Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng cái từng cái thi thể cùng huyết tanh của phe Thần Nhãn bị diệt trừ, để những kẻ quan chiến lạnh người.

“ Hắc Ám Phá Thiên Kiếm”

Hi Hòa lúc này sở ra thần kỹ khác của mình.

Tức khắc, vô số hắc động lốc xoáy hình thành sinh ra bàng bạc phá hư chi lực bị dẫn động tụ tập ở bên nhau, hình thành một đạo khủng bố kiếm khí, hướng tới những cái kia Thần Nhãn thuộc hạ.

Này đạo kiếm khí vừa xuất hiện, toàn bộ thiên địa lập tức lâm vào một mảnh trong bóng tối.

Này bóng tối trong sát ý ngưng tụ tới cực điểm sát chiêu.

“Ầm ầm ầm!”

Kịch liệt tiếng nổ mạnh truyền đến, kiếm khí đi qua đem thân thể từng cái chạm đến cắt chém.

“ Thần kỹ! Quang Minh Chi Kiếm”

Thường Hi cũng không yếu thế, mênh mông thần lực thả ra ngoài, một tôn cự hình thân ảnh nàng hiện ra cùng pháp trận hiện hiển.

Sau đó vô ngàn quang minh kiếm ngưng tụ tại không trung, sau đó bắn xuống những kẻ khác, đem thế lực Thần Nhãn tích tụ được giảm xuống.

“ Lệ!!”

Một đạo ngủ sắc thần quang vẻ lên không trung, ngủ sắc thần quang phóng ra đem một tên Thánh Vương ép lùi, thanh binh khí đại đao trên tay y bị dời mất.

“ Vũ khí của ta” gả thất kinh thốt lên.

Khổng Tuyên cướp đến, miệng chim phóng xuất ra quả cầu ngủ sắc oanh kích lên y, mạnh mẽ bức y trượt lùi trên không trung.

“ Bây giờ nó là của ta” Khổng Tuyên hung hăn nói, sau đó lại cướp đến đánh.

Chiến trường một nơi khác, Thái Nhất dùng song đầu rồng ép đánh hai tên Đại Thần phe phản loạn, hai tay kết ấn, bên hông hồ lô màu đỏ hóa lớn, sau đó đẩy trời hồng sa phóng ra.

“ Ah!!!” hai gả Đại Thần bị hồng sa bám vào cơ thể như bị ăn mòn, nguyên thần cũng bị đánh vụn.

“Phốc xuy”

Song long trên thân bập bùng lôi điện, nhanh như chớp lao đến trong hồng sa, nhân lúc cả hai thất thế đục xuyên thân thể.

“Bong! Bong!”

Đông Hoàng chiến đấu so với Thái Nhất khác biệc, đầu dựng một cái chuông lớn, tay cầm một cái bảo thảm, tay kia cầm một thanh kiếm ngủ sắc.

Chuông thì thủ hộ, bảo tháp ném đè người, còn ngủ sắc kiếm thì liên tục xạ ra những đường bá đạo kiếm khí, cơ hồ không ai đở được Đông Hoàng đi qua.

“ Không thể nào.... Kim Cang Giới Thần Lực của ta....” một gả Đại Thần bày ra Kim Cang Giới Thần Lực bị kiếm xuyên phá, tràn đầy khó tin.

“Dưới Hiên Viên Kiếm của ta, Kim Cang Giới của ngươi chỉ là mảnh giấy” Đông Hoàng khinh thường nói, lại huy kiếm chém một tên khác.

Thanh kiếm ngủ sắc một mặt chạm sao trời một mặt chạm sông núi kia, chính là vũ khí của Long tộc thủy tổ Hiên Viên, thanh vũ khí này cũng được xem là Long tộc tộc chủ nắm giữ.

Thái Cực là Long tộc tộc trưởng đời thứ 3, hắn lại có binh khí của mình liền đem nó cho con gái mình phòng thân.

“ Tịch Diệt” Tử Vi cũng tham dự vào màn thanh trừ phản loạn này, trên tay một cây thương tràn đầy tử vong khí tức, thương không gì không phá, đi xuyên qua lồng hộ thần lực của một gả Đại Thần sở hữu Địa Tạng Giới Thàn Lực, toàn bộ đàn quạ độc đều bị hủy diệt.

“Không....” gả chỉ không cam lòng thốt lên một tiếng, nguyên thần bị đánh nát vụn, sinh cơ liền tận.

Thực lực người nhà của Thái Cực cực kỳ mạnh mẽ, trừ Thập Hình ra thì ai cũng đều là Cựu Thần cấp bậc trở lên, mà những kẻ tham dự vào phản loạn cùng lắm chỉ đạt đến mức Thánh Vương, dựa theo thang đo sức mạnh thì được xếp vào Chân Thần.

Cộng thêm thần lực hấp thụ Sáng Thế Thần áp chế, hoàn toàn nghiền ép những kẻ mà Thần Nhãn bồi dưỡng ra.

“ Ầm!”

“ Ầm!”

Thái Cực cũng tham dự vào diệt trừ phản nghịch, mỗi kích va chạm với thế lực của Thần Nhãn, lực lượng sở ra nghiền ép, một kích xuống đánh cho huyết nhục tứ tung, hắn chiến trường có thể nói là chấn nhiếp nhất lòng người.

“ Ực!” Vũ Canh nuốt một ngụm nước bọt nhìn đầy trời sấm nổ, thân ảnh rơi rụng cùng huyết nhục kia mà sợ run.

Thế lực của Thái Cực đem ra quá dọa người. Mỗi một cái đều tỏa ra cường hãn khí tức, mà những kẻ đối mặt với họ cơ hồ không ai có thể chống cự được lâu dài.

Đặc biệc nhìn thấy Thái Cực thả ra lực lượng, mới biết là Thái Cực trước đây giao thủ là có bao nhiêu nương tình.

Dù là Thánh Vương cũng không chịu nổi Thái Cực một kích.

“ Gia hỏa này....” Thương Bạch Đích Kiểm cũng rung động trước vũ lực trùng kích lòng mình thế kia, nghĩ lại không lâu trước mình cùng Thái Cực đối chiến quả thật là trời đất cách biệc.

“ Đây là thực lực của Thiên ư?” Tử Vũ rung động thổn thức.

Tâm Nguyệt Quy nhìn lấy rồi mỉm cười : “ đứng trước Thiên hết thảy đều là vô ích, lão gia hỏa, ngươi cất công chuẩn bị bao nhiêu năm sụp đổ lại ngắn ngủi.”

Dù nàng thấy được còn nhiều Viễn Cổ Thần tồn tại để nàng kinh ngạc, bất quá nàng tin tưởng những vị kia sẽ không để ý đến quyền lực, nếu như có đã sớm đi ra rồi, hiện giờ Thần Nhãn đã xong rồi, phe cánh của ông ta cũng sắp tiêu trừ, nàng là thân tín cũng là nữ tử của Thái Cực, tương lai khi Thiên lùi đi Thần tộc là do nàng quản lý.

Khổng Tước cảm thán : “ những kẻ này là Thiên thế lực ư?”

“ Thái Cực một khi đã chiến đấu, sẽ không cho địch nhân bất cứ một cơ hội nào phản kháng. Toàn lực ứng chiến, không bao giờ cho đối phương cơ hội.” Hậu Thổ nhìn phía trên sát lục, tính cách của Thái Cực nàng rõ ràng một khi y đã lựa chọn chiến đấu sẽ không cho địch nhân mảy may một cơ hội nào.

“ Thiên! quả là khiến ta kinh sợ. Hoàn toàn trái ngược với bình thường. Ông ấy động thủ còn so với bất cứ ai còn hung ác” Huyền Phong quán sát thật kỹ chiến trường do Thái Cực để ra : “ đáng sợ nhất là còn không ít Cựu Thần à! mỗi cái áp lực đều để người nghẹt thở mà”

“ Mạnh quá! Thiên chi lực thật đáng sợ” Thiên Võ rung động sợ hãi cũng sinh ra ngưỡng vọng trước thân ảnh kia.

“ Bây giờ ta đã rõ vì sao Vĩnh Hằng Chi Dạ lại không nhắc lên nổi chiến ý, chả trách y có thể đem Xi Vưu tộc tận diệt, thật đáng sợ, khiến ta tận linh hồn cũng kinh sợ” Tung Hoành Thiên Hạ thầm nói, chứng kiến sát lục tàn nhẫn cùng chớp nhoáng thế kia hắn cũng cả kinh.

“ Những kẻ kia đều mạnh đến một cách đáng sợ” Bạch Liên nhìn những kẻ đang đồ sát thế lực Thần Nhãn mà thầm cảm khái cách biệc, mình đứng trước những kẻ kia cơ hồ cũng chả khác gì, là thịt cá cho chém giết.

“ Ông ta còn lưu lại lực lượng đáng sợ như vậy, còn quá nhiều Viễn Cổ Thần sinh sống, chúng ta lại không hề hay biết, quả thật làm người ta sợ hãi” Nghịch Thiên Nhi Hành đưa mắt nhìn, cánh tay siết thật chặt Mệnh Khí của mình, thần sắc ngưng trọng.

Hắn đối với thực lực cùng thế lực của Thái Cực kinh sợ, nhất là bây giờ khi phản thần liên minh đánh vào Kết Tinh Sơn, nếu như bọn họ giở trò mà nói, Minh tộc có thể đối kháng được với lực lượng kia không chứ?

“ Thiên! xin tha mạng”

“ Ta.... là do đại trưởng lão....”

“ Chúng tôi xin hàng......”

“Thiên Hậu! xin tha mạng!”

Những cái còn lại thuộc hạ của Thần Nhãn thấy huyết tanh như vậy hốt hoảng bay về cổng nội thiên địa, sợ hãi mà xin tha.

Thiên chi danh uy vọng khắp Thần tộc, khi rào cản gông xiềng cũng cho bọn họ tự tin Thần Nhãn không còn, bây giờ chỉ còn lại vô tận hối hận cùng sợ hãi.

Bất quá Thái Cực không một chút thương xót, để mặt cho các huynh đệ mình đem mầm mống phản loạn trừ giết.

“ Giết không được để sót phản loạn” Thái Cực lạnh lùng tuyên cáo tử hình : “ những kẻ không thuộc Thần Nhãn thế lực lập tức tránh ra”

Một lời vừa xuống, liên minh phản Thần và Thần tộc lập tức nhường lại chiến trường cho Thái Cực phe thanh lý phản loạn.

Thế lực của Thần Nhãn kinh sợ, nháo nhào chạy vào Nội Thiên Địa của Thần Nhãn hoặc là chạy ra khỏi Thần Vực.

Chỉ là phe cánh của Thái Cực lại không để bọn họ được như ý, truy cùng diệt tận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK