Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, trong lòng Tiêu Viêm nhất thời nổi lên chút kích động, ánh mắt chờ mong nhìn về phía Tiêu Huyền.

“Ha ha, yên tâm đi. Ta chờ đợi nhiều năm như vậy, chỉ vì đem những thứ này truyền lại cho hậu nhân, và cũng chính là ngươi. Bộ cuối cùng của Thiên Hỏa Tam Huyền biến, tự nhiên cũng sẽ nằm trong số đó." Thấy bộ dáng của Tiêu Viêm, Tiêu Huyền lắc đầu cười.

Tiêu Viêm trầm ngâm nói : “Nhưng dù có tu luyện ra tộc văn, không có huyết mạch lực ủng hộ thì cũng rất khó phát huy nó tới mức cao nhất.”

Tiêu Huyền khẽ gật đầu : “Nếu đã được xưng là tộc văn, vậy đương nhiên nó phải có huyết mạch lực làm ngọn nguồn.”

Sau đó phất tay một luồng ánh sáng phủ lên Tiêu Viêm sau đó quang mang địa thịnh mang theo hắn dung nhập vào mộ bia.

Bên trong là một không gian rộng lớn khác, một gian đại điện rộng lớn, thân ảnh nhanh chóng có mặt tại một hồ nước.

Nhìn ánh mắt của Tiêu Viêm, hắn cười kẽ một tiếng, bước chân vào trong hồ nước kia, khi tới giữa hồ, bàn tay đưa lên, mặt nước chậm rãi xoay tròn.

Mà theo hành động này, từng đạo huyết sắc quang mang cũng chậm rãi truyền ra từ cơ thể Tiêu Huyền, cuối cùng truyền từ bàn chân xuống hồ nước.

Tùy theo từng đạo huyết sắc quang mang kỳ dị kia dung nhập vào, làn nước trong veo dưới đáy hồ cũng dần đỏ lên.

Thoạt nhìn như một huyết trì vậy, mà cùng lúc đó, sắc mặt Tiêu Huyền cũng dần trở nên tái nhợt, khuôn mặt thì già nua đi.

Thấy một màn này, Tiêu Viêm biến sắc, vừa muốn mở miệng nói, Tiêu Huyền trong hồ lại chậm rãi lắc đầu với hắn, mỉm cười nói: “Năm đó ta dùng toàn lực bảo lưu lại một ít huyết mạch của Đấu Đế. Hơn nữa, còn dùng rất nhiều thủ đoạn để phong ấn nó lại, đủ để tạo nên một tộc nhân có huyết mạch lực”

“Bây giờ ta chỉ là một đạo tàn hồn, không thể làm gì khác ngoài việc phiêu đãng trong cái Thiên Mộ nhỏ bé này. Dù muốn chấn hưng Tiêu tộc thì cũng lực bất tòng tâm.Nhưng xem ra ông trời vẫn không quên Tiêu tộc. Ta tin rằng, ngươi sẽ làm tốt hơn ta rất nhiều”

Nhìn Tiêu Huyền ngày càng già đi, trong lòng Tiêu Viêm cũng đau xót. Hắn có thể cảm nhận được, vị tổ tiên đã từng sở hữu thiên phú kinh tài tuyệt diễm này, đã vì cả Tiêu tộc mà gánh nặng trên lưng áp lực khổng lồ đến mức nào.

“Bên trong huyết mạch lực này có ẩn chứa một phần năng lượng khi còn sống của ta. Hậu nhân của ta. Hi vọng ngươi có thể hoàn thành điều mà ta đã từng hứa với tất cả tộc nhân của Tiêu tộc” Khi huyết sắc quang mang nhập vào, nước hồ trong suốt cũng càng lúc càng đỏ.

Sau cùng, mùi máu tanh nồng tràn ngập ra từ đó, một lực lượng vô cùng kinh khủng mà lại đầy kỳ dị chậm rãi khuếch tán ra xung quanh.

Tiêu Viêm đứng cạnh hồ, loại lực lượng kỳ dị này không hề gây cho hắn chút cảm giác khó chịu nào. Ngược lại, huyết mạch trong cơ thể lại bắt đầu nhanh chóng lưu động,trong lúc mơ hồ, hắn như nghe thấy được một âm thanh cực kỳ khát vọng.

"Đây là huyết mạch lực của Tiêu tộc."Bàn tay Tiêu Viêm hơi nắm lại, loại lực lượng này vốn đã hoàn toàn rời bỏ Tiêu tộc, nhưng không ngờ rằng ngay lúc này đây, hắn lại có thể cảm ứng được nó.

Trên huyết trì, chỉ trong chớp mắt, Tiêu Huyền đã hóa thành một ông lão già nua : “Tiêu Viêm,tiến vào huyết trì, nhận truyền thừa lượng huyết mạch lực cuối cùng của Tiêu tộc”

Ngay cả giọng nói của hắn cũng trở nên khàn khàn khó nghe, nhưng có thể nhận ra được, trong giọng nói này còn ẩn chứa một loại hy vọng.

Tiêu tộc vẫn chưa hoàn toàn tuyệt vọng, người hậu bối trước mặt này, tuy xét theo thành tựu hiện tại thì còn kém hắn năm đó.

Nhưng không biết tại sao, Tiêu Huyền cảm thấy cửa ải mà hắn không thể vượt qua năm đó, có lẽ sẽ do người hậu bối này sẽ thay hắn hoàn thành.

Nhìn dáng vẻ già yếu của Tiêu Huyền, Tiêu Viêm hít sâu một hơi,hắn biết, bây giờ không phải lúc xử trí theo tình cảm.

Tiêu Huyền đã đợi rất lâu, sử dụng loại thủ đoạn đem bản thân làm thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ này, tất cả chỉ vì muốn đem phần huyết mạch cuối cùng của Tiêu tộc chuyển cho hắn.

Việc cần làm bây giờ không phải cự tuyệt, mà là tiếp nhận, hơn nữa còn là cố hết sức mà tiếp nhận. Vì giờ đây, hắn là niềm hy vọng duy nhất của chủng tộc đã suy tàn này.

Nếu không có Đế Thiên An giúp đỡ hắn sẻ không bao giờ có cơ hội đặt chân vào nơi này để gặp tổ tiên của mình.

Cơ hội này không mấy gì có thể có được, hắn không thể bỏ qua được, vì hắn cũng là vì gia tộc ký thác.

Ngay khoảnh khắc Tiêu Viêm đi vào, huyết trì liền kịch liệt dao động. Từng đạo năng lượng mảnh như tơ nhện giống như những chiếc châm nhỏ, không ngừng hung hăng đâm vào thân thể Tiêu Viêm. Sau đó thông qua các lỗ chân lông mà vọt vào trong cơ thể.

Trên không trung thân ảnh Đế Thiên An không ngừng di chuyển, mục tiêu của hắn ở Thiên Mộ này chính là lấy được Thiên Mộ chi hồn.

Chỉ cần lấy được cả tòa Thiên Mộ đều do hắn chưởng khống cả. Hơn nữa nó còn là một Đế cảnh linh hồn, giá trị không phải bàn cải.

“Đế cảnh linh hồn, thật làm cho người mê luyến” Diễm Linh Cơ xuất hiện bên cạnh Đế Thiên An, cười nói : “nơi này không phải còn một Đế cảnh linh hồn tàn hồn ư?”

Đế Thiên An nhếch môi, đáp : “ Tiêu Huyền đợi cho hắn giúp Tiêu Viêm hấp thụ huyết mạch Tiêu tộc xong, chúng ta thu lãi”

“ Chàng đúng là hiểm ác tâm à” Diễm Linh Cơ cười nói.

Hiện tại, linh hồn lực của Diễm Linh Cơ đang dừng ở Thiên cảnh đại viên mãn, cách Đế cảnh linh hồn chỉ có một bước ngắn.

Thế nhưng chỉ một bước nhỏ này mà đã làm cho vô số cường giả phải vĩnh viễn dừng bước tại đó.

Bất luận bọn họ có tu luyện ra sao thì cũng không có cách nào tiến thêm. Khó mà lấp đầy được khoảng cách giữa hai cảnh giới, tựa như một cái là đất một cái là trời vậy.

Thiên Mộ chi hồn là một sinh linh kì dị đã tồn tại từ khi Thiên Mộ thành lập cho đến nay, do vô số tàn hồn kết hợp, ngưng tụ thành sinh mạng thể.

Có thể coi nó là người thủ hộ của Thiên Mộ, hay dùng từ lính canh ngục để hình dung về nó thì có lẽ sẽ thích hợp hơn.

Nó khống chế mảnh không gian này, đồng thời nó cũng giao nhiệm vụ thôn phệ lẫn nhau cho các năng lượng thể.

Ngoại trừ các năng lượng thể ở nơi đây thì không ai có thể cảm nhận được sự hiện hữu của nó. Kể cả đám người Cổ Nguyên canh giữ Thiên Mộ cũng không hề biết đến sự tồn tại của nó.

Trước kia, Thiên Mộ chỉ là một nơi để những cường giả đã chết được yên giấc. Nhưng từ khi Thiên Mộ chi hồn kia ra đời, thế giới này bắt đầu trở nên méo mó.

Đã từng có rất nhiều người thử khiêu chiến với Thiên Mộ chi hồn, nhưng cuối cùng lại bị nó thôn phệ.

Ở trong không gian này, chỉ có duy nhất một người có thể khiến cho nó kiêng kị: đó chính là Tiêu Huyền, song giờ đây lại có thêm một người khác chính là Đế Thiên An.

Lúc này thân hình Đế Thiên An ở trên không trung đám sương mù đang tràn ngập trong thiên địa kia cũng nhanh chóng tiêu tán.

Một loại uy áp khiến cho người khác phải run rẩy từ trong cơ thể tản ra, bao phủ hầu như toàn bộ Thiên Mộ.

“Ầm…Ầm!”

Từ trong mảnh không gia hư vô kia truyền ra một tiếng nổ mạnh mẽ giống như sấm sét, làm cho không ít năng lượng thể còn lại trong Thiên Mộ đều phải đứng lên, run rẩy một cách dữ dội.

Một cỗ linh hồn lực lượng đang dao động giống như biển cả, sâu không lường được.

Bất quá, cỗ linh hồn lực lượng đó tuy mạnh đến nỗi đáng sợ nhưng hắn cũng nhận thấy nó rất pha tạp. Chắc nguyên nhân là do nó đã cắn nuốt quá nhiều linh hồn tàn ấn.

Trong chốn hư vô tối tăm mờ mịt, vô số linh hồn nhanh chóng ngưng tụ lại.

Một lúc sau, không gian động đậy, một gương mặt khổng lồ đột nhiên lao ra từ bên trong mảnh không gian hư vô kia, xuất hiện ở trên bầu trời.

Vẻ ngoài của khuôn mặt được thể hiện bằng một thần sắc lạnh lùng quỉ dị.

“Thứ này chính là Thiên Mộ chi hồn sao?” Diễm Linh Cơ nhìn gương mặt khổng lồ vừa hình thành ở trên bầu trời.

Đế Thiên An nhìn nó gật đầu, đáp : “ còn ai ngoài nữa”

“ Ngươi là kẻ nào, dám mạo phạm ta nghỉ ngơi” Thiên Mộ chi hồn vặn vẹo, ánh mắt vô hồn nhìn chăm chăm vào hai thân ảnh đang lơ lửng ở trên bầu trời, âm thanh lạnh băng vang lên ầm ầm như sấm rền khiến cho thiên địa phải bồi hồi.

Đế Thiên An cười lạnh lên tiếng : “ Kẻ đến giết ngươi”

“ Hahahaha” Thiên Mộ chi hồn miệng dử tợn cười lớn, như nghe được một tin tiếu lâm buồn cười thế nào, thanh âm sấm động vang vọng khắp cả không gian.

Miệng lớn mở ra:“Nếu như ngươi đã cố ý muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!”
Đế Thiên An nhìn gương mặt khổng lồ, nhẹ giọng nói: “Nó sinh ra vốn là một sự sai lầm. Có lẽ năm đó, vị cường giả Đấu Đế sáng tạo ra Thiên Mộ này cũng không ngờ rằng nơi đây sẽ cho ra đời một loại sinh linh quỷ dị như nó”

“Nói hươu nói vượn…! Ta chính là do ý muốn của chủ nhân mà sinh ra. Ta chính là thủ hộ giả của mảnh không gian này. Nhờ có ta mà các ngươi mới sống lại, cho nên các ngươi phải dựa theo qui tắc của ta!” Thiên Mộ chi hồn hờ hững nói.

“Bọn họ còn sống là nhờ Thiên Mộ, chứ thực sự không phải là nhờ ngươi!” Tiêu Huyền lắc đầu, nói.

“Ta chính là Thiên Mộ, Thiên Mộ chính là ta…!” Thanh âm của Thiên Mộ chi hồn đột nhiên trở nên bén nhọn hơn.

“Ngươi không phải là Thiên Mộ! Ngươi được sinh ra cũng không phải là do Thiên Mộ, mà là do sự ngưng tụ của đám tàn hồn ở trong đây. Từ một góc độ nào đó mà nói thì chính bọn chúng đã tạo ra ngươi.” Tiêu Huyền mỉm cười, giọng nói bình thản nhưng đã làm cho gương mặt khổng lồ của Thiên Mộ chi hồn ngày càng vặn vẹo, lộ ra một vẻ dữ tợn.

“Nếu như ngươi đã cố ý muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!”

Thiên Mộ chi hồn bắt đầu hành động, cái miệng cự đại phun ra một cơn bão linh hồn vô cùng mãnh liệt. Cơn bão điên cuồng xoay tròn, rồi giống như một mũi nhọn, hung hăng lao về phía Tiêu Huyền.

Đối mặt với đòn công kích của Thiên Mộ chi hồn, Tiêu Huyền chỉ đạp nhẹ chân một cái, bước từng bước về phía Thiên Mộ chi hồn. Tuy cơn bão linh hồn kia nhìn có vẻ hung mãnh nhưng khi nó tiếp xúc với thân thể của Tiêu Huyền thì lại xuyên thấu mà qua, tựa hồ không tạo cho lão được thương tổn gì.

Tiêu Huyền bước đến trước mặt Thiên Mộ chi hồn mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Đồng thời, thân thể của lão tỏa ra một tia lửa kì dị, trông giống như linh hồn của lão đang thiêu đốt.

“Đem bổn nguyên linh hồn của ngươi giao cho ta đi!”

Hỏa diễm kì dị tỏa ra, tràn ngập từ khắp các lỗ chân lông trên người Tiêu Huyền. Trên khuôn mặt tươi cười của lão lại càng lộ ra một vẻ nhu hòa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK