Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, ngọn gió xuân về tháng tư hãy còn lành lạnh tựa hồ thời tiết buổi thu tàn, thổi lật bức màn trắng treo trong nhà linh đường.

Cổ quan tài bằng gỗ tử nam rất kiên cố, rất quý trọng. Nhưng đối với người chết thì bất luận nằm trong quan tài loại nào cũng vậy không phân biệt hơn kém.

Ngọn đèn cầy tạt đi tạt lại trước cơn gió nồm làm cho ánh sáng khi tỏ khi mờ càng tăng thêm vẻ thê lương thảm đạm.

Một cái người lẳng lặng đứng trước kinh tòa quan tài đã lâu, lâu lắm vẫn không cử động gì, lão đưa mắt nhìn ngắm quan tài nắp mở ra, bên trong là một cái thi thể.

Châu Quang Bảo Khí Các tiền nhiệm chủ nhân- Diêm Thiết San.

Người hắn cao lớn vẻ mặt nghiêm nghị, lưng vẫn ngay thẳng. Hàm râu của hắn và mái tóc cứng như sắt vẫn đen sì, chỉ những nét nhăn trên mặt vừa dày vừa sâu. Ai có nhìn lên mặt hắn mới phát giác ra hắn là một lão già.

Hiện giờ gương mặt nghiêm nghị của Độc Cô Nhất Hạc cũng lộ vẻ thê lương, thương xót. Cái đó không phải vì hắn cũng như người chết, nhưng đã hiểu nổi đau buồn của tình trạng tử vong.

Giữa lúc ấy phía sau hắn có tiếng bước chân rất nhẹ vọng lại. Hắn không quay đầu ra nhưng tay đã nắm chuôi kiếm.

Chuôi kiếm của hắn so với chuôi kiếm thường lớn hơn một ít. Thân kiếm cũng vừa dài vừa rộng khác thường.

Tai kiếm bằng đồng vàng, đánh sáng bóng. Vỏ kiếm đã cũ, trên mặt khảm hình Bát Quái nhỏ. Chính là tiêu chỉ trên thanh bội iếm của chưởng môn phái Nga Mi.

Nhưng rất nhanh lão đem tay buông lỏng bội kiếm, bởi lão cảm nhận được khí tức quen thuộc từ những người phía sau.

“ Sư tôn” Nga Mi Tứ Tú một đường trở về tiến vào linh đường cung kính thi lễ.

Độc Cô Nhất Hạc không đáp mà ánh mắt hắn nhìn về trước, hỏi : “ thế nào rồi?”

“ Đạo Thánh đã đến trước cửa Diêm phủ” Mã Tú Chân đáp.

Lời vừa rơi xuống đột ngột một tiếng “Sa!” vang lên.

Từ bên ngoài bắn vào một đạo kim quang.

Đó là một thanh kiếm, một thanh so với bình thường kiếm còn to, thuần màu vàng lại bốc lên hỏa diễm.

“ Đang!”

Mã Tú Chân tuy bất ngờ nhưng phản ứng mau lẹ rút kiếm ra, cả ba tỷ muội khác cũng rút kiếm ra, nhưng cả ba động tác đã chậm.

Độc Cô Nhất Hạc bóng hình quỷ mị tiêu thất, hắn đã xuất hiện phía sau Nga Mi Tứ Tú, bội kiếm đưa lên trước điểm một cái, một đâm này cản lại thanh kiếm tập kích.

Cự kiếm bị đánh văng lại bắn ngược trở về, từ lúc nào có thêm một cái thân ảnh như trống rỗng nứt ra từ không gian, y đưa tay tiếp nhận lấy kiếm văng lại.

Độc Cô Nhất Hạc tính khí luôn luôn cổ quái lại nóng nảy, nhưng đi qua hơn ba mươi năm tu thân dưỡng tính, lão đã sớm có thể rất tốt khống chế tính tình của mình, nhưng lần này lão cơ hồ không khống chế nổi.

Lão đã sinh ra một loại xúc động. Rút kiếm xúc động.

Từ khi lên làm chưởng môn phái Nga Mi, lão đã rất lâu không có cùng người giao thủ, lão đã rất lâu không có gặp gỡ đối thủ.

Nhưng hôm nay lão nhìn thấy người kia liền đã biết cuối cùng gặp được một cái đáng giá xuất thủ đối thủ, bởi vậy lão cơ hồ muốn khắc chế không được rút kiếm xúc động.

Nga Mi Tứ Tú thấy vậy lập tức xoay người đưa mắt nhìn, con mắt mở lớn : “ Đạo Thánh”

“ Bốn vị nương tử, Tốt Tướng Công không phải đã nói tên mình là Dạ Thất Lang ư?” Thiên Trạch cười nói.

Tứ nữ nghe hắn trêu chọc vừa giận vừa thẹn, lại mặng : “ đồ vô sĩ”

“ Nghe nói ngươi muốn tìm bản tọa” Thiên Trạch không để ý bốn nữ, ánh mắt nhìn về Độc Cô Nhất Hạc hỏi.

“ Lão phu có hai cái bằng hữu, một cái bị thương một cái đã chết. Mà hai cái này đều cùng Đạo Thánh liên hệ, cho nên muốn mời Đạo Thánh đến nói chuyện” Độc Cô Nhất Hạc chậm rãi trả lời.

Độc Cô Nhất Hạc từ Triệu quốc núi Nga Mi chạy đến đất Quan Trung nước Ngụy, là lão nhận được một cái tin. Đó là do Hoắc Hưu cố tình thả ra tin tức đệ nhất lâu của Thanh Y Lâu nằm ở Châu Quang Bảo Khí Các.

Thanh Y Lâu gần nhất ám sát không ít đệ tử phái Nga Mi, lại thêm một trưởng lão của Nga Mi từng chết dưới sát thủ Thanh Y Lâu. Cho nên khi hay biết thông tin Thanh Y Lau lại ở trong Châu Quang Bảo Khí Các, Độc Cô Nhất Hạc khó mà ở yên được.

Vốn Hoắc Hưu mưu đồ để Thượng Quan Phi Yến lợi dụng Hoắc Thiên Thanh, trước triệt hạ Diêm Thiết San, sau đó để Hoắc Thiên Thanh tiêu hao một nữa công lực của y, sau đó để cho Tây Môn Xuy Tuyết ra tay giết chết.

Tuy nhiên hắn kế hoạch bị Thiên Trạch bị phá vỡ, nên Độc Cô Nhất Hạc tìm đến chổ lão bằng hữu cũ thì hay tin mọi chuyện, hắn muốn mời Thiên Trạch là muốn gặp gỡ cái tên Đạo Thánh gây huyên náo này, cùng với đó muốn xem kiếm pháp tuyệt diệu của y từ lời giang hồ cũng như đệ tử mình kể lại.

“ Ta không có hứng thú với bằng hữu của ngươi nhưng lại có hứng thú với ngươi” Thiên Trạch vừa nói xong trên tay kiếm nâng lên nhẹ nhàng thả ra.

“Keng!”

Kiếm phóng nhanh lao đến nhưng bị bội kiếm của Độc Cô Nhất Hạc huy đến cản lại.

“ Nếu đã như vậy lão phu cũng muốn đại khai nhãn giới Đạo Thánh kiếm pháp” Độc Cô Nhất Hạc cổ tay run một cái hất đi thanh kiếm đang giằng co kia, mở miệng đáp lại, hắn đã không kìm được hưng phấn muốn rút kiếm rồi.

Nga Mi Tứ Tú cùng Tô Thiếu Anh thấy vậy lập tức dời ra mấy chục trượng, bởi bọn họ biết sắp đến là cuộc quyết đấu của sư phụ cùng Đạo Thánh, dạng này cao thủ các nàng không thể ở gần được.

“ Tranh!”

Nga Mi chưởng môn bội kiếm ra võ, hàn quang lóe lên.

Theo kiếm ra vỏ Độc Cô Nhất Hạc một loại không cách nào hình dung khí thế của, phóng lên trời, lại như một tầng không nhìn thấy ngọn núi, sừng sững trong nước.

Đây mới là Đao Kiếm Song Sát đích thực chính uy thế!

Không gì sánh được Kiếm Thế, Đao Thế, xuất hiện ở cùng trên người một người.

So với Nga Mi Tứ Tú mà nói hoàn toàn là hai Thiên Trạch khác nhau, bởi y đã là một cái nữa bước Thiên Nhân cảnh cao thủ, há lại có thể như bọn Tứ Tú được sao?

Độc Cô Nhất Hạc sở ra Đao Kiếm Song Sát bảy bảy bốn mươi chín thức, ý, không nặng ở binh khí chú ở biến hóa, đao đi bàng bạc, kiếm đi nhẹ nhàng, đao kiếm trong lúc đó biến hóa, là nhẹ nhàng cùng hùng hồn chuyển đổi, càng là kỹ cùng lực xảo diệu dung hợp, hai cái giao hòa, tự nhiên sản sinh vô cùng biến hóa.

Thiên Trạch cảm nhận rõ sự khác biệt giữa Độc Cô Nhất Hạc cùng Nga Mi Tứ Tú, thầm khen một tiếng sau đó cũng thả ra lực lượng của mình, Luyện Khí Kiếm bắt đầu ngưng.

“ Vù vù!”

Khí kình quét qua làm dao động xung quanh, lá cây phiêu bồng trong gió bị đao khí kiếm khí cắt đứt đoạn thành nhiều mảnh.

“ Ầm! Ầm!”

Khí thế đã thịnh, cả hai lập tức công kích.

Đầy trời kiếm ảnh đao ảnh va chạm không dứt, kình khí liên miên bất tuyệt.

Mặc cho kiếm khí đao khí biến hóa, Luyện Khí Chi Kiếm của Thiên Trạch tung hoành ngang dọc bên trong ý của Độc Cô Nhất Hạc, trăm thanh Luyện Khí Chi Kiếm theo ý gia cường càng cứng càng mạnh.

Độc Cô Nhất Hạc không ngừng huy kiếm, bảy bảy bốn mươi chín thức không ngừng được thi triển ra.

Song nhu hòa hay cương liệt đều bị Luyện Khí Chi Kiếm bẻ gãy cả.

Rồi “ Uỳnh” một tiếng lớn, một cơn kình khí quét qua, bầu trời tán loạn Luyện Khí Chi Kiếm, cuộc quyết chiến qua đi hai mươi phút cũng dừng lại.

Khí thế của Độc Cô Nhất Hạc đã ra hết, nhưng Đao Kiếm Song Sát bảy bảy bốn mươi chín thức của hắn vẫn không phá được Luyện Khí Chi Kiếm.

“ Sư tôn!” Nga Mi Tứ Tú thất kinh từ xa hô lên, vội vả khinh thân mà đến, thần sắc ai nấy đều hốt hoảng tràn đầy khó tin được.

Độc Cô Nhất Hạc không để ý thương tích trên người, cảm thán : “ Luyện Khí Kiếm Quyết quả là danh bất hư truyền, lão phu thua không oan!”

Thiên Trạch không trả lời mà dùng nguyên thần công kích tinh thần Độc Cô Nhất Hạc, nhân lúc y trọng thương liền chế phục, đây là buồn ngủ mà đưa đến chiếu manh. Một khi hạ cấm chế vậy Nga Mi phái còn không phải của hắn rồi.

Độc Cô Nhất Hạc khạc ra một ngụm máu, đầu óc quay cuồng muốn chống cự nhưng lão giờ đã vô lực, cuối cùng hôn mê ngất đi.

“ Ngươi dừng tay!”

Nga Mi Tứ Tú cùng Tô Thiếu Anh đều đưa kiếm đến trước khẩn trương, đến ngay cả sư tôn cũng bại các nàng rõ cả năm người lên cũng không phải đối thủ, nhưng há là hạng người tham sống sợ chết, năm người vội vả cướp đến, binh khí nắm thật chật lớn tiếng.

Thiên Trạch cũng không để ý, hắn mục đích đã đạt thành khi gieo xuống cấm chế trong ngắn ngủi khi hạ lên Độc Cô Nhất Hạc, thu lại Luyện Khí xong dẫm nhẹ chân một cái phóng ra bên ngoài Diêm phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK