, trên mặt mang theo vẻ khinh thường.

"Tại sao muốn đem lương thực của chúng ta đem ra phân cho những này người này chứ?" Cao tên lính lúc này dè bỉu Eren ba người, bất mãn nói: " đả phá thành rồi, thì lẻ ra bọn chúng nên ăn thêm ít người nữa nhỉ? Cứ đà này lương thực sẻ càng thâm hụt hơn thôi... đau quá”

Cao tên lính lời còn chưa dứt, liền cảm giác chân nhỏ đau xót, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy một đứa bé chính tỏ rõ vẻ vẻ giận dữ trừng mắt hắn,là cái tên nhỏ này một cước đạp vào ống quyển của hắn.

"Thằng nhãi này, bị gì thế " Cao tên lính một quyền đánh vào Eren trên mặt, bên cạnh binh lính tắc một cước đem Eren đạp ngã trên mặt đất.

“ Eren” Carla hô lên, nàng lúc này lơ là phát hiện ra Eren hành động đả muộn, vội chạy đến gần con mình.

" Các ngươi làm gì hiểu...." Ngã trên mặt đất Eren tức giận nói: " các ngươi còn chưa tận mắt thấy, khi lũ Titan đó ăn thịt người khác”

“ Eren” Carla quát lên, muốn cho Eren lãnh tĩnh lại, rồi cúi đầu nói :: “ Xin lỗi, nó quá đói , tâm tình có chút táo bạo, cho nên mới đối với hai vị làm ra loại này chuyện thất lễ. . . Thật sự rất xin lỗi!"

"Thật đúng thế. . ." Cao tên lính thấy chung quanh dân chạy nạn xem hướng về ánh mắt của chính mình đều trở nên không quen lên, cũng chỉ được có chút thỏa hiệp nói rằng: "Các ngươi sở dĩ không có chết đói, cũng là nhờ có chúng ta a. Coi như là hài tử, bao nhiêu cũng phải hiểu được một ít cảm ơn hiểu chưa!"

"Phải!" Carla thốt lên, tay bắt lấy Eren đầu cuối xuống xin lỗi, sau đó kéo nó rời đi.

Chuyện cũng nhanh yên lặng xuống, theo cao tên lính ly khai, trò khôi hài cũng có kết thúc. Bất quá xem Eren trên mặt biểu hiện, vẫn là hết sức phẫn nộ.

“ Con sẻ quay về Wall Maria và diệt sạch lũ khổng lồ” Eren nhìn bóng lưng của mẹ mình xoay người rời đi, giọng căm phẫn nói.

“ Eren, cậu đang nói đùa phải không” Armin thốt lên

Eren nói : “ tớ không như cái cặn bã chỉ giỏi ra vẻ khi được an toàn trong thành. Ai thèm thứ này chứ”

Nói xong quăng đi ổ bánh mỳ cứng ngắc có chút cháy về trước, Armin hai tay vội bắt lấy không để nó rơi mất.

“ Cậu không thấy tức giận sao, cứ sống nhờ lòng thương hại như vậy nên loài người mới chẳng làm gì được bọn khổng lồ đấy”

Armin vội nói : “ Không nổi đâu, phải sống trong tường thành là lựa chọn duy nhất của chúng ta. Nếu cậu cứ như thế này sẻ chết giống như bố mẹ tớ”

Eren nổi nóng : “ vì thế cậu mới nịnh bợ chúng hả, không biết xấu hổ à, mình sẻ đi tìm Mikasa và Đế Thiên An thúc, sẻ đi cùng bọn họ giết Titan, cậu cứ ở lại nơi này nịnh bợ bọn họ đi”

“ Lúc này... lúc này thì còn cách nào khác đâu chứ”

Eren quát : “ đừng có mà lấy cớ, đả vậy thì cậu cứ sống như gia súc như vậy đi”

“Bốp” Từ xa một cái bình nước lao đến bắn đến mặt Eren làm cho hắn ngả rơi xuống mặt đất bên dưới, một thanh âm nữ hài vang lên : “ Nếu Armin là đồ hẹn vậy cậu cũng chẳng khác gì.Thức ăn hôm nay cũng là người khác cho, người yếu đuối như vậy đến một con Titan cũng không giết được, cũng muốn đi giết Titan”

“ Mikasa” Armin mừng hô lên, khi thấy thân ảnh nữ hài quen thuộc xuất hiện.

Vấn đề lương thực trợ cấp cho dân tỵ nạn là một nan đề, trước mắt toàn bộ dân tỵ nạn đều được đi gieo trồng canh tác. Mặc dù từ khi nữ hoàng Frieda chấp chính ban bố ra rất nhiều tân chính, nền nông nghiệp cũng có gặt hái được nhiều thành quả lớn, nhưng lượng dân cư quá nhiều cũng khó mà cung ứng kịp.

Sina thành, vương cung nơi.

“ Hạt đậu này có thể giải quyết được nạn đói ư” Frieda nghi hoặc nhìn trên tay mình hạt đậu, đem mắt nhìn về thiếu nữ phương đông tuyệt sắc phía trước.

Nữ tử này nàng không thể không bội phục, nếu không có người phía trước này, nàng không cách nào có thể chấp chính được rộng lớn đất nước, thực thi các chính sách mới mẻ, chặn lại những bất cập lẫn phản đối của thần dân.

Kỷ Yên Nhiên cười nói : “ em đừng nên coi thường nó, chỉ một hạt đậu nho nhỏ này có thể khiến cho một người no tận 10 ngày, mọi vết thương vật lý trừ đứt tay chân có thể nháy mắt hồi phục”

“Thần kỳ như vậy” Freida thốt lên, sau đó thử hé miệng ăn lấy, ngay lập tức khiếp sợ cả lên khi cảm nhận được cơ thể mình nhanh chóng sung túng khỏe mạnh, cái bụng còn chưa ăn tối nhanh chóng được lấp đầy.

Kỷ Yên Nhiên lại nói : “ chỉ cần chia nhỏ chúng, nếu hòa cùng cháo phân chia, sẻ giải quyết được vấn đề lương thực trước mắt. Chờ đến khi vụ mụa thu hoạch, sẻ không cần l;o lắng việc nạn dân chết đói”

Freida gật đầu, ánh mắt tràn đầy vui mừng : “tốt quá, nếu như vậy không cần phải lo lắng chuyện thiếu lương thực. Chỉ cần thêm 1 tháng nữa, vụ mùa lúa sẻ thu hoạch, chị Yên Nhiên cảm ơn chị”

Nhìn thấy Freida cúi đầu cảm ơn, Kỷ Yên Nhiên khoát tay : “đều là chị em cả, em không cần khách sáo,vấn đề trước mắt chính là phân phát lương thực, ổn định người dân chạy nạn”

Freida lắc đầu, đáp : “ là em phải cảm tạ, nếu không có chị,em thật không biết phải làm sao cả, mọi việc đều do các chị làm cả, em lại không giúp được gì nhiều”

Kỷ Yên Nhiên cười nói : “ em đã giúp rất nhiều rồi, hơn nữa nếu không có việc này, chị cũng sớm chán chết, phải biết ở bên trong không gian kia thật nhàm chán, chị còn cảm ơn em đây”

Freida cảm kích, từ khi gả cho Đế Thiên An nàng cũng biết được bên cạnh hắn còn rất nhiều nữ nhân khác. Hoàn toàn trái ngược với nàng trước đây lo sợ, những người này rất dể chung đụng.

Càng để nàng khiếp sợ đó là bên trong có rất nhiều kiến thức mới mẻ mà nàng chưa từng biết đến, cũng như vô số thức ăn động vật mới lạ mà nàng chưa từng tiếp xúc. Không chỉ nàng mà còn lại 4 đứa em khác của nàng, mỗi ngày đều tràn đầy khoái nhạc vui vẻ, so với trước kia mà nói nàng yêu thích cuộc sống bây giờ.

Tiên đậu bên trong nội thiên địa tích tụ lấy con số khổng lồ, không chỉ thế hắn còn gieo trồng ở Tần Thời Minh Nguyệt và Thiếu Niên Ca Hành thế giới, trước khi rời đi cũng đả hốt lấy một lượng lớn. Bây giờ đem ra sử dụng cho việc trợ cấp lương thực cho dân chạy nạn đến thành Rose.

Chỉ cần khéo léo xử lý, nếu cùng với cháo trắng chia nhỏ phân phát ra, không cần phải no 10 ngày thời gian. Chỉ cần một ngày là được rồi, đám dân chạy nạn này tham dự vào việc khai khẩn đất hoang, gieo trồng các giống cây cho năng suất lớn mà thế giới này không có, chẳng hạn như giống lúa được Đế Thiên An đem ra, để cho vô số người dân yêu thích, so với lúa mì cho sản lượng thấp mà nói giống cây này để người dân yêu mến.

Một nơi khác, một gian nhà to lớn khang trang, trong đêm tối lại phát ra ánh sáng quang mang, kiến trúc hoàn toàn khác biệc với bất cứ kiến trúc tòa dân cư nào trong các bức tường, đậm nét phương đông với các mái ngói cong lầu các cửa sổ…

“ Cảm tạ tiên sinh”Carla ngượng ngùng cảm tạ khi nhìn con trai mình như quỷ chết đói đầu thai ra sức ăn lấy thức ăn phía trước.

“ Không cần, chúng ta cũng tính là quen biết” Đế Thiên An cười nói : “ Carla cứ tự nhiên”

Carla có phần hốt hoảng, không dám nhìn nam nhân tuấn lãng phía trước này, vừa rồi đối phương cười lấy quả thật cũng khiến cho nàng phương tâm chập chờn, cũng may nàng đả có gia đình, nếu không cũng giống như các cô gái mới lớn trước đây bị nam nhân này mê hoặc mất.

“ Cảm ơn tiên sinh chiếu cố” Ông Armin cũng cảm kích lên tiếng, đối với dân chạy nạn như hắn mà nói, có ăn đả là vốn quý huống chi bây giờ bọn họ không những được ăn ngon mà còn có chổ ở tiện nghi.

Đế Thiên An tùy ý khoác tay, lại nhấp một ngụm rượu uống lấy, một tay gắp đồ ăn cho Mikasa : “Christa đâu rồi”

Mikasa chậm rãi đáp : “ Christa hình như đi mua sắm”

Đối với Christa người này Mikasa cũng biết, xem như là nửa cái đệ tử của sư phụ mình, quan hệ với nàng rất tốt. Thường xuyên cùng mình luyện tập, nhưng toàn là nữa đường bỏ dang dở mà chạy đi.

Eren một bên ăn lấy thức ăn ánh mắt len lén quan sát Mikasa, tràn đầy hâm mộ nhìn nữ hài được nam nhân kia cưng chiều, hắn khát vọng được như bạn của mình, trở thành đệ tử của nam nhân này, được hắn chỉ dạy luyện tập.

“ Chú, có thể nhận...”

“ Phiền” Đế Thiên An liền cắt đi Eren lời nói : “ ta không nhận nam đệ tử, tên đầu đất ngươi khó dạy, so với Mikasa chẳng một chút đáng yêu.”

Mikasa ngượng ngùng, nhìn bạn của mình Eren há hốc miệng hâm mộ tràn đầy tiếc nuối, nàng cũng có chút cảm thông, trong lòng lại vui sướng lẫn xấu hổ khi sư phụ khen ngợi mình đáng yêu.

Từ khi cha mẹ qua đời sư phụ chính là thân nhân duy nhất của nàng, mặc dù thường ngày huấn luyện hết sức khô khốc, cơ thể thường xuyên thụ thương, song chỉ cần kết thúc huấn luỵện những vết thương này đều không cánh mà bay, đều được sư phụ mình chữa trị.

Nàng hiểu rõ thế giới này tàn khốc, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sinh tồn, sư phụ đem nàng dày đặc huấn luyện, khiến cho cơ thể không ngừng bức phá, chỉ là muốn đem nàng có được thực lực sinh tồn giữa thế giới này. Dạy cho nàng rất nhiều thứ kiến thức có thể sinh tồn, hơn nữa sư phụ đối với nàng cực kỳ tốt cũng không có nghiêm khắc, thân thiện dể gần lại hay cưng chiều để cho nàng nhận được ấm áp.

Mặc dù Eren là bạn chơi, song sâu thẳm trong lòng Mikasa không nguyện ý chia sẻ vị trí đặc biệc của mình, truyền nhân duy nhất của sư phụ cho bất cứ ai cả. Cho nên nàng mỗi ngày đều nỗ lực rèn luyện, để không phụ sư phù kỳ vọng vào mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK