Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An ngừng một chút, trong ánh mắt ngóng trông của ba người nói rằng :

“ Ví dụ thanh Thuần Quân một trong ngủ kiếm nổi danh của Âu Dã Tử, Thuần Quân kiếm –Thiên Nhân chi kiếm, kiếm đúc thời điểm chúng thần tương hộ,kiếm thành ngày quần tiên quy ẩn.”

“Tương truyền để đúc thành thanh kiếm này núi Xích Cẩn cả ngàn năm mới nứt ra có thiếc,sông Nhược Da cả vạn năm mới khô để có đồng.Khi đúc thần sấm quai búa,thần nước dẫn nước,giao long thổi lò,thiên đế bưng than.

Âu Dã Tử thừa thiên mệnh dốc hết tâm huyết cùng chư thần tiên đúc kiếm 10 năm mới thành.Sau khi kiếm thành chư thần về lại trời,núi Xích Cẩn khép lại như xưa,sông Nhược Da nước dâng như trước. Âu Dã Tử vì rèn thanh kiếm này mà kiệt lực mà chết.

“Thanh kiếm này vốn rèn cho Việt Vương Duẫn Thường. Sau này trên tay Câu Tiễn, thời đó có người muốn dùng cả ngàn con tuấn mã, 3 làng trù phú, 2 toà thành lớn để đổi lấy thanh bảo kiếm này, đủ để biết nó quý hiếm.”

Vì để xứng với thanh kiếm này Câu Tiễn đã sai Tướng Kiếm Sư đương thời Việt quốc là Tiết Chúc đi cầu kiếm tìm.Cuối cùng rõng rã 20 năm tìm được danh kiếm xứng với thanh kiếm này, chính là Thu Ly kiếm của Trang Chu. Hiện tại đứng ở hàng thứ 9 trên Kiếm Phổ”

Sáu đôi mắt nhìn chằm chằm, say mê nghe lấy. Nhất là mới bước chân vào giang hồ, gà mờ tay mơ thứ thiệt Thiên Minh, những lời Đế Thiên An nói quá có sức hấp dẫn với hắn.

“ Nói như vậy Thuần Quân, không phải là đồng hạng với Thu Ly sao?” Thiên Minh nghe xong nghi hoặc.

“ Ân” Cao Nguyệt đầu nhỏ gật đầu, song lại chau mày : “ nhưng Thập Đại Danh Kiếm trong Kiếm Phổ không có Thuần Quân chi vị”

Đế Thiên An lắc đầu nói : “ Nó chỉ xếp trên Kiếm Phổ đứng hàng 25 mà thôi, thậm chí chỉ cách Hào Tào có hai bậc.”

“ Hào Tào!” Lại thêm một danh từ mới làm cho Thiên Minh hứng thú, lẩm bẩm : “ nghe không có lợi hại cho lắm”

“Thanh kiếm này năm xưa Tiết Chúc được Việt Vương mời đến bình luận còn thua xa Thuần Quân. Thanh Thắng Tà lại ở 34. Ngư Trường đứng thứ 30 nói chung Phong Hồ Tử xếp Kiếm Phổ ta không hiểu hắn dựa vào đâu? căn cứ ở quan điểm nào mà xếp cả, chỉ là ý kiến của hắn.”

Thiên Minh không ngừng gật đầu, càng nghe hắn càng thấy Phong Hồ Tử này xếp hạng danh kiếm không xác thực cho lắm.

“ So với Kiếm Phổ cá nhân ta lại thấy Thần Binh Bảng chính xác hơn!”

“ Thần Binh Bảng, đó là gì?” Thiên Minh hiếu kỳ bảo bảo lại hỏi

Nghe đến đây Cao Nguyệt mở miệng : “ Là Bách Việt binh khí bảng, phân chia các loại vũ khí.”

Thần Binh Bảng thứ này Thiếu Vũ cũng nghe qua, nói : “Nghe Lương thúc nói chỉ cần là vũ khí liền được xếp và phân hạng khác nhau, thứ hạng lên xuống dựa theo người chấp chưởng. Chia thành Thượng Trung Hạ tam bảng, mỗi bảng 300 vị.”

Thần Binh Bảng là do Đế Thiên An cẩn thận cho thuộc hạ dưới trướng làm ra. Chỉ cần là vũ khí liền thượng bảng, chỉ xếp các thanh vũ khí có trên Bách Việt mà thôi. Thứ hạng vị thứ có thể thay đổi lên xuống theo chủ nhân cầm chúng thực lực.

“ Thật nhiều! so với Kiếm Phổ còn nhiều!” Thiên Minh thán thở nói

Đế Thiên An cười nói : “ Tam bảng trên, không ít thanh vũ khí so với Thập Đại Danh Kiếm chỉ mạnh không kém. Nhưng nói đi cũng phải nói lại,Thập Đại Danh Kiếm trên Kiếm Phổ cũng rất đáng xem”

Nguyệt Nhi nhãn châu xoay chuyển liền nói : “ Đại ca ca, ngươi kiến thức nhiều như vậy mau nói cho chúng ta biết đi!”

“ Đúng đó!” Thiên Minh như gà con mổ thóc hưởng ứng.

Thiếu Vũ đồng dạng ngóng trông, thốt một tiếng phụ trợ “ Ân”

Đế Thiên An gật đầu rồi nói : “ Không cốc lâm phong, dật thế Lăng Hư bài danh thứ 10 là Lăng Hư kiếm. Chủ nhân hiện tại là Trương Lương, Tề Lồ Tam Kiệt của Nho Gia.”

“Thân kiếm thanh nhã,tú lệ với ánh bạc loá mắt,không thể nhìn kỹ.Cả thanh kiếm được khảm 18 viên ngọc đỏ.Lăng Hư vốn là bảo kiếm từ đời nhà Chu trải qua bao năm tháng chỉ có những bậc xuất thế kỳ tài mới có duyên sở hữu.”

“Đứng thứ 9 chính là Thu Ly do Hiểu Mộng đại sư của Thiên Tông Đạo Gia nắm giữ
kiếm này chứa đựng thâm lý của Đạo gia cùng sinh cơ vô tận của đất trời.”

“Khi Trang Chu ngao du đã được thanh kiếm này đưa đường chỉ lối, từ đó trở thành người thủ hộ Thiên Tông Đạo gia.Tiết Chúc vì Việt Vương mà cầu bảo kiếm, cầu mãi hai mươi nắm cuối cùng cũng có được một danh kiếm, ngày được bảo kiếm cũng là ngày Tiết Chúc quy thiên. Từ đó truyền rằng thanh kiếm này kí thác linh hồn của Tiết Chúc.”

“Đứng thứ 8 là một trong ngủ kiếm của Âu Dã Tử- Trạm Lô hiện tại chủ nhân đang giữ là Tiêu Hà.”

“Đây là Âu Dã Tử rèn cho Việt Vương Câu Tiễn.Nước Việt thất thế Việt vương phải giao thanh Trạm Lưu cho vua nước Ngô là Hạp Lư.”

“Tương truyền sau đó Trạm Lư rơi vào tay Sở Chiêu Vương khiến vua Ngô tức giận khởi binh đánh Sở,nước Sở thất trận,vua Ngô chiếm lại thanh Trạm Lư.Sau này khi nước Việt diệt Ngô,thanh Trạm Lư lại quay về người chủ ban đầu là Việt Vương”

Ngừng một lát nhìn ba người ánh mắt hưng phấn say mê nghe lấy, tiếp tục nói : “ Đứng thứ bảy là bội kiếm của Cao Tiệm Ly, phong tiêu tiêu hề Dịch Thủy Hà. Kiếm tính âm hàn, là thanh kiếm tương sinh tương khắc với Uyên Hồng.”

“Tuyết Tễ là thanh thứ 6 trên Kiếm Phổ giống như Mặc Milà tín vật của lịch đại chưởng môn Đạo gia. Từ khi tổ sư Lão Tử qua đời, Đạo gia phân thành Thiên, Nhân hai tông. Cứ năm năm một lần lưỡng tông sẽ ở Quan Diệu Đài núi Thái Ất, chưởng môn hai phái phân ra thắng bại để quản kiếm, chứa hàm ý của Đạo Gia, hiện tại là Tiêu Dao Tử của Đạo Gia Nhân Tông tiếp quản.”

“Kiếm Phổ hàng thứ 5 là một đôi thư hùng song kiếm Can Tương Mạc Tà chí tình chi kiếm, là do đúc kiếm đại sư Can Tương cùng thê tử Mạc Tà hợp lực tạo thành, hai người chính là học trò của Âu Dã Tử.”

“Năm xưa Ngô Vương Hạp Lư biết được tài nghệ nên ra lệnh cho hai người đúc kiếm, nhưng đến thời hạn mà vẫn không nung ra được quặng sắt. Biết rằng Hạp Lư sẽ giết chết nên Can Tương đã để cho Mạc Tà trốn đi ở lại chịu chết.

Nhưng Mạc Tà lại nhảy vào Kiếm Lô. Can Tương khi biết được liền gieo mình vào kiếm lô. Cuối cùng kiếm lại thành ngày ra Loan Phượng cùng reo vang, nhật nguyệt cùng sáng. Can Tương, Mạc Tà cái này hai vợ chồng còn lấy trong lòng chi huyết tế kiếm. Dùng cái này đến biểu thị hai người trung trinh không đổi tình yêu”

“Hạp Lư khi đạt kiếm cũng bị chính đôi song kiếm này giết chết, nó còn có một cái tên khác là Kiếm Giết Vua. Hiện tại là do Nông Gia đệ nhất cao thủ Liệt Sơn Đường trong Lục Đường - Điền Tứ chấp chưởng.”

“Sương Hồn- Nguyệt Bích là cặp song kiếm đứng ở hàng thứ 4, đôi song kiếm này là bảo kiếm lưu truyền từ đời nhà Chu. Sương Hồn hiện tại trên tay chưởng giáo của Âm Dương Gia Đông Hoàng Thái Nhất nắm giữ. Thanh còn lại Nguyệt Bích lại ở trên tay của Sở địa đệ nhất hiền giả Sở Nam Công.”

“Thái A đứng ở hàng thứ 3, ngày ra lò thiên hòa địa lợi nhân hàa tam nguyên quy nhất, kiếm chưa thành nhưng kiếm khí xông tận trời xanh.Có khí thế của sao Ngưu, Đẩu. Thái A, Công Bố, Long Uyên là 3 thanh kiếm được Âu Dã Từ cùng người học trò Can Tương rèn cho Việt vương Câu Tiễn diệt Ngô.”

:Cả 3 thanh kiếm này đều nổi danh gắn liền với chiến tranh Ngô – Việt. Đời chủ tiếp theo của bảo kiếm là Sở Chiêu Vương. Hiện tại nó ở trên tay của Phục Niệm chưởng môn Nho Gia. Thanh thứ 2 chính là Uyên Hồng”

Thiên Minh đám người nghe mê say lấy, trong lòng đả bội phục Đế Thiên An kiến thức uyên bác, gãy gãi đầu Thiên Minh lên tiếng: “ Thế thanh kiếm thứ nhất tên là gì?”

“ Đứng thứ nhất chính là thanh kiếm đến từSở quốc chúng ta, gọi là Thiên Vấn.” Nói đến đây, Thiếu Vũ có chút kiêu ngạo.

"Thiên Vấn " Thiên Minh nghe được Thiên Vấn thanh kiếm này thời điểm, như có điều suy nghĩ :"Nghe có vẻ rất quen tai, hình như ta đã từng thấy ở đâu rồi”

“Đừng khoác loát nữa, làm sao có khả năng,đến ta là người nước Sở cũng chưa từng thấy qua. Nguyệt cô nương, Hùng tiên sinh hai người có thấy qua hay chưa?” Thiếu Vũ phản ứng kịp, phản ứng đầu tiên là Thiên Minh khoác lác.

“Ta từng nghe Tiểu Cao cùng Tuyết Nữ tỷ tỷ đề cập đến, thế nhưng chưa bao giờ từng thấy.” Cao Nguyệt nói rằng sau đó quay đầu qua nhìn Đế Thiên An đang đưa mắt đi tham quan khắp nơi.

“ Thiên Vấn, ta đã gặp qua rồi” Đế Thiên An trả lời, hắn đích xác là gặp qua đây năm xưa ở Doanh Chính thư phòng còn nhìn thấy.

“Hình như ta từng thấy rồi” Thiên Minh cau mày nói rằng.

“Cứ khoác lác đi, dù sao là ta chẳng tin.” Thiếu Vũ thấy Thiên Minh còn đang khoác lác, nhất thời khinh thường quay đầu qua.

“Ta thực sự gặp qua.” Thiên Minh liều mạng vận chuyển đầu óc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK