Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Bố Thi như muốn hôn mê nhưng lão vẫn gắng gượng, đối với mình bị phế mà đoạn mất tay lão không có để ý, chỉ cười khổ.

“ Bại rồi! hôm nay chứng kiến thế gian đệ nhất thần công dù chết cũng tiếc gì, nói chi là mất một tay phế võ công chứ” Long Bố Thi suy yếu nói, lão nói xong mấy chữ này tâm thần mệt mỏi không chống đỡ được cũng hôn mê.

“ A Di Đà Phật”

Lúc này, giữa lúc đám quần hào võ lâm nhốn nháo, từ phía sau Thiên Trạch cướp đến bốn cái lão già, cả bốn niệm phật thi lễ với Thiên Trạch.

“ Việt Đế vừa mới đánh xong mà phía võ lâm trung nguyên còn nhiều. Chổ bọn lão nạp còn có tư thù, xin Việt Đế cho bọn lão nạp lên ứng chiến” Vô Hổ cất lời.

Thiên Trạch quan sát : “ chỉ là đám gà đất chó sành Bản Đế không để ý đến, nhưng các ngươi muốn báo thù vậy thì cứ lên đi, sinh tử do trời định”

“ Cảm tạ Việt Đế” Vô Hổ, Vô Sư, Vô Tượng, Vô Báo cùng nói, sau đó khinh thân đến phía trước mấy chục mét cùng hô : “ Thiết Kiên, Khổ Qua các ngươi ra đây”

Quần hào võ lâm trong, một nhóm tăng nhân chổ, chụ trì của Đại Lâm tự nước Ngụy là Thiết Kiên quan sát bốn người, thở dài nói : “ hóa ra là Ngủ La Hán”

Nói xong lão cũng khinh thân ra trước nghênh đón.

Khổ Qua hòa thượng cũng dời gót theo sau, dù sau chuyện năm xưa tuy không do lão hại, song lại vì lão mà ra, nói : “ Khổ Qua gặp lại Vô Hổ, Vô Sư, Vô Tượng, Vô Báo”

Lại thêm hai cái hòa thượng khác nhảy ra, là chủ trị hình đường Thiết Cốt và phó chụ trì Thiết Tâm, bọn họ thấy bốn người gọi hai e sợ bất lợi mà ra nghênh chiến.

Không chỉ có bọn Vô Hổ, Vô Sư, Vô Tượng, Vô Báo lên xin ứng chiến mà còn những thủ hạ ở phía sau Thiên Trạch chủ động xin hắn ra tràng ước chiến hôm nay. Bọn họ đều là những u linh sống trong U Linh sơn trang.

Kim Tiền Báo Hoa Khôi là dòng chính của Hoa gia nước Ngụy lại có mối hận thù khó người biết với Hoa gia chưởng môn đương nhiệm.

Hải Kỳ Khoát đã xuất thân trên biển cả, dĩ nhiên là muốn định bá nghiệp trên Trường Giang của Thủy Thượng Phi.

Đỗ Thiết Tâm và Cái Bang thù sâu như biển. Hay là Bách Thắng Đao Vương Quan Thiên Vũ năm xưa đã từng tranh giành Chưởng môn Nhạn Đăng với Cao Hành Không không thành mà ôm hận thù.

Gần trăm cái u linh không muốn sống như u linh nữa, biết tin sắp đến có một tràng đại chiến, một số thì đã sắp xuống mồ. Bọn họ đã không chờ được cơ hội báo thù, muốn một lần nữa cùng kẻ thù của mình đánh một trận.

Đối với những kẻ này Thiên Trạch cũng không giữ lại mà toại nguyện cho họ.

Những u linh này ra khiêu chiến, đám thù cũ của bọn họ hiển nhiên không có trốn tránh, dù sau kẻ thù cũ gặp nhau há lại bỏ qua cho được, thậm chí một số vừa thấy mặt đã nhảy ra và chiến ngay.

Những kẻ này cũng ăn ý chọn riêng cho mình một góc mà thanh toán nợ nần.

Mà bản thân Thiên Trạch sau khi kết thúc giao đấu với Long Bố Thi xong, hắn rất nhanh có được một cái đối thủ khác.

Đó là một cái lão tăng từ phía một nhóm tăng nhân Ngụy quốc.

Lão tăng tay trái cầm bảo châu, tay phải chấp tích trượng, người mặc Địa Tạng Vương Bồ Tát trang phục, nhưng trên đầu mang theo là Văn Thù Bồ Tát năm búi tóc bảo quan, cà sa bên trên thêu lên Tịnh Bình, Như Ý, Tuệ Kiếm.

Nhìn như dở dở ương ương trang phục hoàn toàn không giống với Phật môn y phục nào, nhưng lão tăng này y phục, nhiều kẻ biết qua Phật pháp liền biết y đang mặc lấy trang phục của tứ đại Bồ Tát trong Đại Thừa Phật giáo.

“ Là Đại Bi đại sư” không ít người nghe được kêu lên.

Càng nhiều người lời ra tiếng vào.

“ Là Đại Bi đại sư đó ư?”

“ Lâm Thiếu tự chụ trì!”

“ Vị cao tăng nước Ngụy đó!”

“ Đại Bi đại sư được Bách Hiểu Đường liệt vào một trong các vị Thiên Nhân đó”

“ Đại Bi tuy là người nước Ngụy nhưng là học nghệ từ Thiếu Lâm tự mà ra”

“ A Di Đà Phật, đều là Phật môn đệ tử thì phân gì Ngụy hay Sở chứ, vị thí chủ này nói sai mất rồi!”

“Đa tạ Trí Sinh đại sư dạy bảo”

“ Nói đúng lắm!”

“ Đại Bi y phục khác lạ quá”

“ Đại Bi! Đại sư ấy chính là vị Phật sống kia ư?”

“ Không nghĩ Đại Bi thiền sư cũng tham dự vào”

“ Phật môn con lừa ngốc kia cũng đến”

“ Quá tốt rồi! Đại Bi đại sư võ công đã đến Thiên cảnh, có đại sư ra tay Thiên Trạch vừa chiến với Long Bố Thi song ắt bị hàng phục”

“ Khả năng ư? Đại Bi dù cao thâm đi nữa nhưng Thiên Trạch là đèn cạn dầu ư?”

Từ khi Đạt Ma tổ sư từ Thiên Trúc qua trung nguyên truyền đạo, Phật môn chỉ mấy trăm năm đã lớn mạnh, cùng các Bách Gia Chư Tử khác tranh giành đạo thống.

Có rất nhiều ngôi chùa nổi danh trên trung nguyên, như Thiếu Lâm, Bạch Mã, Thiên Thiền, Vân Lam....

Lâm Thiếu tự là một trong những ngôi chùa đó.

Lâm Thiếu tự chỉ mới được thành lập hơn 40 năm trước, là ngôi chùa có danh vọng cao nhất ở Ngụy quốc. Cái tên Lâm Thiếu tự chính là viết ngược lại của Thiếu Lâm tự của nước Sở.

Đại Bi đại sư người này hơn sáu mươi năm trước đã bái nhập vào Thiếu Lâm tự, học nghệ 20 năm liền ra ngoài cứu nhân độ thế. Cho đến đất Ngụy lại dựng một ngôi chùa, lấy tên Lâm Thiếu.

Bốn mươi năm nay là cao tăng nổi danh nước Ngụy, không chỉ Phật pháp sâu dày mà còn là một trong những Thiên Nhân cường giả.

Lần này Thiếu Lâm tự phát thiệp thảo phạt Thiên Trạch, Đại Bi được Huyền Từ phát thiệp mời đến tham dự, bởi y là cái Thiên Nhân cao thủ lại có gốc gác với Thiếu Lâm tự và là Phật môn người trong.

Đại Bi hay tin liền chủ động tham dự vào võ lâm quần hùng.

Mà khi thấy Đại Bi ra ứng chiến, đám quần hào võ lâm cũng vui mừng không ít, từ trong chiến bại của Bất Tử Thần Long đi ra, nhiều kẻ hoan hỉ lòng tin bành trướng cho rằng Xích Mi Long Xà vừa giao đấu xong khả năng sẽ bại dưới tay Đại Bi thiền sư.

“ Đại Bi” Thiên Trạch niệm lại, ánh mắt nhìn lão tăng kia.

Kẻ này vóc người gầy cao, mặt mũi nhăn nheo, sầu mi khổ kiểm, người bên ngoài nhìn thấy trên mặt hắn thần sắc, sợ là có thể nghĩ đến bảy, tám loại người ở giữa bi kịch mới sinh ra một trương thần sắc như vậy.

Nhưng dạng này một cái khô khan gầy lão tăng, lại cho Thiên Trạch biết được y so với những kẻ đến đây còn cường còn mạnh.

Chỉ sợ trong gần mấy chục vạn cái người này, có thể bằng được Đại Bi chỉ chưa đến năm mươi đổ lại. Y so với Long Bố Thi cũng không kém cạnh chút nào.

“Bản Đế nghe nói Đại Bi là cao tăng chùa Lâm Thiếu tự nước Ngụy, lại chạy đến nơi này tham náo nhiệt à?” Thiên Trạch hứng thú hỏi.

Đại Bi một tay lễ phật trả lời : “ thí chủ vì tư thù bản thân mà giết hại cướp bóc không chổ dừng, khi thí chủ trở về Bách Việt lại không có lòng nhân từ thương xót, giết người thành tính, chấp niệm quá sâu mà đọa vào ma đạo, liền để bần tăng tới độ thí chủ vào chính đạo! Hết thảy tội nghiệt, tất cả thuộc về bần tăng.”

“ Ha ha ha” Thiên Trạch cười lớn, rồi nói : “ năm xưa con dân ta bị ba nước Hàn, Sở, Bắc Ly diệt. Hàn An tắm máu con dân ta, Bách Việt quân đội có đến hai trăm vạn đều bị giết cùng chôn sống bởi bốn nước. Kẻ nào lại thương xót?. Ngươi nói Bản Đế chấp niệm quá sâu mà nhập ma. Vậy còn ngươi, một lòng muốn thành Phật, muốn độ hóa gian tà. Chạy đến chổ ta không phải là muốn học theo Địa Tạng Vương Bồ Tát độ hóa nơi này, vốn trong mắt ngươi cho rằng là địa ngục tu la nơi quỷ quái hoành hoành, diệt xong rồi thành Phật. Chấp niệm thành Phật của ngươi so với ta còn điên cuồng đấy, độ về chính đạo. Muốn độ ta ngươi xứng sao?”

Đại Bi ánh mắt thoáng qua tinh quang khi nghe được Thiên Trạch lại nói ra hắn chuyện canh cánh trong lòng nhiều năm nay. Từ khi bái vào chùa học Phật, hắn tụng kinh niệm Phật một lòng hành thiện tích đức và muốn thành Phật.

Chỉ là thành Phật sao dễ nhưng hắn vẫn một mực truy cầu, sau này lấy Tứ Đại Bồ Tát của Đại Thừa Phật giáo mà tu bổ. Nhưng vẫn chưa có đại thành như hắn mong muốn, cho đến khi Thiên Trạch là Đạo Thánh hiện ra.

Kẻ này dựng lên nước nhà trái luân phải đạo, lại dung dưỡng một đám gian ác trên giang hồ, tà ma ngoại đạo. Lại làm ác khăp nơi trên trung nguyên, và hắn hay tin y giết hại hơn trăm vạn nhân mạng.

So với đám Ma môn khắp giang hồ còn hung ác.

Thế là Đại Bi trong đầu một cái suy nghĩ lóe lên, hắn coi Thăng Long là địa ngục Thiên Trạch là Quỷ Vương thủ hạ của hắn là đám ác quỷ, chỉ cần độ hóa được chúng hắn có thể ngăn cơn sóng giữ họa kiếp thương sinh, có thể thành Phật hay không hắn cũng không chắc nhưng cũng có thể thử đến.

Cho nên Đại Bi mới từ trong thanh tĩnh Đại Lâm tự nhận phó ước mà tham dự vào Trừ Ma đại hội, tru diệt Quỷ Vương chứng đạo của mình mà thành Phật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK