Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Đã lâu lắm rồi mới được ăn no như vậy?”

“ Thiên An ngươi làm thêm cho ta một ít đi!”

“ Ta thấy con cá bên dưới kia cũng được lắm, làm thịt nó đi, để ta nướng nó nhé”

“ Còn nữa rượu đâu hết rồi! Lấy cho ta uống một ít đi?”

Không ngừng thanh âm phát ra liên tục, nhưng không phải là đám người A Cẩu hay Phục Hy cũng chẳng phải là Na Tra mà là từ một cái thân ảnh bé nhỏ tầm ba tấc dài mà thôi.

Đầu gà, hàm én, cổ rắn, lưng rùa, đuôi cá, cánh khổng tước, toàn thân một màu hỏa hồng như lửa cháy, cái miệng mở ra đem nước rượu bên trong uống sạch, theo thở ra một cái một đốm lửa nóng bóng lại thổi ra.

“Bất Tử Điểu!” Phục Hy sững sờ một hồi cả kinh lên.

A Lam cũng choàng tỉnh lại : “ Tế Sư ngươi nói chính là Bất Tử Điểu trong truyền thuyết ư? nó không phải là bị Thiên giết rồi ư?”

“ Cho Bản Đế có chừng mực, cút về bên dưới đi” Đế Thiên An bàn tay vươn ra đánh xuống cái đầu chim.

Bất Tử Điểu bị đánh một cái, lập tức vỗ cánh nhảy vào lòng Bạch Thái : “ không về, không về, ngươi đúng là keo kiệt, dù sao ta cũng trợ giúp ngươi, có đồ ăn như vậy lại không kêu ta chút nào?”

“ Trợ giúp, ngươi nói là ai trợ giúp, nói rõ một chút coi. Là ai muốn trộm Đế Viêm của Bản Đế, là ai giúp ngươi lấy lại thân thể. Ngươi đúng là không biết sống chết”

Bất Tử Điểu ngượng ngùng nói : “ là ta nhầm lẫn, ngươi có cần phải hẹp hòi như thế không chứ. Đợi ta mạnh mẽ lên rồi báo đáp ngươi mà”

“ Cút” Đế Thiên An mắng một tiếng, đem chung rượu uống lấy.

Bất Tử Điểu nói : “ đừng mà! ta nhiều năm như vậy mới lấy được thân thể, nhất thời bị đồ ăn mỹ rượu của ngươi làm ra mà ra hồ đồ mà. Bạch Thái! Bạch Thái! nói đúng không nào?”

Bạch Thái nhìn viễn cổ thần điểu cầu cứu mình, cười nói : “ Ca! hay bỏ qua cho Lục Vân đi mà! Lục Vân cũng nhiều năm như vậy mới được ăn uống mà”

“ Thật không? đừng tưởng ta không biết đám đan dược của ta luyện cho muội, cũng như đồ ăn thức uống chuôi không ít vào bụng nó. Một năm nay ngươi chạy ra cũng không ít lần”

Bất Tử Điểu nghe xong đầu chim quay sang một bên, Lục Vân vỗ cánh một cái thân hình lóe lên đậu lên vai hắn, cái đầu dụi vào má lấy lòng, nói : “ mà mà! đại ân của ngươi ta nhất định ghi nhớ mà.”

Đế Thiên An sắc mặt bất thiện nói : “ ngươi có tin Bản Đế đem ngươi hầm canh luôn hay không?”

“ Tin tin” Lục Vân liền đình chỉ hút lấy nước rượu bên trong, thân ảnh lại lóe lên đả xuất hiện bên cạnh Bạch Thái, nhỏ giọng : “ vẫn là Bạch Thái đối với ta tốt”

Bạch Thái nhìn Lục Vân đem chung rượu của mình uống sạch, gương mặt nở nụ cười, rồi nói : “ Lục Vân, làm sao ngươi lại đi ra?”

Lục Vân đáp : “ Lúc nãy ta cảm ứng được cái khí tức chán ghét mà 4 năm trước ta gặp qua, ta nhớ được là cái tên Quỷ Quỷ gì đó. Ai ngờ cái tên này chết nhanh như vậy, ta khôi phục cũng kha khá rồi, cho nên lên thăm Bạch Thái ngươi một chút”

Tại 4 năm trước, ngay khi Trụ Vương chiến bại, Bất Tử Điểu không có rời đi nhân gian, linh hồn lại chuyển dời vào nơi khác trú ngụ. Chính là cơ thể của Đế Thiên An bên trong.

Khi Đế Thiên An đến thế giới này có bùng phát hỏa diễm, mà bản thân là hỏa điểu chơi lửa bậc thầy có thể cảm ứng được hỏa diễm mạnh mẽ. Bị Đế Viêm thu hút, cho nên Bất Tử Điểu liền quyết định chọn Đế Thiên An làm người tiếp theo sau Trụ Vương.

Mà quyết định này vượt quá Bất Tử Điểu mong đợi, thương thế do Thiên gây ra nhanh chón hồi phục khi ẩn nấp vào cơ thể Đế Thiên An. Tại bốn năm nghĩ dưỡng, nó còn có thể có được 1 thân xác mới nhờ Đế Thiên An ngưng tạo cho.

Còn Lục Vân là cái tên nó tự lấy cho mình để xưng hô cho tiện.

“Đế Thiên An, cái đám Thần Tộc đó đáng ghét, ngươi giết cái tên gì đó Thần Tộc nhất định sẽ không để yên đâu! hay là chúng ta giết đến Thần Vực đi! Lần này ta phải đốt chết cái tên khốn kia cho hả giận”

Lục Vân lại nói tiếp : “ Ngươi không phải cần Huyết Thạch ư? cái tên khốn kia 10 vạn năm nay tụ tập không ít Huyết Thạch ở Kết Tinh Sơn, chỉ cần đến đó cướp về là được. Hơn nữa ta rõ ràng cái đám Thần Tộc kia, bọn họ có khi xuống tay với Bạch Thái đó. Chi bằng chúng ta xuống tay trước, huyết tẩy Thần Vực”

Nghe được đám người Phục Hy cũng líu lưỡi lên, đổi lại kẻ khác bọn họ không dám tin tưởng. Nhưng Bất Tử Điểu lại khác chính là viễn cổ thần cầm, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, chỉ có Thiên mới có thể đem nó hàng phục được.

Đế Thiên An đặt chung rượu xuống bàn nói : “ hứng thú như vậy, ngươi đi đi!”

Lục Vân bây giờ làm gì có bản lãnh đó chứ, chẳng qua là muốn để Đế Thiên An ra tay giúp mình thu lợi mà thôi.

“ Ta thực lực còn chưa khôi phục nhưng dư sức đốt chết đám Lục Bộ gì đó, nhưng mà Hỏa Long cũng đã trọng thương, đây là cơ hội tốt à. Chẳng lẽ ngươi sợ ư?”

Tuy chưa từng thấy Đế Thiên An phô bày hết thảy sức mạnh, nhưng Lục Vân có thể khẳng định đối phương cực kỳ đáng sợ. Cho dù là Thiên cũng không phải là hắn đối thủ. Nhất là luôn lấy tự hào hỏa diễm năng lực, lại không phải y đối thủ.

Đế Thiên An thâm ý nói : “ Từ trước đến giờ kẻ tính toán Bản Đế đều không có kết cục tốt, ngươi rất có triển vọng đó”

“ Ta chỉ lo lắng cho Bạch Thái thôi! Không cần ngươi, đợi ta khôi phục thực lực đem cái đám Thần Tộc kia đốt hết” Lục Vân vội lấp liếm đi, quay sang nhìn Na Tra lớn tiếng : “ tên tiểu bất điểm kia lần trước ta nghe ngươi nói cha của ngươi làm chủ ở đây, đi kiếm thêm thức ăn đồ uồng về đây, còn cả bảo cha ngươi đem Huyết Thạch về đây, đợi lát ta tắm rửa xong phải có đấy!”

“ Hừ!” Na Tra quay đầu hừ một cái, bất mãn vô cùng.

Mà không chỉ mỗi mình Na Tra mà những kẻ khác cũng vậy, khi đầu hỏa điểu này hiện ra liền sét đánh ngốn sạch sẻ đồ ăn thức uống cả, bọn họ còn chưa có ăn no đã vào bụng của thần điểu sạch.

A Lam rốt cuộc nhịn không được hỏi : “ trong truyền thuyết viễn cổ thần cầm Bất Tử Điểu có Nguyên Thủy Giới Thần Công có thể đối đầu với Thiên, thật là Bất Tử Điểu”

Lục Vân lên tiếng : “ Bất Tử Điểu cái gì? ta tên là Lục Vân!”

Vân Trung Tử tiếp lời : “ ta nghe thân xác của Bất Tử Điểu đã bị hủy, tại Triều Ca cũng bị Thiên xé tan, làm sao lại có được chân thân rồi?”

Phục Hy cười nhìn về Đế Thiên An nói : “ bản lãnh của cậu đúng là để lão già này mở rộng tầm mắt đó.”

A Lam ánh mắt nhìn chăm chú thân ảnh kia, hiếu kỳ thầm nói : “ Y rốt cuộc là kẻ như thế nào?”

Có thể trợ giúp Bất Tử Điểu hồi phục lại thân xác không phải ai cũng làm được. Hơn nữa từ cuộc nói chuyện vừa rồi, nàng có thể nghe ra được thực lực của y đáng sợ vô cùng, Bất Tử Điểu lại mở miệng muốn cùng y đến Thần giới giết chóc.

Thực lực cường đại mạnh mẽ lại hoàn toàn không rõ danh tính, từ Phục Hy nàng biết được y bản lãnh cao cường. Biết được rất nhiều chuyện khó ai biết được, một kẻ cường đại lại đi nhận một nô lệ nhân loại làm muội muội, nhất mực che chở trong hầm mỏ Bắc Sơn.

Một kẻ như thế lại trọng thương, rốt cuộc là kẻ nào có thể đem hắn trọng thương như vậy. Nếu là Thiên nhất định bọn họ phải biết tên tuổi của y, nhưng lại không hề, một kẻ cường đại thần bí mà bí hiểm.

Và còn cả là một tên lưu manh trêu chọc nàng, một kẻ khó đoán được.

“ Hình như A Lam là thợ dệt vải giỏi nhất trong Thần Ẩn Bộ, y phục của Bản Đế bị nàng chém đứt cả rồi. Nơi này lại không có nguyên liệu, đúng rồi lần trước lão già ông không phải mời Bản Đế đến Thần Ẩn Bộ ư? lần này đi một chuyến một công đôi việc” Đế Thiên An lúc này lên tiếng.

Phục Hy thấy Đế Thiên An nhìn mình, cười nói : “ hoan nghênh! tay nghề của A Lam đúng là số một của chúng ta đó”

A Lam tay siết lấy, nói : “ lấy bản lĩnh của ngươi! Y phục không phải dễ dàng có”

Đế Thiên An nói : “ Nhưng mà A Lam tự tay dệt lại khác. Mỹ nhân dệt áo có thi ý như vậy làm sao so bì được mấy bộ quần áo do Bản Đế huyễn hóa ra được. Hơn nữa nói cho nàng biết, đó là bộ y phục của muội muội ta làm cho. Mỗi đường kim mủi chỉ đều cẩn thận thêu, nàng ấy theo tận 1 tháng trời đó!”

Bạch Thái nghe được xấu hổ nhỏ giọng kêu : “ ca!”

Đế Thiên An làm lơ, nói tiếp : “giá trị tinh thần rất lớn, mà nàng lại làm hỏng, Bản Đế bắt nàng bồi lại hợp tình hợp lý mà thôi.”

A Lam lớn tiếng chất vấn : “ Đồ lưu manh, y phục đó mà dệt ư? ngươi nói láo! Hơn nữa Quỷ Mộc cũng phá hủy có phải mình ta”

“ Bạch Thái, muội nói xem có phải y phục do muội làm ra không?”

Bạch Thái nhìn hắn nháy mắt, nội tâm xấu hổ vô cùng , cái gì mà đường kim mủi chỉ 1 tháng chứ, toàn là y bịa ra lấy cớ mà thôi, nhưng mà nàng cũng không vạch trần cúi đầu nói : “ là”

Đế Thiên An cười nói : “ nghe chưa! Về chuyện Quỷ Mộc phá hỏng y phục Bản Đế, Bản Đế giết hắn rồi. Còn nàng lẻ nào nàng cũng muốn Bản Đế giết nàng ư? Bản Đế
đả hạ bậc thang cho nàng cũng như Thần Ẩn tộc lẻ nào nàng muốn để Bản Đế trút cơn thịnh nộ lên kẻ vô tội khác”

A Lam cắn răng, không nói.

Phục Hy ho khan lên : “ A Lam, cậu ấy nói cũng không sai đâu? Chỉ một bộ quần áo thôi mà!”

“ Đúng đúng” Vân Trung Tử bị bạn già mình huých vai, liền bồi vào.

Đế Thiên An cười nói : “ ăn uống cũng no đủ rồi! Như vậy ngày mai lên đường đến Thần Ẩn Bộ thôi, Bản Đế cũng muốn xem nơi đó như thế nào?”

“Đệ cũng muốn đi” Na Tra lập tức hùa theo.

Lục Vân tiếp nói : “ Thần Ẩn Bộ là cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK