Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dài rộng tám vạn dặm Hồ Động Đình là hồ nước lớn nhất trung nguyên, hồ này được bốn con sông Tương Giang, Tư Giang, Nguyên Giang và Lễ Thủy đổ nước vào.

Phía bắc hồ là đầm lầy lớn Vân Mộng đại trạch, là nơi chứa lũ của sông Dương Tử. Phù sa màu mỡ lắng đọng của đầm đã thu hút nông dân, cũng là mảnh đất màu mở nhất nước Bách Việt.

Phía nam được các đời Việt vương chú trọng xây đập ngăn giữa hồ và sông, và vùng hồ Động Đình ở phía nam sông Dương Tử đã dần trở thành hồ điều hòa chính của con sông lớn này.

Từ Động Đình hồ có thể thuận dòng Dương Tử ra biển xuống Bắc Ly, Ngô, ngược dòng Dương Tử lên Sở, Tây Hạ, Đại Lý, Hàn, Miêu Cương, Tần....

Vị thế cực kỳ quan trọng với Bách Việt, chỉ là theo Bách Việt họa loạn, vùng màu mở này cùng rơi vào tay Ngô quốc chiếm giữ.

Các thế lực của Việt quốc cũng bị triệt tiêu và bị các thế lực ngoại bang xâm chiếm.

Trong đó Nộ Giao Bang là một trong các bang phái có thế lực lớn nhất chiếm cứ lấy Động Đình Hồ.

Nộ Giao Bang cực kỳ có tiếng trong giang hồ lẫn triều đường các nước, bởi bang phái chiếm cứ một vùng trên sông Dương Tử nắm giữ cơ hộ ba quận lưu thông giữa hai nước Ngô Việt trước kia.

Sau khi Việt quốc chiến bại, bang chủ Thượng Quan Phi thừa cơ mở rộng địa bàn đánh chiếm xác nhập các thế lực bản địa, và xâu dựng tổng đà mới của bang phái trên Nộ Giao Đảo.

Đây là hòn đảo lớn nhất trên Động Đình Hồ, rộng đến hàng nghìn mẫu, trên đảo núi non nhấp nhô, ngọn chính Nộ Giao Lĩnh nằm ở vị trí trung tâm.

Tổng bộ Nộ Giao Bang đặt ở Nộ Giao Điện, xây trên sườn núi, hình thế hiểm hóc, dễ thủ khó công.

Bang chúng gần mười vạn, gia quyến hơn năm lăm vạn. Đổ trường, kỹ viện và tửu lâu san sát, lái thương tụ tập, còn thịnh vượng hơn cả đại đô hội phồn hoa, không khác gì cắt đất xưng vương.

Bang chủ Thượng Quan Phi chọn Nộ Giao Đảo làm căn cứ. Dưới sự trợ lực của tả hữu tiên phong là Phúc Vũ Kiếm Lãng Phiên Vân và Quỷ Tác Lăng Chiến Thiên, Thượng Quan Phi dùng mười hai năm thời gian nam chinh bắc phạt, trở thành thế lực khổng lồ nhất trong Động Đình Hồ cùng các thế lực hùng cứ sông nước như Cự Kình Bang, Hải Sa Bang, Trường Giang bang....

Thượng Quan Phi một thân tu vị đạt đến Thiên Nhân thống soái toàn bang, võ công có Lãng Phiên Vân, tổ chức có Lăng Chiến Thiên, cực thịnh một thời, hoàn hảo vô khuyết, vững vàng như Thái Sơn.

Vị thế của Nộ Giao Bang cực kỳ bền chắt, Thượng Quan Phi biết tại trung nguyên rộng lớn này kẻ mạnh hơn hắn và thế lực lớn hơn Nộ Giao Bang không thiếu, nhưng tại cái vùng Động Đình Hồ này hắn chính là bá chủ.

Chỉ là đêm nay không rõ vì cớ gì tâm thần Thượng Quan Phi không yên, một thứ mà hắn rất lâu rồi chưa cảm nhận qua, đôi mắt từ tĩnh tu đi ra : “ lẽ nào có chuyện không hay sắp xảy ra ư?”

Thượng Quan Phi cảm thấy không ổn lắm, hắn suy tính một hồi liền đi ra, muốn tìm trong bang một cái đoán mệnh người xem quẻ thử.

“Đây....” Vừa rời khỏi phòng mười bước chân, sắc mặt hắn hốt hoảng, bởi hắn lại thấy được một cái khổng lồ lồng năng lượng đang dần thành hình, lồng năng lượng này có phạm vi rất lớn, lại đang muốn bao phủ cả Nộ Giao đảo.

“ Không xong! Có kẻ muốn tập kích” Trong ngắn ngủi Thượng Quan Phi nghĩ đến có thế lực muốn công kích bang mình, dù sao hắn trước nay chưa từng cảm nhận được tâm thần không yên như vậy, có lẽ là bản thân tiếp cận đến nguy hiểm chí mệnh mà sinh ra bất tường.

Thượng Quan Phi muốn hô to triệu tập thủ hạ, nhưng miệng hắn không mở ra được, bởi vì chỉ trong ngắn ngủi một cái thân ảnh đã hiện ra giữa bầu trời, y đứng giữa không trung bận lấy một cái hoa lệ y phục.

“ Đạo Thánh!” Thượng Quan Phi nhìn thân ảnh mặc trường bào trường kim tản phát kim quang, một đôi mắt xanh đứng ở trên không kia, hắn nghĩ ngay đến kẻ này.

“ Vù!!!” Liền sau đó không lâu, các lộ cao thủ của Nộ Giao Bang lần lượt cảm ứng được trận pháp đao động năng lượng, cùng một luồng sát ý đang kéo lên mà từ các nơi mang theo binh khí đi ra.

“ Kẻ nào là Thượng Quan Phi!” Thiên Trạch bồi năm cái nghĩa tử khảo hạch đến tận sáng, sau đến tiếp tục xử lý chính sự đến chiều rồi giao lại cho chư nữ rồi một đường sang đất Việt muốn trừ lính Ngô.

Chỉ là hắn chưa vội động thủ với 90 vạn quân Ngô trên đất Việt, mà dành thời gian hàng phục thế lực Nộ Giao bang này trước.

Động Đình hồ ở sát bên Gia Lãm nhưng Thiên Trạch lại chậm trễ mới động thủ với Nộ Giao bang. Đó là vì thế lực này thu nhận không ít dân Việt, tại chiến hỏa nơi cung cấp cho dân Việt một mảnh đất sinh tồn.

Lại thêm Nộ Giao bang ảnh hưởng các đại bang phái của Ngô quốc lẫn Tống thị, cũng là bình phong cho Gia Lãm mà hắn giữ lại. Bây giờ thì khác, hắn đã xưng Đế thì ra tay thu phục thế lực này.

“ To gan!” không ít thủ hạ Nộ Giao Bang khá tức giận khi thấy kẻ đến lại dám trịch thượng gọi tên bang chủ.

“ Ha ha ha! không nghĩ đến là Đạo Thánh giá lâm! Thượng mỗ nghe danh từ lâu, hôm nay quả là mở rộng nhãn giới” Thượng Quan Phi cười lớn rồi cất cao thanh âm, truyền đạt thông tin cho thủ hạ.

“ Đạo Thánh!” nghe được bang chủ vô số kẻ kinh hô, nhao nhao nghị luận.

Thiên Trạch nói : “ ta không có thời gian nhiều cùng ngươi chơi đùa”

Thượng Quan Phi lạnh giọng : “ Đạo Thánh muốn đến cướp”

Thiên Trạch nói : “ hàng hoặc chết”

Ba chữ vừa ra khiến cho bầu không khí nháy mắt căng thẳng lên, vô số bang chúng Nộ Giao Bang hiển nhiên căm tức vô cùng khi tên lớn mật cuồng đồ lại dám đến nơi này làm càn như vậy.

“ Ha ha ha” Thượng Quan Phi cười lớn : “ Đạo Thánh không hổ là Đạo Thánh, quả là hùng đảm thao thiên, chỉ là muốn lấy tiền của bổn bang cũng không dễ”

Thiên Trạch không để ý từ không gian lấy ra Họa Kích Huyết Long Mâu.

“ Sát khí đáng sợ quá!”

“ Trời ơi! Thanh hung binh kia rốt cuộc đã giết bao nhiêu người”

“ Tuyệt thế hung binh!”

Cảm nhận luồng sát khí kinh hồn kia, vô số kẻ khiếp đảm.

“ Ta đếm đến mười, không hàng thì diệt” Thiên Trạch lãnh giọng, thần lực bập bùng, phô thiên cái địa sát khí sát ý tràn khắp Nộ Giao Đảo, lời dứt đem binh ném xuống.

Thượng Quan Phi lập tức song chưởng tế ra, chưởng xuất như cuồng phong, dẫn động cả nguyên khí xung quanh.

Nhưng Họa Kích Huyết Long Mâu lại xỏ xuyên qua.

“ Vù vù!”

Liền sau đó không lâu, hàng loạt các cao thủ trong bang xuất đao huy kiếm nâng thương.... bốn phương tám hướng trên khắp Nộ Giao Đảo cao thủ phóng lên hàng loạt các đạo sắc bén khí kình bắn lên không trung hiệp trợ bang chủ.

Nhưng hết thảy vô dụng, Họa Kích Huyết Long Mâu mạnh mẽ xé tan tấm võng kia đi, như tấm phim quay chậm liên tục đánh tan nát các đạo khí lưu đánh lên, sau đó rơi xuống tòa kiến trúc cao nhất trên đảo.

“ Oanh!!!”

Họa Kích Huyết Long Mâu xuyên xuống nhưng Thượng Quan Phi đã né đi mủi nhọn, để rồi cả phủ viện rộng lớn bị đục thành một cái hố thật lớn, kình khí quét qua tám hướng trong không, sóng kình lăng lệ chấn đi không ít kẻ trọng thương hoặc chết.

“ 1.... 2.... 3....” Thiên Trạch thong thả đếm.

Thượng Quan Phi tràn đầy tức giận cướp lên : “ khinh người quá đáng! Ngươi muốn đếm vậy thì lão phu cho ngươi đếm”

“ 4....5....” Thiên Trạch tiếp tục đếm không chút đếm xỉa, công kích của Thượng Quan Phi hoàn toàn bị thần y trên người chặn lại công kích.

Thượng Quan Phi nhìn kẻ kia không bị hề hấn gì gia tăng thêm công lực, nhất thời khí kình cuồn cuộn tản ra tại trên không ép cho bên dưới người cảm thấy nghẹt thở.

Thiên Trạch tiếp tục đếm : “ 6... 7....8....9 ....10 ”

Khi tiếng thứ 10 vừa dứt Thiên Trạch một tay nhẹ đưa lên, Họa Kích Huyết Long Mâu bên dưới nhổ đất mà bay lên.

Nhìn thấy tình cảnh này cao thủ Nộ Giao Bang biến sắc, một vài kẻ vội vả lao lên đem sức mình dùng binh khí chặt chém ngăn đở thanh binh khí kia bay lên, bởi bọn họ biết nó khi trở về tay chủ nhân của nó, bang chủ sẽ bất lợi.

Đệ nhị cao thủ thứ hai trong Nộ Giao bang, Lãng Phiên Vân mắt thấy các huynh đệ không cách nào ép được mà còn bị hung binh đánh thương, hắn lập tức đem Phúc Vũ kiếm danh chấn thiên hạ danh kiếm điểm ra.

Thời điểm hắn điểm ra kiếm, kiếm quang bạo phát thành một luồng ngân quang, ngân
quang vụt toả rộng, điểm điểm lung linh chống cự lại xích hồng chi sắc của hung binh, liền sau đó ngập trời mưa kiếm lấp loáng chói mắt đánh đến.

Nhưng dù cho thế tấn công như hải nộ triều dâng của Lãng Phiên Vân trong tay là danh kiếm Phúc Vũ đi nữa hắn vẫn không cản được Họa Kích Huyết Long Mâu, kiếm khí kiếm thế của hắn lại bị xé phá.

Thậm chí còn bị hung binh chấn văng ra trên không.

Hung binh phá không mà lên như sao xẹt công kích Thượng Quan Phi.

Thượng Quan Phi đã đạt đến Thiên Nhân cảnh giới cho nên ngủ giác linh mẫn, ngay khi hung binh cướp đến giết hắn lại thu hồi công lực của mình rời đi né tránh.

Chỉ là hắn chạy trốn thế nào cũng bị hung binh truy theo, mặc cho hắn ở không trung qua lại Thiên Trạch vẫn khống binh truy giết.

“ Lên!” vô số kẻ nhìn thấy kẻ kia khoanh tay mà đứng nhìn khống binh truy giết bang chủ, lập tức vài kẻ đạp khinh công mà xông lên nâng binh khí chặt chém.

“ Keng!”

“Leng keng!”

“ Đang! Đang!!”

Vô luận là kẻ nào từ bất cứ góc độ nào đều không thể đột phá được thần lực gia trì trên y phục của Thiên Trạch mặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK