Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Liêm biết bây giờ điều binh tản đi đã muộn, lập tức khinh thân mà lên, vận toàn bộ công lực trong người, trên người sát khí dày đặc ngưng tụ mà ra, nhất thời một vùng quanh hắn ba trượng như nhiễm huyết khí.

Đây là sát khí hun đúc trên chiến trường mà thành, người thường gặp phải nhẹ thì đau đầu rùng mình nặng thì thần trí đả thương.

“ Xoạt!”

Ngô Liêm tụ khí xuất một đao, ẩn ẩn hổ gầm vang lên, đao thế tràn đầy sát phạt giết chóc bao phủ cả một vùng, đao ý thuần túy sát lục mênh mông mà ra.

Ngô thị gia truyền trên chiến trường sát nhân chi đao, Bạch Hổ đao pháp.

Thiên địa tứ linh, Bạch Hổ hướng tây, trong ngũ hành thuộc kim, chủ sát phạt.

Ngô Khởi lấy tứ linh Bạch Hổ làm hình, mượn sát phạt chi khí trên chiến trường hun đúc, sáng ra Bạch Hổ đao pháp, sát khí càng dày sát ý càng nặng đao thế đao ý càng mạnh.

Đao pháp có ba cảnh, nhưng từ Ngô Khởi đến nay Ngô gia chưa từng ai luyện đến đại thành đao pháp này.

Bởi đao pháp sát phạt quá nặng, lâu dày sát khí nhập thể thương thân hại người, hơn nữa không cẩn thận còn dễ bị sát khí ảnh hưởng, nhẹ thì tổn thương thân thể nặng thì rơi vào ma đường chỉ biết sát lục giết chóc.

“ Bạch Hổ đao pháp của Ngô gia vốn là hiếm thế đao pháp, nhưng một tiễn của Thiên Trạch dù Ngô Khởi tái thế cũng chưa cản được” Lạc Văn Tuyên nhìn ra đao pháp của Ngô Liêm, nhẹ nhàng nói.

“ Ngô gia sát phạt chi đao! Quả thật danh bất hư truyền, chỉ là đao này còn chưa đủ” Tiêu Viễn Sơn tại một chổ tường thành vuốt râu nói.

“ Chỉ đao này mà muốn cản được ư?” Diệp Linh khinh thường nói.

Lúc này, dưới chiến trường trung quân chổ, một gã thân binh Ngô Liêm cao giọng quát lớn : “ doanh”

Lập tức, ba ngàn thân binh của Ngô Liêm đồng loạt nâng bên người đao lên, tụ khí.

Đao xuất theo, đao khí lăng lệ dày đặc tiếp theo bổ trợ cho chủ soái.

“ Doanh” cánh tả đại quân nước Sở, Hạng thị nhất tộc tộc trưởng Hạng Yến cũng chỉ kiếm hạ lệnh, các thân tín của mình tích thế tụ khí, hàng trăm đường kiếm khí phóng lên trời cao.

Cánh hữu Cảnh Duệ cũng chi viện cho chủ soái.

Nhất thời vô số kẻ đưa mắt về nhìn bầu trời ngoài thành, nơi có Huyết Tiễn to lớn kinh hồng cùng hổ ảnh đao và hai luồng kiếm khí từ hai cánh hướng đến, bọn họ chờ va chạm mà phân thắng bại.

“ Bùm!”

Kình lực tứ tung, quang mang đại thịnh trên trời, liền sau tiếng nổ ngàn vạn mủi tiễn như mưa trút xuống bên dưới, mà hổ ảnh cũng không còn.

Lít nhít như mưa huyết tiễn rơi xuống tàn sát Sở quân.

Biến cố quá bất ngờ khiến cho Ngô Liêm cùng chúng Sở quân không kịp trở tay.

Một đợt mưa xuống, tiên quân mấy vạn người cơ hồ ngã xuống, kẻ chết người thương.

“ Kiếm đã vô song, Thương vô địch bây giờ đến Cung thiên hạ ai dám tranh phong, chưa kể là y còn một thanh hung binh cái thế” Sở Lưu Hương nỉ non.

“ Sự quật khởi của Việt Đế làm lu mờ hết thảy các quân vương, trong thời đại mà y tỏa sáng hết thảy hào kiệt đều ảm đạm” Thiên Cơ lão nhân thấy được một màn này mà cất lời nhận xét.

“ Một tiễn này ai dám tranh phong?”

“ Nhìn một màn này ta mới biết y đáng sợ thế nào?”

“ Bao nhiêu kẻ lại chết nữa dưới tay ma đầu kia đây?”

“ Bệ hạ quả thật khiến cho lão thán thở, cõi đời này trước khi chết còn có thấy được những điều tuyệt diệu như vậy, lời rồi”

“ Ta còn dùng cái gì cung chứ?”

“ Quả là mê người nam nhân!”

“ Bệ hạ uy vũ”

“ Thần uy cái thế! bệ hạ vô song”

“ Bệ hạ vạn tuế”

Thanh âm như ong vở tổ từ trong thành mặt bắc truyền lên hoặc là từ những nơi cao thấy được một tiễn kia.

“ Bản Đế lại ban cho các ngươi một tên! Tên gọi Linh Hồn Tiễn”

Lời này vừa dứt, Thiên Trạch lại thả ra thần lực, trên không trung một tòa pháp trận hình thành, Hậu Nghệ Cung được quăng lên cao rồi hóa lớn.

Cánh cung hóa dài thành mười mét cở, một cánh cung cắm vào pháp trận.

Thiên Trạch hai tay bắn lấy dây cung cả người ngả về sau kéo lấy, linh hồn thiêu đốt ngưng tụ thành một mủi Linh Hồn Tiễn đài đến hai mươi mét.

“ Đây là....” nhiều kẻ kinh sợ thốt lên.

Thiên Trạch tích tụ khí thế sau đó thả tay.

Linh Hồn Tiễn phóng mạnh mà đi như lưu tinh, không khí bị cắt đứt, liệt diễm nóng bỏng sinh sinh ra không gian.

Tiễn còn chưa đến khí thế hồng hoang áp bách không gì cản nổi đã đến.

Động vật so với con người còn mẫn cảm với nguy hiểm, chiến mã nước Sở hí vang không ngừng, vó ngựa bất an khiến cho binh sĩ Sở quốc bị hất đi.

“ Ầm! Ầm! Ầm....”

Linh Hồn Tiễn được Thiên Trạch điều khiển uốn lượn ở trên không rơi xuống, song không chạm đất mà quỷ dị rẻ ngoặc, song hành với mặt đất lướt đi.

Tiễn đi người chết.

Vô luận là cái gì cản đường, chiến xa hộ thuẫn .... hết thảy đều bị Linh Hồn Tiễn đánh vở thành huyết tương.

Đại quân Sở quốc bị Linh Hồn Tiễn mạnh mẽ xé một đường dài mấy ngàn mét.

Sau đó....

“ Oanh!!”

Linh Hồn Tiễn bạo tạc nổ vang dội, kinh thiên tiếng sấm vậy nổ lên, đầy trời khí kình chấn động, hỏa diễm cùng huyết nhục tứ tung.

Tiền quân công kích của Sở quân áp thành đã trong tầm ba trăm mét, một mảng dài hơn mười dặm khoảng cách quân đội trải rộng, dưới một căn Linh Hồn Tiễn của Thiên Trạch phóng ra mạnh mẽ quét lui đi ba trăm mét khoảng cách.

“ Thật đáng sợ!”

“Chỉ hai tiễn mà....”

“ Y còn là người ư?”

“ Tiếp tục tiến công!”

“ Kẻ này.... không trừ được tất thành đại họa nước Sở”

“ Tiến lên! Chúng ta là quân nhân! vì nước nhà tòng chức”

“ Y trước nay vang danh kiếm thương nào ngờ Cung cũng vô song”

Linh Hồn Tiễn vừa lắng đi, Sở quân thế trận bị kìm lại, trong đại quân lời ra tiếng vào xao động chiến trường.

“ Ầm! Ầm! Ầm”

Cổng phía tây nơi ngàn vạn quân sĩ nước Tần thi nhau dùng đồ công thành công phá tường chắn vô hình, nhưng không cách nào phá vở để lại từng trận thanh âm đinh tai không dứt.

Bạch Diệc Phi tiếp tục hạ lệnh cho đại quân phát động cường công, hắn chờ đợi.

“ Lập tức đánh nát chín khối ngọc kia mở đường cho đại quân” trong thành thủ hạ được Ngô Liêm an bài có người nhạy bén phát hiện ra được chổ mấu chốt của đại trận thủ hộ vô hình, lập tức thông tri cho đồng bọn.

Rất nhanh bọn chúng ứng biến mà tập hợp nhân thủ lao đến hoặc truy tìm chín khối ngọc mà Thiên Trạch phân bố khắp tòa thành.

Trong thành có không ít kẻ thù cũ của Thiên Trạch, là bọn võ lâm nhân sĩ thua bại trước kia, vì báo thù không sợ chết trở lại lần nữa vào thành, có thể không thể giết được Thiên Trạch nhưng cũng muốn góp công lao vào trả thù.

Chỉ là người của Thiên Trạch bên trong sẽ cho chúng toại nguyện ư?

Thủ hạ của Thiên Trạch có không ít người thông minh, cho nên cũng đoán ra được chín khối ngọc vị trí rất quan trọng, cho nên đã chờ sẵn thủ hộ hoặc mai phục chờ những ám thủ kia ra mà giết.

Nhất thời trong thành lại náo nhiệt thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK