Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời này vừa ra khiến cho vài người cũng hiểu được vì sao Hàn Phi nói là có lợi, nếu như hắn ủng hộ một phe thế lực, không phải là có lợi hơn sao?

“ Lời này cũng có mấy phần đạo lý” Tử Nữ ngẫm nghĩ nói.

Vệ Trang không cho như vậy, nói : “ cái kiểu tự an ủi mình này, cũng thú vị gớm”

“ Tử Phòng, chúng ta đi cân bằng xem” Hàn Phi khóe môi hiện lên độ cong, nói xong liền xoay người bước đi, vài bước thì dừng : “ đây không phải là một màn cược, quả thực là một ván cờ. Bởi vì chúng ta bỏ sót một quân cờ”

“ Bỏ sót một quân cờ ư?” Lộng Ngọc, Tử Nữ không rõ khẻ nói, đại não không ngừng suy nghĩ lấy lời Hàn Phi ám chỉ.

Hàn Phi và Trương Lương rời khỏi Thanh Y Lâu, lại binh chia hai đường mà đi. Một người đến tứ công tử Hàn Vũ phủ, một người đến Trương gia phủ đệ.

“ Hình như huynh không thích thái độ lạc quan của huynh ấy lắm” đám người đã rời đi khỏi gian phòng, Tử Nữ bước đến gần Vệ Trang chậm nói.

Vệ Trang đáp : “ lạc quan, đồng nghĩa với việc gởi gắm kết quả vào hy vọng, mong muốn sự tình trở nên khấm khá hơn.”

“ Như vậy không tốt sao?” Tử Nữ dò hỏi

Vệ Trang đáp : “ cái gọi lài tiến thoái lưỡng nan, không phải là tất cả, thực ra vẫn còn một khả năng”

Tử Nữ trầm ngâm một lát suy nghĩ, mở miệng hỏi : “ ý huynh là, trên thực tế Hàn vương, hay thái tử, đều có thể gặp chuyện ngoài ý muốn”

“ Nắm thế chủ động, hữu hiệu hơn là lạc quan trong thế bị động” Vệ Trang lạnh nhạt nói

Tử Nữ nghe xong cười khẽ, rồi nói : “ đó là cách của huynh”

“ Cô thích cách của hắn hơn sao?” Vệ Trang hỏi

Tử Nữ mở miệng : “ người ra quyết định bây giờ là huynh ấy”

Thời gian qua đi, bóng đêm bao phủCơ Vô Dạ phủ đệ.

« Giờ đây Hàn Phi đã cưởi lên lưng hổ, tiến thoái lưỡng nan. Không những xoay chuyển ván cờ của tướng quân mà còn khó giữ thân mình.” Phỉ Thúy Hổ mang bụng phệ mình đi đến bên cạnh Cơ Vô Dạ.

Cơ Vô Dạ tràn đầy đắc ý, miệng ngậm cười vài tiếng nhỏ, hiển nhiên lời này của thuộc hạ hắn rất thích nghe.

Phỉ Thúy Hổ cúi người đến gần, dò hỏi : “Tướng quân, đã nên bắt đầu kế hoạch tiếp theo chưa ?»

Bước tiếp theo mà Dạ Mộ ước định, chính là lợi dụng Thiên Trạch giết Hàn vương để cho thái tử thuận lợi kế vị.

Hiện tại hoàng cung bên trong đại lượng cấm quân bị rút đi, Hàn vương lại ngăn cấm quân thần đi vào, là thích hợp nhất chế tạo sát cục.

Một khi Hàn vương chết, Hàn Phi chậm trễ cứu ra thái tử mà Cơ Vô Dạ hắn cứu được, lại nhất mực ủng hộ. Hiển nhiên đạt được tân vương tin tưởng, khi đó hắn chả khác gì là ông vua không ngai cả.

“Ukm!” Cơ Vô Dạ ậm ừ đồng ý, tình thế hiện giờ hắn cũng nên chuẩn bị thu lấy thành quả mong đợi rồi.

« Tướng quân, Tứ công tử đến rồi » đúng lúc này một tên binh lính đi vào ,đứng trước cửa lên tiếng.

“ Hả, Hàn Ninh hắn đến đây làm gì?” Cơ Vô Dạ nghe xong thầm không rõ.

Phỉ Thúy Hổ đồng dạng cũng không rõ con cáo già Hàn Vũ nữa đêm lại đến nơi này làm gì, nhưng cũng rõ ràng bản thân mình không thích hợp ở tại, chắp tay cung kính : “tướng quân thuộc hạ rời đi trước”

“ Uk!” Cơ Vô Dạ phất tay đồng ý, đợi thuộc hạ đi khuất tầm mắt xong, nói : “ cho mời”

« Tứ công tử, đêm khuya đến thăm có gì chỉ giáo? » Cơ Vô Dạ vẫn giữ y nguyên tư thế uống rượu của mình, một chân duỗi ra một chân co lên, tay nắm lấy chung rượu nhìn Hàn Vũ bước vào.

Hàn Vũ bước đến Cơ Vô Dạ trước, đại não trong bất giác lại nhớ lại cách đây còn chưa đến nữa tiếng đồng hồ cùng Trương Lương gặp gỡ trong đêm, từ y nhận được một cái tin để hắn không thể không đến gặp Cơ Vô Dạ.

Trương Lương đến mang theo một thanh kích đựng trong hạp gỗ, nói ra đem nay đến lý do cảm ân lần trước nhắc nhở.

“ Tử Phòng ra ám hiệu gì cho ta thế?” Hàn Vũ dò hỏi

Trương Lương thong thả nói ra : “ nếu không phải vì báo ơn, ám hiệu này quá đổi hung hiểm, Tử Phòng không dám nhắc tới. Thái tử điện hạ là trụ cột quốc gia, không thể sơ suất. Cơ tướng quân gấp gáp điều động Cấm Quân, vốn ra cũng hợp tình hợp lý.Tuy nhiên Cấm Quân liên tục bị điều đi, Thiên Trạch lại xuất hiện ở gần hoàng cung, e là quá đổi trùng hợp.”

Hàn Vũ cở nào thông tuệ, nghe liền hiểu ra được Trương Lương ám chỉ, đem chén trà trên tay đặt xuống, nghiêm giọng hỏi : “ Tử Phòng, có biết ngươi đang tố cáo một việc rất nghiêm trọng không?”

Trương Lương chậm rãi đem hạp gỗ xoay lại, đáp : “ Tử Phòng bứt dứt trong lòng, như ngồi trên lửa, nên cả gan đến nhờ công tử cho lời bình”

“ Khấu!” Nhìn thanh kích của Trương Lương đem tới, chiếu theo hướng xoay của y để cho Hàn Vũ trong lòng mượn hình đoán chữ, đại não lại bất giác nhớ đến một cái điển cố trước đây, nói : “ Tử Phòng đang chỉ, Kích vùi trong cát, thành Vương bại Khấu. Chỉ nằm trong nhất niệm?”

Trương Lương nghe xong vội rời khỏi bàn, sau đó quỳ xuống tỏ ra sợ hãi : “ Tử Phòng không dám nói”

Hàn Vũ đi nghĩ ngợi một lát sau đó đi đến đem Trương Lương đở dậy, dò hỏi : “ vấn đề này là tổ phụ ngươi, hay là lão cửu, bảo ngươi đến hỏi”

Trương Lương đáp: “ Là thắc mắc của bản than Tử Phòng, nhưng ắt hẳn bất luận là tổ phụ hay cửu công tử. Cũng đều có thắc mắc tương tự”

“ Vậy là thế nào?” Hàn Vũ dò hỏi

Trương Lương đáp : “ hôm nay tổ phụ và cửu công tử muốn diện kiến vương thượng, nhưng đều bị chặn ngoài cung. Người trong cung nói vương thượng thân thể khiếm an, từ chối gặp mặt”

“ Từ chối gặp mặt?” Hàn Vũ nghe xong biến sắc, đại não không ngừng phân tích nặng nhẹ, xoay người mà đi : “ Hừ, ân tình này. Ngươi trả thật không chậm trễ chút nào”

Hàn Vũ quả thật đứng ngồi không yên, hắn liền đoán ra được mưu đồ của Cơ Vô Dạ, muốn nhân cơ hội này đem thái tử lên ngôi.

Hàn Vũ vốn định giết thái tử để ngồi vào vị trí này, nếu để cho Hàn vương chết trước mà thái tử còn chưa chết, hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra được. Bằng mọi giá phải đem bất lợi cho mình hạn chế xuống thấp nhất.

« Đám dư nghiệt Bách Việt Thiên Trạch đó làm kinh động đến thánh giá. Hoàng cung tung tin long thể vương thượng khiếm an » Hàn Vũ từ trong hồi ức tỉnh lại, nhìn Cơ Vô Dạ, chậm rãi nói ra

Cơ Vô Dạnhàn nhạt đáp :“ Vậy sao?”

“ Thời khắc nguy nan thế này, chỉ đành phiền Cơ tướng quân đích thân hộ giá vương cung” Hàn Vũ nhìn về Cơ Vô Dạ lên tiếng lần nữa.

“ Trọng trách như vậy đương nhiên Cơ mỗ không thể khước từ, nhưng mà mạt tướng vẫn đang gánh vác trọng trách canh phòng phủ thái tử” Cơ Vô Dạ nhìn về hướng khác, dĩ nhiên hắn sẽ không đồng ý, giết Hàn vương là bước tiếp theo trong kế hoạch của hắn.

Hàn Vũ nghe được càng tin tưởng với việc Cơ Vô Dạ sắp ra tay với Hàn vương hơn, lên tiếng :“Phủ thái tử có cửu công tử lo liệu, nếu giải cứu bất lực, vương thượng nổi giận thì cho dù có là tứ ca ta đây cũng khó mà cứu nổi”

“ Quả thật là vậy” Cơ Vô Dạ nhìn Hàn Vũ tiếp theo sẽ dùng cách gì để đem hắn bức đi.

“ Vương cung có tầm quan trọng tối cao, nếu thật sự có sơ sảy gì, ngài ta đều không gánh vác nổi” Hàn Vũ nhìn Cơ Vô Dạ nhắc nhở nói, lời này của hắn chính là ràng lấy Cơ Vô Dạ một đầu.

Mà lúc này nghe đến lời nói của Hàn Vũ, Cơ Vô Dạ thân ảnh bước đi trong đầu thầm nghĩ : “ Hay cho tên Hàn Vũ bày mưu dụ ta vào tròng, định lôi cả ta xuống nước”

Liếc nhìn Hàn Vũ nhanh chóng cất lời : “ Tứ công tử một tấm lòng son mạt tướng không dám lơ là”

Hàn Vũ đem ánh mắt nhìn về mặt bàn 4 con xí ngầu trên đó, bên cạnh là một đống tiền vàng lên tiếng : “ cược nhỏ chơi nhỏ, tướng quân thích đặt đại hay đặt tiểu”

“ Tứ công tử nói đùa rồi, nếu chỉ đặt đại hay đặt tiểu làm sao mà thắng được” Cơ Vô Dạ xoay người môi có chút nhếch lên nhìn hắn.

“ Quả thật mỗi bàn cược đều có ẩn số khó lường” đem bàn tay nắm lấy 4 con xí ngầu , cổ tay lắc lắc vài cái : “ chỉ đặt một kiểu rất khó trở thành người thắng”

Lời nói vừa dứt thân ảnh xoay người đồng thời cũng vung 4 con xí ngầu xuống dưới mặt bàn, chỉ thấy 4 con xí ngầu này nhanh chóng dừng lại, cả 4 con đều 6 nút đầy đủ.

“Cáo từ” Hàn Vũ lên tiếng, thân ảnh bước ra khỏi đại sảnh .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK