Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này đám đệ tử Mặc Gia cũng nhanh chóng xuất hiện, dẫn đầu chính là thân ảnh Yên Đan ánh mắt đám người co rút khi nhìn Vệ Trang cầm trên tay Mặc Mi, hốt hoảng nói : “ Lưu Sa Vệ Trang, Mặc Mi... Cừ Tử đại nhân đâu”

Nhìn thấy Mặc Mi trên tay Vệ Trang ai cũng đều biến sắc, đây là Mặc Gia Cự Tử tín vật, vật bất ly thân mà Vệ Trang nắm lấy lại thấy máu trên mặt đất trừ phi Cừ Tử dữ nhiều lành ít.

“Cheng cheng cheng” Âm thanh kim loại vang lên, chỉ thấy vô số thanh kiếm được rút ra khỏi vỏ đám người vây lấy Vệ Trang.

“Mặc Gia cùng Lưu Sa luôn luôn không có cái gì ân oán, Vệ Trang, ngươi tại sao phải đối với Mặc Gia xuất thủ.” Yến Đan mở miệng chất vấn.

Vệ Trang Sa Xỉ trên tay lạnh nhạt nói : “ Lưu Sa là thích khách đoàn tổ chức, đả nhận tiền cần gì phải có ân oán”

Nói xong hắn chân dẫm nhẹ trên tay Sa Xỉ quét ngang đem hai ba tên Mặc Gia đệ tử giết chết, sau đó lập tức rời đi để lại thanh Mặc Mi bên dưới đất.

“Không cần đuổi.” Yên Đan nói : “ Lấy Vệ Trang võ công khó ai đuổi kịp, hơn nữa dựa theo lời hắn nói có người thuê hắn, chuyện quan trọng là tìm lấy tung tích của Cự Tử”

Đám đệ tử cũng nhanh hiểu được tầm quan trọng, cần xác định Cừ Tử sinh tử mới là quan trọng, đám người cũng nhanh chóng tản đi đồng thời mang theo Mặc Mi tìm kiếm thân ảnh của Lục Chỉ Hắc Hiệp.

Mặc Gia Cơ Quan Thành.

Mặc Gia Cơ Quan thành, là Mặc gia thánh địa đi qua hơn 300 năm thời gian mà kiến tạo thành, được xưng là "Thế gian nhạc thổ."

Cơ Quan thành ẩn tàng ở trong dãy núi xây dựa lưng vào núi, cả khối đại sơn địa thế đặc biệt, phạm vi mấy trăm dặm không thấy bóng người, chung quanh tất cả đều là vách núi thâm cốc, nhân lực không cách nào leo. Thâm cốc là chảy xiết lao nhanh nước sông cuồn cuộn, đá ngầm dày đặc, đội thuyền khó đi.

Đặc biệt nhất địa phương, còn ở biến ảo khó lường vân hải, có thể khiến người ta tùy thời đều mất phương hướng, khó có thể tìm kiếm được cụ thể phương vị. Lối vào tại cao phong bên trong, không dễ phát hiện, lại có vân hải bao trùm, không có Mặc Gia đệ tử dẫn đường cơ hồ là không tìm được.

Vì cam đoan Mặc gia Cơ Quan thành an toàn, bên ngoài bố trí vô số cơ quan cạm bẫy, lực sát thương kinh người vô cùng. Cho dù có trăm vạn hùng binh đến nơi này cũng khó mà công phá được Cơ Quan Thành, một khi không tìm được lối vào chính là bị bẫy rập mạt sát, mà cho dù có tìm được lối vào đi nữa cũng bị vô số cơ quan bên trong thành tiêu diệt.

Lúc này trên bầu trời một khung Chu Tước thú máy đang ở trên không bay lượn, trên lưng nó là một đám người mặc cho gió lạnh rét thấu xương vẫn không một may ảnh hưởng đám người.

Theo thời gian khung Chu Tước đột nhiên hạ xuống đâm thẳng vào vách núi dựng đứng, không có cảnh va đập hiện ra thay vào đó vách núi hiện ra một thông đạo tối om, đợi đến khi khung Chu Tước vào trong vách đá cũng nhanh chóng đóng lại.

Chu Tước mang theo đám người trong đêm tối như mực bay lượn trong hang động không một ánh sáng này, một hồi trong đêm tối như mực khung cảnh có phần thay đổi một chút, xuất hiện ánh kim như ngôi sao trên trời lấp lóe.

Nhưng thực ra nó là Mặc gia Cơ Quan thành đạo thứ nhất phòng tuyến, cường nỏ tiễn trận.Từng nhánh cường cung tiễn nỏ được an trí ở phía trên, từng nhánh mũi tên chớp động lên hàn quang.

Bay lượn một hồi trong đêm tối liền thây được ánh sáng phát ra từ phương xa là một khung cửa lớn. Chu Tước vổ cánh phi thân qua liền thấy được bên trong là một hang động lớn khác.

Bốn phia vách núi phi thường dốc đứng , nơi này không gian rất lớn, khắp nơi quái thạch đứng vững, trên đầu còn không ngừng nhỏ xuống giọt nước. Mà khung Chu Tước hạ xuống một cái bích lục hồ nước bên trên một chiếc thuyền lớn chậm rãi hạ xuống, đám người trên Chu Tước cũng nhanh chóng di chuyển lên đó.

Ngay khi thuyền lớn nâng lên cao một tòa cầu đá ngang qua trong đó, cung cấp người thông hành qua lại. Đám người lần nữa cất bước thông qua lối đi hướng vào bên trong thông đạo, chỉ cần vượt qua lối đi này chính là chân chính bước vào bên trong Cơ Quan Thành bên trong.

"Cự Tử trở về"

"Tham kiến Cự Tử"

"Cự tử, ngài rốt cuộc trở về"

Trên đường đi, không ngừng có đệ tử Mặc Gia vấn an, bọn họ nhìn về phía trước Lục Chỉ Hắc Hiệp chắp tay hành lễ. Mà những người bên cạnh hắn không ai khác chính là nhóm người Đế Thiên An, từ khi giải ấn cho Lục Chỉ Hắc Hiệp hắn liền cùng Lục Chỉ Hắc Hiệp trở về nơi này.

“ Cơ Quan Thành cảnh sắc rất đẹp, không hổ là 300 năm kiến tạo tòa thành” Đế Thiên An một bên cảm thán, trải qua một đường di chuyển hắn cũng thấy hết được cảnh sắc ở đây.

Có thể nói là kiên cố thành trì nếu muốn công phá Cơ Quan Thành cơ hồ là người si nói mộng, nguyên tác trong một đêm Lưu Sa phá thành cũng khiến cho hắn bái phục không thôi, thiên văn con số cơ quan hùng vĩ tòa thành sụp đổ.

Lục Chỉ Hắc Hiệp gật đầu trong lòng tự hào đây là Mặc Gia tâm huyết ba trăm năm nay, sau đó nhìn sang một trung niên có một cánh tay làm bằng gỗ cơ quan nói : “ Ban Nhân đi thông báo với các thống lĩnh, ta có việc trọng yếu cần bàn”

“ Vâng Cự Tử” Ban Nhân chắp tay lên tiếng, sau đó nhanh chóng rời đi.

Nhìn thân ảnh giống như đúc Ban Siêu này Đế Thiên An khi gặp cũng bất ngờ lên, không ngờ người này mới chính là Ban lão đầu mà hắn xem. Về phần Ban Siêu chính là huynh đệ song sinh với hắn, thân ảnh cất bước đi theo Lục Chỉ Hắc Hiệp. Lần này hắn đến nơi này chính là lấy đi Mặc Gia Cự Tử thân phận, không thể để cho Yên Đan tên này hao hết Mặc Gia thực lực được.

Hiện tại Mặc Gia có thể nói là thực lực rất mạnh, Kinh Kha , Đồng Thiết, Hồng Lảo, Thanh Kiếm, Lử Tín, Ban Siêu, Ban Nhân, Tần Vũ Dương,Từ Phu Nhân, Đinh Hưu là mười đại thống lĩnh của Mặc Gia mỗi người am hiểu một bộ phận lĩnh vực vũ lực lớn mạnh.

Đệ tử Mặc Gia nếu tính luôn ở Bách Việt đả lên đến con số 8 vạn người, một con số cực kỳ khủng khiếp, nhiều như vậy là do mấy năm nay ở Bách Việt lớn mạnh lại đón tiếp di dân khắp nơi. Mặc Gia học viện mọc lên hấp thụ đám dân chúng này.

Ngày hôm sau, Mặc Hạch đại sảnh giống như một tòa sơn động được đục khoét bên trong một tòa núi lớn, bốn phía vách tường do nhân công đẻo gọt bên trên gần mấy trăm mét độ cao một vòm tròn rộng lớn giếng trời, bên dười là rộng lớn sân bài lúc này đả tụ tập vô số người.

Gần hơn ngàn người đệ tử tụ tập, hắc bạch phân nữa y phục đang ngưng mục nhìn về một nhóm ít người bên trong trung tâm đại sảnh. Chính là các vị thống lĩnh cùng với đương nhiệm Cừ Tử Lục Chỉ Hắc Hiệp. Lúc này từ Mặc Mi phát ra vô số mực khí phiêu tán trên không trung.

Lục Chỉ Hắc Hiệp ánh mắt nhìn về thân ảnh Yên Đan trong lòng phức tạp cảm xúc, mạng của hắn cũng xém bồi táng dưới tay thái tử phi.

Nếu hắn chết ngôi vị Cừ Tử này chính là Yên Đan chưởng khống đây, toàn bộ Mặc Gia thượng tầng thống lĩnh đến một nữa là Yên quốc người, cùng với Yên Đan liên hệ như Kinh Kha, Ban Nhân, Ban Siêu, Đinh Hưu lại thêm thân phận của hắn là Lục Chỉ Hắc Hiệp đệ tử danh vọng ở Yên quốc rất cao có được hiệp nghĩa, nhân ái tên tuổi.

“ Ngày hôm nay gọi mọi người đến nơi này, chính là ta muốn tuyên bố một việc chính là truyền lại ngôi vị Cự Tử” Lục Chỉ Hắc Hiệp lớn giọng lên tiếng âm thanh truyền vào đám người xung quanh.

"Cái gì" Ban Nhân kinh hô lên

"Cự tử, làm sao đột nhiên hạ quyết định này?" Kinh Kha nhíu mày nói

Đồng thời đám người còn lại thống lĩnh lẫn đệ tử bắt đầu bàn tán xôn xao cả lên, việc này can dự hệ trọng đây tuyển chọn ra Cừ Tử mới, ánh mắt đồng loạt nhìn về thân ảnh Đế Thiên An lẫn Yên Đan.

Lục Chỉ Hắc Hiệp đưa tay lên cản lại : “ Các ngươi không cần nhiều lời, đây là quyết định của ta”

Yên Đan, Kinh Kha, Tần Vũ Dương đám người kinh ngạc lấy bọn họ cũng thu được tin tức Cừ Tử bị Vệ Trang tập kích, xong không lâu liền nhận được mệnh lệnh tất cả thống lĩnh ngay lâp tức trở về Mặc Gia Cơ Quan Thành.

Cũng mang theo tâm tình lo lắng nhanh chóng di chuyển đến, khi thấy Lục Chỉ Hắc Hiệp còn sống đám người cũng vui mừng không thôi, còn về vấn đề vì sao Vệ Trang tập kích Lục Chỉ Hắc Hiệp không có trả lời cũng không cho bọn họ thời gian đả đi đến đại sảnh Mặc Hạch.

“ Đế Thiên Hùng, kiêm ái nhân nghĩa vô song là tân nhiệm Cự Tử” Lục Chỉ Hắc Hiệp ngừng một chút lớn giọng nói : “ Lấy Mặc Kiếm”

Kinh Kha mang theo Mặc Mi đi đến cúi đầu dâng hai tay đưa cho Lục Chỉ Hắc Hiệp, sau đó nhanh chóng lui ra. Đối với Thiên Hùng làm Cự Tử hắn không hề phản đối, danh vọng của Thiên Hùng vang khắp Trung Nguyên, quả thật tư tưởng Kiêm Ái phù hợp với Mặc Gia.

Về phần Yên Đan khi biết Thiên Hùng làm Mặc Gia Cừ Tử cũng thoáng có chút kinh ngạc nhưng nhanh chóng quên đi, dù sao Việt vương mời chào Mặc Gia đả mấy năm nay thiên hạ đều biết. Hơn nữa việc này cũng không phải hại, so với Lục Chỉ thì Thiên Hùng cùng hắn còn chung mục tiêu là kháng Tần đây.

“ Thiên Hùng, đọc theo ta” Lục Chỉ Hắc Hiệp đem Mặc Mi đưa đến phía trước lớn giọng nói : “ Thiên Hạ Giai Bạch- Duy Ngã Độc Hắc- Phi Công Mặc Môn- Kiêm Ái Bình Sinh”

“ Thiên Hạ Giai Bạch- Duy Ngã Độc Hắc- Phi Công Mặc Môn- Kiêm Ái Bình Sinh” Đế Thiên An cũng lớn giọng đọc theo, cứ đợi hắn đọc xong câu nào liền tiếp câu đó vì hắn biết đây là Mặc Gia tục lệ đây, một tay vươn ra nắm lấy Mặc Mi cùng với Lục Chỉ Hắc Hiệp một tay nâng lấy.

“ Từ hôm nay trở đi, ngươi là Cừ Tử của Mặc Gia” Lục Chỉ Hắc Hiệp đem tay buông ra, sau đó chắp tay hành lễ thân ảnh cúi người lớn tiếng nói : “ Tham kiến Cừ Tử”

“ Tham kiến Cừ Tử”

“ Tham kiến Cừ Tử”

“ Tham kiến Cừ Tử”

Có Lục Chỉ Hắc Hiệp dẫn đầu đám người cũng nhanh chóng hành lễ làm theo, âm thanh to lớn chấn vang cả không gian nơi này, lại vang dội không ngừng. Hơn ngàn người đồng thanh phát ra lại ở trong vách núi khiến cho âm thanh bị dội lại, mất một hồi lâu mới tiêu tán đi.

“ Ong Ong Ong Ong” Mặc Mi run ra kịch liệt theo tay Đế Thiên An chỉ thiên ngón tay vuốt dọc lấy thân kiếm, hắc bạch nhị khí điên cuồng thoát ly ra ngoài nhộm kín khắp cả đại sảnh bên trong bao phủ khắp cả đám người nơi này, đem từng cổ thân thể nhấc lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK