Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Ngọc Chân cầm trong tay hoa đào kiếm ném một cái lên, trong nháy mắt hóa thành mười chuôi trăm chuôi ngàn chuôi ảo ảnh!

So với chân thật luyện khí đại kiếm mà nói thì những huyển cảnh này không đáng là gì, mà người đã từng đối mặt với việc ngưng khí thành binh, nằm trong kiếm trận của Thiên Trạch như Lý Hàn Y, tình cảnh trước không tính là nguy hiểm.

“Vớ vẩn!” Lý Hàn Y hừ lạnh một tiếng, lập tức đánh rơi những huyễn kiếm này.

Triệu Ngọc Chân tung người nhảy lên cây hoa đào, nhẹ nhàng bẻ một cành đào, nhìn hoa mỉm cười: “Vô Lượng kiếp không bằng Đào Hoa kiếp, tiên trên trời không bằng trăng trước mắt.”

Nói xong đem kia hoa đào hướng về phía Lý Hàn Y nhẹ nhàng ném đi.

Trường kiếm của Lý Hàn Y muốn ngăn cản.

Triệu Ngọc Chân nhẹ nhàng giơ tay, dùng Đại Long Tượng Lực điều khiển cành hoa đào kia hạ xuống rồi xoay vòng lên cao, khó khăn lắm mới cắt qua được khăn che mặt của Lý Hàn Y.

Dung nhan tựa tiên nhân lại xuất hiện trước mặt Triệu Ngọc Chân.

Sáu vị Thiên Sư đang tới chứng kiến cảnh này đột nhiên dừng chân, một ông lão râu tóc bạc trắng đưa mắt nhìn Lữ Tố Chân thở dài: “Ngăn cản tên đồ nhi này mười sáu năm, rốt cuộc vẫn rơi vào phàm trần.”

Lữ Tố Chân thở dài, trầm giọng nói: “Trong số mệnh có kiếp nạn này.”

“Tiểu tiên nữ, cô trông xinh đẹp như vậy, sao lại luôn che mặt?” Triệu Ngọc Chân ngồi trên cây hoa đào trụi lủi, mỉm cười hỏi.

Lần này Lý Hàn Y không hề né tránh, chỉ nhìn đạo sĩ trẻ tuổi đang mỉm cười trên cây hoa đào, hỏi ngược lại: “Vậy ngươi có kiếm pháp cao siêu, vì sao lại không dám xuống núi tới một lần?”

“Sư phụ nói, ta không thể xuống núi, ta xuống núi, sẽ có rất nhiều người chết.” Triệu Ngọc Chân lắc đầu.

Lý Hàn Y sững sốt một chút, nhìn vẻ mặt chân thành Triệu Ngọc Chân, lòng nghĩ có thể kia cái truyền thuyết là thật, nhưng vẫn là nói: “Ta thứ ba lần tới núi Thanh Thành thời điểm, ngươi theo ta xuống núi đi đánh một cái người”

Nàng đánh không lại Thiên Trạch, nhưng hôm nay thấy được một cái tên so mình thiên tư còn mạnh, nếu như tên này đi cùng, hổn một chổ cũng có thể thử phá kiếm trận của hắn.

Triệu Ngọc Chân suy nghĩ nói: “Ngươi dùng ngươi vốn là thanh âm nói một lần.”

Trong khoảnh khắc Lý Hàn Y chỉ muốn rút kiếm lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn nhịn, gật đầu nói: “Lần sau ta tới núi Thanh Thành, ngươi theo ta xuống núi.”

Giọng nói của nàng trong trẻo dịu dàng, êm tai như tiếng nước trên núi chảy xuống va vào phiến đá.

Triệu Ngọc Chân do dự một lúc lâu, cuối cùng lại ấp a ấp úng nói: “Ta.... hỏi sư phụ đã.”

Lý Hàn Y nhíu mày: “Kiếm pháp của sư phụ ngươi ra sao?”

Triệu Ngọc Chân suy nghĩ: “Giờ thì cao hơn ta một chút, nhưng một năm sau thì không biết được.”

Lý Hàn Y gật đầu: “Một năm sau ta sẽ tới, nếu sư phụ ngươi không đồng ý, ta sẽ đánh tới khi hắn đồng ý!”

Nói xong nàng nhặt lên Thính Vũ Kiếm cắm trở về trong vỏ, cũng không quay đầu lại đi xuống núi.

Xuống núi thời điểm, nàng còn gặp một người mặc cả người quần áo xám đàn ông trẻ tuổi, đàn ông kia giờ phút này ánh mắt đờ đẫn, tựa như bị cái gì đoạt đi hồn phách.

Lý Hàn Y nhìn gả kia nhìn mình nghiêng mặt qua một bên đi xuống.

Đàn ông kia mới hoàn hồn lại, hốt hoảng nói: “ một kiếm vừa rồi.... là của cô?”

“ Đúng thì ra sao?” Lý Hàn Y dừng lại hỏi

Đàn ông bối rối : “ không....không ra sao! không ra sao cả! Không....không phải là không ra sao là....”

Lý Hàn Y tiếp tục đi xuống núi

Đàn ông vội nói : “Ta... . Ta têu Lôi Oanh.”

Lôi Oanh thì khác, hắn vừa mới từ Lôi Gia Bảo đi ra giang hồ, giống như Lý Hàn Y muốn đến núi Thanh Thành xem Triệu Ngọc Chân, chứng kiến Lý Hàn Y xuống để cho hắn có phần ngẩn ngơ, tâm thần thất thủ.

“Lôi Oanh!” Lý Hàn Y cũng nghe đến cái tên này dừng lại, tại Lôi Gia Bảo khôi phục lại thuật Hỏa Chước thất truyền của Lôi Gia, cũng là một cái danh dương Bắc Ly người, lòng háo thắng lại nói dậy : “ ngươi chính là cái kia Lôi Oanh!”

“ Là....cô nương biết ta” Lôi Oanh có chút mừng, ngại ngùng nói.

Lý Hàn Y lạnh giọng : “ Tuyết Nguyệt thành Lý Hàn Y”

Nghe nàng báo danh Lôi Oanh liền rõ ràng xuất thân, cũng ôm quyền thi lễ : “Ta.... Giang Nam Phích Lịch Đường, Lôi gia Lôi Oanh muốn thỉnh giáo”

Lôi Oanh không muốn để thiếu nữ này đi lại không biết nói chuyện thế nào, đại não bất giác nghĩ đến quyền cước.

“ Thỉnh giáo!” Lý Hàn Y trầm giọng, Lôi Gia Bảo là thế gia danh môn nhưng luyện quyền không luyện kiếm, Lý Hàn Y không kiên nhẫn trực tiếp rút kiếm sở ra.

Nguyệt Tịch Họa Thần lại hiện, một kiếm đẹp đẽ lại tái lâm.

Lôi Oanh nhìn thất thần, bị một kiếm này đánh rớt.

“ Cô nương! Ta có thể gặp lại cô không?” Lôi Oanh nhìn người kia đi bất giác hỏi.

“Ngươi bao giờ luyện thành kiếm thuật tuyệt thế rồi mới gặp ta.” Lý Hàn Y để lại một câu không nhìn người kia mà đi.

Hoàn toàn không biết rằng, chỉ một câu nói này khiến Lôi gia tứ kiệt Lôi Oanh lại vi phạm tổ huấn Lôi Gia Bảo, bỏ quyền học kiếm. Nhiều năm trời khổ sở luyện kiếm thuật tối đỉnh để vấn kiếm Kiếm Tiên.

Lý Hàn Y một đường thẳng về Tuyết Nguyệt thành.

Năm xưa tòa thành này ở Việt quốc tên là ‘Đại Trường Hòa’, sau đó có vài người tài hoa tuyệt thế lưu luyến với phong cảnh mỹ lệ độc đáo ở đây, võ đạo của những người này có một không hai trong thiên hạ, càng ngày càng có nhiều người ngưỡng mộ danh tiếng đi tới, nơi này trở thành tòa thành của bọn họ.

Bọn họ bèn đổi tên là - Tuyết Nguyệt.

Thế nhưng phàm người tới dưới thành lại phát hiện trên cửa thành viết hai chữ rất rõ ràng, không phải Tuyết Nguyệt mà là.... Hạ Quan.

Dẫn đến khác lạ như vậy đó là Tuyết Nguyệt vốn dĩ chia thành bốn khu vực khác nhau Hạ Quan phong, Thượng Quan hoa, Thương Sơn tuyết, Nhị Hải nguyệt là bốn địa danh nổi bậc trong Tuyết Nguyệt thành, mỗi địa điểm cũng là bốn nơi riêng biệc có cảnh sắc độc nhất vô nhị lẫn vị thế riêng.

Cả bốn nơi gộp lại mới gọi là Tuyết Nguyệt.

Cả cái Tuyết Nguyệt Thành hiện giờ tiến vào trong một năm đẹp nhất mùa, Thượng Quan hoa phồn khai, Hạ Quan phong không thua gì, mùi hoa theo trường phong tràn ngập cả tòa thành trì.

Nhưng Tuyết Nguyệt Thành mỹ, đẹp nhất vẫn là Thương Sơn.

Thương Sơn do mười chín núi tạo thành, vô luận là núi tên, còn là khê tên, cũng hết sức phong nhã, nhưng mà nhất phong nhã vẫn là kia ngẩng đầu có thể một cái ngắm đến, tại đỉnh núi quyển kinh hạ không thay đổi Thương Sơn tuyết, là kia “Phong hoa Tuyết Nguyệt” bốn cảnh trung đẹp nhất khiến cho lòng người vui vẻ.

Mây mù lượn quanh cảnh vật như thế ngoại đào nguyên nhân gian tiên cảnh, trên đỉnh núi một gian lầu đình tiểu các.

Một cái thân ảnh đang uống rượu lại chơi cờ, Lý Trường Sanh.

Lý Hàn Y trở về nhìn thấy sư tôn yên lặng chơi cờ uống rượu, với công lực của mình làm sao mà sư tôn không phát hiện được, nhẹ giọng : “ sư tôn”

Lý Trường Sanh không đáp chỉ xem trên đó quyển trục, đợi xem xong mới uống một ngụm rượu, nói : “ đúng là để người khác thở than mà”

“ Là chổ kia ư?” Lý Hàn Y đoán ra Lý Trường Sinh mập mờ chổ.

Lý Trường Sanh gật đầu : “ dạo gần đây y làm ra mấy việc không nhỏ chút nào”

“Lấy ra Tà Linh Ly Hồn Câu, giết đi Hàn vương” Lý Hàn Y nói, nàng trên đường về cũng nghe được không ít thông tin.

“Loạn thế mấy trăm năm có lẽ sắp vì y mà dừng lại, có điều sẽ chết thêm bao nhiêu vong hồn đây?” Lý Trường Sanh lần nữa lên tiếng.

Lý Hàn Y mỹ mâu liếc nhìn, nói : “Thiên Trạch dã tâm cực lớn, lại chiêu hiền đãi sĩ không phân tôn ti thân phận, nhiều chính sách chấn kinh thế tục nhưng lại có ích cho dân chúng, hạn chế quyền lợi quý tộc. Hắn lại có thực lực siêu phàm, nếu ai có thể đem trung nguyên thống nhất, trừ hắn ra không còn ai?”

Mặc dù Thiên Trạch nhiều lần khinh bạc để nàng giận đỏ mặt tía tai, nhưng khách quan mà nói nàng phải thừa nhận hắn vũ lực cùng phách lực, lòng dạ rộng lớn cùng tài trí viễn siêu người thường.

Phóng nhãn thiên hạ hắn đã là đệ nhất nhân, là quân vương một nước. Sở hữu vượt qua người thường sức mạnh, sẽ cam tâm một chổ ở mảnh đất của mình ư? Việc làm ở Hàn quốc đã nói rõ dã tâm của hắn, chờ Đại Việt lớn mạnh hắn xua quân chinh phạt, thu xuống trung nguyên cũng không gì lạ.

Nói xong nàng bắt đầu luyện kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK